Chương 6 : Anh Chàng Đẹp Trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thanh tra Megure ?!"

Jyugo nhanh chống điều chỉnh lại gương mặt đang cau có của mình

"À ... Lâu rồi không gặp cháu, cậu bé này là bạn cháu à ?"

"Cháu là Toruke Hikaru, hân hạnh được gặp bác ạ."

Hikaru lễ phép chào.

"Bác là thanh tra Megure, hân hạnh."

"Bác đang làm gì ở đây vậy?"

"À cấp dưới đang đi cùng bác bị đau dạ dày, đang khám trong kia kìa."

Megure chỉ tay về phòng khám đang sáng đèn nói.

"Sao hai đứa lại ở trong này?"

"Tên nhóc này bị người ta đánh nên phải vào đây."

Jyugo chỉ tay về Hikaru giọng có chút trách móc.

Hikaru chỉ biết cười trừ trước sự giận dữ của đàn anh.

"Hừm, gương mặt của cháu bị thương không nhẹ đâu, nếu bị bọn chúng bắt nạt nữa thì hãy đến trung tâm cảnh sát Tokyo tìm chú, chú có thể giúp cháu."

Thanh tra Megure hừ giọng, ra dáng một thanh tra.

Hikaru vội xua tay, dù gì cũng là tranh chấp nhỏ mà thôi, có cảnh sát can thiệp vào như vậy không hay cho lắm.

"Không sao đâu ạ, dù gì cũng có cháu rồi mà."

Jyugo lên tiếng, mặt đầy tự tin.

Bọn tép riu đó sao mà ăn nhằm được với bao nhiêu trận đấu dành đồ ăn của cậu và Sonoko chứ.

Nhưng gương mặt không hề tin tưởng cậu của thanh tra Megure đã vả cho cậu một câu chí mạng.

"Cháu mà còn gây họa nữa thì dù cho có là bạn của Kudo cũng không có chuyện ta du di cho nữa đâu."

Hikaru thắc mắc nãy giờ là sao hai người này lại có thể quen biết nhau? Nhưng nhìn cảnh một người cứ luôn miệng trách móc còn người kia thì cố gắng biện hộ thì cậu hiểu rồi.

Chắc có tên ngu nào đó thấy mặt của đàn anh gợi đòn quá muốn đấm cho bỏ ghét mà bị đấm lại rồi cả hai bị bế lên đồn nè.

"Haha... Cháu biết rồi. Cảm ơn chú."

Jyugo cười gượng, dù gì cũng là lâu ngày không gặp sao bác nỡ lòng nào quở trách đứa cháu này trước mặt đàn em của nó chứ.

Cuộc nói chuyện của ba người kết thúc khi cấp dưới của bác Megure khám xong.

Jyugo tiễn Hikaru tới một trạm xe buýt ở gần bệnh viện và cả hai tạm biệt nhau

Bây giờ cũng gần 8 giờ tối rồi.

Tuy là gần 8 giờ tối nhưng không khí ở Tokyo vẫn rất nhộn nhịp và không có dấu hiệu là sẽ kết thúc.

Nhìn những cửa hàng tấp nập người và con đường đầy ấp bóng đèn, không hiểu sao cậu lại thấy có chút ngợp.

'Nhanh về nhà thôi, bác Agasa còn đang chờ.'

Jyugo đi trên con đường quen thuộc, trên tay còn có một túi đồ mà cậu vừa mua từ cửa hàng tiện lợi.

Con đường về nhà luôn rất âm u, nên có mà thấy ai thì cũng chẳng dám nhìn.

Khi bước gần tới nhà thì Jyugo nhận ra

Trước nhà cậu là một vị khách không mời.

Ánh đèn trước nhà chiếu vào anh ta.

Đó là một anh chàng điển trai đeo kính với dáng người trong rất chuẩn và trên vai là một chiếc balo khá là to.

"Anh tới đây làm gì?"

Jyugo trong không có vẻ gì là hoan nghênh anh ta nhưng cũng chẳng ghét bỏ gì.

"Hôm nay tôi ngủ nhờ nhé."

Đó không phải là một câu hỏi đó rõ ràng là một câu thông báo!

"..." haiz

Jyugo đi đến mở cửa và người nào đó lại rất tự nhiên như nhà mình.

À mà cũng đúng thôi dù gì thì sau này đây cũng là nhà của anh mà.

Trong nhà không bật đèn, hình như là bác Agasa đi hợp tổ dân phố rồi.

Cậu đi tới bếp đặt chiếc túi đồ lên bàn và xếp chúng vào tủ lạnh.

"Nè hôm nay cậu nấu gì vậy?"

Anh ta đi tới đặt tay lên vài cậu như thể cả hai rất thân thiết.

"Cơm thịt heo chiên xù."

Jyugo hất tay người kia ra, bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa tối.

"Có nước nóng sẵn đấy, tắm đi rồi ra ăn là vừa."

Jyugo xoắn tay áo lên, chỉ tay về phía nhà tắm.

Người kia cũng gật đầu mà đi đến phòng tắm.

Sau 20 phút, anh bước ra, trên người là bộ đồ ngủ màu xanh cùng với chiếc khăn tắm màu vàng đang lau tóc.

Vừa bước ra, anh đã thấy Jyugo ngồi trước Tivi đang chiếu tin thời sự với hai bát cơm trên bàn.

"Hình như là Bác Agasa vẫn chưa về nhà nhỉ?"

Anh đi đến ngôi kế bên cậu, nhìn xung quanh mở lời.

"Lúc nãy bác ấy có gọi về, nói là có chuyện gấp, cũng phải sáng mai mới về."

"Vậy chúng ta thế này có được gọi là vụng trộm sau lưng phụ huynh không?"

"..." Đây là đầu óc của một thủ khoa đầu vào sao?

"Cậu không thắc mắc là tại sao hôm nay tôi lại ở đây sao?"

Anh vẫn lên tiếng, như để không khí không chìm vào sự im lặng nhàm chán.

"Anh có bao giờ qua mà thông báo đâu. Trois"

Từ lúc quen biết tới giờ chưa bao giờ anh thông báo cho cậu về việc này, nó luôn xảy ra rất bất ngờ và đầy thú vị.

Nên cậu không ngán nó một chút nào và cũng đã dần quen với sự đột ngột này. Tuy là lâu lâu có chút khó chịu và sợ vãi đái.

Thấy phản ứng đầy lạnh lùng của cậu làm Trois có chút hụt hẫng,

Nè dù gì thì tôi đây cũng là một người đẹp trai thuộc top đầu trong khối đấy, bộ mắt cậu bị đuôi hay sao mà không thấy người đẹp này đang tán tỉnh cậu vậy, sao cậu có thể lạnh lùng với một người đẹp trai như tôi vậy chứ?

Nghĩ vậy thôi chứ, bên ngoài anh vẫn giữ nguyên nụ cười tươi trên môi.

"Sao rồi? Dạo này có gì mới không? "

Jyugo vặn nhỏ âm lượng tivi lại một chút, quay sang nhìn Trois người vẫn chưa động một muỗng nào do giận dỗi,

"Cũng chẳng có gì đặc biệt lắm."

"Ngoại trừ việc có mấy cô em nóng bỏng ra, thì chất lượng giáo dục tốt, cơ sở vật chất cũng rất oke."

"À, và Honey-kun và Tsukumo đang hẹn hò với nhau đấy,"

Phụtttt

"Cái đéo.. ? À không.. tôi biết là hai tên đó thích nhau nhưng mà..."

Mặt nó ngợ ra, đầy hoài nghi.

"Hahahahaha! Mặt cậu y chang mấy người khác! Hài vãi Hahahaha! "

"Ha... Cũng lâu rồi tôi chưa được cười như vậy."

Trois đều chỉnh lại cảm xúc, bắt đầu thưởng thức bữa tối.

"Lâu rồi ta chưa gặp nhau nhỉ?"

Jyugo lên tiếng, mặt vẫn nhìn vào tivi.

"Ừ, từ hồi hè năm ngoái."

Trois gật đầu, mắt vẫn hướng về những con số trên màn hình.

Có thể mối quan hệ này có chút kì lạ, nhìn kiểu gì cũng thấy nó không bình thường, nhưng lại chả biết không bình thường ở điểm nào.

Họ nói chuyện với nhau, tới nhà nhau chơi, ngủ cùng nhau, cùng nhau đi chơi,

Trois sẽ nắm tay cậu kéo đi nếu thấy cậu thơ thẫn trong những buổi dạo phố của cả hai,

Sẽ ăn những món ăn mà cậu học lõm được ở đâu đó,

Sẽ ôm lấy cậu trong những đêm ác mộng kéo dài,

Sẽ hôn cậu mỗi khi cậu khóc,

Sẽ cùng cậu trãi qua những đêm dài thác loạn cùng nhau,

Và...

"Trois này."

"Hửm?" Trois quay người lại

"Sao hôm nay anh lại tới nhà tôi vậy? "

"Chương trình thời sự hôm nay hay nhỉ. "

Trois chuyển chủ đề hướng mắt về màn hình nói.

'Rõ ràng là anh chỉ chú ý đến ngực của cô MC kia.'

"Oi, đừng có mà lơ tôi!"

"Tôi đi tắm đây, anh rửa bát đi."

Jyugo bước ra khỏi phòng tắm không thấy anh ở bếp nữa,

'Trois về phòng rồi sao?'

Nhưng cậu cũng chẳng nghĩ nhiều, anh ta đi đâu thì kệ anh ta.

Jyugo nhìn đồng hồ, đã gần 10 giờ rồi sao? Chắc tên đó cũng ngủ rồi, một người quan tâm da mặt như Trois sao có thể ngủ trễ được?

Jyugo ngáp dài, mình cũng nên đi ngủ thôi.

Đó là suy nghĩ của 10 giây trước, còn giờ cậu phải xử lý thế nào với người đang ngồi đọc sách trên giường trong phòng mình nhỉ?

"Chỗ của cậu là ở phòng cho khách, không phải phòng tôi."

Jyugo lên tiếng

"Tôi đâu phải là khách."

Trois đóng cuốn sách lại, ngẩn đầu nhìn Jyugo.

"Tôi là bạn trai cậu mà."

"..."

Jyugo cạn lời trước con người trơ trẽn trước mặt.

Anh thấy cậu chẳng nói gì, được nước lấn tới,

Anh đặt cuốn sách trên tay xuống. Đứng dậy, đi đến bên người yêu bé nhỏ của mình.

"Dù gì thì chúng ta cũng là người yêu rồi..." Anh quàng tay qua cổ cậu ghé sát môi mình lại.

Môi hai người chạm nhau, Jyugo chẳng có phản ứng gì, cậu chỉ đơn giản là nhắm mắt lại.

Anh đặt tay lên gáy cậu, Jyugo cũng quàng tay va cổ người kia, làm cho nụ hôn càng sâu hơn.

Sau gần chục giây thì họ mới tách nhau ra.

"Vị bạc hà sao? Em vừa ăn kẹo à?"

"Không phải là anh thích nó sao?"

Gương mặt anh hiện lên sự hài lòng, hôn vài cái lên má cậu, thể hiện sự cưng chiều.

Có vẻ như Jyugo không chịu được nữa mà đẩy người kia ra, trùng hợp là anh lại ngã xuống ngay trên giường.

"Hễ~Không ngờ là Jyugo-kun của chúng ta cũng có lúc hấp tấp như vậy. "

Jyugo vẫn chẳng nói gì, ôm lấy người kia vẫn không ngừng trêu chọc.

Cậu thấy phiền quá nên hôn anh ta một cái.

"Hễ, bạn trai bé bỏng của tôi vừa làm nũng đấy à~?"

Jyugo rất hiếm khi thể hiện tình cảm mình với người kia, những hành động lạnh nhạt là điều  thường thấy ở mối quan hệ của hai người, nhưng dù gì thì đây cũng là người mình yêu, ai mà lại chả muốn yêu chiều người mình yêu chứ.

Dù cho tính cách của người kia có chút khiến cậu khó chịu,

"Jyugo..."

Anh không còn trêu chọc cậu nữa, ghé sát vào tai cậu thủ thỉ.

Có vẻ như là anh người yêu của cậu đang rất cô đơn nhỉ?

"Vâng, em đây."

Jyugo nâng chân anh lên, để lên vai mình, nó vẫn đẹp như lần cuối cậu thấy nó.

Đêm nay của hai người, vẫn còn rất dài.

_________________

Tác giả : Nhắm mắt làm ngơ hay Nhắm mắt hưởng thụ vậy anh zai =))?

Nếu ai có thắc mắc gì thì hãy đợi chap sau nhé ^^

1874 chữ

03/02/2023


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net