Chương 4:Vượt ngục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trại giam Tokyo,

Phòng giam số 12,tên cai ngục đang không ngừng tự đập đầu mình vào tường đá,phát ra những âm thanh ghê rợn,máu của hắn văng khắp nơi,khung cảnh thực kinh dị.

Nhưng Anna đang đưa đôi mắt thích thú nhìn tên đó,môi nở nụ cười hồn nhiên cứ như là cô ta không phải thủ phạm mà chỉ là 1 đứa trẻ không biết gì hết:

-Nga~,thuốc độc có hiệu quả thực đó!Cũng hên là ta đã lấy được bản báo cáo về sinh vật kì lạ này rồi.

Nói xong,cô ta đưa mắt nhìn tập hồ sơ bìa màu đen trên tay của mình.

-Haizz!Buồn thiệt nha!Ta phải rời đi rồi,tạm biệt nha trại giam Tokyo!

Anna đưa đôi mắt luyến tiếc nhìn phòng giam.Ở đây rất vui nha,có máy lạnh, cửa sổ,đầy đủ tiện nghi,cô rất muốn ở lại nhưng mà phải đi rồi.

Cô ta đưa tay nhẹ nhàng đẩy cánh cửa phòng giam ra,đi một cách tự nhiên về phía lối ra.

-Này,cô là phạm nhân số mấy,tại sao lại đi ra đây hả?-Một tên cảnh sát đang đi tuần tra ngang đó,nhíu mày hỏi.

-Anh bị mù sao?Đương nhiên là tôi đang...VƯỢT NGỤC!-Anna nghiêng đầu,ngây thơ trả lời.

''Vút''-một tiếng xé gió lao tới.Không biết từ khi nào,trên đầu viên cảnh sát đã có một cây kim nhỏ xíu.Viên cảnh sát chỉ cảm thấy hơi nhói ở đầu rồi ngã quỵ xuống như 1 con rối đứt dây.

Anna nhìn viên cảnh sát,môi nở nụ cười lạnh:

-VX-một loại chất độc thần kinh,nó sẽ khiến ngươi có một cái chết đầy nhẹ nhàng đó,viên cảnh sát thân mến!

Nói xong,cô ta nhẹ nhàng cất bước về phía cửa ra,nơi Aoki đang đứng đợi với 1 chiếc xe màu đen.

Khi vào trong xe,Anna chậm rãi đọc tập hồ sơ cô ta vừa ''mượn''được.

-Hể?Shinigami bị biến đổi gen trở thành bạch tuột sao?Thật thú vị,ta muốn lấy được mẫu gen đó.Gì?Hắn định dạy học cho lớp 3-e sao?Vậy thì ta cũng sẽ học lớp 3-e,bằng mọi giá phải lấy bằng được mẫu gen biến dạng đó.

Anna cười ghê rợn,đưa mắt nhìn bầu trời xám xịt bên ngoài cửa sổ.Xem ra sắp tới,sẽ có nhiều chuyện phải làm lắm đây.

-----------------------------------Trụ sở nhà giam Tokyo------------------------------

-Cái gì?Anna vượt ngục thành công?Mấy người cảnh sát để làm gì sao không bắt cô ta lại!

Karasuma giận dữ hét lên.Chỉ là một đứa con gái mà không bắt được sao?

Tên cảnh sát sợ hãi cúi mặt xuống,lắp bắp nói:

-Thưa,trung tá là vì cô ta dùng độc dược thần kinh giết hết 2 viên cảnh sát,cô ta còn hack hết hệ thống camera nên chúng tôi mới chậm trễ như vậy.

Karasuma thở dài thườn thượt.Yếu ớt nói:

-Thôi được rồi,phát lệnh truy nã cô ta đi!

Viên cảnh sát kia nghe thế thì mừng quýnh lên:

-Vâng,vâng !

Sau đó,anh ta chạy mất hút để lại Karasuma đang đau đầu kia.

**********************END CHAP*******************************

Tâm sự chút:

-Au đang rất buồn vì sắp phải đi học lại òi.Có ai giống au không?Nếu đi học lại thì au sẽ không ra chap nhanh được rùi!Haizzz!

Nhưng mà dù sao thì cũng chúc các bạn(đang đi học) có 1 năm học thật tốt và nhiều may mắn nhé!

Bye bye!

Note:Nếu thấy hay thì mina nhớ vote cho mình nhé!Xin luôn ấy!Tớ viết cực lắm!Vote nhé!QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC