CHƯƠNG 16:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Suagawara-san! Phiền anh đưa cậu ta đến cậu đến y tế dùm em được không ạ?"

Em chỉ tay vào Kageyama còn đang nằm ở dưới nền sân đấu. Sugawara nghe thấy tên mình liền giật mình.

"À hả? À ừm"

Suga tiến lại định đỡ Kageyama nhưng có vẻ không cần nữa rồi. Cậu ta tự chống tay ngồi dậy dù vẫn còn đau, con ả kia sáp lại quan tâm cậu ta.

"Tobio, cậu có sao!? Có đau lắm không!? Tớ xin lỗi, tại tớ... tại tớ mà cậu với Hanagaki-san đánh nhau"

Trời ơi! Tha em đi! Em thực sự không thể nghe thêm mấy cái lời giả tạo thêm được nữa dứt khoát lấy tai nghe ra rồi kết nối với tai nghe để tịnh tâm. Nhạc bắt đầu nổi lên em cũng bắt đầu công việc của mình, Suga cũng đi theo em.

"Nè Takemichi"

Anh vỗ nhẹ vai của em để thu hút chú ý của em, em ngoảnh đầu lại rồi tháo tai nghe xuống.

"Có chuyện gì không Sugawara-san?"

Khuân mặt thờ ơ nhìn Suga khiến con tim của anh nhói lên một cái, tại sao? tại sao em lại dùng ánh mắt thờ ơ nhìn anh như vậy?

"Nếu không có chuyện gì thì em xin phép đi trước"

Em xoay người định đi thì bị kéo lại vì sự đột ngột nên mất đà em ngã vào lòng của vị đàn anh kia.

"A anh xin lỗi em nha, tại anh có chuyện muốn với em"

"Anh có chuyện gì sao ạ?"

"Anh muốn xin lỗi em về những chuyện lúc trước, lúc đó. . . tại anh không có chính kiến riêng của mình nên. . .Anh thật lòng xin lỗi em"

"Chỉ có vậy thôi ạ?"

Em rất thản nhiên hỏi ngược lại anh khiến anh rất bất ngờ.

"Hả? À ừm"

"Nếu chỉ có như vậy thì em xin phép được đi trước"

Em dứt khoát quay đi, em không muốn tốn nhiều thời gian ở đây em muốn về càng sớm càng tốt. Kenma còn đang chờ em onl game kìa!!!

"Để anh giúp em nha"

Suga chạy lại giúp em bê cho em một thùng nước.

"Vậy cảm ơn anh nha"

Hai người cứ lẳng lặng vậy, không ai nói thêm câu nói khiến bầu không khí trở nên rất ngượng ngùng, em thầm mong thời gian trôi nhanh đi để không phải ở lại. Sau khi lấy nước thì em nhanh chóng cùng Suga quay trở lại phòng tập để phân phát cho mọi người.

Em lấy ra hai chai nước riêng đã được em đánh dấu sẵn để riêng cho Hinata và Yamaguchi, đó là những đặc quyền của kẻ có được sự công nhận và yêu mến từ em.

"Nước của hai đứa nè, uống đi"

"Cảm ơn anh ạ"

Em mỉm cười xoa đầu hai người, em rất thích những đứa trẻ như này, em cũng là một kẻ vị kỉ đấy, em muốn mình luôn là độc nhất trong lòng họ và điều đó là hiển nhiên rồi. Hai đứa trẻ này em rất kì vọng đấy, người ta thường nói 'Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn' nên em nhìn thẳng và mắt của hai đứa em thấy được ngọn lửa tham vọng và dục vọng đang bập bùng lớn lên từng ngày vì vậy em không không bỏ qua được hai người này được.

"Anh Michi tí em đi với anh nhá"

Hinata hào hứng nói.

"Được thôi, tí anh sẽ chờ em"

Em nhẹ nhàng xoa đầu Hinata rồi tiếp tục công việc của mình nhưng em lại không biết khi em vừa quay đi thì Hinata đã nở một nụ cười bí ẩn. Yamaguchi ở bên cạnh cũng nhìn thấy nhưng mà cũng không cản vì. . . cậu cũng muốn được như Hinata.

Mọi thứ đều hoạt động theo bình thường, con ả Nana nói có việc nên về sớm nên em cũng đỡ phiền hơn hẳn. Mọi người cùng tan rồi cùng nhau ghé vào cửa hàng của Ukai để mua bánh báo em cũng vào để sẵn tiện mua một số thứ luôn. Sau khi mua đồ xong em với Hinata tách riêng để về chúng.

"Anh Takemichi, tối nay em ngủ nhà anh được không ạ?"

"Hửm? Ba mẹ không có nhà sao?"

"Chuyện là ba mẹ về quê thăm ông bà cùng với em gái nhưng lại không để lại chìa khóa nhà cho em ạ"

"Vậy thì qua nhà anh đi"

"Được ạ!?"

Hinata mắt sáng như sao.

"Ừm, ta đi thôi"

"Dạ"

Em với Hinata đi về nhà em, về nhà em liền bắt tay vào bếp nấu bữa tối rồi giục Hinata đi tắm. Thật may vì trong túi tập của Hinata luôn có một bộ quần áo dự phòng. Sau khi em nấu xong mọi thứ thì gọi Hinata xuống ăn, Hinata vừa bước ra khỏi phòng thì mùi thơm của đồ ăn đã xộc thẳng lên mũi cậu.

"Shoyo! Xuống ăn cơm thôi"

Hinata vừa bước xuống thì trước mắt cậu là 1 bàn đồ ăn thịnh soạn, cậu nhìn thấy mà chảy cả nước.

"Oa nhìn ngon quá!"

"Vậy thì em phải em thật nhiều vào nha, mau ngồi đi"

Hinata nhanh chóng kéo ghế ra và ngồi vào bàn rồi bắt đầu ăn, trong bữa hai người trò chuyện rất vui vẻ. Ăn xong Hinata phụ em dọn rửa khi mọi việc xong xuôi thì em bắt đầu lên tắm rửa còn Hinata thì ở phòng Baji chơi game.

Em gỡ bỏ băng nẹp ngực rồi đi tắm, em không nẹp ngực khi đi ngủ nên để vậy luôn nhưng ngực em hơi to nên mặc áo rộng thì vẫn hiện lên.

Em vừa tắm xong và bước khỏi phòng tắm thì Hinata mở cửa phòng em ra.

"Anh Takemichi em có th-"

Hinata chưa nói hết câu thì đã ngơ trước hình thái thật của em.

"Vào đây đi, chúng ta nói chuyện một chút"

Em nhanh chóng kéo tay Hinata vào phòng rồi để Hinata ngồi lên giường còn mình thì tiếp tục lau tóc.

"Anh anh là nữ"

"Đúng vậy, em hết thích rồi sao?"

"Không! Em vui mừng còn không kịp nữa!"

"Nhưng chuyện này em phải giữ bí mật đấy nhé bé ngoan"

"Dạ, nhưng mà chị phải giả trai làm gì ạ?"

Em không nói chỉ lẳng lặng đi lấy quyển nhật kí của nguyên chủ đưa cho Hinata rồi đẩy Hinata về phòng của Baji.

"Em hãy đọc đi ha, trong đó sẽ có câu trả lời cho em"

Em nhanh tay đóng cửa phòng lại rồi quay về phòng mình nằm phịch xuống giường.

"Không biết mình làm vậy có ổn không ?"

Em đang đắm chìm suy nghĩ thì tiếng tin nhắn vang lên làm em thoát ra khỏi suy nghĩ cầm điện thoại mở lên, hóa ra là Kenma nhắn.

-Michi, chơi game với anh đi-

(P/S: Michi đã đồng ý cho Kenma xưng Anh-em rồi nha:3)

-Chờ em một tí-

-Ok-

Em thoát ra khỏi phần mềm chat và bắt đầu vào game để chơi với Kenma.

Em mải chơi đến tận 11h mới tắt đi ngủ.

-Kenma, em buồn ngủ quá. Nên em ngủ trước nhé-

Trước khi đi ngủ em có ghé vào phòng Baji xem Hinata đã ngủ chưa. Mở cửa phòng em thấy đèn phòng đã tắt còn Hinata có vẻ đã ngủ rồi, em đi lại chỉnh lại chăn với gối cho Hinata rồi bước ra khỏi phòng đóng cửa một cách nhẹ nhàng. Cánh cửa phòng vừa đóng thì Hinata mở mắt nhìn lại phía cửa vừa mới được đóng, cậu ngồi dậy một lúc rồi quyết định mở cửa phòng sang phòng em.

Mở cửa phòng em ra thấy em đã chìm vào một giấc ngủ say xem ra hôm nay em đã rất mệt rồi, Hinata từ tốn bước lại phía giường của em mà ngồi xuống rồi vuốt lấy khuân mặt của em, miệng mấp máy nói. . . 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net