Chap 53 : Lần đầu trải nghiệm [ 3 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết trắng rơi vào đầu tháng 10 phủ lên khắp cảnh núi rừng phía bắc một lớp màu bạch tinh khôi. Tuyết không chỉ mang màu trắng , hơi lạnh mà còn đem theo cảm giác hiu quạnh đến nao lòng, đây không phải là lần đầu tiên Reita nhìn thấy cảnh tuyết rơi trùm kín cả Magnolia nhưng theo vĩ độ rừng núi trập trùng thế này thì chưa từng được bắt trọn vào tầm mắt . Vừa hoang sơ heo hút vừa hùng vĩ, thơ mộng.

Mùa đông thì người thấy lạnh ,  điều đó là rất đỗi mà bình thường phải không? Nhưng tại sao khi ngắm tuyết ở địa điểm này, lại nổi lên một cái lạnh thấu xương buốt tận não của hàn âm , cứ như  kiểu bị cô hồn vất vưởng ám mình.

Reita bất giác run lên cầm cập.Hay do không được thoải mái vì được cái con khỉ bị vỡ cấu trúc cơ hàm này đang dùng tay làm ghế đỡ cho bọn nó .

" Sao vậy? Lạnh à "

" Có chút" Shimon chớp chớp mắt rồi cởi áo ra đưa nó cho Reita " Mặc vào đi "

Reita định tỏ ý từ chối , lại nhớ ra đây là ông trùm chơi lạnh , cởi trần chơi bão thì chả chút chần chừ nhận ý tốt này. Khoác thêm một lớp bông dày bên ngoài lòng không ngừng vui sướng như kiểu vừa được cứu vậy đó.

" Bộ cậu không lạnh thiệt sao "

" Không lạnh ! "

Thấy điệu bộ lạnh tanh , nó lả lớn " Làm gì có chuyện đó chứ. Ma đạo sĩ tạo hình cũng là người mà chứ có phải khối băng đâu chứ "

Cậu thiếu nhi không nói gì  quay mặt sang phía khác khoảng chừng mấy giây mới mở miệng" Cậu là vật thí nghiệm quý giá của tôi, Chết rồi thì lỗ mất "

" Cũng đúng "

" Sau khi về sẽ chia cho cậu một chút tiền công " Giây phút này mắt sáng rực lên liền, hoan hỉ bừng nở , không ngờ ngoài dâu ngon ra còn được tiền nữa. Đi làm nhiệm vụ ké ai dè nhiều đồ mang về thế chứ.

" ... Còn rèn thêm khả năng chịu lạnh " Nữa hả !! Cảm xúc cao trào bị tụt ngang Nó nhíu mày bĩu môi nhưng vì tiền và dâu sẽ bỏ qua cho.

" Ê con khỉ kia "

" À dạ " Con khỉ vẫn giữ nguyên một cái biến thái trên mặt.

" Lũ khỉ các ngươi không phải nên đi theo đàn ư ? Sao chỉ có mình ngươi "

" Đó là vì bây giờ là mùa kết duyên của chúng tôi nên sẽ đi tìm bạn đời ở phía Nam " Con khỉ ấy tự dưng xúc động , e dè tới lạ thường" Nếu em đây không chê... "

Shimon đen mặt nhanh chóng khó ở quay mặt lại dùng đôi mắt xanh tuyệt đẹp để cảnh cáo " Mày có cần tao bổ não nhét cho mày nhớ bố mày là con trai không "

Con khỉ đó thế mà không một chút sợ hãi còn nhẹ nhàng " Là con trai thì tôi cũng không ngại đâu " Lần này hắc tuyến xuất hiện đầy cái mặt kia , Reita vẫn không hiểu giữa khỉ và cậu bạn này đang nói vấn đề này. Trong lòng lại nảy sinh hứng thú cực kì bởi vì có thể tìm được chuyện làm tên nhóc cuồng thí nghiệm này biến sắc thế này hẳn vô cùng hay ho.

" Mùa kết duyên là gì vậy? Shimon nói đi "

" Hả ?! "

" Kết duyên là cái gì vậy " Kahou phụ hoạ thêm.

Câu hỏi dồn dập làm Shimon có chút áp lựa ngang dù cậu không ngại trả lời nhưng đây  được xếp vào vấn đề tế nhị, nói ra sẽ làm bại hoại những mầm non đất nước chưa kể cậu chưa muốn bôi nhọ bản thân trước mặt người khác đâu. Với thái độ phớt lờ vu vơ , chất giọng ngọt ngào cất lên " Không biết"

" Mùa kết duyên là mùa mà bọn chúng tôi sẽ phối  ... " Ngay tức khắc mồm con khỉ hoá băng tại chỗ.

Reita réo lên " Sao vậy tôi muốn biết mà ?! "

" Muốn biết, muốn biết"

" Im đê ! Lằng nhằng nữa là bỏ ở đây luôn đấy " Shimon quát một phát thế mà Reita im luôn không nói gì thêm ngoài mặt ,còn trong mặt thì càng nghĩ càng tò mò .

" Reita! Reita . Chúng ta sắp đến chưa " Kahou ngáp một tiếng, dần mất kiên nhẫn.

" Tớ cũng không biết nữa" Nó nhìn sang Shimon.

" Bao lâu thì đến hả con khỉ kia "

Con khỉ mặt bựa đấy nhanh nhảu đáp lại , bộ dáng khúm núm rõ rệt" Ở ngay đây , ở ngay đây ! "

Cánh tay sần sùi ấy hạ xuống vừa vặn cho chân đáp xuống đất. Đồ sộ ngay trước mắt chính là một vườn dâu với những quả đại dâu với kích thước biến dị , xung quanh những cuống dây dài , , quả nào quả nấy phải to bằng cái mặt tụi nó. Kích thước này không khỏi làm Reita trầm trồ, cảm thán.

Vl! To vãi.

" Đây là dâu tây hoàng kim ?! " Chỉ một cái liếc mắt sắc lẹm khiến con khỉ đó lạnh người, cậu bạn giường như nắm thóp được tâm sinh lý muốn lừa lọc của sinh vật người to não teo kia nhanh đã nắm thóp.

" Không phải ? " Còn không phải? Rốt cuộc dâu tây hoàng kim còn như thế nào nữa.

" Nồ nâu "  Nó chỉ vào cục vàng duy nhất giữa núi dâu tây khổng lồ " Đây mới là dâu tây hoàng kim vị ngọt tối đa hoàn hảo"

Ở xa đã lấp lánh hệt mạ vàng mà đến gần còn thấy mới đúng với tên gọi ' hoàng kim ' . Vàng lấp lánh chim xa cá lặn,  cái này là làm bằng vàng thật à ! Thế bán đi chắc nhiều tiền lắm đó hề hề.

" Trông nó đẹp nhỉ"

Kahou ừ một tiếng rồi nhắc nhở "  miệng cậu nhỏ dãi kìa " vật chứng chềnh ềnh trên đầu của chú mèo.

Nó nhanh xin lỗi rồi chùi mép " Shimon! Tôi hái được chưa "

Đáp lại bằng một cái gật đầu, Reita càng vui vẻ hỏi thêm " Thế tôi hái thêm mấy quả dâu xung quanh nữa nhé "

" Cứ làm gì tùy " Lòng yêu thích đồ ngọt lại thêm dâng trào  , nghĩ tới viễn cảnh mang những trái dâu này về cho chị Wendy, tiếp nhận nụ cười của chị ấy, tay càng thêm tràn trề sức mạnh.

Trong khi mỗ nữ nhà ta đang hăng say lao động thì bên này Shimon quay sang bên con khỉ.

" Chỉ có một quả ? "

" À dạ , chỉ có một thôi . Loại này khá hiếm ạ " Con khỉ thành thực đáp, Shimon  hạ mi tâm rồi ra lệnh " Lập tức vận chuyển quả dâu này theo chỉ định của ta "

" Reita quay về thôi! "

" Chờ chút ! Tôi hái sắp xong rồi " Reita cố ngắt xong cái cuống bự chà bá kia , dùng tư thế nhổ củ cải mà ngắt dâu.  Cảnh tượng này khiến cậu trẻ hạn hán lời vừa mất thì giờ vừa tốn sức , tay liền móc ngoéo sai con khỉ đẩy nó ra một bên rồi nhẹ như không ngắt hai quả dâu to chà bá lên vai.

" Thế này đủ chưa "

" Đủ rồi! Đủ rồi" Reita gật đầu trả lời câu hỏi của ông họ bạn đười ươi, đúng là khỉ nhiễm phóng xạ có khác khỏe vô đối đi cũng cực nhanh chưa gì đã xuất hiện ngay sau lưng thiếu nhi tóc hồng . Shimon từ đằng xa giục nó đứng dậy đuổi theo cậu , chưa gì đã bị họ bỏ một đoạn xa. Nó vội đứng dậy bước nhanh nhất có thể trên địa hình tuyết trắng khó khăn này.

" Nhanh lên "

" Biết rồi mà " Tiếng vang khắp núi rừng phía Bắc , sau khi giao hàng nhận tiền thưởng xong rồi sẽ được ăn bánh dâu. Cô gái nhỏ thấy hôm nay thật có nhiều điều tốt đến , tâm trạng tốt lên rõ rệt nhìn cảnh mây trời cũng thấy thật đẹp cho dù có hoang sơ tới mức nào.

Phóng tầm mắt ra xa Reita ngắm những ngọn núi như những miếng domino xếp liền kề nhau. Bỗng dưng chân dừng lại muốn chậm một chút hít cái khí trời của đất, để hơi lạnh lan vào khí quản , khiến cơ thể cứ thế run lên đầy sảng khoái.

Ánh xanh lam hướng về mặt trời lấp ló sau những rừng núi , bị lấp lánh bởi gam màu nóng hổi hoà cùng con ngươi . Bởi ở đây có tính chất khí hậu đặc thù còn là vùng núi, nên mặt trời sẽ ít xuất hiện hơn nhưng mỗi lần lên là một lần toả sáng rực rỡ . Một chút nóng và vô vàn lạnh. Trắng hoà cùng với vàng và cam , khiến khuôn mặt càng bừng sáng hơn theo từng tia nắng chiếu vào.

Bỗng...

Có một tia đỏ chớp loé nổi bật phía xa xa trên đỉnh của một ngọn núi đang có mặt trời trồi lên . Reita bị thu hút bởi đốm đỏ nhỏ bé đó, dù nhỏ vẫn đủ sức mà lấn át đi tất cả màu sắc khác trở thành trung tâm nổi bật nhất. Đẩy lùi tất cả trở thành nền cho chính mình.

" Reita! Bị sao vậy"

" Hả "

Shimon từ lúc nào đã xuất hiện trước mắt còn búng trán một tiếng rõ to " Đau ! "

" Ngắm ít thôi! Cậu Làm mất thời gian của tôi quá đi " Shimon một lần nữa dắt tay đi liền một mạch lên phía trước, chạy  tiếp.

Reita vẫn lần nữa nhìn đốm đỏ chớp loé giữ dội trong những giây vài chạy đấy. Rồi chớp mắt hướng về phía trước , không hề ngoái lại. Coi đó là một sự may mắn khác khi thấy được vẻ đẹp bất thường của thiên nhiên.

Tiền hôm đó có được nhận còn bánh dâu thì lại quá chua. Căn bản chính là chưa chín đi , không ngon nghẻ gì

........

Chap này thấy xàm quá !





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net