Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngón tay thon dài nhẹ nhàng lấy ly trà nhấp một ngụm. Tùy ý để cái đắng của ra lan tảo khắp khuôn miệng. Hương thơm thoang thoảng quẩn quanh chóp mũi cậu. Cho dù chỉ là một động tác tùy ý, lười biếng cũng toát lên được nét vương giả cao quý, tao nhã mê người.

Claude thất thần đứng như bức tượng nhìn cậu không chớp mắt. Yếm hầu lên xuống liên tục.

Tay trái đặt trên sấp tài liệu gõ từng nhịp như đang suy tư. Mắt phượng xinh đẹp trầm lặng di chuyển. Ngửa đầu về sau ghế, đôi đồng tử xanh dương đẹp đẽ nhìn lên người đối diện.

-Ngươi đang đe dọa ta -Giọng điệu có chút ngả ngớn nhìn gã bụng phệ trước mặt

-Không, không đâu bá tước tôi chỉ là đang kiến nghị ngài cân nhắc kĩ cuộc làm ăn này. Nó có lợi cho cả tôi và ngài.

-Ồ~ ra là vậy. Nếu thế lợi ích của ta trong chuyện này là gì?

-Giành được quuyền lực từ Phamtomhive chó săn của nữ hoàng. Khi đó địa vị của ngài sẽ cao hơn chứ không phải chỉ dừng lại ở ngang hàng với hắn.

-Woa thật sao? Nghe tuyệt đó, ngươi không biết ta chán ghét tên Clei đó rất lâu. -Alois bật cười khục khích hơi liếc mắt về tên quản gia đang rót trà trước mặt cậu.

Hắn không có bất cứ phản ứng bào khi nghe nhắc tới Clei Phamtomhive. Như thể hắn không quan tâm cậu ta là ai vậy, thật khó tin. Kẻ mà mới đây thôi sống chết cãi lại lệnh của cậu thậm chí để mặc chủ nhân của mình bước dần tới cái chết nhưng vẫn không cảm được bước chân của hắn đến chỗ Clei vậy mà bây giờ.

Đúng là loài quỷ gian xảo giỏi thay lòng đổi dạ

-Ngài sẽ hợp tác với ta chứ? -Wan kiêu ngạo nhìn cậu "Trẻ con thì mãi mãi là trẻ con thôi. Tập tành làm người lớn. Ngu ngốc" ý nghĩ khinh thường viết do trên mặt hắn

-Haha được ăn cả ngã về không. Nếu bại lộ ta sẽ mất tất cả còn người thì chẳng thiệt hại gì ngoài mấy đồng bạc lẻ không đáng nhắc. Ngươi nghĩ ta ngu vậy sao?

Alois đứng lên ngả người về phía trước hai tay chống lên bàn ánh mắt khinh bỉ trào phúng nhìn người đối diện

-T-tôi không có thưa ngài, tôi chỉ muốn giúp ngài đoạt lại quyền lợi của mình nên có thôi. Con chó săn đó không xứng đáng với thứ đó, chỉ có cậu Alois Trancy tôn quý chỉ có cậu mới xứng đáng với nó thôi. Tin tôi đi tôi sẽ không gạt ngài.

Wan giật mình hoảng sợ nhìn cậu. Gã không ngừng trấn an với bản thân rằng cậu chỉ là một đứa con nít sẽ không làm gì được gã.

Cậu thả người ngồi xuống ghế cúi đầu thong dong đùa nghịch chiếc nhẫn trên ngón tay không buồn nhìn lên. Một ánh mắt cũng không muốn ban bố cho gã cậu chỉ đơn giản gật đầu tư vẻ như đã biết.

-Claude tiễn khách
-----------
'cạch'

-Cậu chủ thật muốn hợp tác với hắn sao? -Claude liếc nhìn cậu

Gã đàn ông bẩn thỉu

Alois không trả lời đứng cạnh cửa sổ nhìn theo phía xe của gã trung niên bụng phệ lên xe cho tới khi bóng nhìn của cậu bị che lấp bởi rừng cây rậm rạp.

'Choang' tiếng thủy tinh rơi xuống đất thay cho cậu trả lời, không khí đột nhiên trầm xuống ngọn đèn lay động lúc sáng lúc tối, lắc lư bất định.

Thân hình tuấn mĩ của thon dài của thiếu niên đứng đó như cô độc nhìn về khoảng không vô định nào đó.

Khác với không khí trong căn phòng khung cảnh thiên nhiên bên ngoài thực yên bình, tĩnh lặng. Ánh trăng sáng chiếu rọi cả dinh thự Trancy.

Kiến trúc đồ sộ, tráng lệ được xây dựng theo phong cách châu âu. Phía trước tòa nhà là một đài phun nước, hai bên trái phải được bao phủ bởi rừng thông rậm rạp.

Phía sau là nhà kính cùng vườn hoa hồng trắng cùng oải hương sang trọng những bông hoa được chọn lựa một cách tinh tế nhất. Mỗi bông hoa đều nở rộ mang trong mình một vẻ đẹp tươi mới

Hương hoa dịu nhẹ theo gió tảo ra khắp nơi mang lại cảm giác dễ chịu thư thái

-Con chó ngu xuẩn. Hắn nghĩ chỉ những lời ngu ngốc đó là lừa được ta sao?

-Claude bắt gã chặt hết tứ chi cho chó ăn nhưng phải để gã sống để chứng kiến cảnh xinh đẹp đó. -Cậu lạnh lùng nói khác hẳn giọng điệu lúc nào cũng bỡn cợt ngả ngớn thường ngày.

Alois nói xong tung tăng nhảy múa ra ngoài để mặc tên ác quỷ nào đó đang đứng nhìn theo bóng cậu nhíu mày khó hiểu

-Cậu chủ lại thay đổi rồi.

Tiếng lẩm bẩm dần biến mất trong bóng đêm, của sổ bật mở rèn cửa bay loạn trong gió 1 quỷ 1 người biến mất trong bóng đêm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net