chương 18 : Vũ Hội (Hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Phong Thuần nhìn cục diện trước sau hết sức kỳ quái , dở khóc dở cười này thì đầu liền chảy đầy hắc tuyền. Mọi người xung quanh xì xào bàn tán cả nửa ngày rốt cuộc bạn trẻ Diệp nhịn k nổi nữa liền lên tiếng.

-Lâm Thần , Khang tử hai người mau bỏ tay tôi ra.

Lâm Thần nhìn Ngôn Khang lại nhìn Diệp Phong Thuần, nhất quyết k bỏ tay. Ngôn Khang thấy Lâm Thần k chịu bỏ bản thân cũng k muốn bỏ ra.

-Tên Lâm Thần kia bỏ ra trc thì tớ sẽ bỏ.

Diệp Phong Thuần đưa mắt nhìn Lâm Thần . Lâm Thần trừng mắt nhìn Diệp Phong Thuần ý nói k có chuyện hắn bỏ tay ra trc . Diệp Phong Thuần thở dài trong lòng, dùng sức bình sinh giật tay khỏi hai người kia , lên tiếng cảnh cáo.

-Hai người ở yên đó , tôi giải quyết hai người sau.

Nói rồi bạn trẻ Diệp quay lại gỡ nắm tay của Mễ Đồng trên góc áo mình , ôn nhu xoa mặt Mễ Đồng . Ngay tức khắc hành vi kia liền bị 3 đạo ánh mắt sắc lãnh quét qua , bạn trẻ Diệp đương nhiên nhận ra nhưng chọn cách bỏ qua k thèm để ý chỉ nhẹ nhàng nói vs Mễ Đồng.

-Đồng Đồng chẳng phải cậu nói đến đây xem náo nhiệt cùng tìm rùa vàng s ? Bây giờ rùa vàng tự dẫn xác đến rồi , tớ nói cho cậu nghe Vương Hạo chính là 'quy lão tiên sinh ' luôn rồi. Chính là rùa vàng to nhất trong số rùa vàng . Nói đúng hơn thì Vương lão bản đã luyện thành tinh r :))))). Dù sao người ta cũng có thành ý theo đuổi cậu như vậy cậu cũng nên nể mặt mà cho người ta một cơ hội .Tối nay xem như là cơ hội để hai người thử hẹn hò đi . Biết đâu Vương Hạo lại chính là con rùa mà cậu tìm.

-Nhưng mà......

-K nhưng nhị gì hết , ngoan ngoãn nghe lời tớ , Vương lão bản là người tốt , tớ tin anh ta là người thích hợp với cậu.

Mễ Đồng còn đang phân vân liền bị Diệp Phong Thuần cắt ngang . Bạn trẻ Diệp nháy mắt với Vương Hạo ý nói tôi giao Đồng Đồng cho anh , nhớ phải đối xử tốt với cô ấy. Vương Hạo hiểu ý mỉn cười , hướng Diệp Phong Thuần gật đầu, sau đó nắm tay Mễ Đồng dẫn đi. Mễ Đồng rời đi cùng Vương Hạo , Diệp Phong Thuần thở ra một hơi , quay sang cầm tay Lâm Thần , rồi cầm tay Ngôn Khang , đặt tay hai người đó vào nhau .

-Lâm thiếu gia , tôi giao Khang tử cho cậu. Hai người hảo hảo mà chơi với nhau đi , tôi đi kiếm đồ ăn, Tạm biệt.- Bạn trẻ Diệp nói xong liền nhanh chóng chuồn mất.
Lâm Thần cùng Ngôn Khang đầu đầy hắc tuyến buông tay đối phương ra k chút lưu tình. Lâm Thần đen mặt đuổi theo hướng Diệp Phong Thuần rời đi , Ngôn Khang cũng muốn đuổi theo nhưng bị thành viên của đội bóng rổ giữ lại.
Diệp Phong Thuần còn tính trốn đi ai ngở vừa ra khỏi sảnh đã bị Lâm Thần bắt đc. Lâm Thần k hề thương tiếc mà lôi xồng xộc bạn trẻ Diệp đến hồ Nguyệt Quan sau sân trong của trường. Bạn trẻ Diệp bị lôi đến nóng mặt.

-Lâm mặt than ! Mau thả tôi ra, cậu tính lôi tôi đi đâu vậy hả ?

-Hừ ! Đc tôi chiều ý cậu. - Lâm Thần ném Diệp Phong Thuần vào bức tường gần đó chặn bạn trẻ Diệp đúng kiểu kabe-don * điển hình.

-A! Đau quá , đồ thần kinh ném gì mà ném .

-Hừ ! Cái miệng vẫn k biết chút lễ độ nào nhĩ! Dám ở trước mặt mọi người đùa giỡn với con bé đanh đá đó, gan cậu cũng lớn quá đó.

-Lão tử muốn đùa giỡn với ai là quyền của lão tử. Cậu xen vào.......ngô.....ưm- Diệp Phong Thuần còn chưa nói hết câu đã bị Lâm Thần cường hôn.
Nụ hôn mạnh mẽ , bá đạo k chút lưu tình. Như trách phạt Diệp Phong Thuần mà Lâm Thần cắn vào cánh môi bạn trẻ Diệp. Đạo lực k lớn nhưng vẫn khiến bạn trẻ Diệp ăn đau mà nhăn mày một cái. Lâm Thần nghe đc tiếng rên khẽ của Diệp Phong Thuần liền nhếch môi cười. Lâm Thần buông tha cho cánh môi hồng đào kia , đưa lưỡi tiến sâu vào khoan miệng Diệp Phong Thuần mà dây dưa . Diệp Phong Thuần bị hôn đến thiếu dưỡng khí , mềm nhũn dựa vào Lâm Thần. Diệp Phong Thuần gần ngất cảm giác như mình gần ngất đến nơi mới đc buông tha, cả người huyễn nhược mà tựa vào ngực Lâm Thần.

-Tiểu tử, cậu suy nghĩ lâu như vậy tôi thật mất kiên nhẫn nha ~~~ . -Lâm Thần thì thầm vào tai Diệp Phong Thuần khiến bạn trẻ Diệp xấu hổ đến sắp xuất huyết.
Diệp Phong Thuần ở trong lòng Lâm Thần còn chưa hoàn hồn lại bị Lâm Thần nâng cầm mà hôn sâu. Lần này Lâm Thần hôn rất ôn nhu,nhẹ nhàng. Lâm Thần dừng lại một chút , nhìn vào mắt Diệp Phong Thuần thâm tình bày tỏ.

-Chúng ta cùng một chỗ đi. Tôi đây là rất nghiêm túc .

Diệp Phong Thuần nhìn biểu tình ôn nhu , thâm tình kia của Lâm Thần thì tim trong lòng ngực đập như trống bỏi . Trong lòng như có một dòng nước ấm áp len lỏi. Nhưng là lý trí vẫn sót lại một tia sợ hãi. Diệp Phong Thuần cúi mặt lý nhí.

-Nhưng là....tôi bình thường như vậy cậu tại sao lại thích tôi a ~?? Hai đại nam nhân cứ như vậy mà nói chuyện yêu đương có kỳ quái hay k ???

Lâm Thần mỉm cười nâng mặt Diệp Phong Thuần lên , tựa trán mình lên trán Diệp Phong Thuần.Kiên định nói ra những lời trong lòng.

-Đừng tự đánh giá thấp bản thân mình, sự đơn giản thanh thuần ở cậu khiến tôi thích cậu. Yêu thích là yêu thích k có phân biệt , cậu đừng sợ tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu k để ai làm tổn hại đến cậu.

Diệp Phong Thuần đưa mắt nhìn Lâm Thần, những lời kia của Lâm Thần thời khắc này đã đánh sập bức tường cuối cùng trong lòng bạn trẻ Diệp. Phải a~~~ mình tại sao phải sợ chứ !!!

-Tôi.......
ọc...ọc...ọc.....-Vừa định nói câu đồng ý , chữ chưa kịp đến miệng thì bụng của Diệp Phong Thuần đã kêu gào sát phong cảnh.Diệp Phong Thuần xấu hổ ôm bụng . Làm sao trách cậu đc chứ , từ chiều đến giờ đã có cái gì vào bụng đâu a~~~.

-Phụt...Hahahahahah......đi thôi , tôi đưa cậu đi ăn tối.-Lâm Thần nắm tay Diệp Phong Thuần kéo đi.

--------------------------------

Tg: từ chap sau sẽ thay đổi xưng hô của Lâm Thần vs Phong Thuần nha ↖(^▽^)↗

*kabe-don : bích đông, dồn vào góc tường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net