Chương một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chương 1:

Năm 3024, Thanh Vũ quyết định bắt đầu chuyến du lịch thế giới lần thứ ba của mình để ăn mừng việc kí hợp đồng thành công với công ty Lôi Hưng. Cậu chọn rừng Amazon làm điểm đến, dẫn theo bé cưng Mực-một giống chó Ngao tây tạng và mèo Ú vằn đen.

Rừng Amazon sau kì mạt thế thập phần nguy hiểm nhưng cũng vô cùng hấp dẫn lòng người. Đôi lần Thanh Vũ cho người đến đây lấy vài giống cây trồng quý hiếm về trồng vào không gian.

Hậu mạt thế, nếu hỏi dị năng gì quan trọng nhất thì đáp án không ngoài hai chữ "không gian". Có không gian chứa đồ vật, chứa người, trồng cây, nuôi cá, v.v... Mà không gian của Thanh Vũ lại đặc biệt trân quý. Nó không thể chứa người, nuôi trồng lâm thủy sản cũng không thể lấy được sản phẩm, nhưng nó lại sản xuất ra những hạt giống "siêu nhân". Chúng có thể sinh tồn trên đất đai khô cằn, bệnh độc của Trái Đất và không hề xảy ra biến dị. Nhờ Thanh Vũ mà nền nông nghiệp mới có phần trăm nhỏ nhoi để vực dậy.

Chính vì thế, nếu hỏi ai là người giàu có nhất, họ sẽ nói rằng Thanh Vũ. Tổng thống hay Giáo hoàng ai biết họ có bao nhiêu tiên, người dân chỉ biết đi đến nơi nào cũng có "quầy hàng" của Thanh Vũ mà thôi.

Trở lại với chuyến đi vé một chiều đến Amazon của Thanh Vũ. Cậu đang vô cùng hứng khởi khi vừa mới phát hiện thêm một giống cây trồng mới. Theo như thể trạng biến dị này, nó có thể là cây Mãng Xà chuyên được dùng để đan giỏ.

Thanh Vũ vui mừng chưa kịp thì trên bầu trời truyền đến từng đạo sấm sét lớn, báo hiệu cơn mưa "Amazon" sắp đổ xuống. Người hướng dẫn tên John và bảo tiêu Klei nhanh chóng dựng lều và nấu vài món ấm áp trước khi việc tạo lửa trở nên khó khăn. Vũ không có việc gì làm ngoại trừ róc thịt con sóc biến dị nặng năm kí. Chừng đó thịt cộng với bánh bao sẽ không để ai mang bụng đói đi ngủ.

Con Mực sau khi tuần tra khu vực xong thì bắt đầu đùa giỡn với mèo Ú. Mèo Ú năm nay bảy tuổi có thể xem như một quý bà thời thượng không hề có tâm tình chơi cùng nhóc con đen thui vị thành niên này. Thế là nó chọn một cành cây đủ cao để leo lên, liếm liếm móng vuốt rồi nằm ườn ra.

Thanh Vũ nhìn Mực ta cứ loi nhoi dưới thân cây, cười bất đắc dĩ rồi xẻo một miếng thịt.

"Mực! Lại đây ăn nào!"

Vậy là con chó đen kia vui vẻ có được mục tiêu mới.

Cơn mưa đến sau khoảng nửa tiếng. Hạt mưa to bất thường rơi lộp bộp lên tấm vải dù. Bên trong căn lều, ngoại trừ mèo Ú sợ nước và một lò than ấm áp thì không có ai. Thanh Vũ đã nhân cơ hội mưa "Amazon" hiếm hoi để tìm vài loài thực vật chỉ sống trong mưa. Không gian của cậu gần như đã phát triển toàn diện với năm khu vực mà trong đó có vùng mưa quanh năm suốt tháng rất thích hợp trồng các loại cây này.

Nhưng không ngờ rằng, vì lần tìm kiếm này mà Thanh Vũ nhận được vé một chiều đến thế giới khác.

Mèo Ú có lẽ cảm giác được điều gì đó, mở ra đôi mắt kim sắc, không chần chờ một giây đã phóng vụt đi, lao vào màn mưa bạc trắng xóa.

...

Thanh Vũ nghe thấy tiêng mèo Ú gọi mình. Suy nghĩ đầu tiên là con mèo lười biếng kia thế mà cũng đi giữa trời mưa. Rồi sau đó là những kí ức không hay ho dẫn đến việc mình bị bất tỉnh. Vũ mở mắt, ôm đầu ngồi dậy, khóe mắt liếc thấy hai sủng vật ngồi cạnh mình, con Ú vẫn còn kêu meo meo.

"Tao không sao..."

Thanh Vũ nuốt xuống từ 'đâu' khi nhận ra tình cảnh thê thảm của mình. Bị rớt xuống một cái hố, thiết bị bảo hộ bị hư làm cả người ướt nhẹp. Cậu ngước nhìn lên miệng hố, hơi thở ra nhẹ nhõm vì nó có vẻ không bị lấp lại. Cậu nhờ mèo Ú ngậm cờ cứu trợ leo lên cắm trên miệng hố. Vài giờ sau chắc Klei sẽ tìm đến chổ này.

Thanh Vũ kéo người lui đến một chổ có vẻ khô ráo, lấy ra một cái dù mini che cho Mực và Ú. Đến lúc này cậu mới thấy Mực vô cùng uể oải, kêu vài tiếng vẫn không trả lời.

"Mực à ~ Mày đừng dọa tao nghen. Ăn miếng thịt này đi."

Thanh Vũ một bên cố gắng uy Mực ăn, một bên thu gom lại vài thứ bị rớt ra khỏi ba lô. Cai ba lô 20 kí này thuộc loại bền chắc không thấm nước nhưng dù sao nó cũng không cứng như sắt thép, đồ vật bên trong có gần phân nửa là bị móp méo hư hại. May là các vật dụng cần thiết vẫn sử dụng được khiến tâm Thanh Vũ dịu đi một chút. Cậu ném balo vào trong không gian để trách bị mưa ướt thêm nữa.

Không có việc gì để làm khiến Thanh Vũ trở nên nhàm chán, cậu ôm mèo Ú bắt đầu mở miệng lảm nhảm đôi câu.

"Mối làm ăn của tao hình như không thành rồi...Mày biết cái tên hồ ly Mặc Thành chứ? Ông chủ của tập đoàn Visil ấy? Tao vừa rồi thấy xác của ông ấy..bị cỏ satang quấn như xác ướp. Hey.. Ú à ~ Chỉ vì ta muốn cứu ông ấy mà dẫm phải đất sụt, lăn mấy vòng rồi lại rớt xuống cái hố! Mày có cảm thấy xui không a~ Ú à..."

Quý bà mèo Ú không chịu nổi tạp âm giết người từ chủ nhân của mình, dứt khoát cụp tai không thèm để ý tới. Thanh Vũ bị sủng vật nhà mình bỏ rơi, ngoan ngoãn lấy miếng thịt khô ra gặm. Không gian bỗng chốc chỉ còn tiếng mưa rơi.

o0o.o0o

Tác giả lảm nhảm: Tên bé thụ là lấy từ cp mình thích nhất. Cái mưa Amazon gì đó đừng tin tưởng lắm nhé, trí tưởng tượng mà thôi. Cầu vote, cầu comt làm woen~ ٩(๛ ˘ ³˘)۶

*Em Mực dễ xương đây

*Đây là mèo Ú

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net