Chap 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mishira im lặng dùng nửa con mắt quan sát một người một bạch tuộc vàng kia. Không khí giữa họ thật căng thẳng và...Mishira vẫn thản nhiên ăn Takoyaki.

"Hóa ra đó là lý do cậu nói như vậy hả!!?"-Nagisa ba chấm nhìn Mishira

  -Cho tới khi tốt nghiệp, thầy sẽ mài dũa lại lưỡi dao sát thủ đã dần mai một của em.

-------------

Tiết một: Số học.

Mishira chống cằm nhìn Karma rút súng định bắn Koro-sensei nhưng động tác giữa khi sút súng và bóp cò quá chậm, Karma không những không bắn được mà còn khuyến mãi thêm bộ móng made in Koro-sensei nữa.

"Ổng tốc độ Mach 20 cơ mà"

Tiết bốn: Nữ công gia chánh

  -Sao rồi? Nhóm của em Fuwa đã làm xong chưa?

  -Dạ...Nó cứ thế nào ấy. Vị cứ gắt cổ kiểu gì đó.

  -Đâu nào đâu nào?-Koro-sensei đến nếm thử, lúc này thì Karma đi đến

  -Ồ, vậy nấu lại từ đầu thì sao? Đổ hết cả nồi cho xong.-Karma vung tay, hất đổ nồi nước lên

  -Em quên mặc tạp dề nhé, Karma.-Koro-sensei đỡ được hết nồi nước mà không rớt giọt nào

Mishira quay đầu nhìn Karma "được" Koro-sensei mặc cho cái tạp dề ren hồng có họa tiết hoa cùng một trái tim. Karma tức giận kéo cái khăn cột trên đầu xuống trừng trừng nhìn Koro-sensei vì xấu hổ. Mishira đằng kia chỉ liếc cậu ta một cái rồi lại ngáp ngắn ngáp dài khuấy đều cái nồi của nhóm mình.

  -Mishira-san, cậu nghĩ sao về việc này?

  -Akabane không có cửa đâu...Oáp~ Mặc dù rất có tài nhưng cậu ta vẫn đang để tư thù riêng có chỗ đứng trong hành động của mình...

  -Tư thù riêng....Vậy sao?..

Tiết 6: Nhật ngữ

Dù Koro-sensei có rất nhiều điểm yếu tức cười nhưng cũng không thể phủ nhận được tốc độ của thầy ấy là một thứ con người bình thường thì không thể nào bắt kịp.

  -"...Và khi tôi đang mải mê suy tư thì..."-Koro-sensei

Karma nhận lúc thầy đang quay lưng lại định vung dao lên nhưng sớm đã bị Koro-sensei chặn lại, thậm chí vẫn có thể vừa giảng bài vừa tạo kiểu tóc cho Karma.

  -"...Con ếch đỏ lại một lần nữa thất bại và té lăn ra đất. Ngồi nhìn không bao lâu thì tôi cảm thấy chán. Tôi liền nhặt mất viên đá bên đường...."

Đây là một nhiệm vụ bất khả thi vì không ai có thể qua mặt được Koro-sensei.

--------------------

Nagisa đứng cạnh Mishira im lặng nhìn Karma tức giận cắn móng tay trong khi đang ngồi trên một cái thân cây chìa ra vách núi.

  -...Karma-kun à. Hành động nóng vội như thế thì không giúp được gì đâu. Chúng ta phải hợp sức thì mới có cơ may chiến thắng. Cậu đâu phải thần thánh, dù có gắng đến mấy thì cũng đâu thể giết được ông ấy. Ngay cả chính phủ thế giới còn phải ngán ổng kia mà.-Nagisa

Karma không quay đầu lại, cậu ta chỉ cười và nói.

  -Dù có chết, tớ cũng không bỏ cuộc. Nếu ông ta mà ngỏm ở chỗ nào đó kì cục thì tớ thấy ngứa ngáy lắm.

  -Karma-kun!

Cả ba quay lại thấy Koro-sensei đang di chuyển đến.

  -Hôm nay em được thầy chăm sóc nhiều rồi nhỉ? Cứ cố tiếp tục giết thầy đi nhé.-Mặt Koro-sensei hiện lên những sọc xanh

Karma đứng dậy, nhưng vẫn là bộ dạng ngả ngớn đó.

  -Em muốn xác định với thầy một điều. Koro-sensei là giáo viên nhỉ?

  -Ừ.

  -Nếu là giáo viên thì...Thầy sẽ hi sinh mạng sống để bảo vệ học trò đúng không?

  -Tất nhiên rồi. Vì giáo viên là thế mà.

  -Vậy à? Thế thì tốt rồi. Vậy em sẽ giết được thầy thôi.

Cậu ta giơ súng lên đồng thời ngả người ra sau để cơ thể rơi tự do xuống vách núi.

  -Xác thực đi.

Nagisa hoảng sợ vội chạy đến nhưng đã bị Mishira nắm tay giữ lại.

  -Không sao đâu.

Dù vẫn còn rất lo lắng, Nagisa vẫn cố gắng hít thở sâu để bình tĩnh lại, cậu có cảm giác mình có thể tin tưởng hoàn toàn lời Mishira nói. Nagisa cũng cô đến gần vách núi rồi nhìn xuống. Đúng như lời Mishira nói, Koro-sensei đã cứu được Karma bằng một cái lưới hình mạng nhện từ xúc tu của Koro-sensei. Thầy ấy đưa Karma lên khỏi vách đá, Nagisa quỳ bên vách mặt vẫn còn hơi tái xanh vì sợ.

  -Karma-kun, cậu làm liều quá đó. Sao không chịu suy nghĩ trước khi làm việc này chứ?

  -Có mà...Theo tớ nghĩ lúc này, thì đó là cách tốt nhất để giết thầy ấy, nhưng mà....

  -Ồ? Bí ý tưởng rồi à? Đạo cụ chăm sóc để trả đũa của thầy vẫn còn nhiều như núi đây này.-Koro-sensei giơ lên mấy thứ linh tinh nào là bàn chải đánh răng, con lăn, mặt nạ dưỡng da....-Em dễ ăn tới bất ngờ nha.

"Hận sôi máu mà"-Karma tức giận-"Nhưng mà có gì đó khác với lúc nãy."

  -Ngày mai tôi vẫn sẽ giết ông.-Karma đưa tay lên làm động tác cắt cổ

  -Sát ý thật lành mạnh và khỏe khoắn. Thầy có lẽ cũng không cần chăm sóc em nữa.-Khuôn mặt thầy chuyển sang màu cam với vòng tròn đỏ ở giữa.

  -Vậy ta về thôi, Nagisa-kun, Mishira-chan. Trên đường về đi ăn gì đó nào.-Karma vừa đi vừa tâng một cái ví màu nâu

  -Oá! Đó là ví của thầy mà!!-Koro-sensei hét toáng lên khi nhận ra đó là ví của mình

  -Tại em thấy nó đặt trong phòng giáo viên mà không có phòng bị gì mà.

  -Trả cho thầy!!

  -Được thôi ạ.

Karma ném lại cái ví nhưng khi Koro-sensei mở ra thì bên trong đã rỗng không.

  -À, vì là tiền lẻ nên em lỡ mang đi xung quỹ rồi ạ.

Koro-sensei ôm đầu kêu gào một cách tuyệt vọng, từ giờ tới đợt nhận được lương tiếp theo biết làm thế nào đây!

  -Đồ giả nhân giả nghĩa!!

Nagisa bó tay không biết làm gì và Mishira không quan tâm chỉ đứng ở bên xem hai thầy trò kia cãi nhau.

  -Thật mừng mọi chuyện đã ổn, Mishira-san nhỉ?

  -Ừ.

Sát thủ đến ám sát, nhưng lại mục tiêu chăm sóc ngược lại. Đó chính là lớp học ám sát chúng tôi. Ngày mai làm thế nào để ám sát được thầy ấy nhỉ?

--------------------------End----------------------

Từ cuối kì I đến tận khi thi kì II xong:)

Tôi thật lười biếng quá:Đ

https://picrew.me/ja/image_maker/1904634

https://picrew.me/ja/image_maker/1180183


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net