Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Phong Thuần dần dần quen với việc ở tiệm cafe . Chớp mắt một cái liền đã làm đc 1 tuần , mọi thứ dần quen thuộc hơn nhiều. Chỉ có điều k hiểu s Ngôn Khang vẫn chưa trở lại trường, lúc đầu chẳng phải nói chỉ đi 2 ngày thôi s ? Bây giờ đã 1 tuần r vẫn chưa thấy tăm hơi hắn đâu. Gọi điện lúc thì k ai trả lời , lúc lại k liên lạc đc ,mà cũng chả biết nhà hắn ở nơi nào. K biết có làm s hay k ? Haizzzzz....
Diệp Phong Thuần đứng ở quày pha chế vừa lau tách vừa ngẩn người liền bị Mễ Đồng từ sau gõ vào đầu

-Thuần bảo bảo, đang làm việc k đc ngẩn người nhớ tình nhân.

-Aizz ui Đồng Đồng cậu làm tớ giật mình , thiếu chút nữa là làm rơi tách r .

-Ai bảo cậu đang lm việc lại thả hồn chỗ khác. S hả ? Là nhớ người yêu bé nhỏ s ? Hehehehe..

-Cho tớ xin đi , tiểu tổ tông . Tớ là sinh viên nghèo đến cơm còn phải đi ăn chực , thân tớ lo chưa xong thì lấy đâu ra ng yêu , dù có bé nhỏ cở nào tớ cũng k lo nỗi đâu ...╮(╯▽╰)╭

-Vô vị, k nói với cậu nữa tớ đi bày bánh lên tủ ... ̄︿ ̄

Mễ Đồng vừa quay lưng vào phòng bếp lấy bánh ngọt , trc cửa liền có khách quan đi vào . Diệp Phong Thuần nhanh nhẹn chạy ra tươi cười chào khách .

-Chào mừng quý khách đến cafe BonHeur.!....Ả ? Ngôn bất tài ??? Biến đâu mất cả tuần vậy hả??

Diệp Phong Thuần nhìn thấy người vào là Ngôn Khang cùng vị hội trưởng hội học sinh liền ngạc nhiên. Hàn Du liền tiến lên phía trc giải thích với Diệp Phong Thuần .

-Khụ ,khụ bạn học Diệp đây là Ngôn Đằng em trai song sinh của Ngôn Khang ca mới từ mỹ trở về.

-⊙▽⊙ Ể??? Em trai của Ngôn bất tài ??? Ahahaha...thật ngại quá , tôi k biết Ngôn Khang có em trai lại còn giống nhau đến thế . Xin lỗi cậu , đã thất lễ rồi.

Ngôn Đằng quan sát Diệp Phong Thuần một lượt từ trên xuống dưới. Aizzz người này lớn lên trông k tệ nha, trắng trắng nộn nộn rất dễ nhìn ..bất quá vẫn k bằng Tiểu Từ ( tg : Đằng Đằng đối vợ chính là 1 thân thê nô ≧﹏≦ )

- K sao , k sao , bất quá k biết chúng tôi có thể vào bàn ngồi đc hay k ?

-Ah! Thật ngại quá , mời hai vị đi lối này.

Diệp Phong Thuần vừa dẫn Ngôn Đằng cùng Hàn Du đến bàn , trc cửa lại có khách đến.

-Chào mừng qúy khách đến cafe BonHuer!

-Ah! Xin chào!

Diệp Phong Thuần vừa nhìn thấy đã nhận ra Hạ Tiểu Vũ , lần trc ở thư viện hắn cùng Lâm Thần lôi lôi kéo kéo , có ấn tượng cũng k nhỏ nha. Người đi cùng hắn nhìn dáng vẻ rất thư sinh, chỉ cao hơn Hạ Tiểu Vũ một chút , ăn mặc đơn giản thoải mái , làn da tuy có chút nhợt nhạt nhưng trông hắn vẫn rất dễ nhìn nha~~~.
Hạ Tiểu Vũ vừa thấy Diệp Phong Thuần , chưa kịp suy nghĩ miệng đã bật ra một câu làm Diệp đồng học muốn hộc máu.

-Tiểu hoa khôi !! Lâu lắm mới nhìn thấy cậu nha~~~ vẫn xinh đẹp như trc ...

Diệp Phong Thuần đầu đầy hắc tuyến , lựa chọn k tiếp tục vấn đề kia. Hàn Du thấy Hạ Tiểu Vũ cùng Kha Tiểu Từ cứ đứng mãi ở cửa k vào liền lên tiếng gọi.

- Tiểu Vũ cho e 3 giây để qua đây , nếu k đừng hối hận.

-Aizz aizzz đến đây đến đây a đừng hở một chút lại trưng cái mặt than đó mà uy hiếp e có đc hay k ?

Hạ Tiểu Vũ nghe Hàn Du gọi liền kéo theo Kha Tiểu Từ đi qua bàn ngồi.Diệp Phong Thuần lật đật đi pha cafe sẵn tiện đánh giá Ngôn Đằng kia. Quả thật nhìn rất giống Ngôn Khang nha~~~ nghĩ lại mới thấy mình hầu như k biết gì về Ngôn Khang cả. Từ đầu năm đến giờ cứ hễ mỗi lần hỏi gia cảnh gì gì đó thì hắn cứ trả lời qua loa...lần này hắn veed trường phải hỏi cho rõ ràng mới đc. Mễ Đồng bưng bánh từ nhà bếp đi ra chưa kịp bày lên thì trc cửa lại có khách đến. Diệp Phong Thuần liền dừng động tác đang dở lại đểchào khách.

-Chào mừng quý khách!!

Nhìn thấy người vào là Lâm Thần , bạn trẻ Diệp liền muốn chửi thề. Rốt cuộc hôm nay là cái ngày gì mà thế méo nào con dân ĐH X kéo đến quán cafe này cả vậy hả??ˋ△ˊ
Mễ Đồng thấy Diệp Phong Thuần cứ đứng trừng mắt với khách liền đi tới gõ vai hắn.

-Này Thuần bảo bảo, cậu có thấy trai đẹp cũng đừng nhìn lộ liễu như vậy chứ , còn k mau đem cafe tới cho khách còn đi oder nữa chứ.

-Đc r đc r tớ mang cafe sang kia ,cậu tới ghi oder của hắn hộ tớ đi.

Mễ Đồng pha cafe xong liền đẩy cho bạn trẻ Diệp bưng tới chỗ Lâm Thần.Diệp Phong Thuần bưng cafe chưa tới bàn lại mắc phải chân ghế , k cẩn thận loạn choạn làm ly cafe trên khay bay một đường đáp thẳng xuống quần của Lâm Thần.
Mặt Lâm Thần liền đen lại một đống, nhưng may là cafe đá nếu k bạn trẻ Diệp khó mà sống tiếp. Trên đầu Diệp Phong Thuần liền chảy đầy hắc tuyến. Cớ làm sao cứ hết lần này đến lần khác dây vào tên mặt than này.-_-! . Diệp Phong Thuần lên tiếng xin lỗi , lấy khăn trong túi tạp dề ra lau lên quần Lâm Thần.

-Thật xin lỗi , tôi k cố ý a~~.

-Bạn học Diệp nếu như tôi đoán k lầm thì cái thứ mà cậu đang lau lên quần tôi là giẻ lâu bàn ?

-Ahahaha...^_^|| đây đúng là khăn lau bàn nha, nhưng mà rất sạch đó , k hề bẩn chút nào.

-Nếu vậy cậu dùng cái giẻ đó lau lên mặt cậu đi , r tôi sẽ tin , k những vậy tôi cũng k bắt cậu bồi thường .

-Anh..anh....Lâm Thần , chỉ là cái quần thôi mà , vả lại tôi cũng đâu phải cố ý. Cùng lắm là tôi đền cho cậu là đc chứ gì.

-Diệp đồng học , đồ tôi mang trên người là đồ đc thiết kế riêng của Pháp . Cậu thật sự có thể đền s?

-Vậy thì anh đưa đây để tôi giặt sạch là đc mà , dù s cũng đâu có hư hỏng gì .

-K lẽ cậu bắt tôi ở đây lột quần ra đưa cho cậu giặt ??? Còn chưa nói tới nếu cậu k cẩn thận làm hỏng , còn nữa tôi vốn k thích người lạ động tay động chân vào đồ của tôi.

-Vậy rốt cuộc Lâm thiếu gia anh muốn như thế nào ?

-Vậy đi , dù s chúng ta cũng là bạn học , tôi cũng k muốn bắt ép gì cậu. Tôi cho cậu 2 sự lựa chọn . 1 là cậu bồi thường quần cho tôi, 2 là cậu phải làm theo yêu cầu của tôi trong 1 tháng.

-Ý của anh là phải làm chân sai vặt cho anh 1 tháng ??

-Tuy cách nói của cậu có hơi khó nghe nhưng đúng là vậy nha ~~~~ s hả ??

-Ông đây thèm vào , nói đi quần đó bao nhiêu tiền tôi đền cho anh là đc .

-Hahaaha ...cũng k có bao nhiêu tiền nha ...chỉ có bốn số 0 ....

-Xì....thế mà cứ làm căng...

-Có điều đơn vị là Dollar nha..

-(⊙o⊙) Oắt đờ heo ??? Anh đang đùa đấy à. Bộ quần này may bằng vàng dát mỏng hay s chứ ...bỏ ra số tiền như vậy để mua một cái quần, anh bị ấm đầu s ???

-Nếu cậu k tin thì có thể lên mạng mà tìm thông tin về bst Vest Fund mới nhất của Alexandra Wang .

Diệp Phong Thuần móc điện thoại ra , search thông tin về bst mà Lâm Thần nói . Khi kéo đến giữa trang báo mạng liền thấy một người mẫu nam mang chiếc quần y đúc Lâm Thần , nhìn xuống phần giá sản phẩm bạn trẻ Diệp liền chửi đổng một câu.⊙▽⊙ Cái đệt cụ , cái này là giá của một cái quần s ? Muốn giết người mà , số tiền này nếu muốn kiếm đc tính sơ sơ mình cũng phải dành dụm trong hơn 4 năm....ôi đệt !!!!

-Khoan đã có khi nào mang hàng lậu mà bắt chẹt tôi k vậy hả??

-Nếu cậu k muốn đền cũng đc , mau gọi quản lý của cậu ra đây .

-Ấy ấy tôi còn chưa nói là sễ k đền.

Lâm Thần đảo mắt nhìn Diệp Phong Thuần một cái đầy khinh bỉ .

-Yên tâm đi ,cậu nghĩ tôi như này lại đi mang hàng lậu s ?? Này quá k khoa học đi . Cậu muốn biết lậu hay thật thì dễ thôi , tôi có cách cho cậu biết , bất qá ở đây k tiện . Cậu quyết định đi 1 hay 2 ?.

-Đc r , đc r , làm chân sai vặt thôi mà cùng lắm giống như làm thêm giờ đi . Như vậy hài lòng anh r chứ.

Lâm Thần nghe Diệp Phong Thuần trả lời liền nhếch môi cười đầy âm hiểm . Diệp Phong Thuần nhìn thấy nụ cười của Lâm Thần liền k tự chủ mà rùng mình một cái , bỗng dưng có cảm giác cái gì đấy sai sai...
Lâm Thần đạt được mục đích liền đứng dậy đi ra khỏi cửa , Diệp Phonh Thuần liền gọi lại.

-Này anh còn chưa trả tiền cafe.

-Tôi còn chưa đc động vào cái ly , cậu muốn tôi trả tiền cũng quá k khoa học đi.

-Ách....

Diệp Phong Thuần đành phải đau đớn rút quỷ đen thanh toán ly cafe . Aaaaaaa.... ông đây hôm nay ra ngoài chắc là k xem hoàng lịch nên mới đụng phải tên mặt than nhà ngươi....aaaaa...... ức chế!!! Ông muốn bùng cmn cháy.
Mễ Đồng bày bánh lên tủ xong nhìn thấy Diệp Phong Thuần đứng khoa tay múa chân sau lưng vị khách đẹp trai vừa mới ra cửa liền hưng phấn . Hắc hắc hắc....có mùi gian tình nga~~~. Lại nhìn thấy sau khi vị khách lái xe đi , biểu tình của Diệp Phong Thuần như nhịn lâu ngày k có chỗ phát tiết , Mễ Đồng liền cảm thái trong lòng...haizzz đúng là tình yêu của tuổi trẻ nha~~~ thiệt là nồng nhiệt..... (tg : Con gái Đồng Đồng này ....bộ con già lắm s ? ( ̄- ̄) )
----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net