Chap 49 : Sau 2 năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi nhanh như việc một trend nào đó nổi lên rồi hạ nhiệt ngay sau đó. Cứ thế 2 năm thấm thoát qua đi , kể từ cái ngày hôm ấy.

Mọi người ai cũng đã lớn lên không ít, với những người lớn thì ngày càng trưởng thành và thời gian đã để lại dấu ấn trên họ . Trải qua nhiều mùa, nhiều sự kiện đặc biệt đều tạo ra những kỉ niệm khó phai . Nếu có hỏi điều gì mãi không thấy khác thì xin trả lời hội vẫn gà bay chó sủa như mọi lần, đi làm nhiệm vụ cũng gây thiệt hại mang giấy nợ đơn bồi thường chỉ có bằng chứ không thể kém. Giờ Reita mới biết cái phòng mình từng lẻn nhầm vào là để chỗ giấy đó. Chị Wendy bước sang tuổi 20 và nhìn chị ngày càng xinh đẹp hơn nữa tựa bông hoa nở muộn khoe sắc , chị ấy và ông chú kia đang khá là hợp cạ. Điều đó làm tôi tức đỏ mắt muốn lên thật nhanh để nhảy vào ngăn cản đá xéo tên đó đi , tuy nhiên ước mơ vẫn chỉ là ước mơ . Tôi trở lại dáng vẻ 5 tuổi , phát triển như bình thường .  Nasha, Gregei và cặp sinh đôi cũng bước sang tuổi thứ 5 phơi phới.

Và cả Shimon cũng vậy nữa.

Tôi đã lưỡng lự rất nhiều khi đưa ra quyết định và đã lo lắng quyết định đó  có thể gây ra cả một thiệt hại to lớn về tương lai của mình . Dù người yêu cầu có giao cả mạng ra để đảm bảo, tôi vẫn không nghĩ đó là ý hay chút nào. Kể cả việc tin tưởng hay mang tính mạng để lên bàn cân.

Thế mà vẫn chọn tin mới hay chứ (⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠) !!! Tôi thấy người ta đem cả mạng mới tin đó, vì dù sao nếu cậu ta có tính làm gì thật thì chị Wendy sẽ đến và xử chảm tại chỗ.  Nhìn theo mặt tích cực, hợp tác với cậu ta chị ấy sẽ không phải phiền lòng quá nhiều vì một đứa lạ quắc như tôi. Vấn đề sẽ bị chuyển qua cho người khác.

Hơn nữa, để tự rèn luyện cơ thể này. Tôi không biết bắt đầu từ đâu.

Ai dè lần đặt cược đó là một bước nhảy vọt gian trùng với mình chứ. Chả khác nào cá gặp nước, đúng người đúng thời điểm.  Việc hợp đồng nghiên cứu với Shimon may thay không phải trò lừa bịp hay đưa trên mấy báo lá cải. Càng tiếp xúc nhiều mới thấy cậu ta cực nghiêm túc và kĩ lưỡng trong việc này chứ không phải đem ra để thỏa mãn sở thích như cậu ta nói.

Vào ngày đầu tiên tôi đã tưởng đó là một buổi khám tổng bộ , cậu ta chụp X quang ( Thứ không ngờ cậu ta có ) còn in ra dán lên tường phân tích tường tận cho tôi về kết cấu , những thứ liên quan, tác dụng , mục đích. Thật sự là buồn ngủ kinh khủng, còn nữa. Mỗi khi gật gà gật gù cậu ta sẽ dùng chiếc quạt gia pháp đánh cho hú hồn muốn tỉnh luôn. Những ngày sau đó thì thử qua vô vàn những phương pháp rèn luyện phục hồi khác nhau nào là điều chỉnh nhịp thở, đứng tấn , thổi bình cho đến khi vỡ , kích điện tim ... Vân vân và mây mây.

Ấn tượng nhất là cậu ta chỉ nghe về việc  thí nghiệm thế nào mà đã đưa ra những pháp liệu hiệu quả. Kết quả là tôi đã có thể chạy rồi, (⁠☆⁠▽⁠☆⁠) tuyệt quá phải không nhưng chỉ trong thời gian ngắn thôi. Shimon từng nói nếu mà tìm đúng phương án chuẩn xác thì thời gian sẽ giảm từ 2 năm xuống 11 tháng để có thể đạt đến trình độ bây giờ.

Hầu như tuần nào cũng gặp cậu ta đến 7-8 lần tại chỗ bí mật riêng do người hợp tác làm , Shimon cuồng đến nỗi có thể làm điều này cả ngày cũng được. Nếu chị Wendy mấy lần không đón về tôi sẽ chết mất thôi , mà chưa kể không đến chỗ cậu ta thì tên ấy sẽ gõ cửa hằng ngày tìm. Lôi cổ tôi đi thực hiện bài tập hằng ngày đó đích thân chuẩn bị , thế nên hằng ngày tôi cũng phải rèn luyện vì bản thân.

Cơ thể này muốn khoẻ và tốt hơn thì phải duy trì một list bài tập tăng cường tất cả các bộ phận trong một thời gian dài, nên ngày nào cũng phải luyện cả.

Không chỉ cơ thể , cả ma thuật Shimon cũng phụ trách.

" Không phải tôi không hợp với tạo hình ma pháp sao, Shimon !!!! , lôi tôi ra đây làm gì "

Reita hắt hơi một cái giữa cái trời đông lạnh phía Bắc, nó run cầm cập trong bộ đồ lông thú . Nó đang cố nói cho người ở tít xa xa xa ~xa kia nghe thấy.

Shimon đang luyện tập ma thuật tạo hình với cha cậu ta điều đáng chú ý là người sử dụng ma thuật này phải thực nghiệm ở vùng khí hậu ôn đới và cởi trần . Thì ra đây là nguyên nhân cho cái thói ở trần của chú Gray , mong Greige không thế. Thật may khi ma thuật này không phải loại tương thích, Reita vui nhiều trong lòng.

" Lạnh lắm hả Reita! " Chị Sheria đi tới, cũng mặc một chiếc áo phao rộng màu hồn nhạt trông rất ấm áp. Chị ấy ngồi thụp xuống chỗ ghế trống bên cạnh.

" Em không muốn ở đây đâu , đây là kì nghỉ của gia đình chị mà "

" Thì có sao chứ. Shimon rất vui khi em đi cùng đó"  Reita cười nhạt , thì cậu ta muốn phục vụ cho sở thích cả thôi. Tự nhiên bảo tôi đi , tự ý quyết định ,  tự ý nhà vào sáng  nay mà chả hỏi ý kiến người ta câu nào khuân đi luôn. Đây là vi phạm tính dân sự trong giáo dục công dân đó ,cơ thể cũng là tài sản của tôi mà .

" Cảm ơn em nhiều lắm vì đã làm bạn với Shi- chan nha "

Nó hơi ngây ra nhìn về phía Sheria vẫn đang hướng mắt về gia đình mình" Shimon có hơi khác biệt với những đứa cùng trang lứa , nó không thích kết bạn với những khác lắm nên chị cứ lo nó sẽ cô đơn. Cơ mà thật tốt khi gặp được Reita nhỉ "

" À , vâng " Reita ngại cúi thấp đầu. Thật ra chị ấy cảm kích quá mức rồi, Shimon và tôi bất quá cũng chỉ là đối tác với nhau gượng gạo lắm mới gọi hai tiếng bạn bè. 2 năm qua cũng chỉ biết thói quen này nọ , sở thích của nhau và cả độ thiên tài của cậu ta nữa .

Bùm. Một khối băng khổng lồ chồi lên từ vòng tròn ma thuật, nó đồ sộ tới nỗi vươn chót vót tới đỉnh trời.

" Tuyệt quá đi !! "

" Shi- chan ngầu quá nhỉ" Chị Sheria dùng hai tay chống cằm vô cùng vui sướng " Này Reita, em nghĩ nếu Shimon kết hợp giữa băng và sát thiên thần ma pháp thì sẽ như thế nào"

Băng và sát thiên thần ma pháp. Tôi từng thử nghiệm thất bại loại ma pháp này, nó cũng là gió nhưng màu đen và có lông vũ màu đen nốt. Khi chị Sheria cho tôi xem , chị ấy hệt một thiên thần sa ngã hớp hồn phàm nhân, không chỉ đẹp mà còn rất mạnh mẽ . Nếu thay thế hình Shimon vào lúc sử dụng các chiêu thức gió kết hợp với một chút băng " Em nghĩ sẽ lạnh hơn nữa đấy, hơn cái lạnh bây giờ " Tôi bất giác ôm người lại.

" Vậy sao ! chị lại nghĩ nó rất đẹp " Shimon mà có thể cùng lúc thông thạo hai loại ma pháp thì thật xuất chúng, chưa kể cậu ta cực thông minh. Nếu không phải ma đạo sĩ thì có thể làm giáo viên dạy môn sinh học hoặc thậm chí là bác sĩ . Còn tôi lúc đó vẫn đang chật vật tìm loại ma thuật thích hợp, tính đến nay cũng đã thử 4-5 loại rồi . Ma pháp tạo ảo ảnh , ma pháp tạo hình, sát thần ma pháp, thủy ma pháp và ma pháp trọng lực

Tất cả đều không được. Lúc đầu  học rất nhanh, tôi nghĩ mình thật sự có tài và thấy yêu bản thân hơn đôi chút thì đó chỉ là một chốc thoáng qua, khi không tương thích liền bỏ chừng ngang . Cứ mỗi khi hi vọng thì lại càng thất vọng, cái gì cũng giở dang.

Hay là chả có ma pháp cũng chẳng sao nhỉ.

Bốp .

Chán đau nhói lên " Sao mặt trông kì thế , lại có triệu chứng mới à " Shi- trần  chuồng -mon chỉ có mỗi cái quần xả lỏn trên người đang trườn da thịt ra trước mặt tôi.

" Không có! Đây lạnh quá nên vậy thôi" Reita nhìn sang chỗ khác " Nếu bây giờ mà được về nhà thì sẽ vui hơn đấy "

" Chỉ là nếu thôi " Shimon nói xong liền quay đi chỗ khác . Chị Sheria đưa nước cho Shimon rồi chạy ra chỗ chồng mình, Cậu ta nhận nước từ mẹ của mình uống một hơi rồi nói.

" Hôm nay làm xong các bài tập thể lực chưa"

" Xong rồi "

" Thế thì tăng thêm một bài tập chạy bền đi "

" Cái gì ?!!!! " Còn thêm nữa hả cha nội , thêm bài tập làm cả người nó run lẩy bẩy hết cả lên , cơ đau , chân không còn sức hơn nữa còn tập trong cái tiết trời này . Reita mếu máo bất bình " Không phải đã làm hết rồi sao , tôi không muốn tập luyện trong cái trời này đâu "

" Thế cậu nghĩ tôi lôi cậu ta đây làm gì " Shimon chống nạnh nhíu mày.

Thì ra đó là mục đích" Nhưng lạnh lắm "

" Lần trước còn cởi trần chịu lạnh để học ma pháp được , sao nay lại không được"

Nó chỉ vào mặt Shimon " Không có cởi trần nha. Đây mặc đồ chế kín đúng chỗ , đúng nơi quy định" Thật là xấu hổ quá đi, ai không biết tưởng tôi lộ thiên khoe bàn dân mất. Có trời và những người sử dụng ma pháp này mới biết là phải lộ thiên để học nó.

" Thật là chán chả muốn nói. Tôi đã không muốn ra đây còn bắt ra " Reita lau nước mũi đang giỏ dòng dòng.

" Lạnh đến thế à " Nó gật đầu, Shimon liền áp tay mình vào má nó làm cả người giật cứng lên .

" Làm cái gì vậy. Tất nhiên là lạnh rồi " Cả người cậu ta cứ như băng vậy, buốt kinh người. Shimon đột nhiên giơ tay trước mặt tôi, vòng tròn ma thuật màu xanh sẫm hiện lên sau đó xung quanh liền xuất hiện một cái ấp tuyết phủ toàn bộ thân thể.

" Wow ! "'Reita lại lần nữa kinh ngạc.

" Cái này được gọi là lều tuyết " Shimon chui vào trong ngồi xuống bên cạnh .

" Cậu có thể tạo ra tuyết ?!  không phải chỉ tạo được băng thôi sao "

" Có thể vì tôi là thiên tài" Nó cười nhạt với sự tự tin này, nói cũng quá đúng đi . Ở đây thật sự ấm hơn nhiều bên ngoài khi nãy, những bông tuyết ở phía bắc cứ rơi triền miên suốt mùa đông. Khiến mọi thứ trắng xoá và lạnh lẽo, tôi từng được kể tại chính chỗ này là nơi mà chú Leon và chú Gray được sư phụ của mình truyền dạy băng ma pháp khi bằng tuổi bọn tôi . Tính ra cũng là một thời đã qua với những kỉ niệm đẹp đẽ.

Đột nhiên tôi cảm thấy người nằng nặng .Thì ra là Shimon đang nghiêng mình dựa vào tôi, chắc lều tuyết không chắc chắn nên đành làm thế.

" Cậu có thể tạo ra cả tuyết vậy thì sát thần ma pháp không phải gì lớn lao nhỉ "

" Chắc thế! Tôi cũng chưa thử " Cậu ta thờ ơ trả lời lại hỏi thêm " Sao lại hỏi thế! Ghen tị à '

" Ừm "

" Cậu một ngày cũng sẽ tìm được loại ma pháp thích hợp thôi, đến lúc đấy thì có thể sử dụng nhiều loại ma pháp hơn cả tôi đấy "

" Nếu không tìm được thì sao ? "

Shimon trầm ngâm một hồi ,  cậu ta không hay im lặng với câu hỏi của tôi trừ khi không biết đáp án " Kiểu gì mà chả tìm được, cơ thể này đã thuộc quyền khai phá của tôi thì không có chuyện tiềm năng củ năng bị bỏ qua "

Lời của Shimon an ủi Reita đôi chút, dù biết là lời để dỗ dành mà tâm tình vẫn đỡ nặng nề. " Mà cậu muốn làm ma đạo sĩ sao ? "

" Cũng không hẳn." Nếu tìm được ma pháp thích hợp thì tương lai tôi sẽ sống được lâu hơn , cơn đau thể xác đã qua nhưng cơn đau về ma lực vẫn chưa được giải quyết. Tôi sao có thể sống khi bất kì lúc nào cũng có thể chết , mặc dù mốc thời gian 30 năm cũng được coi là dài. Vậy mà tôi vẫn tham lam muốn lâu hơn nữa , trải qua nhiều mùi vị của thế giới này. Tôi lại càng muốn sống hơn, tôi sợ một ngày tất cả những thứ mình có sẽ tuột mất khi cái chết ập tới.

Reita khom người lại ôm chân gục đầu xuống đầu gối. Shimon đang nghiêng người có vẻ ngủ thì đang khép nửa vầng mắt liếc nhìn cái giá đỡ thịt , lông mày càng nhướn lại bất mãn.

2 năm đã qua nhưng rốt cuộc là vẫn chưa thể chấp nhận.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net