Chương 34: Thanh Thu tiểu sư muội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Thanh Thu giật mình định tách khoảng cách giữa mình và Lạc Băng Hà ra để bước xuống giường, nhưng Lạc Băng Hà đã rất nhanh ôm lại eo hắn.

"Phu thê chúng ta ân ái là chuyện bình thường, sư bá dị nghị cái gì?"

Trái ngược với màu nắng bình minh vàng nhạt ngoài kia, sắc mặt của Thẩm Cửu đã tối sầm lại, gã từ từ đặt tay lên chuôi Tu Thuần kiếm, Tu Thuần đã ra khỏi vỏ nửa tấc.

Thẩm Thanh Thu vội rời khỏi vòng tay của Lạc Băng Hà, hắn bước xuống giường ngăn Thẩm Cửu lại.

Đè tay gã xuống, Thẩm Thanh Thu hòa hoãn nói:

"Cửu ca đừng giận, Băng Hà chỉ đùa thôi."

Thẩm Cửu khoanh tay lại, gã quay lưng, sau đó nói:

"Hôm nay mấy đệ tử bên Thiên Nhất Quan sang đây học tập, nếu không muốn mất mặt thì nhanh xuống giường sơ lược đi."

Nói rồi, Thẩm Cửu bước ra ngoài, bỏ mặc hai người kia trong phòng.

Vẫn là mốc thời gian đó nhưng ở một nơi khác trên Thanh Tĩnh Phong.

"Triệu Thanh Vũ, ai cho đệ trèo lên giường của ta!?"

Lúc Thanh Hư vừa mở mắt ra liền thấy sư đệ vô liêm sĩ của mình nằm cạnh, nhất thời tức giận đá gã ta xuống giường.

Bị ái nhân vô cớ đá xuống giường, Triệu Thanh Vũ ủy khuất nằm ăn vạ bên dưới.

"Huynh không thương ta nữa sao? Tại ta nhớ huynh nên đêm khuya mới lẻn qua đây, vậy mà sáng ra lại bị huynh nhẫn tâm ban cho một cước."

Thanh Hư thở dài, chống tay ngồi dậy nhìn xuống sàn.

"Đệ còn muốn ăn vạ bao lâu? Đứng lên đi."

Triệu Thanh Vũ xoay lưng lại, gã ta nói:

"Huynh hôn ta, ta sẽ đứng dậy."

"Được."

Nhận được sự cho phép, Triệu Thanh Vũ lập tức phấn chấn lên, hai mắt bừng sáng, gã ta ngồi bật dậy, nhảy lên giường đè Thanh Hư xuống, đặt lên môi hắn ta một nụ hôn cuồng nhiệt.

Bàn tay không chịu yên phận của Triệu Thanh Vũ lại sờ xuống thiên trụ của Thanh Hư.

"Ta muốn ăn sáng."

Nụ hôn của Triệu Thanh Vũ dần trượt xuống hõm cổ Thanh Hư.

Thanh Hư trừng mắt nhìn gã ta, đánh một cái vào bàn tay hư hỏng đó.

"Buông ta ra nào, hôm nay đệ tử môn phái khác sẽ đến, ta muốn sơ lược một chút."

Triệu Thanh Vũ mặc kệ, tay còn lại luồn vào áo Thanh Hư, sờ nhũ hoa của hắn ta.

"Ưm... đệ mau buông ta ra."

Thanh Hư dùng hai tay đẩy Triệu Thanh Vũ ra.

Triệu Thanh Vũ bị hành động này mà càng kích thích hơn, ngón tay lần đến hậu huyệt của Thanh Hư đẩy một cái, hậu huyệt liền nuốt trọn ngón tay của gã ta.

"Ha...ưm... đừng... ưm... mau dừng lại..."

Triệu Thanh Vũ khẽ cười, gã ta kéo y phục của Thanh Hư xuống.

"Sư huynh, ngoan nào."

Bên ngoài cửa, có một người đang đứng bất động nghe những âm thanh không mấy lành mạnh trong phòng.

Thẩm Cửu dường như không cử động nổi, gã chưa chấp nhận được sự thật này.

Khi nảy gọi Thẩm Thanh Thu và Lạc Băng Hà dậy, Thẩm Cửu tiện đường gọi Thanh Hư dậy luôn.

Ai ngờ định đưa tay lên gõ cửa, thì đã nghe thấy âm thanh đó trong phòng.

Gã đi khắp nơi, cẩu lương ngập trời!

Thẩm Cửu rất nhẹ nhàng xoay người lại, tránh kinh động hai người đang làm chuyện đại sự bên trong, gã không một tiếng động rời đi.

Giờ Ngọ hôm đó, đệ tử của Thiên Nhất Quan đứng xếp hàng ngay ngắn trước đại điện Khung Đỉnh Phong chờ chưởng môn phân nhóm.

Mỗi phong tiếp nhận 5 đệ tử của Thiên Nhất Quan, nghe nói giao lưu giữa các môn phái để gắn kết hơn.

Thẩm Cửu xoa xoa mi tâm nhìn đám đệ tử được gửi đến, gã bảo Minh Phàm sắp xếp chỗ ngủ cho bọn họ sau đó trực tiếp vào bài học luôn.

Bài học cơ bản nhất, đó chính là đọc sách, Thẩm Cửu giao mấy cuốn cho đám đệ tử Thiên Nhất Quan, sau đó đi mất.

Đám đệ tử Thiên Nhất Quan cũng rất nghe lời, ngoan ngoãn ngồi bên trong đọc sách.

Thẩm Thanh Thu giờ này mới bước ra khỏi trúc xá, đi dạo một chút.

"Sư huynh, sư huynh, nhìn kìa, mỹ nhân!"

Một đệ tử vu vơ nhìn ra cửa sổ, vô tình thấy Thẩm Thanh Thu.

Mấy đệ tử còn lại cũng bị lời nói đó thu hút, lần lượt nhìn ra ngoài.

"Đẹp quá, ước gì bên Thiên Nhất Quan cũng có mỹ nhân như vậy."

Mấy người họ lay tay nhau.

"Này, cược với ta không? Ta sẽ chinh phục nàng ấy trong vòng nửa canh giờ."

"Được, cược thì cược."

Đám đệ tử hùa nhau đánh cược, sau đó chạy ra ngoài bắt đầu sự việc chinh phục trái tim mỹ nhân.

"Tiểu sư muội gì đó ơi."

Một đám đệ tử từ phía sau chạy đến Thẩm Thanh Thu.

Thẩm Thanh Thu hú vía xoay lưng lại, nghi hoặc hỏi:

"Mấy người gọi ta hả?"

Nam đệ tử say mê nhìn ngắm giai nhân.

"Ở đây chỉ có chúng ta, ta không gọi muội thì gọi ai?"

Khóe miệng của Thẩm Thanh Thu giật giật.

Tụi bây định gạ gẫm lão tử hay gì?

"À ừm, có chuyện gì không?"

Một đệ tử bước lên, nắm lấy tay áo của Thẩm Thanh Thu.

"Ta là đệ tử của Thiên Nhất Quan, sang Thanh Tĩnh Phong học tập 3 tháng, mong tiểu sư muội giúp đỡ."

Thì ra là nhóm đệ tử mà Cửu ca nói.

Một đệ tử khác lại bước lên.

"Tiểu sư muội nhập môn được bao nhiêu năm rồi."

Ta nhập môn từ khi các ngươi chưa sinh ra.

Thẩm Thanh Thu khẽ cười, hắn đáp:

"Ta nhập môn cũng... không được lâu."

Mấy đệ tử lại xấn đến hỏi:

"Vậy sư muội là đệ tử của phong nào?"

Đệ tử lúc nảy cá cược vỗ lên đầu đệ tử vừa hỏi.

"Ngươi bị ngốc hả? Hỏi thừa vậy? Xuất hiện ở Thanh Tĩnh Phong, đương nhiên là đệ tử Thanh Tĩnh Phong, sư muội nói xem có phải không?"

Thẩm Thanh Thu phe phẩy quạt xếp, hắn gật đầu.

"Tiểu sư muội, đi chơi cùng bọn ta đi, bọn ta có mấy trò vui lắm, mấy vị sư tôn trên Thanh Tĩnh Phong không biết đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net