Chương 1 : Kiếp sen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở khu trung cư tầm trung, nằm trong ngõ X đường Y của thành phố D. Nơi đó ở tầng 3, nhà của con nữ chính sống cùng ............hoàng thượng của bả. Một làn gió nhẹ thổi qua cửa sổ của căn phòng, nếu nhìn lén ta có thể thấy một thiếu nữ ngoại quốc, tay mân mê chú mèo tây lông dài giống hiếm. Soi kĩ dung mạo của nàng ta thì phát hiện đây là một mỹ nhân đường cong thân thể hoàn mỹ không tì vết. Chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm. Xét về khuôn mặt thì phải gọi là tuyệt phẩm với đường nét chim chết cá nổi không chê vào đâu được. Nói chung nàng ta hoàn toàn tuyệt mỹ. Lại nói đến con mèo của nàng ta....Ê ê!!!! Con dẫn chuyện kia mày lộn phòng rồi con nữ chính ở phòng 66 mà đó là phòng 99. E hèm!! Xin lỗi các thím vậy để tui zom ống kính vào phòng thiệt sự của nữ chính ạ. Đó là một căn phòng nhỏ, có phần sạch sẽ. Mùi phân mèo thoang thoảng đâu đây làm lòng ta ngất ngây. Ngay chỗ chính diện các thím có thể thấy một cục lông màu đen óng mượt aka với bộ trang phục pi sà ( Ngô : Cho thím nào không biết thì ' pi sà ' trong tiếng trung là hoàng thượng nha !! Đó phổ cập kiến thức đó, đi mà ghi vào ) xịn xò con bò. Quay ngay sang nữ chính đang quỳ rạp dưới chú mèo với khuôn mặt ' dâm tà ' không lẫn vào đâu được. Nào chúng tay cùng ném máy nghe lén để xem nữ chính nói gì :

- Hoàng thượng ~ Ngài phải làm chủ cho thần thíp !! - Bằng một giọng nói ngọt sớt đến nước đường còn thua xa, tay nàng ta mân mê bộ lông con mều một cách nhẹ nhàng, tay kia cầm cuốn tài liệu bị xé nát không còn hình hài.

- Con 'Mồn Lèo' kia mi có biết mi vừa gây ra tai hoạ gì không?? Tập tài liệu nộp cho Boss của ta!!! - Nữ chính vừa cắn khăn tay chảy nước mắt rồi không thương không tiếc đập cuốn tài liệu xuống mặt vị mều nèo đó.
Và rồi bằng một thái độ dửng dưng vị hoàng thượng đó ngang nhiên nhảy qua đầu nữ chính rồi đáp xuống đất một cách thiện nghệ mà không chú ý đến con sen đang quỳ rạp đau khổ thầm lặng nuốt nước mắt vào trong. Cầm điện thoại định gọi cho sếp một cách đau khổ thì Bùm!! Điện thoại nổ khiến tôi bỉ bỏng nặng. Lúc này tôi chỉ mong có ai gõ cửa nhà mình một cái thì tốt. Haiz ~ Đúng là kiếp SEN.

--------------------------------------------

Tiếng ồn ào xung quanh đánh thức tôi khiến tôi khẽ nhíu mày. Tôi nghĩ chắc là tôi được đưa vào bệnh viện rồi mà bệnh viện nào ồn ào thế làm sao bệnh nhân nghỉ ngơi được. Bỗng một bàn tay nhấc bổng tôi lên kèm theo là một chất lỏng ấm nóng chay vào miệng

( Ngô: Không suy nghĩ đen tối, không suy nghĩ đen tối x n)

Tôi khẽ cựa mình, bệnh viện nào mà lại ép bệnh nhân uống thuốc thế này. Khó khăn mở đôi mắt của bản thân thì tôi nghe thấy giọng nói non choẹt :
- Dì Sui, con bé tỉnh rồi!!!
- A tay bé tí hi yêu ghê.
- Hừ cũng chỉ là một con bé thôi mà.
- Yên nào các con em ấy cần nghỉ ngơi.-  Sui nhẹ nhàng đung đưa đứa bé trong tay
Bà còn nhớ rất rõ cái lần bà gặp cô bé. Đó là trong một buổi mưa bão, một người phụ nữ có kosei dịch chuyển đã đưa cô bé tới đây. Cô ta dặn " Phải chăm sóc đứa bé cho tới khi nó 10 tuổi thì đưa vào nhà Todoroki. Ta tin tưởng bà và đến lúc đó hãy nói cho nó những thứ cần thiết .." rồi trao cho bà đứa trẻ này. Lúc đó bà cũng rất hoảng hốt vì con bé rất yếu ớt hơi thở đứt quãng lại còn sinh non. Sau một hồi hồi tưởng lại kỷ niệm Sui dùng cánh tay thứ 3 của mình cho tôi bú sữa.
Uy uy, có ai nghĩ đến cảm nhận của tôi không vậy, tôi đang rất chi là sốc a. Thứ nhất tôi là ai ? Đây là đâu? Tôi ở đây làm gì và thế quái nào người đàn bà này có 4 tay. Hack game à. Có lẽ vì tôi suy nghĩ quá nhiều và theo vòng tay dịu dàng của Sui nên tôi đã lịm đi trong mớ rối ren.
---------------------------------------------
Ngô: Hi hi mong mọi người ủng hộ nga!!!!
Bắn tym nà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net