Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm đang nhâm nhi tách trà gừng tại nhà thì thấy "King kong ...." tiếng chuông cửa vang lên. Ayako nhanh chóng ra mở cửa thì thấy Ran, Sonoko và tên nghiện phá án đang đứng trước cửa nhà mình. " Ohhhh ...Ayako, cậu đây rồi, nhanh lên còn đi học . " - Sonoko vội vãng nói

" Mấy cậu đợi tớ ở ngoài chỗ Asaca cafe kia nhé , rửa nốt tách trà rồi tớ ra "- Ayako vẫn cầm tách trà và nói

Trên đường đi học, chủ đề để 3 ng nói tất nhiên là học đường : " à này ... Shinichi  của cậu gan thật đấy , nghỉ li bì như thế , bộ ko sợ ở lại lớp à ? " - Ayako vẫn còn hoài nghi về Shinichi nạn nhân giống mình

" Haha tớ cx ko rõ nữa , nhưng hình như có phép rồi . Cậu ấy giỏi thế thì chỉ cần đủ điểm lên lớp thôi mà " - Ran cười giải thích

Nghĩ đến việc mình sắp phải nghỉ để phẫu thuật , cô muốn đi đâu chơi đó thật xa cùng mọi người , trc khi bước vào ca mổ nguy hiểm này , đi một mình thì cha mẹ cô ko yên tâm cho lắm , nhìn qua 2 ng bạn bên cạnh mình...

" Tuần sau ở Saitama có lễ hội Tenkaichi các cậu muốn đi cùng tớ ko ? " - Ayako ngỏ lời mời 

" à...lễ hội đó, hôm qua tớ có nghe nhưng mới chỉ rủ đc Ran , đang định rủ cậu thì cậu đã ngỏ lời trc " - Sonoko hớn hở nói

" Vậy ngày mai đi đk , 8h sáng ấy ,đằng nào mai cx bắt đầu tuần lễ vàng rồi mà "- Ayako cx háo hức ko kém 

" Đc " - Ran vui vẻ chấp nhận yêu cầu của hai ng bạn thân

" Trong chị như kiểu sắp đi xa ấy nhỉ . Có chuyện gì sao ạ ? " - Conan nãy giờ tuy đi cùng 3 mĩ nhân của trường cấp 3 Teitan nhưng lại là ng vô hình. Nghe kế hoạch chặt chẽ của Ayako với Sonoko và Ran cậu ko khỏi thắc mắc 

  " Ừ... chị có đạn ở gần vỏ não , cần phẫu thuật ngay nếu ko mạng sống của chị sẽ chấm hết ở đây, tất nhiên khả năng thành công chỉ là 50-50 " , việc này là ko thể giấu đc , sớm muộn gì thì cô cx phải nói cho mọi ng biết
" Cái gì....có đạn trong gần vỏ não cậu sao..."- Sonoko và Ran hết sức ngạc nhiên, sống đến từng này , lần đầu tiên hai con ng đó thấy có ng có đạn gần vỏ não lại sống đc đến nhừng này

" Kì tích đấy...cái này tớ phải biết ơn cha mẹ nuôi của tớ lắm , nếu ko có ông bà chắc giờ hồn tớ đang ở LA chứ ko phải ở đây rồi , lúc phát hiện ra tớ , cha tớ kể rằng tớ gần như ko có sự sống  "- Ayako kể

" Vậy chừng nào cậu phẫu thuật ?" - Sonoko hồi hộp hỏi

" Sau chuyến đi " - Cô ngắn gọn 

Ngày mai trên chuyến xe riêng của tập đoàn Suzuki....

Sau 1h30 phút ngồi ngủ gà ngủ gật trên xe , cuối cùng 3 ng bạn cũng đến đc khách sạn đã đc đặt phòng trc , và điểm đến đầu tiên , mà ba cô nàng muốn đi đến là công viên Hibujima - nơi nổi tiếng với vô vàn loài hoa đẹp , tạo thành cảnh sắc tuyệt đẹp khiến ai nhìn lần đầu cx phải thích mê 

Ngồi trên xe , cô đã tranh thủ tìm kiếm thông tin về công viên này , nhưng nó đẹp hơn tưởng tượng của cô . Đi vào đây 3 cô gái như lạc vào thế giới khác vậy , và quả nhiên nơi đây là niềm tự hào của ng dân địa phương

Sau vụ án ở nhà hát Toto , cô gần như quên hết mặt mọi người , chỉ có diễn biến vụ án là cô vẫn nhớ như in. Không phải cô vô tâm,mà cô ít dao du với ngoài xã hội nên gần  sẽ mặt mn người 

" Ayako... ở bên này ...."- Sonoko vừa vẫy tay vừa hét lớn , ra hiệu cho Ayako

Đang định ra chỗ hai cô bạn , thì cô va phải một người  đàn ông

" Xin lỗi... anh ko sao chứ ?"- Ayako lúng túng hỏi sau khi va phải ng đàn ông đó. Cái tất đi trc nhìn sau ko chịu nhìn , quả báo là đụng phải ng ta  

" Không sao , cô ko cần để ý đâu..." - giọng nói của ng đàn ông cô vang lên. Nó lạnh nhạt , cô ngước lên nhìn thì ng đàn ông từ từ biến mất trong dòng ng đông đúc kia

Ng đó mặc áo khoác Bomber đen, mái tóc đen đc cắn ngắn, đội mũ len đe , bước đi dứt khoắt , mang lại cho cô một cảm giác cô rằng ng đàn ông đó bước đi cô độc trong dòng ng vui vẻ này . Có luồng sát khí bí ẩn và lạnh lùng luôn tỏa ra trên ng đàn ông đó. Nhưng cô tiếc nuối vì chx kịp nhìn mặt ng đàn ông đó

Sau khi hoảng hồn , Ayako móc túi áo định lấy điện thoại ra chụp thì ... ." Chết tớ để quên điện thoại ở khách sạn rồi "- Ayako móc túi áo ko thấy , hơi hốt hoảng 

" Thế thì cậu quay lại lấy đi , bọn tớ đứng đợi ở khu Sibuya "- Sonoko phủi tay

" Đợi nhé , chỉ ít phút thôi ..." - Cô vội vãng dời đi

" Ơ... Conan cx đi cùng à ", thấy Conan chạy đi cùng Ayako , Ran kéo tay lại hỏi

" Vâng , có một số cái e muốn hỏi riêng chị Ayako " - Conan vội vã đáp lại sau đó lại vội vã đuổi theo Ayako 
Trên đường quay lại khách sạn lấy điện thoại ,  Conan đã hỏi Ayako như muốn ngỏ lời cô làm đồng minh với mình 

" Chị Ayako , có phải chị cũng bị uống một loại thuốc rồi teo nhỏ thành nữ sinh ko ? "

Phất lờ khuôn mặt nghiêm trọng của Conan , Ayako  lại vừa nhìn chỗ khác vừa trả lời : " Thế cậu cx vậy đk - thám tử học sinh Kudo Shinichi ? ". Conan cx đã chuẩn bị tinh thần đển nếu bị hỏi rồi

" Đúng vậy , tôi là Kudo Shinichi , tôi biết khi lần đầu gặp cô , cô đã nhìn thấu chân tướng của tôi, tôi biết nếu trc mặt cô mà càng giấu giếm thì lại càng nguy hiểm "- Shinichi nghiêm giọng nói

" Vậy xem ra cậu cx đã biết rồi , không giấu cậu nx , tôi cx bị uống một loại thuốc giống cậu , tên thuốc thì khỏi nói, nhưng tôi còn hơn thế. Trong khi cậu chỉ bị đánh đằng sau , thì tôi còn bị một ng phụ nữ khá trẻ bắn vào đầu , may ko chết "- Ayako trả lời lạnh nhạt
" Ai..., ng phụ nữ cậu nói là ai... , ng đó trông như thế nào " - Shinichi hét lớn

" Tôi ko biết  , nhưng tôi nhớ là ng đó để tóc dài , bạch kim và là phụ nữ khá trẻ và xinh đẹp "- Ayako đáp trong nghiêm trọng tột cùng của Shinichi

" Tóc dài , bạch kim , phụ nữ...là Vermouth "- Shinchi đanh mắt suy nghĩ 

" Này cô ta có gọi cậu là Angel ko "- Shinichi hỏi 

" Ừm... tớ ko nhớ vì sau chấn thương đó là tớ bị mất trí nhớ.., tớ nghe cha mẹ nuôi của tớ nói vậy" -  Ayako đáp

" Thôi mọi chuyện ấy để tính sau , nhưng xem ra mục tiêu của tôi và cậu theo săn đuổi là giống nha rồi "- Ayako nói một cách hơi kiêu ngạo và lạnh lùng

" Ng ta nói rồi , tò mò nó giống một căn bệnh cảm vậy , chúng ta cần phải bắt đc bọn chúng trc khi căn bệnh cảm này gϊếŧ chết chúng ta "- Shinichi phán một câu rất cool 
"Thôi nhanh lên ko bạn gái cậu giận cả hai đứa mình ấy "- Ayako trêu một câu đã khiến Shinichi phì cười nhưng cũng nhanh chân đuổi theo cô bạn lạnh lùng của lớp

Lấy điện thoại xong , cả hai đang định quay lại lễ hội bỗng nge thấy tiếng hét thất thanh nằm cách phòng hộ 7 căn. Nghe vậy , Conan chạy thục mạng tới chỗ đó , và.... Với cái vía thần chết của mình , Edogawa Conan đã một lần nx gọi án mạng đến 

Nạn nhân là nhà văn Imatake Satoru , ông ấy chết do một phát súng chuẩn ngay giữa chán tại phòng khách sạn mà nạn nhân thêu cùng ng bạn . Hiện trường rất bừa bộn , phải nói thẳng là bừa bộn một cách kinh khủng . Như thể sau khi gϊếŧ nạn nhân , hung thủ đã bơi tung nơi này lên để tìm đồ của cải có giá trị 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net