Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu không có người, tôi có thể vẫn theo quỹ đạo.

Tiếp tục sống, tiếp tục kết hôn, bách niên giai lão với cô ấy.

Nhưng gặp người là thật.

Bi kịch đến từ người cũng là thật.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tô Tùng gặp Tố Bách vào năm sơ trung năm hai.

Trở thành bằng hữu, chí hữu, kề vai sát cánh bên nhau.

Tình cảm từ từ nảy sinh giữa hai thiếu niên.

Một người mang tư tâm.

Một người mang chí hướng.

Tiếp tục phấn đấu.

Thế nhưng cuối cùng, là phấn đấu vì cái gì?

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tô Tùng 23 tuổi, hôn thê qua đời.

Cái chết cô ấy, không chỉ để lại cú sốc  cho Tô Tùng, mà còn đứt đoạn cả cơ hội sau này cho Tố Bách.

Tố Bách 18 tuổi, yêu Tô Tùng.

Tô Tùng chôn vùi tâm tư tình cảm tuổi trẻ, liều mình vào công việc.

Vì chân tướng cái chết của Tương Nhàn Thi, vì ước mơ, vì nguyện vọng trước đây của bản thân.

Cậu vẫn phải sống.

Cho dù Tố Bách cố gắng tiến sâu vò tâm can Tô Tùng, anh vẫn không thể chạm đến trái tim của cậu được.

Là vì cái gì?

Nguyên là vì cái gì, Tô Tùng lại trở nên lãnh cảm như thế chứ?

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net