Chương 32: Bị tấn công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~ mọi chuyện vẫn cứ theo cốt truyện nha~~~~

Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Nguyệt Y đang đi trong thành Sử Lai Khắc, tâm trạng cả hai vô cùng tốt còn Nguyệt Y thì bình thường, mặc dù không biết khối Hồn Cốt Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt có thể mang đến Hồn Kỹ gì cho Vương Đông, nhưng xem cái giá kia chắc chắn nó là một Hồn Cốt mạnh rồi. Lần này, không chỉ hắn mà Vương Đông cũng đã nợ học viện một phần tình nghĩa vô cùng lớn rồi.
Hoắc Vũ Hạo là người ân oán rõ ràng, những gì học viện đã dành cho hắn, hắn chưa bao giờ quên.
- Đêm nay về ngươi dùng khối Kình Giao kia trước đi, rồi mai ta nhận được Hồn Cốt thì ngươi hộ pháp cho ta. Có khối Hồn Cốt này rồi cho dù một chọi một ta cũng có thể đánh một trận với Đái Hoa Bân.
Vương Đông vừa nói vừa huơ huơ nắm đấm của mình, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy cũng không nhịn được cười.
Thực lực của Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu đang dần dần lớn lên còn Nguyệt Y thì chả ai dám khiêu chiến cả. Chờ Vương Đông có được khối Hồn Cốt này thì thực lực cả nhóm lại tăng lên một lần nữa. Lúc đó có thể xem là một trong những nhóm mạnh nhất năm hai rồi.

- Vũ Hạo, có sát khí. Là nhằm vào đệ/cậu_Đúng lúc này, giọng nói đầy sự cảnh giác của Thiên Mộng Băng Tằm vang lên trong đầu Hoắc Vũ Hạo, cùng lúc đó là giọng thanh lãnh của cô vang lên.
Hoắc Vũ Hạo tuy còn bé nhưng đã trải qua không ít trận đấu rồi, sau khi nghe Thiên Mộng Băng Tằm và Nguyệt Y nhắc nhở, hắn chẳng những không cuống quýt mà còn cố gắng giữ bình tĩnh.
Tốc độ di chuyển hắn vẫn không giảm xuống, nụ cười trên khóe môi vẫn còn nguyên đấy, tuy nhiên Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng bắt đầu hoạt động.
Lúc đầu Vương Đông có chút sửng sờ nhưng cả hai hợp tác đã lâu nên lập tức có phản ứng quay đầu sang nhìn Hoắc Vũ Hạo. Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo rất nhanh đã dãn ra đến khoảng cách lớn nhất, quả nhiên, hắn cảm nhận được xa xa có một luồng sát khí không ngừng truyền đến, có điều khoảng cách dò xét của Tinh Thần Tham Trắc còn bị hạn chế nên hắn chưa thể biết được chính xác nó phát ra từ đâu.
Hoắc Vũ Hạo chủ động nắm chặt tay Vương Đông, Hạo Đông lực của cả hai nháy mắt di chuyển trong cơ thể hai người. Vẻ mặt Hoắc Vũ Hạo cũng không có gì thay đổi, hắn nhỏ giọng nói với Vương Đông
- Phía trước có người phục kích chúng ta, nơi này cách học viện xa hơn so với thành Sử Lai Khắc, giờ ta đếm ba tiếng chúng ta quay đầu chạy về thành Sử Lai Khắc, phải chạy hết tốc độ, hiểu chưa? Còn Nguyệt Y cậu có thể tự lo cho mình được không, tớ không chắc có thể bảo hộ cậu.
- Hảo, cậu với Vương Đông cố gắng chạy thật nhanh đi, tôi sẽ phối hợp cũng các cậu, dù sao tôi cũng là Hồn Vương _ Nguyệt Y giọng đều đều trả lời.
Vương Đông nhỏ giọng nói:
- Là ai?

- Không biết, nhưng có sát khí. Chúng ta về thành Sử Lai Khắc trước rồi tính sau. Chuẩn bị _ Hoắc Vũ Hạo nói, chỉ là cậu không biết khi cậu nói xong đôi mắt của Nguyệt Y trở nên thâm trầm, đen tối.

Càng tiến về phía trước sát khí càng nồng đậm, Hoắc Vũ Hạo cẩn thận kéo Tinh Thần Tham Trắc về hướng phát ra sát khí, khoảng cách dò xét nhất thời kéo dãn ra, đến khi nó kéo dãn đến hai trăm thước thì xuất hiện sáu bóng người đang ẩn núp phía xa, dựa theo luồng hồn lực phát ra từ người bọn họ thì cả hai Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông tuyệt đối không phải là đối thủ.

-Một _ Hoắc Vũ Hạo thấp giọng nói, bước đi cũng không chậm lại, lúc này bọn họ tuyệt đối không thể để kẻ địch phát hiện ra mục đích của mình.
- Hai.
- Ba! Chạy...
Hoắc Vũ Hạo gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên ôm cổ Vương Đông quay đầu bỏ chạy. Đồng thời lấy ra một khối kim loại đeo lên lưng, một luồng ánh sáng màu trắng xuất hiện, cả Hoắc Vũ Hạo lẫn Vương Đông nhất thời tăng tốc bay về thành Sử Lai Khắc nhanh như tên bắn. Còn Nguyệt Y thì cô đã mở ra vũ hồn Băng Tuyết Phượng Hoàng của mình, đôi cách băng lam tuyệt đẹp xuất hiện làm cho không khí xung quanh bị hạ thấp kinh khủng, làm cho Thiên mộng băng tầm trong cơ thể Vũ Hạo cũng cảm nhận được sự cường đại của vũ hồn này.
Sáu người đang ẩn núp ở phía xa dĩ nhiên không ngờ Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đột nhiên chuyển hướng như thế, thấy cả hai quay đầu bỏ chạy, sáu người này đều vô cùng sửng sờ. Cũng chính trong lúc này, sau khi vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp xuất hiện, Hoắc Vũ Hạo ôm hai chân của Vương Đông, cả hai nhờ Hồn Đạo Thôi Tiến Khí trợ giúp, nháy mắt đã lao về trước mấy chục thước. Nguyệt Y thì theo sát bên cạnh để có thể trợ giúp cho bọn họ kịp lúc.
Tuy nhiên, Hồn Đạo Thôi Tiến Khí mà Hoắc Vũ Hạo đang dùng chỉ là Hồn Đạo Khí cấp một thôi, mặc dù sau khi rót Hạo Đông Lực vào, nháy mắt tốc độ của cả hai tăng đến cực hạn nhưng khó mà duy trì lâu được, nếu tiếp tục sử dụng thì nó sẽ vỡ nát, nên Hoắc Vũ Hạo không còn cách nào khác đành ngưng dùng. Khi Vương Đông thì vương cánh tăng tốc bay lên, Hoắc Vũ Hạo lập tức toàn lực truyền hồn lực vào giúp cả hai bay đi với tốc độ nhanh nhất.

Lúc này sáu tên đang ẩn núp ở phía xa cũng hoàn hồn lại, cả bọn lập tức từ rừng cây bay ra, sau đó khắp nơi lóe ra ánh sáng Hồn Hoàn vô cùng rực rỡ, trong đó có năm người là hồn vương, người còn lại là Hồn đế. Ba người trong đó lập tức bay lên trên cao hiển nhiên là vừa thi triển Hồn Kỹ phi hành rồi. Nháy mắt sau, cả sáu tên đồng loạt đuổi theo cả ba.
Thực lực hai bên chênh lệch quá kinh khủng, cho dù Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đã lợi dụng sự bất ngờ để bỏ chạy trước nhưng khoảng cách hai bên càng lúc càng rút ngắn lại. Còn Nguyệt Y đáng lẽ đã có thể chạy nhanh hơn rất nhiều vì cô có thể bay và là vũ hồn đỉnh cấp nhưng vì muốn cứu nguy kịp thời nên đã thả chậm tốc độ của mình lại.
Hạo Đông Lực của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đúng là mạnh đó, nhưng với thực lực của cả hai hiện giờ có dung hợp lại cũng chỉ ngang ngửa một hồn tôn mà thôi. So với bọn người kia hoàn toàn không có chút hi vọng chiến thắng.
Ba tên bay trên không trung nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, và cả ba đều là cường giả bậc Hồn Vương. Lúc này Vương Đông đã bay lên cách mặt đất khoảng năm mươi thước, từ khoảng cách này kẻ thù từ dưới mặt đất sẽ khó mà tấn công bọn họ được. Tuy nhiên vì phi hành nên tốc độ của Vương Đông chậm hơn những người dưới mặt đất một chút, lúc này Nguyệt Y đã bay lên đối diện với bọn họ, đồng thời cô cũng nói với Hạo Đông.
- Vũ Hạo, phóng tên lửa cầu cứu của học viện, tôi sẽ kiềm chế bọn học một khoảng thời gian, cậu và Vương Đông cố gắng tránh ra xa một chút.

- hảo, cậu hãy cẩn thận _ Vũ Hạo nghiêm túc nói, vì cậu biết, nếu cậu và Vương Đông ở lại chỉ có thể gây trở ngại cho cô mà thôi, thây vì không biết lượng sức mình thì cậu cố gắng chạy trốn thật nhanh để kiếm người cầu cứu. Hoắc Vũ Hạo vung tay lên, một luồng ánh sáng màu đỏ từ tay hắn bắn ra ngoài, ánh sáng màu đỏ lóe lên một cách rực rỡ bay cao đến trên vài trăm thước mới nổ tung lên hóa thành vô số điểm sáng màu hồng và không ngừng lan rộng ra xung quanh.

Sáu tên kia, bao gồm cả ba tên đang bay trên không trung khi thấy một màn này cũng biến sắc, hắn nhịn không được gầm nhẹ một tiếng:
- Không phải nói hắn chỉ là một tên đệ tử hạch tâm thôi sao, đây rõ ràng là tín hiệu cầu cứu của học viện Sử Lai Khắc. Nhanh lên, mau giết chết bọn hắn, chúng ta phải rút nhanh thôi.
Câu cuối cùng hắn còn rót hồn lực vào để câu nói vang to và xa hơn.

Mặc dù đây chỉ là ngoại vô thành Sử Lai Khắc, nhưng thành Sử Lai Khắc cũng tương đương với học viện Sử Lai Khắc a. Mà học viện Sử Lai Khắc thì sao? Chỉ cần một người trong đội ngũ cấp cao của bọn họ đến đã có thể dễ dàng bóp chết bọn họ rồi. Thế nên bọn họ căn bản không còn thời gian để lãng phí.
Nghe tên Hồn Đế rống to một câu cuối cùng thì một trong ba gã Hồn Vương đang bay trên bầu trời lập tức phát động Hồn Kỹ.

- Đối thủ của các người là tôi, Hoá Đông.... Vũ Hạo, chạy _ Nguyệt Y cũng không chịu thua, năm hồn hoàn 2 tử 3 hắc hiện lên, hồn hoàn vạn năm phát động trong vòng bán kính một trăm mét nhiệt độ bị giảm nghiêm trọng, mọi thứ xung quanh bị đông cứng lại. Làm phe đối thủ cũng bị chững lại lập tức.

- sao có thể là hồn vương, đã vậy còn có hồn hoàn phối trí kinh khủng như vậy, không phải chỉ là ngoại viện thôi sao _ tên Hồn đế kia hết sức kinh hãi là lớn, tại sao học sinh ngoại viện lại có tu vi cao như thế.

- Ta không cần biết mục tiêu của các người là ai, nhưng đã tấn công ta thì phải lãnh hậu quả _ Nguyệt Y lạnh lùng nói, dù biết cô chưa chắc đã đánh bại được tất cả bọn họ, nhưng làm bị thương một phần thì cũng có thể, cô cũng muốn chiến đấu để biết được bản thân mình thiếu sót những gì.

- nhóc con, mục tiêu của bọn ta không phải là ngươi, tốt nhất thì nên tránh xa ra, chứ không thì đừng trách _ một tên hồn vương dữ tợn nói, hồn hoàn phối trí của hắn là 1 trắng, 2 vàng và 2 tím.

- ...._ cô không thèm đáp lời, đối với cô mà nói thì bọn họ không xứng.
- nhóc con, bọn ta đã cảnh cáo trước rồi, giết chết những thiên tài như các ngươi thật khiến người ta sung sướng đấy _ tên Hồn Đế thủ lĩnh nói, dù bản thân hắn biết có thể đào tạo một quái vật như cô quả thật chỉ có các gia tộc lớn hay tông môn lớn mới có thể, nhưng nghĩ tới việc hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có hoàng kim tiêu sài cả đời và có phủ công tước ở phía sau chắc chắn không ai làm gì được hắn, nên hắn tỏ ra rất tự tin đối diện với cô. Nên tất cả bọn họ bao vây cô lại các hồn hoàn lần lược sáng lên. Giết chết cô nhanh chóng thì mới có thể giết chết mục tiêu chính được.

Cô cũng không hề hoảng sợ hay bối rối gì khi bị vây quanh, cô sử dụng hồn kỹ thuấn di từ hồn cốt chân trái để xuất hiện phía sau một tên hồn vương, đồng thời hồn kỹ thứ tư của cô lần đầu tiên sáng lên, đây là một hồn kỹ vô cùng kì diệu và tiện dụng nó thể thể hoá hình thành rất cả các vũ khí làm từ băng mà cô có thể sử dụng được và sự đáng sợ của nó nằm ở chỗ chỉ cần đối thủ bị trúng hồn kỹ thì sẽ bị trúng độc băng. Vì là vũ hồn cực hạn chi băng nên có thể hoá giải nó chỉ có cực hạn chi hoả/ băng và phải mạnh hơn cô mà thôi, hồn kỹ này tên là Hoá hình băng. Vì lúc này cô tấn công chớp nhoáng nên cô đã hoá hình ra một cây đoản đao đâm trực tiếp vào tên hồn vương nọ, nhưng tên đó có kinh nghiệm chiến đấu nhiều nên đã né được chỗ hiểm, tuy nhiên cô cũng có thể làm hắn bị thương nghiêm trọng, dù không chết liền nhưng cũng giảm sức chiến đấu đáng kể.

- Hộc..Đáng ghét, ta muốn giết ngươi..._ tên hồn vương bị thương kia vừa bịch vết thương vừa vẻ mặt đáng sợ nhìn cô, hai mắt đỏ bừng bừng, coi bộ cô đã chọc điên hắn rồi.

- đã chậm.. hoá đông _ cô lạnh lùng phát ra hồn kỹ thứ ba của mình, lập tức tên hồn vương kia bị hoá thành tản băng rơi xuống đất.

- tất cả tấn công cô ta, không thể để cô ta sống được _ tên thủ lĩnh hồn đế nhận ra sự đáng sự của cô nên lập tức ra lệnh, nếu để cô còn sống chắc chắn bọn hắn phải nhận sự trả thù kinh khủng từ thế sự sau lưng cô dù không biết đó là gì nhưng hắn biết điều đó rất đáng sợ.

Cô cũng không bối rối, phát động vũ hồn băng tuyết phượng hoàng, cực hạn chi băng đóng băng mọi thứ lập tức khiến cho 3 tên hồn vương thành 3 cục đá rơi tiếp xuống đất, hiện tại chỉ còn lại 1 tên hồn vương và thủ lĩnh của bọn chúng. Mặt cô cũng tái nhợt đi, hồn lực tiêu hao khiến trạng thái của coi cũng không ổn định cho lắm, hiện tại cô chỉ còn khoảng 3 phần hồn lực. Bây giờ chỉ mong viện trợ tới nhanh để giúp cô giải quyết phần còn lại mà thôi.

°°° còn tiếp°°°


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net