Chương 5: Mặt dây chuyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Conan đến gần y/n , với cái bản mặt trẻ con ấy sẽ khiến cả đống người siêu lòng vì cậu ta. Thực ra Conan nghĩ mãi không ra , nếu như chỉ giết vì lòng thù hận thôi vì sao lại phải cầm đi mặt dây chuyền chứ ? Phải có một lí do nào đó khiến hắn ta cầm mỗi mặt dây chuyền đi, và cả cái lí do để hắn làm vậy là không hợp lí. Có quá nhiều điều bất thường ở đây nên cậu mới đến gần y/n. Vừa là để theo dõi hành động tiếp theo , vừa là để lấy chút lời khai. Nghĩ xong đống việc đó cũng là lúc Conan đứng trước mặt y/n, cậu kéo kéo ống tay của cô, giương đôi mắt lấp lánh:

" Anou, Onee-san. Chị không sao chứ ? Chị có càn bọn em đưa chị về nhà không ?"

Y/n ngớ cả người ra , cậu nhóc hỏi thăm mình thì không sao, nhưng đến câu đưa cô về nhà khiến cho y/n không khỏi lùi ra sau một bước , khuôn mặt tỏ rõ vẻ lo lắng. Hơn nữa , một người phụ nữ đã lấy chồng cần gì một đứa bé đưa về nhà chứ .Cái lùi bước ấy không thể qua mắt được hai bộ não thám tử đang ở đây. Furuya tinh ý bước chân lại gần y/n, cười một cách rạng rỡ với cô:
" Xin lỗi vì đã để em liên lụy vào vụ án này một cách vô ý nhé. Để anh đưa em về nhà, con gái mà đi một mình vào giờ này thì có vẻ không an toàn lắm đâu. "
Furuya Rei không nghĩ nụ cười tươi của mình ở trong mắt y/n nó sẽ trở thành cái khác. Cô thầm nghĩ chồng mình hóa ra lúc không có mình ở đây thì có thể làm nhiều điều mình không biết , trong cô nhen nhuốm một ngọn lửa ghen tuông. Chồng cô dám làm vậy sao? Nhưng ngọn lửa nó chả thể bùng lên được. Vì cô biết anh làm như vậy là do sự ấm áp , dịu dàng của anh đã khắc sâu vào trong máu thịt của anh rồi. Cô biết anh sẽ làm như vậy với nhiều người khác , vì bản năng giúp đỡ người  sẽ không bao giờ có thể thay đổi được . Hơn cả, cô thực sự yêu cái cách anh bảo vệ công lí , bảo vệ lẽ phải , bảo vệ lấy cô. Vậy nên , y/n nở một nụ cười tươi rói , cô đồng ý với Rei và bảo Conan hãy ở lại cửa hàng. Nhưng Conan sao có thể làm thế được chứ , ngoài mặt đồng ý nhưng hai người vừa bước ra khỏi cửa hàng cậu đã chạy tót đi rồi.

" Cảm ơn anh đã đưa em về đến nhà ."
" Không có gì đâu , việc nên làm mà."

Y/n có chút suy tư gì đó , cô hơi giật ống tay anh:

" Toru-san, tên anh đúng không ? Em đã nghe tên đó từ vị sĩ quan mà mọi người gọi là Takagi kia. Em muốn hỏi rằng anh có thể cho em số điện thoại được không ? Em muốn cảm ơn anh vì đã giúp em thoát khỏi mối nghi ngờ ấy ."

Nhìn khuôn mặt có chút suy tư của Rei, y/n đang cố đánh cược.  Cô đang đánh cược liệu chồng cô có cho một người con gái xa lạ số điện thoại không. Và hơn hết , đó cũng còn là sự chung thủy. Y/n có chút lo lắng, cô sợ lần đánh cược này là không đúng , nhưng cô biết chồng cô sẽ không bao giờ phản bội cô.
" Xin lỗi nhé , anh không muốn cho một người mới quen số điện thoại đâu. Nếu muốn cảm ơn thì em có thể ra quán mua đồ, như vậy cũng là cảm ơn rồi. "

Điều Furuya Rei băn khoăn rằng , anh đang có ý định theo dõi cô bé này. Vì cô ấy cũng có khả năng là người của tổ chức áo đen , việc anh cảm thấy quen quen kia vẫn còn treo trong đầu . Nhưng trên cả , anh không muốn phản bội tình yêu của người vợ của mình. Anh không muốn có bất cứ sự nghi kị nào giữa hai người . Anh lựa chọn từ bỏ cơ hội ấy ,  anh lựa chọn vợ mình.

Y/n thở nhẹ ra một hơi, cô hơi gật đầu cảm ơn Rei lần nữa rồi sách túi vào căn chung cư , giả vờ rằng nó là nhà mình .

" Anh Toru, sao anh không đồng ý cho cô ấy số điện thoại. Còn nữa , cô ấy rõ ràng là một học sinh nhưng lại không đi học. M...mà cô ấy còn đang ở quán trang sức nữa. Có quá nhiều điểm bất thường ở đây!"
" ....Anh cũng chẳng biết nữa.Nhưng điều đáng nghi ở đây nhất chính là mặt dây chuyền. Đi về đi rồi chúng ta sẽ bàn chuyện đó tiếp."

Nói xong, Furuya Rei kéo tay Conan, dẫn cậu trở về quán cà phê để thu dọn .
----------------
End
Cảm ơn vì đã đọc tác phẩm của mình ,nhớ ấn sao ủng hộ mình nháaaaa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net