Chương 70: Perfect Places

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 70: Perfect Places

Dạ Nguyệt chưa bao giờ hết mình với bài hát như vậy. Cô quay sang nhìn Quý Hà. Cậu vẫn bình tĩnh trước những tiếng hò reo của quý khán giả.

Dạ Nguyệt lấy lại hơi thở của mình do hát quá hăng say:
"Mọi người thấy có hay không ạ!!!"

Tiếng reo hò từ dưới khán đài càng nồng nhiệt hơn. Cao Lãng cũng không cần mặt mũi nữa mà hét lên cùng như một fan cuồng vậy. Giai Kỳ và Thu Hồng thấy vậy thì cũng vui lây.

"Vậy mọi người nhớ gửi lượt bình chọn của mình cho anh chàng thỏ này nhé!" Dạ Nguyệt tạm biệt mọi người trở về cánh gà để Quý Hà có thể tiếp tục phần biểu diễn của mình

Nhân viên đặt mic của cậu ra giữa sân khấu. Quý Hà đi đến và nói:
"Cảm ơn mọi người trong những ngày vừa qua."

Khán giả nghe được giọng nói của cậu thì vỡ oà lên. Phải biết chàng thỏ là người cực kì kiệm lời trong nhà chung. Cơ hội để nhân viên quay cậu rất ít vì chiều nào cậu cũng ra ngoài hết.

Quý Hà đợi tiếng khán giả hết đi rồi mới nói tiếp:
"Lý do mà mỗi vòng thi tôi đều có thể sáng tác đó là động lực từ mọi người ở đây. Có ai ở đây đã trở thành fan của tôi chưa? Nếu là fan thì xin hãy bật đèn flash lên."

Dường như tất cả mọi người đều bật lên ủng hộ cậu.

Quý Hà cười qua chiếc mặt nạ:
"Vậy sau khi chương trình này kết thúc. Mọi người có thể nghe tôi hát live, công diễn các single tôi vừa ra mắt."

"À tôi sẽ đặt tên cộng đồng fan tôi nhé. Bunny được không? Tại nhiều người ở đây cũng đeo tai thỏ. Ai thích thỏ nào?"

Mấy bạn nữ giờ đã chết mê chết mệt. Các bạn trai phải nhanh chóng khuyên nhủ:
"Chắc gì cởi mặt nạ ra đã đẹp trai!"

"Anh ghen tị thì có!"

"Bunny! Bunny! Bunny!"

"Vậy chốt rồi nhé. Gọi Bunny nhé các fan. Cộng đồng fan tôi là phải yêu quý lẫn nhau đấy."

Quý Hà không lề mề nữa mà vào vấn đề chính:
"Các bạn có mong chờ phần solo này không?"

Các fan thấy phâng đặc biệt nhất ngày hôm nay cuối cùng cũng đến.

Quý Hà hướng mắt đến hàng ghế VIP để tìm Cao Lãng nhưng vì tối quá nên không thấy được:
"Tôi đã viết bản nhạc này cho cậu bạn thân tôi đấy. Nó là tất cả những điều điên cuồng nhất của tuổi trẻ. Cao Lãng!"

Quý Hà gọi tên cậu:
"Kỉ niệm 8 năm làm bạn nhé!"

Màn hình hiện lên video chuyến đi bảo tàng Lourve ở Pháp. Quý Hà lúc còn nhỏ đang quay mặt bản thân. Cậu cười non nớt trước ống kính rồi lại quay Cao Lãng. Nền nhạc bắt đầu khi hai người vào bảo tàng khổng lồ đó để trêu đùa.

Quý Hà đã cắt ghép những khoảnh khắc tuyệt đẹp nhất của hai người. Cậu hát lên những điều điên rồ nhất thời kì nổi loạn:

Every night, I live and die
(Mỗi buổi đêm chẳng biết mình tỉnh hay mơ)

Feel the party to my bones
(Dường như không khí tiệc tùng ngấm vào cơ thể)

Watch the wasters blow the speakers
(Ngắm những kẻ say khướt hét to những lời vô nghĩa)

Spill my guts beneath the outdoor light
(Thổ lộ nỗi lòng tôi dưới ánh đèn khuya mờ nhạt)

It's just another graceless night
(Đây cũng chỉ là một đêm thác loạn nữa thôi)

I hate the headlines and the weather
(Tôi ghét những tin báo giật tít và thời tiết khó chịu)

I'm sixteen and I'm on fire
(Mười sáu tuổi và luôn điên loạn)

But when we're dancing I'm alright
(Nhưng sao khi chúng ta cùng nhảy vài điệu, lòng tôi lại bình thản đến thế)

It's just another graceless night
(Vậy mà cũng chỉ là một đêm điên loạn nữa mà thôi)

Are you lost enough?
(Đã buông thả đủ chưa?)

Have another drink, get lost in us
(Lại thêm một ly, ta chẳng tìm thấy nổi bản thân nữa)

This is how we get notorious, oh
(Đây là cách chúng ta nhận bao nhiêu lời cay độc)

'Cause I don't know
(Tôi không biết nữa)

If they keep tellin' me where to go
(Nếu họ cứ muốn tôi nghe lời)

I'll blow my brains out to the radio, oh
(Có lẽ tôi sẽ làm lộ hết chuyện này trên radio)

All of the things we're taking
(Những thứ mà chúng ta lấy đi rồi cũng phải trả về nguyên trạng)

'Cause we are young and we're ashamed
(Bởi chúng ta còn trẻ và ngập tràn hối hận)

Send us to perfect places
(Rồi những thứ chúng ta lấy mất sẽ đưa ta tới địa đàng)

All of our heroes fading
(Tất cả những người hùng đều dần phai nhạt)

Now I can't stand to be alone
(Giờ thì tôi không thể chịu đựng được những lời cay độc này nữa)

Let's go to perfect places
(Hãy cùng nhau đến nơi địa đàng không tưởng ấy)

Every night, I live and die
(Mỗi đêm, lại vẫn luôn hết mình)

Meet somebody, take 'em home
(Gặp gỡ những người xa lạ, làm quen với họ)

Let's kiss and then take off our clothes
(Trao nhau những nụ hôn vội vã rồi cởi bỏ lớp vẻ ngoài hào nhoáng)

It's just another graceless night, 'cause
(Như vậy mới là một đêm say hết mình)

All of the things we're taking
(Vì những thứ chúng ta lấy đi rồi cũng trở về nguyên trạng)

'Cause we are young and we're ashamed
(Ta còn trẻ và còn hối hận được mà)

Send us to perfect places
(Rồi sẽ tới nơi chúng ta hằng mong ước thôi)

All of our heroes fading
(Bóng đang những người anh hùng cứ khuất dần)

Now I can't stand to be alone
(Nỗi cô đơn này ai sẽ chia sẻ với tôi đây)

Let's go to perfect places
(Hãy cùng nhau trốn tới nơi địa đàng hoàn hảo ấy đi)

All the nights spent off our faces
(Đêm dài cũng chỉ vụt qua trong chớp mắt)

Trying to find these perfect places
(Đã qua bao nhiêu thời gian cố tìm nơi hằng mong ước)

What the fuck are perfect places anyway?
(Nhưng rồi cái nơi địa đàng ấy ở đâu đấy)

All the nights spent off our faces
(Bao đêm dài cũng phải qua hết)

Trying to find these perfect places
(Cố tìm cho mình một chuyến đi tuyệt vời)

What the fuck are perfect places anyway?
(Nhưng mà nó ở quái đâu)
All the nights spent off our faces
(Thời gian như cứ tuột khỏi tay)

Trying to find these perfect places
(Cố tìm kiếm vườn địa đàng ấy)

What the fuck are perfect places anyway?
(Nhưng ở đâu mới được chứ)

—————————————
*Note:
Cái này làm tôi có nghị lực sống. Không phải cứ ăn uống no đủ rồi cử động tay chân. Làm những điều bạn muốn làm trước khi quá muộn ấy.

Nếu bố mẹ bạn có cấm chơi game thì thật buồn đấy. Bởi vì thật ra chỉ khi còn trẻ chúng ta mới nghiện game thôi. Chứ thật ra bây giờ lớn rồi hầu như điện thoại đứa nào cũng chỉ còn mỗi facebook, instagram, zalo thôi.

Sự thật đấy. Cứ nhìn điện thoại anh chị đại học hoặc là đã đi làm đi.

Vậy nên nhớ nhé tự thưởng cho mình giải trí game đi. Đằng nào bạn cũng sẽ chán một ngày nào đó. Tôi từng nghiện liên quân nè nhưng mà lớn rồi thì tự động chán. Biết suy nghĩ hơn. Nhưng mà lúc nghĩ lại thì thấy bản thân lúc đấy có lẽ vui lắm mỗi khi được cầm tướng đi choảng nhau với mấy đứa khác.

Thời đi học ấy mà. Đẹp lắm. Có bạn, có bè. Nhất là những đứa bạn thân. Hãy trân trọng, cảm nhận hết những phút giây điên loạn ấy. Để rồi về sau bạn cũng sẽ không thể cảm nhận lại trọn vẹn được.

"Những thứ mà chúng ta lấy đi rồi cũng phải trả về nguyên trạng"

Nhớ câu này nhé. Mình thấy ý nghĩa lắm luôn. Con người chỉ sống một lần trên đời thôi. Linh hồn rồi cũng sẽ trở về nơi cội nguồn. Linh hồn bạn có 'high' không thì xem bạn đã sống như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net