1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/Gặp gỡ, làm quen, bị dụ bú cặc, lên đỉnh bằng chân/
.
.
.
.
.
.
.

Tiểu Kỳ là một quản gia. Hôm nay cậu sẽ chuyển sang Trần gia để thử việc. Công việc của cậu là quán xuyến mọi thứ trong căn biệt thự nhà họ Trần này. Căn biệt thự rộng lớn nhưng chỉ có ông Trần ở, các con của ông đều đã lớn và ra ngoài ở riêng, nếu không có việc gì thì bọn họ cũng chẳng ngó ngàng gì đến việc về thăm ông ta cả. Tính ông Trần nóng nảy, hay quát mắng con cái, vợ lão còn không chịu được mà bỏ lão từ lâu thì mấy đứa con ai mà dám ở lại.

Tiểu Kỳ được cô con gái thuê về, trước đấy đã mấy đời quản gia nhưng đều không trụ được quá 2 tháng. Mặc dù cô con gái không kể nhưng Tiểu Kỳ vẫn phong thanh nghe được chuyện các quản gia phía trước nghỉ là vì lý do gì. Lúc mới vào, người làm trong nhà ai cũng nhìn cậu bằng ánh mắt ái ngại. Chỉ có dì Lý ở dưới bếp kéo cậu ra một góc dặn dò
"Tiểu Kỳ à, con phải cẩn thận đấy. Mấy người quản gia trước đều đã nghỉ hết rồi. Con phải thật cẩn thận. Lão Trần là một tên dâm dê, hắn có thể sàm sỡ, đụng chạm con bất cứ lúc nào đấy. Nghe lời dì, cẩn thận nhé"

Tiểu Kỳ gật đầu như búa bổ, ngoi miệng thì trấn an dì Lý nhưng trong lòng lại có chút lo sợ. Cậu làm công việc này là vì tiền lương cao, đãi ngộ tốt, bao ăn ở. Tiểu Kỳ đang phải trả nợ cho lão già nghiện cờ bạc ở nhà, không có tiền cậu sẽ bị đe dọa. Cho dù công vực có khó khăn như thế nào cậu cũng không thể từ bỏ cơ hội tốt như vậy được. Ngay trong ngày hôm đó cậu bắt đầu dọn vào biệt thự và làm việc.

Công việc rất đơn giản, Tiểu Kỳ cần lên kế hoạch, kiểm tra công việc  cho người làm trong nhà. Đặc biệt, cậu phải thường xuyên để ý đến ông Trần, sáng sớm gọi ông dậy, trưa đến lo chuyện cơ nước cho ông, vì ông hay kêu đau người nên tối cậu cũng phả mát xa cho ông nữa. Trừ những hôm có việc quan trọng trong nhà, vậy là hết việc Tiểu Kỳ cần làm.

Bây giờ là buổi chiều, có lẽ ông Trần đã dậy nên Tiểu Kỳ phải lên để gặp ông. Lúc cậu đến đây là quá giờ trưa nên cô con gái chỉ kịp giao phó việc qua loa còn phải chạy về công ty làm việc. Nơi này cách trung tâm thành phố khá xa, phải chạy xe hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới được.

Tiểu Kỳ gõ cửa và bước vào phòng sau khi được sự đồng ý của ông Trần. Ông đang ngồi trên ghế dựa xem phim. Bộ phim cũng không có vẻ gì lành mạnh hết. Tiểu Kỳ nhịn lại nỗi bất an tiến về phía long Trần nhỏ nhẹ nói

"Chào ông Trần ạ, cháu là Văn Tiểu  Kỳ, hôm nay cháu được nhận vào làm quản gia của nhà mình. Mới ngày đầu làm việc có thể có chút sai sót, cháu sẽ cố gắng hết mình, hy vọng ông chỉ bảo nhiều hơn ạ"

Lão Trần giương mắt lên nhìn chàng trai phía trước. Bộ trang phục quản gia vừa vặn hơi bó vào cơ thể cậu. Vòng một và vòng ba đầy đặn, cái eo nhỏ nhắn. Khuôn mặt đỏ ửng vì ngại, nước da trắng hồng. Không biết tùy tiện bóp một cái có để lại dấu tích gì không.

Lão đã tra qua về người này, trên vai còn gánh một khoản nợ không lồ, bị xã hội đen đe dọa. Đây là một điểm yếu lớn, lão sẽ tóm lấy và không để cậu đi như những người khác. Lão vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh trầm giọng

"Lại đây ngồi cạnh ta đi, đứng đấy làm gì"

Tiểu Kỳ càng đỏ mặt hơn, cậu e dè đặt mông xuống ngồi cạnh lão. Ngay lập tức một cánh tay khoác lên vai cậu, lão Trần dán người vào hõm cổ hít hà "Tiểu Kỳ đúng không? Người cháu thơm quá. Cháu còn đẹp hơn trên ảnh nữa. Đúng là người song tính có khác. Chỗ nào cũng mềm mại thơm tho hết"

Tiểu Kỳ rụt cả người vào muốn tránh " Dạ ông Trần, cháu là người song tính, hôm nay mới ngày đầu làm việc, mong ông giúp đỡ ạ"

Lão Trần không buông cậu ra mà vẫn tham lam hít hà, cái tay bóp nhẹ vai rồi dần dần trượt xuống làm cả người Tiểu Kỳ tê rần. Cậu ngay lập tức muốn từ bỏ công việc này thì lão Trần khẽ thì thầm vào tai cậu. "Ta biết cháu đang nợ một khoản rất lớn, thậm chí còn đang bị bọn xã hội đen dòm ngó. Cháu ngoan ngoãn ở bên cạnh ta, đáp ứng một số nhu cầu của ta, ta sẽ trả nợ giúp cháu"

Quả thật số tiền Tiểu Kỳ đang nợ rất lớn, nếu từ bỏ công việc này, cậu có nai lưng ra cũng chẳng trả hết được. Lão Trần đã nói vậy thì cậu chỉ biết hy vọng. "Ông nói thật chứ ạ?" Đáp lại khuôn mặt rụt rè lại có phần chờ mong kia, ông Trần cười sảng khoái đáp. "Dĩ nhiên rồi, ta tội gì phải lừa gạt cháu chứ? Cháu chỉ cần ngoan ngoãn làm một quản gia thôi. Ngoan ngoãn làm theo ý ta, ta cho cháu cái gì chả được?"

Nói xong tay lão lại xoa nắn khắp người Tiểu Kỳ. Một tay kéo sát cậu vào người, một tay luồn vào cởi từng cúc áo xoa nắn ngực cậu

"Cháu có bạn trai chưa? Vú cháu mềm quá,  như này là bạn trai xoa cho suốt ngày đây hả?"

"Ư...ưm... nhẹ thôi ông, bạn trai cháu đang đi công tác ạ"

Bị xoa nắn vú, cả người cậu rần rần như có dòng điện chạy qua, cơ thể uốn éo, nhìn thì giống như chạy trốn khỏi bàn tay của lão nhưng giống như đang ưỡn lên hơn.

Lão Trần bắt đầu dịch tay xuống xoa nắn đùi Tiểu Kỳ, tay thi thoảng lại lướt qua bé bướm làm cậu nứng dần lên, hai chân giang rộng, cả người dán vào ngực lão.

"Lồn nhỏ múp quá, ta sờ qua thôi đã thấy con cặc cứng lên rồi, em đưa tay để xoa nó cho ta nhé?"
Lão lấy tay của Tiểu Kỳ đặt vào giữa hai chân, con cặc nóng bỏng, to lớn làm cậu giật mình.

"A...sao nó to quá vậy ạ?"

"Em chưa nhìn thấy con con cặc nào to thế này à? Chẳng lẽ bạn trai em không bằng ta?"

"Kh...không ạ. Của anh ấy vừa phải, không to lắm, bọn cháu cũng chỉ làm vài lần"

Xoa nắn con cặc to khiếp trong tay, lồn cậu bắt đầu chảy nước, một ham muốn gì đó khiến cậu chỉ muốn dán sát vào con cặc này. Lão thấy mặt cậu thèm thuồng liền hiểu đĩ nhỏ này đã nghiện còn ngại. Lão hôn lên mặt cậu rồi nói
"Nếu em muốn, ta có thể cho em nếm thử con cặc này"

Cậu do dự nhưng đã bị lão đẩy xuống, ngay lập tức, một con cặc đen, hôi, nóng bỏng bật ra trước mặt cậu làm cậu không thể dời mắt. Lão cầm con cặc vỗ nhẹ lên mũi, lên mồm của cậu, rồi chà nhẹ lên mặt ra vẻ dụ dỗ rồi nhân lúc cậu há nhẹ miệng ra liền tống đầu cặc vào ra lệnh.

"Liếm đi bé đĩ...đúng rồi...Đảo lưỡi quanh đầu khấc ấy...mút nhẹ thôi...đừng cạ răng vào...Dùng lưỡi quấn lấy nó đi....Ta sẽ đẩy sâu vào, cưng thả lỏng khớp hàm ra nhé...Đúng rồi...giỏi lắm...em rất có năng khiếu bú cặc đấy..."

Tiểu Kỳ từ sợ hãi chuyển sang thích thú nuốt cặc của ông Trần, đầu lưỡi như con rắn liếm lắp khắp con cặc, thi thoảng lại nhả ra liếm nhẹ khắp thân cặc, khi lại cố gắng nuốt sâu nhất có thể làm lão Trần sướng tê cả da đầu.

"Mút sâu nữa đi em...còn hai hòn dái nữa...đừng quên nó chứ....Ahhh...shhh...em mút giỏi quá"

Tiểu Kỳ vừa chăm sóc con cặc vừa xoa nhẹ hai hòn dái to oạch, thi thoảng còn bị lông cặc đâm vào mũi, chui vào mồm. Tư thế quỳ bò nhục nhã, hai má hóp lại giữ con cặc, đôi mắt mơ hồ như bị nứng tình thi thoảng lại ngẩng lên làm lão Trần phê không thể tả. Lão luồn một chân vào giữa háng Tiểu Kỳ day nhẹ lồn nhỏ làm cậu uốn éo không yên. Miệng muốn rên rỉ nhưng bị cặc chặn họng.

Sau nửa tiếng, lão Trần dần thở dốc, ngón chân cũng day mạnh lồn nhỏ ở giữa hai chân làm hông cậu uốn éo, giần giật. Cậu chưa thể thâm hầu nhưng ra sức liếm láp để lão nhanh ra. Lão Trần giữ đầu lại hẩy hông lên, bắt cậu không được nhả ra. Cậu siết hai má lại hút một hơi thật mạnh, con cặc to béo giật giật rồi phun thẳng tinh vào mồm, lão bắt cậu nuốt một ít rồi lôi con cặc ra bắn nốt lên mặt cậu, chân đẩy mạnh cọ vào lồn làm cậu giật mạnh hông lên lên đỉnh.

"Á...á...mạnh quá...ông ấn lồ...lồn em mạnh quá...em r...ra mất...em raaaaaaaaa...hhh..."

Đũng quần cậu ướt đẫm, mặt vẫn đang gác lên đùi lão Trần. Bị con cặc lão vỗ lên mặt chát tinh lên khắp nơi. Cậu chưa bao giờ sướng thế này, lồn cậu vẫn còn co giật phun nước. Hai mắt mê man, tay vẫn bám vào chân lão Trần, lưỡi lè ra thở dốc.

Tầm năm phút sau, lão Trần đỡ cậu lên ghế, hôn hít bú liếm đôi môi vẫn đang mở ra của cậu. Lão cài lại cúc áo cho cậu, vuốt nhẹ bé lồn vừa lên đỉnh thì thầm nói

"Em được lắm, không cần thử việc đâu. Ta sẽ để em vào làm ngay. Giờ đi sửa soạn lại đi. Sau giờ cơm tối ta muốn thấy em ở đây. Ta có một món quà muốn dành cho em"

Tiểu Kỳ bước ra khỏi phòng mới hoàn hồn lại. Không ngờ chỉ mới ngày đầu mà em đã bú cặc, bị cọ lồn cho lên đỉnh. Vậy là em đã phản bội bạn trai mình sao? Em sờ nhẹ đũng quần, nơi vừa bị nước lồn bắn cho ướt đẫm. Tâm trạng vừa hoang mang vừa hưng phấn một cách kỳ lạ.

.
.
.
.
.
.
.

Mình đào hố mới:)))
Phải đăng lại vì ăn gậy:)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net