Chap 65 : Để Harla giúp cho

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình sẽ cố hoàn thành p1 và p3 trong năm 2024. Sắp tốt nghiệp rồi còn đâu.

Các bạn biết tại sao p3 bị drop không? Vì chap 134 của p3 sẽ tiết lộ một chi tiết quan trọng trong p1 nên mình không muốn spoiler sớm. Những ai fan của NVVTH ráng chờ nha. Kịch bản xong xuôi hết rồi.

....

Nói thì dễ làm mới khó. Reita thiếu kinh nghiệm xã hội trầm trọng trong các mối quan hệ, nó e dè và mềm mỏng gần như có thể gọi là tự ti . Thật không dễ dàng gì để bắt chuyện sau một khoảng thời gian im hơi lặng tiếng, bắt đầu từ đâu ? thái độ nên thế nào? nói hôm nay trời đẹp nhỉ hay các cậu nay thế nào đều quá đại khái, phổ biến không nối mạch câu chuyện tiếp theo.

Hết nửa buổi, nó chỉ đứng lên ngồi xuống đi qua đi lại, định đến gần rồi lại quay lại chỗ ngồi. Nhìn ngứa mắt cực kì, trên đầu Harla nổi đầy gân xanh cồm cộm mặc dù cô vốn xanh rồi , không nhịn được nữa gằn giọng" Làm cái gì vậy? Đi mà nói chuyện đi "

" N-nhưng mà " Reita lắp bắp càng thôi

" Nhưng cái cc , có mỗi việc bắt chuyện thôi mà cứ ố dề lên "

Reita bị nạt vậy đâm ra càng cuống hơn , tim nhảy loạn xạ từ chỗ này sang bên khác của đáy lòng , chân run rẩy sắp quắn vào nhau tới nơi. Harla đành điều chỉnh giọng lại, hít sâu hơn " Hãy bình tĩnh lại, sẽ không sao đâu chỉ là nói chuyện bình thường với nhau thôi "

Nó nghe được vậy, gật đầu lấy hết dũng khí bước đi , được hai ba bước lại ngồi thụp xuống bó gối run run.

" Tớ không làm được"

" Đụ má ! " Harla đứng không vững nữa. Phải mất vài giây không chửi thề cô mới đi lại chỗ con người khốn khổ đó.

" Sao cậu lại như vậy! Bình thường nói chuyện với Shimon thấy phóng khoáng lắm mà " Nhận lại là cái nhăn nhó của nó.

Oke, Shimon không giống mấy người kia. Nên bị đối xử thế quá xứng đáng rồi.

Reita giống một chiếc gương phản chiếu thái độ. Người ta thô lỗ, quá đáng thì nó sẽ xem không hề quen biết người đó, người ta lịch sự thì nó sẽ lễ phép, ngoan ngoãn. Còn với những người thân thiết, yêu thương thì chiếc gương sẽ mềm mỏng và phóng đại độ ảo lên để trân trọng người đó. Trái lại , người mà nó yêu thương quay lưng lạnh nhạt với mình chiếc gương ấy sẽ vỡ tan tành từng mảnh.

Dù có trải qua những điều gì trung quy vẫn chỉ là một đứa trẻ non nớt cần được dẫn dắt.

" Nếu như cứ phải xem xét biểu hiện của người khác để duy trì mối quan hệ thì đó không phải là bạn đâu "

Tim nó thắt lại. Harla lại nói tiếp tiện tay vỗ nhẹ vào bắp tay nó " Cậu cứ là chính cậu là được rồi, thoải mái lên . Phải thử mới biết được họ có đối đãi chân thành với mình không "

Reita thầm cảm thán, Harla thật sự rất giỏi vừa đấm vừa xoa" Sao cậu triết lý thế ? Nói chuyện y như ông Makarov vậy "

" Đó là ai? "

" Thôi bỏ đi " Ngẫm lại lời Harla nói rất đúng, Reita đứng phắt dậy trước sự chứng kiến của cố vấn bất đắc dĩ dùng hết can đảm mà tiến tới. Quan sát từ xa, cô thấy nó rất lúng túng rồi chuyển sang hoảng loạn ? Jewel tự dưng rưng rưng nước mắt rồi ôm trầm lấy cậu ấy.

Mọi chuyện biến thái khôn lường theo một hướng khá tốt. Harla rất vui vì cô đã có ích và khi Reita chạy lại ồ ạt cảm ơn càng khiến cô hạnh phúc hơn.

Có một loại thiện cảm không nhất thiết phải xuất phát từ người khác cho ta những ấn tượng tốt mà là khi ta cảm thấy mình cường đại, tốt đẹp hơn khi làm những việc tốt .

.................

Bạn bè khác , gia đình khác. Với chị Wendy thì Reita khác, Harla khá khen cho nó bởi có kế hoạch rõ ràng và chi tiết lành mạnh( thấy nó không cần thiết ) . Và mấy cái hình thù kì lạ trong bản kế hoạch là gì vậy, nghe giải thích mà hách não vô cùng.

" Tèn ten " Reita giới thiệu một cái máy " Đây là máy ngào kẹo hoa quả"

" Ý là có thể phủ đường lên kẹo hoa quả"  Cô nhanh chóng suy ra được công dụng của cái máy này và thấy nó vô dụng vãi ra . Chỉ cần xiên hoa quả vào que rồi áo qua lớp đường nóng không phải nhanh hơn sao.

Tiếng tặc lưỡi phủ định suy nghĩ đó " Hoa quả theo mùa sẽ dễ bị nhanh thối vì chỉ giữ được độ tươi trong một thời gian nhất định , thế nên sử dụng máy này có thể làm cho thời gian bảo quản của hoa quả kéo dài hơn bằng sấy vỏ giòn nhưng vẫn có độ xốp mềm . Chúng ta sẽ không dùng đường bọc lớp bên ngoài mà sẽ đẩy fructose của hoa quả ra bên ngoài một phần để tự đông lại " Vừa nói xong , một cây kẹo dâu nho được làm ra. Reita đưa đến trước mặt Harla vẫn còn bị đơ thông tin , nó cười cười tự tin.

" Thôi cứ ăn đi rồi cho tớ cảm nhận " Harla nhìn cái xiên que có một lớp trông cứ như bị mốc mà chần chừ rồi vì cái mặt chờ mong của Reita mà ăn thử.

Công nhận cũng khá ngon ấy chứ, không quá ngọt gắt. Ngón cái cô giơ lên, Reita vui mừng khôn xiết.

" Đúng không, nếu kẹo ngào đường bình thường đường bên ngoài và hoa quả lại ngọt bên trong nữa thì ngấy lắm . Cách mày sẽ gia giảm rất nhiều phù hợp với cả những người không quá hảo ngọt "

Nhưng khi mang ra thử nghiệm thì không như mơ, chị Wendy nhăn nhúm mỏ lại ngay từ lần chạm đầu tiên.

" S-sao vậy chị ? "

" Không, không sao . Ngon lắm " Mặt chị biến dạng tới mức cả mắt , mũi, mồm bị ngồi lại một chỗ.

Reita, Harla "... " Rất chi có sao, Reita cầm một que ăn thử . Nó cũng điếng cả người nhổ ra.

" Chua vãi"

Chọn quả non thì vậy chớ sao. Thiếu kinh nghiệm đi chợ nên bị vậy, còn chua chát hơn khi Reita bảo chị Wendy rất sợ đồ chua. Thế là sao ? Thế là bị trừ điểm thanh lịch chứ sao nữa. Bù lại Reita mang ra bán lại được các bà mẹ bỉm sữa rất săn đón nồng nhiệt. Nó lại dùng tiền đấy mua nguyên vật liệu làm ra một thứ khác.

" Xin giới thiệu, máy hút bụi Mihe phiên bản 1.0 "

" Tại sao là Mihe "

" Tại tớ không thích quét nhà nên nó anh hùng ( hero ) của tớ ( mine ) "

Đù má nghệ vl.

Nghe có ích phết. Thứ tròn tròn một mắt đó hút tất cả mọi thứ. Dạ vâng , bạn không nghe lầm đâu nó hút mọi thứ từ bụi bẩn , mảnh thủy tinh đến rèm cửa, thanh sắt rồi tiến tới hút thứ phi thường hơn nữa nó hút luôn bà chủ trọ.

Chị Wendy phải đi xin lỗi , Reita quỳ rạp xuống   tỏ ăn năn với chiếc váy của bà cùng vài ba ( chục ) cọng lông chân bạc của cụ giả đang hót vào tai những lời iu thương như đấm vào tai . Người phát minh ra anh hùng không dám nhìn chị chủ nhà nữa, phanh thây anh hùng bỏ vào sọt rác rồi tuyệt vọng đứng ở đấy.

" Hay thôi phát minh đi. Mua cái gì đó cho chị ấy là được" Harla nhẹ nhàng vỗ vai.

" Tớ cũng đang nghĩ thế "

Người ta nói muốn tặng quà cho người khác. Nếu không thể suy nghĩ ra được tặng thứ họ sẽ thích thay vào đó hãy tặng cho họ thứ họ cần thì hợp lý quá mà phải không.

Reita cũng nghĩ thế, áp dụng ngay chiến lược cần gì cung đó. Nó tặng cho chị cái áo độn ngực và thuốc tăng phát triển vòng 1 nở nang mà mấy cô bán thuốc trông uy tín tư vấn cho. Chị Wendy tự ti về ngực của mình dù chị dấu nhẹm chuyện đấy nhưng khi thấy mấy cô có bộ ngực nảy nảy thì chị ấy sẽ bị robot hoá vài giây. Cái này thì không thể nào qua mắt được, biểu hiện rõ thế cơ mà.

Tự tin không tinh tế , món quà này xứng đáng âm vô cực điểm. Wen- bị robot hoá vài giây - dy  nhìn biểu cảm của chị Reita biết mình toi rồi, trong não nó cả trái đất như vừa mới nổ tung . Hệ quả sau đó còn tồi tệ hơn, Reita trở thành một sad nhân.

Thật sự quá nghiệt ngã, mỗ nữ bơ phờ tựa người vào gốc cây. Hồn lúc nào cũng có cơ ngơi bay về trời nếu không có Harla tát cho tỉnh thì cái vong đó đi bay thật.

" Thật sự hết nói nổi" Cô xoa trán ảo não không biết nên khen Reita chu đáo hay vô duyên nữa. Mà thôi, phán xét nữa chắc nhỏ sụp bờ đê mất, Harla chần chừ à không cô rất phân vân có nên giúp hay không.

Cái con người kia bằng hiệu ứng ảo phóng to tròng mắt mình lên mím môi đáng thương như muốn rằng ' Giúp tớ ' .

Harla nghĩ rằng mình bị ảo giác rồi nhưng không cái tròng mắt còn to hơn nữa nhắn nhủ ' Làm ơn điiiiiiiiii '  Tín hiệu vũ trụ quá rõ ràng rồi, cô mà từ chối có phải nó sẽ lôi hai con ngươi ra ném nổ banh người cô luôn không? Cuối cùng cũng không kháng cự được.

" Để tớ thử mò xem cho nhé " Reita sụt sịt lại bắt đầu cái trò ủy mị.

" Đừng , đừng " Làm ơn đấy, đừng khóc.

༼⁠;⁠´⁠༎ຶ⁠ ⁠۝ ⁠༎ຶ⁠༽.    Reita khóc tràn bờ đê ôm cô miệng lẩm bẩm câu I lo ve you suốt. Harla chỉ có thể xị mặt nằm trong lòng nó.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net