Đoan Ngọ an lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tô Vạn thích tết Đoan Ngọ.

Thứ nhất có thể nghỉ vào thời điểm nóng nhất trong năm, thứ hai lại còn được ăn bánh ú thơm ngon dẻo ngọt, vậy chẳng phải rất vui sao.



Năm ngoái cậu đang học lớp 12, vừa nghỉ lễ liền vội vàng chạy về nhà, cầm bánh ú đang phơi nắng ở trên bàn chạy về phía Tứ Hợp viện.

"Sư phụ! Sư phụ! "Tô Vạn vừa đập cửa vừa la, "Nhìn xem em mang cho anh cái gì này?"

Hắc Hạt Tử đang cởi trần, bên hông quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, trên tóc còn nhỏ giọt nước. Lấy cái túi trong tay Tô Vạn mở ra xem,

"Bánh ú?"

Tô Vạn gật đầu giống như một con gà nhặt thóc, "Hôm nay không phải Đoan Ngọ sao, em gói ít bánh ú hiếu kính lão nhân gia ngài, tết Đoan Ngọ vui vẻ!"

Hắc Hạt Tử tát vào đầu Tô Vạn. "Tiểu tử thúi, tết Đoan Ngọ muốn nói sự an lành. Ngày lễ cho người đã khuất lại nói vui vẻ, có phải cậu đang nguyền rủa sư phụ mình không?"

"Làm sao có thể..." Tô Vạn che đầu giả bộ nghiến răng, "Em không biết."

Hạt Tử cảm thấy buồn cười, xoa xoa tóc tiểu quỷ, "Được rồi, đi đun nước, để tôi nếm thử tay nghề của cậu nào."



Bánh ú trong túi được chia thành hai loại, một loại được buộc bằng dây thừng đỏ, loai còn lại được buộc bằng dây cỏ. Hạt Tử thích nhân đậu, Tô Vạn lại thích nhân mứt, cậu cố ý gói như vậy để phân biệt hai loại.

Bánh ú lá trúc vừa gói xong xuống nồi, Tô Vạn đậy nắp nồi, ngồi bên cạnh ngẩn người. Vẻ mặt trịnh trọng, dường như cả thế giới đều không dính dáng gì đến cậu.

Tô Vạn từ trong nồi lấy ra một cái bánh ú buộc dây đỏ đưa cho Hạt Tử và một cái dây cỏ cho chính mình..

"Bánh ú nhân táo tàu hàm lượng đường cao như vậy, không sợ tăng cân sao?" Hạt Tử hỏi.

"Đường là chất dinh dưỡng cần thiết cho con người, lát nữa còn phải tặng bánh ú cho Lê Thốc và Dương Hảo, trời nóng thế này không hấp thụ thêm đường thì lấy đâu ra thể lực." Tô Vạn ném lá tre vào túi nilon, "Hơn nữa em ăn thì sẽ dài ra chứ không béo lên."

Hắc Hạt Tử cười ha hả, "Được rồi, đừng nói nữa, để tôi ăn đã."

Hai người vừa ngồi điều hòa vừa gặm bánh ú, cuộc sống của thần tiên. Điều hòa được lắp đặt theo yêu cầu của Su Wan, nói rằng điều hòa không khí là huyết mạch trong mùa hè của người dân Trung Quốc trong thế kỷ 21. Hạt Tử không thể nói lại cậu, đành ném quạt điện bị hỏng vào góc rồi lắp đặt một cái máy điều hòa. Sau khi lắp đặt xong, Tô Vạn liền đứng ở dưới luồng gió hét sảng khoái, bị Hạt Tử một cước đá đi, bay đi cũng không xa.

Tô Vạn ở nhà Hạt Tử chơi cho chán đến chập tối, đợi đến khi gió mát đêm hè thổi tan cái nóng ban ngày, Tô Vạn mới nhớ tới phải tặng bánh ú cho bọn Lê Thốc.

Hắc Hạt Tử đứng ở cửa tiễn cậu. Trước khi đi, Hạt Tử xoa xoa tóc Tô Vạn một phen, ôm người đến bên cạnh mình thổi vào bên tai, đắc ý nhìn khuôn mặt người kia đỏ bừng, nhẹ nhàng nói:

"Bánh ú không tệ, sang năm muốn cậu đến biếu nữa."

Tô Vạn đỏ mặt, vẻ mặt có chút tức giận vì bị đùa giỡn nhìn hắn, lúc đi miệng còn lẩm bẩm, "Làm người ta hưng phấn mất nửa ngày, sang năm có gọi là cha cũng không đưa cho anh!"




Trong nồi vang lên tiếng ùng ục, Tô Vạn định thần lại, đứng dậy tắt bếp, vớt bánh ú trong nồi ra đổ vào thau nước lạnh, cho vào trong túi, trên thân bánh đều được buộc dây đỏ.

Lại sắp đến Đoan Ngọ rồi.

Tô Vạn đội nắng đi tới Tứ Hợp viện, nhẹ nhàng mở cửa. Cậu đặt bánh ú trên bàn mà Hạt Tử thường sử dụng.

Vào ngày lễ 1 tháng 5, cậu đã đến đây dọn dẹp sạch sẽ nơi này, nhưng bởi vì không có ai đến, trên bàn lại tích tụ bụi bặm một lần nữa.

"Sư phụ, nhìn xem em mang cho anh cái gì?"

"Bánh ú?"

"Hôm nay không phải tết Đoan Ngọ, em gói một ít bánh đến hiếu kính lão nhân gia ngài..."


......


"Sư phụ, tết Đoan Ngọ an lành."


--------------------

Tác giả: Đông Cáp Hạ Thảo

Nguồn: https://guoqilux-ray.lofter.com/post/1e5ac513_ee785cb6


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net