Chương 136: Phong Hỏa chiến đội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm không khí mát mẻ dễ chịu, tới quá trưa, khi mặt trời lên tới đỉnh đầu, phần mát mẻ đã bị sức nóng thay thế, mặc dù bây giờ không phải là giữa hè, nhưng nhiệt độ lại nóng đến bức người.

Shrek tám quái lẳng lặng đứng giữa lôi đài, nhìn phía trước cách đó không xa những khuôn mặt quen thuộc, trên gương mặt mỗi người cũng không có bất kỳ biểu tình nào. Có lẽ đã được Phong Lăng "đả thông" tư tưởng, mọi người chỉ cảm thấy trước mặt là đối thủ cần được đánh bại mà thôi, đã không có bất luận cảm xúc nào khác nữa.

Phong Tiếu Thiên, Hỏa Vũ, Hỏa Vô Song, 3 người đứng ở trung tâm của chiến đội. Hỏa Vũ tiến lên từng bước, nhìn Đường Tam ở phía xa, lạnh lùng nói, "Ngươi có biết tại sao chúng ta muốn làm như vậy không?"

Đường Tam không trả lời, chỉ là trong mắt càng thêm vài phần khinh miệt.

Hỏa Vũ tính tình nóng nảy liền vội nói, "Ta làm như vậy là vì phải cùng ngươi nhất quyết thắng bại. Thà rằng bỏ qua cơ hội tranh đấu, ta cũng nhất định phải đánh bại ngươi một lần."

Đường Tam lạnh nhạt cười, "Nếu chỉ vì vậy thì ngươi đã rơi xuống thế hạ phong rồi. Mất đi sự đường đường chính chính rồi thì trận này các ngươi sẽ không có chút cơ hội nào đâu."

Hỏa Vũ giận dữ, "Vậy hãy dùng sự thật chứng minh đi. Đừng tưởng ngươi cứu ta, ta sẽ hạ thủ lưu tình với ngươi đâu. Nợ ngươi ta cũng đã trả lại rồi."

Nghe Hỏa Vũ vừa nói như vậy, Đường Tam không tự giác được nhớ tới ngày đó nàng giống như một đoàn lửa mạnh mẽ phóng vào trong lòng hắn, rồi bộ dáng khi chủ động hiến nụ hôn đầu của nàng.

Đối với loại tình cảm dám yêu dám hận này của nữ hài, hắn thật là có vài phần thích thú. Chỉ là đáng tiếc, hắn lại không hề thích tính tình như của Hỏa Vũ, cho nên nhất định bọn họ không thể trở thành bằng hữu.

"Các ngươi hành động làm ta có chút thất vọng." Phong Lăng lúc này hướng tới Hỏa Vô Song, không mặn không nhạt mà nói.

Đón nhận ánh mắt của Phong Lăng, Hỏa Vô Song ánh mắt trốn tránh, hoảng loạn mà dời đi. Không biết vì điều gì, bị Phong Lăng không đầu không đuôi một câu làm hắn cực kỳ hổ thẹn.

Trở thành Thần Phong Học viện chiến đội bên trong một thành viên đã đủ để hắn mất mặt, nhưng vì muội muội nhất quyết yêu cầu, hắn cũng chỉ có thể nhắm một con mắt, dù sao chỉ là vứt mặt mũi, hắn vẫn có thể làm được.

Đến vòng Tam cường, học viện lại yêu cầu bọn hắn nhường Võ Hồn Điện chiến đội chiến thắng, chỉ cần tập trung đối phó với Shrek Học viện, còn dùng cách hèn hạ để đối phó. Thậm chí là trước khi lên lôi đài, bọn hắn đã được dặn dò phải dốc toàn lực mà hạ sát thủ, không thắng được thì cũng phải làm phía Shrek trọng thương, nhất là tên Đường Tam. Dù nói bóng gió, nhưng hắn có thể nghe ra phía trên muốn tên Đường Tam không hảo quá, thậm chí là đến mức muốn mạng nông nỗi.

Nhưng vì cái gì đâu? Tranh đấu như vậy còn ý nghĩa sao? Bổn nguyện của hắn, cũng chỉ là thể hiện thực lực của chính mình mà thôi. Vất vả tu luyện chỉ đợi đến kỳ Đại Tái để triển lộ. Nhưng hiện tại, hắn lại làm cái gì? Vì danh dự sao? Hắn không nhận nỗi thứ danh dự "hèn hạ" này. Nhưng không nhận không được...
Hắn cùng muội muội đi quá xa rồi, đã không còn quay đầu cơ hội.

Nỗi lòng quay cuồng, cuối cùng lại hóa thành một mạt cười khổ. Hắn cũng hướng Phong Lăng mà nở nụ cười này, ánh mắt không còn trốn tránh, chỉ còn tràn ngập áy náy, cùng nỗi khổ không thể nói thành lời.

Phong Lăng thế nhưng lại hiểu được ánh mắt này của hắn, cũng không đành lòng mà thở dài. "Vì cái gì đâu?"

Nhưng cuộc đời vốn dĩ như thế, có những sự lựa chọn như một mũi lao được phóng đi. Đã phóng, thì chỉ có chạm phải một vật mũi lao mới có thể dừng lại. Đã lựa chọn, liền phải đi tới cùng. Dù trái với hắn mong muốn, nhưng có những thứ khác buộc hắn phải đi tiếp, toàn thân đầm đìa máu tươi cũng phải đi đến cùng...

Những đội viên của 2 bên, mặc dù không mở miệng, nhưng không khí đã trở nên nặng nề hẳn lên. Làm trọng tài, vị Hồng y Giáo chủ hiển nhiên có khả năng nắm bắt tình thế rất tốt, đúng vào lúc này hắn tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Phong Tiếu Thiên trước tiên lắc mình tới trước mặt Hỏa Vũ, đem nàng che ở phía sau mình, Trong nháy mắt trên người Hỏa Vũ đã xuất hiện lửa, tựa hồ bao bọc bảo vệ cả người nàng vậy. Còn những đội viên khác đều theo Hỏa Vô Song mà phóng xuất Võ Hồn của mình.

Shrek lại một lần nữa khiến toàn trường kinh ngạc. Bọn họ vẫn trạm bất động tại chỗ, chưa có bất kỳ hành động gì, ngay cả Võ Hồn cũng không phóng thích. Tựa như trước mắt không phải phải hùng hùng hổ hổ đối thủ đang lao tới bọn họ, mà là một phiên vô tri cảnh vật bọn họ có thể thản nhiên quan khán.
Thật là tâm (chết) lặng như nước a.


Buổi sáng ở phòng Đại Sư kết thúc trong bầu không khí nặng nề, đương nhiên cũng không thể ngồi lại để cùng nhau thảo luận kế hoạch tác chiến. Rõ ràng Đường Tam và Phong Lăng đã xuất hiện mâu thuẫn, còn đang ở trong giai đoạn gay gắt chưa thể hòa giải cái loại này.

Mà bọn họ hiện tại đứng như trời trồng, cũng là vì vẫn còn nhớ như in bóng lưng thập phần "tiêu sái ưu nhã" của Phong Lăng rời đi, sau khi để lại câu nói, "Chiến thuật tốt nhất là không có chiến thuật. Tùy đối thủ xuất chiêu mà ứng đối đi."

Vì bọn hắn không có chiến thuật nên mới bất động a!

Chẳng qua, chỉ cần nhìn thấy bóng lưng đĩnh bạt thẳng tắp của người kia, có bao nhiêu xao động bất an cũng quy về bình tĩnh. Dù sao có Phong Lăng ở, bọn họ còn hạt lo lắng cái gì?

"Mập mạp, ngươi bảo vệ Vinh Vinh cùng Tiểu Áo. Ta giải quyết Phong Tiếu Thiên cùng huynh muội nhà họ Hỏa. 2 gã Phụ trợ thì xem như 1, các ngươi tự chọn cho mình một tên để giải quyết đi." Phong Lăng lúc này mới nhàn nhạt nói, xem như là còn có hảo tâm mà đưa ra kế hoạch cho cả bọn.

Mọi người không cấm thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng loạt phóng xuất Võ Hồn của mình. "Ngài cuối cùng cũng khai kim khẩu a!"

Không trách bọn họ, nếu Phong Lăng không mở miệng phân phó, bọn họ thật không dám tùy ý hành động. Thậm chí đã chuẩn bị sẵn tâm thái "gặp kẻ nào liền đánh kẻ nào" để ứng phó phía Thần Phong Học viện.

Không biết từ lúc nào, lời nói của Phong Lăng đã có ảnh hưởng đến bọn họ rất lớn, thậm chí còn cao hơn cả các lão sư.

Đường Tam cũng có khả năng lên kế hoạch, Shrek mọi người cũng sẵn sàng nghe theo. Nhưng đó là khi không xuất hiện tình trạng như hiện tại, Đường Tam cùng Phong Lăng đứng ở hai phía đối lập. Nếu phải đặt lên bàn cân, bọn họ đương nhiên thiên hướng phía Phong Lăng nhiều hơn a. Ngay cả Đường Tam cũng biết điều này, cho nên hắn mới trầm mặc suốt cả buổi, cũng không có bất kỳ ý kiến hay đề xuất nào cho trận chiến.

Nhưng dù sao cũng là người trưởng thành. Dù nội bộ có mâu thuẫn, nhưng khi đối phó với ngoại địch thì tất nhiên phải dẹp đi những cảm xúc ích kỷ cá nhân, đặt lợi ích chung của Shrek lên hàng đầu. Đường Tam đương nhiên hiểu rõ điều này. Nghe Phong Lăng phân phó, hắn cũng không có bất kỳ phản bác nào, lập tức hướng về phía Thần Phong Học viện, lựa chọn mục tiêu cho mình.

Chiến thuật tác chiến đơn giản mà thô bạo a. Phong Lăng dám nói, Shrek mọi người cũng thật dám làm...

Có lẽ đây mới chân chính là tinh thần đồng đội đi. Là tin tưởng lẫn nhau không có một tia nghi ngờ. Phong Lăng tin tưởng mỗi người có thể giải quyết tốt một tên đối thủ, cũng đương nhiên tin tưởng chính mình có thể xử lý một lúc 3 gã Hồn Tông. Mọi người cũng tin tưởng Phong Lăng có thể giải quyết tốt cả 3 tên, cũng tin tưởng chính mình có thể hạ được 1 tên đối thủ. Cho nên mới chấp nhận kế hoạch đơn giản đến kỳ cục này của Phong Lăng.

Làm tốt nhiệm vụ của mỗi người chính là cách hợp tác tốt nhất. Đây mới là đồng đội, là một tập thể đoàn kết a. Mọi người không bị ràng buộc ước thúc, có thể tự do thoải mái thể hiện chính mình. Mà thứ ràng buộc duy nhất, chính là phải đặt lợi ích của tập thể lên hàng đầu.

"Phong Tiếu Thiên, lên không trung!" Hỏa Vũ lúc này quát chói tai một tiếng.

Một đôi cánh khổng lồ màu xanh từ sau lưng Phong Tiếu Thiên xuất hiện, cùng lúc đó quang ảnh màu xanh ngưng tụ sau lưng hắn, đúng là bộ dáng của Tất Phong Song Đầu Lang.

Dưới quang ảnh phụ trợ khổng lồ và huyễn lệ, Phong Tiếu Thiên bay lên trời, cánh phía sau lưng chỉ đập xuống có một lần, mượn gió trong không khí mang thân thể hắn bay thẳng lên trời. Đệ nhị Hồn Kỹ Song Lang phụ thể cùng với đệ tam Hồn Kỹ Tật Phong Nhị Dực.

Dưới tác dụng của 2 Hồn Kỹ này, lực chiến đấu của Phong Tiếu Thiên bỗng nhiên tăng lên đến cực hạn.

Mà ngay lúc này, Hỏa Vô Song đã thay vị trí Phong Tiếu Thiên che ở trước người Hỏa Vũ, cùng hắn còn có 3 gã Cường công hệ Hồn Sư của Thần Phong Học viện nữa. 4 người hình thành một vách tường, che thân hình Hỏa Vũ lại.

Sau lưng Hỏa Vũ có hai người, là hai gã Phụ trợ hỏa hệ thuộc tính còn chưa đạt đến 40 cấp. Dày đặc vô số ánh sáng đỏ rực xuất hiện, lấy tốc độ kinh người hướng tới thân thể Hỏa Vũ ngưng tụ lại.

Sắc mặt Hỏa Vũ rất ngưng trọng. Hai tay nàng tựa hồ như có sức nặng ngàn quân chậm rãi giơ lên trời, hỏa diễm nóng cháy trong lòng bàn tay ngưng tụ thành bạch quang, ngay lúc này 4 cái Hồn Hoàn trên người nàng đều sáng lên, trên mặt vẻ thống khổ đã biểu hiện nàng đang phải thừa nhận áp lực.

Dung Hoàn là một thiên phú của Hỏa Vũ, có thể dung hợp tất cả Hồn Hoàn vào một đòn công kích duy nhất.

Người sáng suốt cũng có thể hiểu được, hiện tại 8 người Thần Phong Học viện lấy sách lược 6 hỗ trợ 2, hai gã Phụ trợ hệ Hồn Sư trợ giúp Hỏa Vũ, 4 gã Cường công hệ Hồn Sư thì bảo vệ ở phía trước. Mấu chốt nhất trong 8 người chính là Phong Tiếu Thiên đang bay lên không trung kia, cùng với hai gã Phụ trợ dùng Dung Hợp Kỹ để ngưng tụ năng lượng vào Hỏa Vũ.

Ngồi ngay ngắn tại vị trí chủ tọa, Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông cảm khái, "Đây là Dung Hợp Hồn Kỹ của 4 người."

Trong tiếng huýt sáo dài, Phong Tiếu Thiên động thân, cơ thể của hắn tựa như lưu tinh từ trên trời giáng xuống. Hắn triển khai hai cánh khổng lồ của mình, nhưng trong quá trình hạ xuống đó lại không hề phát sinh một tiếng động nào.

Thanh quang hoàn toàn được nội liễm lại. Lúc này thân thể cùng hai cánh hợp lại thành một góc độ hoàn mỹ. Đây là kỹ năng mà Phong Tiếu Thiên tự nghĩ ra, "Tật Phong Ma Lang 36 liên trảm" phát động.

Mà ngay lúc Phong Tiếu Thiên từ trên trời giáng xuống, thì một đạo bạch quang nóng rực chợt phóng ra, đuổi theo thân thể của hắn trong nháy mắt, nhất thời làm cả người Phong Tiếu Thiên hoàn toàn dung nhập vào trong bạch quang đó.

Bạch quang kia đúng là do Hỏa Vũ bắn ra, bạch quang cũng không đứt đoạn, mà là như chiếc cầu nối giữa hai người vậy. Dưới phụ trợ của bạch quang, cả người Phong Tiếu Thiên nhìn qua đều tràn ngập lực bùng nổ mạnh mẽ.

Năng lượng điên cuồng ngưng tụ bùng phát trên người hắn, khí lưu nóng rực phẳng phất muốn đem mặt đất nướng chín.

Càng khiến người khác phải giật mình chính là bạch quang nọ dần dần ngưng tụ thành thực thể, biến thành một bộ áo giáp đỏ rực kỳ dị bao trùm lấy thân thể hắn, ngay cả hai cánh cũng được bao phủ.

Đây dĩ nhiên không phải là Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, nhưng lại là Hỏa Vũ sau khi gia nhập Thần Phong Học viện cùng với Phong Tiếu Thiên nghiên cứu ra Dung Hợp Kỹ của hai người.

Dung Hợp Kỹ của bọn họ cũng không thể phát huy ra uy lực lớn như Võ Hồn Dung Hợp Kỹ được, Nhưng Dung Hợp này cũng không chỉ có 2 người họ, còn có 2 tên Phụ trợ Hồn Sư phía sau lưng Hỏa Vũ nữa.

Lực lượng của cả 4 người tập trung trên người một mình Phong Tiếu Thiên, không thể nghi ngờ khiến cả công và thủ của hắn tăng lên đến cực hạn.

Tốc độ xoay mình tăng nhanh, Phong Tiếu Thiên từ trên trời giáng xuống,

Liên hợp của Thần Phong học viện cùng Sí Hỏa học viện không thể nghi ngờ là phối hợp cực tốt, gió trợ giúp nâng cao thế lửa, lửa mượn lực lượng của gió, có thể đem lực lượng của bốn người tập trung cùng một chỗ, bằng vào kỹ năng bộc phát do Phong Tiếu Thiên tự nghĩ ra này, đã khiến năng lực công kích được sinh ra không thể nghi ngờ đã đạt tới một cảnh giới phi thường kinh khủng.

Tốc độ xoay mình tăng nhanh, Phong Tiếu Thiên từ trên trời giáng xuống, mục tiêu là Phong Lăng đang trạm ở trước nhất. Bọn hắn dĩ nhiên biết, kẻ cần kiêng dè nhất bên phía Shrek Học viện, không phải Đường Tam có vạn niên Hồn Hoàn, mà là tên vẫn chưa lộ ra thực lực chân chính của mình.

Phong Tiếu Thiên đột nhiên tăng tốc không thể nghi ngờ đã khiến mọi người kinh hãi. Chính là, không đợi công kích của hắn oanh động trúng đối thủ, cơ thể hắn đã như một chỉ điểu bị tên bắn trúng, xiêu xiêu vẹo vẹo mà rơi xuống mặt đất. Cả bộ giáp hỏa diễm đỏ rực đang bao trùm trên người hắn, cũng biến mất không dấu vết.

Phong Tiếu Thiên co rúm trên mặt đất. Trên người không có bất kỳ thương tích nào, nhưng hắn đang thống khổ mà ôm chặt cổ họng của mình. Hắn há to miệng, lồng ngực phập phồng lên xuống có chút dồn dập, cả gương mặt cũng trướng đến đỏ bừng.

Từ các biểu hiện của Phong Tiếu Thiên, có thể thấy hắn đây là bị ngạt khí. Thật sự quái lạ, không ai siết cổ hắn, hắn cũng không rơi vào trong nước, vậy mà hắn lại bị ngạt khí?

Xác thật là kỳ dị một màn. Nhưng có Phong Lăng ở đây, chuyện này cũng không khó để lý giải.

"Phong Vực" cùng "Ngưng Phong" hai Hồn Kỹ đồng thời thi triển. "Phong Vực" dùng để gia tăng hiệu quả các phương diện và uy lực của các Hồn Kỹ khác, còn "Ngưng Phong" là để điều khiển không khí bao quanh người Phong Tiếu Thiên dời đi, tạo thành một lớp chắn "vô không khí" xung quanh hắn. Có thể xem như một loại tiểu "chân không" môi trường. Không có không khí, Phong Tiếu Thiên đương nhiên không thể hô hấp, hỗ trợ từ phía Hỏa Vũ đương nhiên không thể tiếp tục duy trì.

Lửa không phải cũng cần đến oxy để duy trì sự cháy sao? Trong môi trường chân không, không có một vật chất nào. Một nguyên tử còn không tồn tại, đừng nói là khí oxy có ở nơi này.

Lăng Thiên Phiến trên tay Phong Lăng nhanh chóng biến hóa thành "Lăng Thiên Kiếm", xoay cổ tay một cái, Phong Lăng đã lắc mình đến trước mặt Phong Tiếu Thiên.

Hắn chỉ mới được trả lại không khí để hô hấp, đang không ngừng nỗ lực hút khí để bình phục chính mình phổi bộ, còn không kịp lấy lại tâm thần đi quan sát tình hình, chỉ thấy vài đạo ánh sáng chợt lóe mà qua.

Ngay khi cảm giác đau đớn xông thẳng đại não, hắn mới phát hiện, hắn đây là bị chém vài nhát kiếm. Chưa để hắn có thời gian tự hỏi cặn kẽ một chút, ý thức hắn đã mơ hồ không rõ, sau đó liền hai mắt đã không theo hắn ý nguyện, nhắm chặt lại, ngất lịm qua đi. Chỉ là một khắc chạm vào ánh mắt lãnh đạm đến vô tình kia, dù không tỏa ra sát ý, cũng không có bất kỳ cảm xúc chán ghét hay không mừng nào, lại khiến hắn run rẩy và hoảng sợ đến tận linh hồn chỗ sâu trong.

Không chỉ thực lực chênh lệch đến nghiêng trời. Còn bởi vì, hắn hiện tại mới phát hiện, hắn cơ hồ chỉ là một vật vô tri vô giác trong mắt người kia. Hắn sinh mệnh, nhỏ bé đến đáng sợ, cũng không có cơ hội nhập vào mắt người này. Đây là ánh mắt của kẻ lãnh khốc đến như thế nào a...

Phong Tiếu Thiên tâm tư Phong Lăng cũng không có cơ hội biết. Dù có biết, cô cũng chỉ mỉm cười, còn khen ngợi hắn trực giác nhạy bén. Bởi vì cô xác thật đã từng là một cái lãnh huyết vô tình người. Đời này đã tiêu ma đi rất nhiều, nhưng những thứ đã ăn sâu vào linh hồn cô, rất khó để có thể loại bỏ hoàn toàn. Nhất là trong lúc chiến đấu, thân thể và linh hồn ký ức sẽ vô thức mà phản ứng, cô có muốn điều chỉnh cũng rất không dễ dàng.

Còn chưa để mọi người kịp tiêu hóa những gì đang diễn ra, Phong Lăng đã vượt qua 4 gã Cường công đứng chắn phía trước, tiến đến trước mặt Hỏa Vũ. Đón nhận nàng kinh hoàng thất thố ánh mắt, đệ nhất thức "Thiên Sinh Lưu Chuyển" đường kiếm đã dừng trên cơ thể nàng. Không cần đến Hồn Kỹ hỗ trợ, Hỏa Vũ cơ thể đã nhận một vết chém cực sâu, máu tươi cũng theo đó mà tuôn ra bên ngoài, cũng bắn đến trên người Phong Lăng không ít.

Xuống tay lưu loát dứt khoát, cũng không hề có thương hoa tiếc ngọc chi ý, thập phần nhanh gọn mà hạ gục Hỏa Vũ. Nhưng Phong Lăng cũng đã rất nương tay rồi, nếu thật sự dùng toàn lực thi triển Vô Cực Cửu Kiếm, Hỏa Vũ sẽ mất mạng.

Chưa đầy 5 giây, phía Thần Phong Học viện đã mất đi cả Phong Tiếu Thiên lẫn Hỏa Vũ hai cái chủ lực.

Hỏa Vô Song lúc này đã kịp lấy lại tâm thần, xoay người hướng Phong Lăng lao tới, đồng thời trực tiếp thi triển hai Hồn Kỹ mạnh nhất là đệ tam và đệ tứ, muốn dùng một đòn này để đả thương Phong Lăng. Hắn Hồn Kỹ cũng chứa đầy hỏa tính, cơ hồ là dùng hết toàn lực cho một đòn này, điên cuồng lao tới với hy vọng có thể xoay chuyển tình thế.

"Lửa của ngươi vô dụng đối với ta." Phong Lăng mặt vô biểu tình, nhàn nhạt mà nói.

Chỉ thấy công kích rực lửa kia, trước khi chạm vào cơ thể Phong Lăng, đã vô thanh vô tức mà biến mất. Từ lúc bắt đầu, "Phong Vực" vẫn luôn được Phong Lăng duy trì. "Chân không" cái này môi trường xác thật quá tiện dụng, nó như một lớp chắn vô địch đối với các đòn công kích dưới dạng năng lượng. Phong Lăng đã luyện tập nó thật lâu mới có thể trong một thời gian ngắn tạo ra được, dù chỉ tạo ra một khoảng không gian rất nhỏ.

Nhưng không sao, một khoảng không gian nhỏ, nhưng dùng ở đúng vị trí, đúng lúc thì đã có thể phát huy toàn bộ tác dụng vượt trội của nó.

Triệt tiêu toàn bộ vật chất trong một khoảng không gian nhất định, nói thì rất nhẹ nhàng, nhưng để làm được thì độ khó khăn là cực kỳ cao. Khả năng điều khiển không khí của Phong Lăng đã phải bao trùm đến cả những hạt vật chất rất nhỏ, sau đó đẩy nó ra khỏi một không gian nhất định, và ngăn cách không cho các hạt vật chất tràn vào trở lại. Điều khiển lên cũng là cả một quá trình rất phức tạp.

"Nếu có một cái Hồn Kỹ trực tiếp tạo ra môi trường "Chân Không" thì bớt việc rất nhiều rồi." Phong Lăng không khỏi tiếc hận mà nghĩ.

Làm biết mất cùng lúc hai đòn công kích từ đệ tam và đệ tứ Hồn Kỹ của Hỏa Vô Song, Phong Lăng cũng không chút nào chậm trễ, nâng kiếm mà thi triển "Thập Vũ Nhất Thiểm", liên tục huy xuống 10 nhát kiếm trên người hắn.

Hỏa Vô Song không có thi triển bất kỳ Hồn Kỹ nào, cũng không phải là loại da dày thịt béo như Phòng ngự hệ Hồn Sư, 10 nhát chém cũng đã đủ để hắn mất đi năng lực chiến đấu.

Shrek mọi người bên này cũng không sai biệt lắm, khi Phong Lăng chém gục Hỏa Vô Song, mọi người cũng đã kết thúc trận chiến của mình. Hai gã Phụ trợ hệ Hồn Sư đã bị Chu Trúc Thanh nhanh chóng tiếp cận và hạ gục, còn lại 3 gã Cường công hệ cũng bị Đường Tam, Tiểu Vũ và Đới Mộc Bạch nhẹ nhàng giải quyết. Cả trận chiến từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc chưa đến 20 giây.

Áp đảo... Là hoàn toàn áp đảo....
Trận đấu diễn ra quá nhanh, cũng nhẹ nhàng đến mức nực cười.
Shrek Học viện chiến lực quá mức kinh khủng!

Tên đệ tử gọi là Phong Lăng kia, rốt cuộc còn bao nhiêu bản lĩnh a! Tên đó dùng cái gì Hồn Kỹ để hóa giải công kích? Còn có tốc độ khiếp người kia, cũng là Hồn Kỹ có đúng hay không? Nếu không tốc độ vật lý sao có thể đạt đến mức độ này. Vậy tên đệ tử kia rốt cuộc có bao nhiêu Hồn Kỹ a!?
Mọi người không khỏi khiếp sợ mà nghĩ.

Trận chiến ngày mai, Võ Hồn Điện chiến đội gặp Shrek chiến đội, ai là quán quân vẫn còn là một ẩn số. Vốn dĩ với những vị Hồn Sư có mặt ở đây, chức quán quân kỳ Đại Tại này, phi Võ Hồn Điện Học viện là không thể. Nhưng hiện tại xuất hiện một cái hắc mã thực lực siêu quần, chức quán quân có thuộc về Võ Hồn Điện Học viện hay không còn không nhất định.
Trận chung kết ngày mai, lại càng gay cấn và hấp dẫn hơn rồi.

Ngồi ở vị trí tối cao trên kia, Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông nhìn Phong Lăng, có vẻ là nghe đồng đội bên cạnh nói cái gì trêu chọc, trên mặt liền treo lên một mạt đạm cười. Trong mắt nàng lóe lên một mạt tinh quang, cũng chứa đầy nghiền ngẫm ý vị. Chẳng qua, không ai có thể biết được vị Giáo Hoàng miện hạ này đang suy nghĩ điểu gì, ngoại trừ nàng chính mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net