Phần 82. Chuyện ông hiệu phó.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay tôi ra khỏi nhà sớm hơn thường lệ. Nhất định phải giải quyết cho xong chuyện Koro sensei mới được, còn một tháng nữa là thi tuyển rồi.

Hồi nãy mới bước khỏi cửa phòng tên đầu cam kia không ngờ đã dậy rồi. Mặt đối mặt làm ngại chết đi được.

Đã vậy còn phải ngồi đối diện khi ăn làm chả ăn ngon được gì. Có thể nói chỉ là tôi cảm nhận, nhưng sau bữa tôi đó bao nhiêu can đảm đối mặt với cậu ta mất hết rồi.

Chuông reo vào học tôi đã đứng trước phòng hiệu phó.

*Cốc cốc*

- vào đi - giọng khàn đục từ trong phát ra. Nghe có vẻ như giọng một đàn ông trung niên thích hút xì gà.

- dạ chào buổi sáng - tôi nhẹ nhàng gật đầu - em là Hara Yuu.

- à là em Hara à? Tới nói chuyện ông Koro đó phải không? Ngồi đi - ông ta nói, và quay lại.

So với phòng hiệu trưởng, phòng hiệu phó nhìn đỡ đen tối hơn. Cửa sổ mở ra khuôn viên phụ nên đón khá nhiều nắng dịu. Nhìn ra toàn một màu xanh cây cối.

Thầy hiệu phó đầu hói dáng ục ịch, khá béo, nhìn ông tự nhiên có cảm giác giống Takaoka sensei.

Ông thầy cười hiền ngồi cạnh ghế đối diện tôi.

- thầy tưởng em biến mất rồi - ông ta xoa cái đầu hói nhẵn thính - em đi học lại là chết thầy rồi.

- sao vậy ạ? - tôi tròn mắt hỏi.

- thầy nói: "nếu Yuu Hara cầu xin thì sẽ cho con bạch tuột kia trở lại làm giáo viên trường", tưởng em biến mất thật thầy mới nói như vậy - ông ta bật cười.

- vậy à, sao thầy không muốn Koro sensei tiếp tục dạy ở đây? - tôi hơi nhíu mày.

- ui giời không có gì to tác. Chỉ là chuyện tình cảm - ông ta mỉm cười phúc hậu - tại lúc trước thầy cũng thích cô Aguri.

- h...hả? - tôi ngạc nhiên bật dậy.

- ây dà, hồi làm trong phòng thí nghiệm của tên Yanagisawa ấy mà, thầy gặp rồi thích cô ấy, nhưng mà không ngờ... - ông ngập ngừng - không ngờ cô ấy lại thích tên "chuột thí nhiệm" kia.

- nhưng mà chuyện cũng đã qua rồi - tôi nhìn ông ta - với lý do này, thầy không có quyền ngăn cản việc tiếp tục hoạt động giáo dục của Koro sensei, với lại chính phủ cũng đã đồng ý việc này.

- cũng đúng nhỉ - ông ta thắt lại cà vạt, đứng dậy nhìn ra ngoài sân - cô ấy cũng chết rồi còn gì.

Tôi nhìn ông thầy ục ịch trước mặt. Có vẻ ông ta cũng là người tốt. Không ngờ ông thầy này lại quen biết với cô Aguri.

Theo ông ta kể lại. Lúc trước, ông ta có làm tại phòng thí nghiệm, nơi cô Aguri đang làm. Ông ngay lập tức bị chinh phục bởi vẻ đẹp ngây thơ của cô Aguri. Ông ta kể ông còn cố gắng tìm mọi cách để tỏ tình nhưng bị từ chối thẳng thừng.

"Con chuột thí nghiệm" - Koro sensei - được chuyển về sau đó. Cô Aguri ngày nào cũng ở miết trong phòng trò chuyện với Koro sensei, bỏ ông ta bơ vơ một mình.

Ông ta nói bản thân rất tức giận nhưng không biết nên làm gì. Một ngày khi phòn thí nghiệm bị sập, ông không còn thấy Koro sensei đâu cho tới khi về làm hiệu phó ở trường này.

- hoá ra chuyện tình ba người cũng rắc rối gớm - tôi gật gù, đứng dậy - nhưng đó không liên quan gì tới việc hiện tại, Koro sensei vẫn dạy lớp E và hoàn toàn không xuất hiện trước mặt thầy, vậy thì đâu có khiến thầy chướng mắt?

- ừ nhỉ? - ông ta vẫn quay lưng về phía tôi, nói.

- vậy xin thầy cho phép Koro sensei tiếp tục được dạy học ở lớp E - tôi nói - bộ quốc phòng bảo Koro sensei chấp nhận điều kiện họ đưa ra và việc giảng dạy của Koro sensei là hoàn toàn có ích.

- ồ thế à - ông ta lại trầm trồ - hoá trang một cách "ngu học" khi ra đường, dạy học sinh mấy trò ám sát, hoàn toàn có ích?

- điều đó đúng với chính phủ, chả phải Karasuma sensei đã nói lớp E sau này sẽ chọn giáo dục những học sinh đặc biệt để trở thành những sát thủ cho chính phủ sao? - tôi gân cổ - em là Hara Yuu và em cầu xin thầy cho Koro sensei tiếp tục dạy học ở lớp E.

- khá lắm - ông ta vỗ tay, từ từ tiến lại phía sau tôi - có khẩu khí, rất mạnh miệng, quả là ông ta cũng dạy ra mấy đứa có ích.

- thưa thầy, điều kiện của thầy là: chỉ cần Yuu Hara xuất hiện, cầu xin thì sẽ tùy chính phủ sắp xếp chuyện Koro sensei, bây giờ Yuu Hara xuất hiện rồi, mong thầy thực hiện như đã nói - tôi khoanh tay đắc ý.

- được - ông ta gật đầu - chỉ cần con bạch tuột kia không liên quan gì đến ta, tránh mặt ta là được - hiệu phó nhanh chóng với lấy cây bút bi đỏ và kí vào tờ giấy phép đặt trên bàn. Thế là Koro sensei đã được đồng ý cho giảng dạy tại đây.

- vâng - tôi gật đầu, tự nhiên lại buộc miệng hỏi một câu ngớ ngẩn - thầy yêu cô Aguri lắm sao?

Ông thầy hiệu phó quay nhìn tôi qua ánh mắt sắc lẹm như hồ ly, miệng cong lên cũng chả biết có đang cười hay do thói quen.

- không yêu lắm, chỉ là vì thân hình cô ta ngon mắt.

- hơ hơ... - tôi đứng hình.

Ối cái gì vậy? Nụ cười bí ẩn của ông ta có nghĩa gì vậy? Trời còn cái ánh mắt quét khắp người tôi từ đầu đến chân kia nữa.

Cái...cái gì vậy? Tự nhiên tôi nổi hết da gà.

Do ông ta đứng án ngữ phía trước, tôi không tài nào bước khỏi phòng được. Trong đầu thầm chửi mình te tua. Ông ta đồng ý cho Koro sensei đây lag được rồi, còn hỏi này hỏi nọ để ông ta bật mode "máu S" lên nữa.

"Thôi tôi xong rồi"

---

Yuu đây.

Chap này chắc cũng chán nhỉ.

Love you from Hara Chôc.

#Yuu

---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net