chương 9: Cúp Quidditch thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Đã chỉnh sửa.)

Hôm sau, khi mặt trời vẫn chưa mọc , Rose mơ màng nghe có tiếng đập cửa.

" Mặt trời nhỏ, con dậy chưa? Chúng ta nên dậy sớm chuẩn bị! "

Cô lăn qua lăn lại , sau đó ngồi dậy rụi rụi mắt , đứng dậy đi ra mở cửa.

" Có chuyện gì ạ? " cô mắt vẫn nhắm nói.

Sirius xoa đầu con gái, cưng chiều nói " Ôi mặt trời bé nhỏ của ta ! chúng ta chuẩn bị đi nào . Con sẽ không muốn bỏ lỡ trận Quidditch chứ? " .

" Sớm vậy sao ạ? "

" Đúng vậy ! con yêu . Mau chuẩn bị đi thôi ."

" Cho con mười phút " cô nói .

Rose vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân xong. Chọn một bộ đồ thể thao ngắn tay màu xám, búi mái tóc đen xoăn lên dọn gàng. Cô nhìn lại mình trong gương, tuyệt vời, trông rất có tinh thần . Cho vào ba lô thêm vài gói socola và đồ ăn vặt, cô bước xuống phòng khách.

Mọi người đã tập trung ở phòng bếp , đang ngồi trên bàn ăn sáng.

" Chào buổi sáng mọi người !" cô nói.

" Buổi sáng tốt lành Rose , bộ đồ đó rất hợp với chị " Harry nói.

Cô mỉm cười " Ah cảm ơn, chị cũng nghĩ vậy! "

" Mau ngồi xuống ăn sáng đi con gái , chúng ta sẽ xuất phát trong mười lăm phút nữa. " Sirius nói.

Mẹ cô bê một bát súp đặt lên bàn liếc nhìn tôi " Hôm qua ai đã cá với ta là sẽ dậy đúng giờ nhỉ? ".

Cô chột dạ cúi đầu ăn vội bát xúp.

------------------------------------------------------

Sirius trực tiếp kéo Rose và Harry độn thổ đến điểm hẹn. Cô cảm thấy trời đất trao đảo, muốn nôn tất cả những gì lúc sáng vừa ăn .

Đến điểm hẹn, tất cả mọi người đã có mặt đông đủ đang trò chuyện với nhau, có gia đình Weasley, ông Diggory và con trai ông... Cedric Diggory .

" Xin lỗi, chúng tôi tới muộn " Sirius bắt tay ông Diggory và bác Weasley.

" Chúng ta xuất phát nào? " bác Weasley nói rồi đặt tay vào chiếc ủng cũ nát trên bãi đất trống " Mọi người lại đây , các con, Harry, Roseadela lại đây nào mấy đứa! "

Tất cả mọi người vây quanh chiếc ủng đặt tay lên, thấy Harry và Rose vẫn ngơ ngác Sirius thúc giục " Harry, Rose, bám chắc vào !"

Cô lập tức bám chắc vào chiếc ủng, lại là cảm giác bị hút vào trong, choáng váng đến buồn nôn , những thứ trong bụng cô như muốn trào ra, cô cố nhịn. Từ đó cô ấy thề với lòng rằng thà bay mất một tiếng còn hơn phải dùng cái thuật độn thổ chết tiệt này .

Sau vài giây trôi qua dần chuyển thành cảm giác rơi tự do, Rose mất cân bằng suýt té nhào , may mắn có một bàn tay đỡ lấy người giúp cô đứng thẳng.

" Cảm ơn! " cô chỉnh lại quần áo, ngẩng đầu lên nhìn người vừa giúp mình. Là Cedric!

" Không có gì ." anh mỉm cười rạng rỡ.

Ánh bình minh mới ló rạng chiếu trên khuôn mặt anh ấy làm bừng sáng như một tuyệt tác. Cô ngẩn người vài giây, sau đó nhanh chóng ý thức được rời khỏi vòng tay anh đi đến chỗ Harry. Chắc cậu ấy cũng giống Rose , choáng váng đến nỗi té lăn ra đất. Vẻ mặt của Cedric có chút gì đó hụt hẫng, nụ cười hơi ngượng lại sau đó lập tức lấy lại được tinh thần vui vẻ cùng cô tiến đến chỗ cậu bé Harry .

" Không sao chứ ?" Cedric đưa tay ra trước mặt Harry.

" Không sao không sao ! lần đầu có chút choáng váng. " Harry bám vào tay anh lấy đà đứng dậy.

Rose rất ra dáng đàn chị mà vỗ vai cậu bé " đi nhiều sẽ quen ."

" Hey, Rose! " đột nhiên phía sau có tiếng gọi.

Cô quay lại nhìn, Alice và Adeline đang đứng vẫy vẫy tay với cô.

" Alice ! Adeline ! Tại sao hai bồ lại ở đây? Mình tưởng hai bồ không có hứng thú với Quidditch cơ mà? " cô có chút ngạt nhiên nói.

" Hiển nhiên là bồ không biết các cầu thủ của của đội Ireland rất đẹp trai ! " Alice bày ra dáng vẻ mơ mộng trả lời .

" Mình không quan tâm đến điều đó, mình đến đây vì mình thực sự thích Quidditch " cô cao ngạo nói.

" Ôi trời! Đừng nói dối. Tất cả mọi người bình thường đều thích cái đẹp , hãy nói là bồ đang la hét trong thâm tâm đi nào! "

Rose nhìn bạn mình khịt mũi cười , " Mình không hề và mình cũng không phải cô gái bình thường ! "

Khi cô chào tạm biệt hai người bọn họ, đi đến giúp Sirius dựng lều. Mọi người đã làm xong mọi thứ, căn lều có vẻ bề ngoài tuy nhỏ gọn nhưng bên trong lại rộng rãi như một cung điện thu nhỏ. Cô cầm đồ đạc đi vào phòng của mình, nằm lăn trên chiếc giường êm ái ngủ đến tận trưa.

Khi Sirius gõ cửa phòng gọi Rose dậy ăn cơm, cô mới dậy đi rửa mặt rồi ra ngoài. Không khí nơi đây rất náo nhiệt, những kệ hàng bày bán đồ lưu niệm và vật dụng in hình các đội bóng Quidditch, những xe bán đồ ăn thơm nức mũi, cô mua cho mình một que kem vừa đi vừa thưởng thức.

Rose gặp rất nhiều khán đài nhỏ dành riêng cho các trò chơi . Màu xanh lá cây chiếu sáng cho đội Ireland trong khi màu đỏ sẫm tượng trưng cho Bungaria . Và cô quyết định sẽ mua một chiếc khăn quàng cổ màu trắng và xanh lục, vì nó trông giống với màu của nhà Slytherin.

Cô đi dạo thêm một lúc , sau đó được Sirius gọi về để chuẩn bị trước khi trận đấu bắt đầu.

Những ánh sáng tuyệt đẹp tạo nên con đường hướng tới khu vực sân bóng. Những bức tường bao quanh cánh đồng trông thật tráng lệ , tiếng nhạc vang lên trong khi những người xung quanh đang nói, cười, thậm chí là khóc. Trái tim Rose cũng đập loạn nhịp, mọi thứ trông thật đẹp, thật hoàn hảo.

Bọn họ cùng gia đình Weasley đi vào trong đấu trường, đưa cho nhân viên vé của mình , sau đó người phụ nữ nói nơi cần phải đến.

Cuối cùng cũng đến được đội của mình, họ đã ổn định chỗ ngồi.

Sân vận động tràn ngập màu xanh và đỏ , ngày càng nhiều tiếng hò hét vang lên . Một giọng nói lớn đột nhiên vang lên đánh tan mọi ồn ào , mọi thứ trở nên yên tĩnh .

" Kính thưa quý vị ... ! Chào mừng đến với trận chung kết giải Quidditch thế giới lần thứ bốn trăm hai mươi hai ! "

Giọng ông ta vang vọng khắp đấu trường . Mọi người xung quanh bắt đầu vỗ tay , la hét . Những lá cờ bắt đầu vẫy và tấm bảng đen trước mặt đã bị xóa dấu hiệu cuối cùng của nó . Trong các chữ cái lớn , một câu hiện lên : BULGARIA : ZERO , IRELAND : ZERO .

Tiếng la hét lặng đi khi giọng nói lại vang lên qua loa . " Và bây giờ , không cần phải quảng cáo thêm , hãy cho phép tôi giới thiệu ... các Linh vật của Đội Bulgaria ! "

Khoảng một trăm người trong số họ đã vào sân , dải bước với vẻ ngoài thanh lịch tột độ . Trông họ vô cùng đẹp .

" Đó là Veela ! " Rose nói. Đáng tiếc thay cô biết họ sẽ thay đổi thế nào trong khi tức giận.

Chỉ vài giây sau , họ lướt trên mặt đất nhảy những điệu nhảy mê hồn . Rose nhận thấy những người đàn ông đang đứng dậy , sẵn sàng chạy về phía Veela. Mặt khác cô thấy vài người vẫn bình tĩnh tại chỗ như Sirius và Cedric Diggory. Khá là kinh ngạc khi họ có thể khống chế được năng lượng mê hoặc của Veela.

Những người đàn ông bắt đầu la ó khi Veela đặt mình dọc theo sân . Những bình luận khiếm nhã đã được ném về phía những người khác khi mọi người bắt đầu điên cuồng trên khán đài .

" Và bây giờ , vui lòng đưa đũa phép của bạn lên không trung ... cho Linh vật của Đội tuyển Quốc gia Ireland ! "

Giọng nói lớn lại một lần nữa vang lên . Đột nhiên một sao chổi xanh và vàng phóng vào sân vận động . Nó tách ra về phía hai cột khung thành .

Một tia sáng màu xuất hiện , tôi nheo mắt , nhận thấy nó đang tạo thành cầu vồng giữa hai cột khung thành . Pháo hoa xuất hiện khiến đám đông trở nên cuồng nhiệt . Cầu vồng mờ dần và hai quả cầu ánh sáng kết nối với nhau một lần nữa trước khi phóng lên bầu trời , bay vút qua khán đài . Mưa vàng dường như rơi ra khỏi nó nhưng khi kiểm tra kỹ hơn thì đó là tiền vàng .

Đàn ông và phụ nữ bắt đầu nhặt nó lên khỏi mặt đất , nắm chặt nó .

" Yêu tinh . " Một số thì thầm . Đám đông vỗ tay làm cho mặt đất ầm ầm một tiếng . Những con Yêu tinh cuối cùng cũng đáp xuống mặt đất , ngồi xếp bằng ở phía đối diện của Veela , bắt chéo chân .

Khi trận đấu bắt đầu , Rose không thể theo dõi được việc ném Quaffle. Như thể họ đang cố gắng chinh phục tốc độ âm thanh . Quaffle không bao giờ thất bại trong việc hạ cánh trong vòng tay của ai đó . Bản thân trò chơi thực sự ngoạn mục , điều mà cô không thấy ở Hogwarts .

" ĐIỂM MORAN ! " Giọng nói vang lên khắp sân vận động . Một làn sóng xanh bắt đầu vỗ tay . Các Yêu tinh của Đội Quidditch Quốc gia Ailen rất vui mừng , một lần nữa tạo thành một trò giả mạo lớn . Veela không thích nó .

" Troy ! Mullet ! - Volkov tấn công ! - Trở lại thành Troy ! " Giọng nói cứ réo rắt .

Ireland chắc chắn trông giống một đội được tập hợp tốt hơn là Bulgaria . Họ đã giúp đỡ lẫn nhau , điều đó thật đáng kinh ngạc . Cách họ bay rất dễ dàng , họ bay vút qua không trung như thể nó là một tấm lựa.

Ireland ghi bàn một lần nữa và một lần nữa . Mặt khác, Victor Krum nhẹ nhàng bay trên không trung , một quả cầu nhỏ lắm trong tay.

BULGARIA : MỘT TRĂM VÀ SÁU , IRELAND : MỘT TRĂM VÀ BẢY xuất hiện trên màn hình đen lớn trước mặt.

Một làn sóng xanh bắt đầu tăng lên khi nhiều người bắt đầu chú ý đến kết quả . Những người ủng hộ Ireland đã vỗ tay , la hét , cổ vũ khi biết họ chiến thắng . Mọi người đang nhảy mừng rỡ. Những người ủng hộ Ireland đã ôm nhau , một số người trong số họ thậm chí còn khóc .

" IRELAND THẮNG ! " Giọng hét qua loa . " KRUM BẮT ĐƯỢC Snitch- NHƯNG IRELAND CHIẾN THẮNG - Merlin tốt lành , tôi không nghĩ ai trong chúng ta lại mong đợi điều đó ! " Giọng nói hét lên một lần nữa .

Trận Quidditch kết thúc, mọi người trở về lều trại của mình. Khi Rose đang say giấc ngủ, Sirius đập cửa xông vào phòng gọi cô dậy. Cô mở một mắt càu nhàu trước khi nhìn khuôn mặt hoảng loạn của ông.

" Đi nào con yêu, chúng ta cần lập tức rời khỏi đây! bên ngoài đang rất hỗn loạn. " ông nói với giọng khẩn trương.

Cô ấy chưa kịp trả lời, ông ấy đã trực tiếp bồng lên chạy ra ngoài. Tiếng la hét khiếp sợ của mọi người làm cô tỉnh ngủ, lửa cháy bốc lên từ những căn lều, mọi người vội vã chạy toán loạn ,khung cảnh vô cùng hỗn loạn tan tác . Sirius bồng Rose chạy về phía bìa rừng, đến chỗ Harry và gia đình Weasley . Ông ấy thả cô xuống, cởi áo choàng của mình khoác lên người cho cô .

" Mặt trời nhỏ ! con hãy chạy đi cùng mọi người . Chỗ này rất nguy hiểm, lũ phản loạn có khả năng cao là tử thần thực tử . Chúng ta sẽ giúp bộ pháp thuật giải quyết bọn chúng . Hứa với ta, hãy giữ chặt đũa phép, đừng làm gì liều lĩnh! " Ông nói rồi vội vàng chạy đi.

" Sirius..." Rose hét lên trong đám đông , ông quay đầu lại, cô lập tức nói " cẩn thận !". Ông ấy mỉm cười hô to " Con yên tâm, ta sẽ sớm quay lại ! " rồi hòa vào dòng người hỗn loạn.

Một bùa phép phóng tới, cả đám né tránh . Percy Weasley hô to " chạy mau " , mọi người lập tức chạy hướng tới bìa rừng , Rose lắm tay Harry chạy theo bọn họ .

Những cái cây ở khá xa và dường như ngày càng có nhiều người chạy về phía khu rừng an toàn , cuối cùng nó trở nên đông đúc đến mức mọi người bắt đầu va vào Rose . Khi một người đàn ông khá cồng kềnh va vào cô- một cách thô bạo - làm cô ngã xuống - buông tay Harry ra. Cô có thể nghe thấy tiếng hét của cậu bé, nhưng nó ngày càng xa , cậu ấy đã bị cuốn theo đám đông . Mọi người nhảy qua người cô , lồng ngực của cô đau đớn , đôi mắt nhỏ ngấn lệ .

Rose đã cố gắng đứng dậy nhưng không được nên cố gắng đẩy mạnh về phía trước để đi càng xa khu cắm trại càng tốt .

Một cánh tay đón lấy người cô. Lúc đầu cô đã nghĩ điều tồi tệ nhất đã xảy ra và rút nhanh đũa phép để phòng thủ . Cho đến khi cô nhận ra , nếu ai đó thực sự muốn làm tổn thương cô , họ sẽ không làm như vậy .

Cô ấy nhìn lên .

Khuôn mặt quen thuộc của một chàng trai trẻ lọt vào tầm mắt.

" Tôi sẽ hỗ trợ em... Em có đi bộ được không? "

Rose gật đầu, bắt đầu bước đi, ngay sau đó cơn đau ập tới , cô gần như khụy xuống . Cedric Diggory đỡ lấy người cô , rất nhanh cõng cô trên lưng.

" Xin lỗi đã mạo phạm, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần đến chỗ an toàn. "

Rose bám vào vai Cedric , dù sao thì cô cũng rất biết ơn khi anh giúp đỡ cô.

" Tụi mình gần đến nơi rồi!" Cedric lẩm bẩm. Liếc về phía cô gái. Anh biết cô đang rất đau bởi vì người cô ấy run lên từng đợt. Tay cô ấy lắm chặt áo sơ mi của anh .

" Phía trước! Mau cúi xuống! " Rose hét lên.

Cedric lập tức cúi xuống tránh được một bùa phép sáng chói phóng tới. Một người mặc áo choàng đen bước ra, hắn ta đeo mặt nạ chĩa đũa phép vào hai người. Trước khi hắn kip thi triển bùa chú vào họ, Rose lập tức phóng bùa choáng đánh bay hắn ta.

Họ đến gần hơn với khu rừng, hơi thở của Cedric cuối cùng cũng thoát ra khỏi miệng . Có những người ở khắp nơi , xì xào, thì thầm với nhau . Ồn ào quá không tập trung được , cho nên anh vẫn tiếp tục đi bộ tìm một chỗ yên tĩnh cho Rose, xa khu cắm trại.

Anh đặt cô xuống đất , một tay ôm thân trên của cô thẳng lên . Cô không quan tâm đến việc có một cậu bé đang theo dõi hay không , tất cả những gì cô muốn là kiểm tra xem mức độ thương tích ra sao .

Cô vén chiếc áo của mình lên cho đến khi cuối nó chạm đến một vết rách lớn màu tím đỏ . Nó không giống như một vết thương bên trong , nhưng nỗi đau nó mang lại nhiều hơn cô tưởng .

Chàng trai quay đi gần như ngay lập tức , không muốn làm phiền cô .

" Hiện tại anh có thể nhìn được rồi . " Cô thì thầm . Cedric từ từ quay lại . Ánh trăng từ từ chiếu vào mặt cô . Nhịp tim của anh đập không đều , cảm giác lo lắng trong bụng . Anh không biết phải làm gì , phải nói gì . Không còn bao lâu nữa cho đến khi cô phá vỡ sự im lặng .

" Cảm ơn . " Cô thì thầm .

Cedric quay lại , mắt anh mở to . " Nó không phải vấn đề lớn đâu . "

" Dù sao cũng cảm ơn đã giúp tôi nếu không tôi có thể đã chết ở ngoài đó. " cô nói, trán hơi nhăn lại vì đau.

" Em đang bị thương ? "

" Tôi ổn . "

Im lặng lại bao trùm . Chỉ có tiếng ồn xung quanh họ, từ những người đang phẫn nộ bởi mọi chuyện đã xảy ra, nếu không thì cả hai vẫn giữ sự im lặng chết người này.

Đầu óc của Rose trở nên rối bời, thỉnh thoảng cô lại nhìn xa xăm về phía khu cắm trại, hi vọng bố cô sẽ sớm xuất hiện.

" Rose! " có tiếng hét lên ở phía xa .

Rose lập tức ngẩng đầu lên, bỏ qua cơn đau , cố gắng nhìn rõ hơn.

" Sirius! " cô hét lại.

" Rose! Rose! " tiếng hét ngày một lớn cho đến khi bóng dáng đàn ông cuối cùng lọt vào mắt hai người .

Sirius không quan tâm , ông cảm thấy như thể có cả ngàn xô nước được trút bỏ khỏi người . Mắt ông đỏ hoe , nhịp thở ổn định trở lại . Ôn gần như nghiền nát cô gái bằng cái ôm của mình cho đến khi cô nhăn mặt .

" Con đau ở đâu ? " ông hỏi cô ngay lập tức .

" Sirius , vết thương không nặng , chỉ hơi đau một chút . " Cô thì thầm .

Ông định nói gì đó cho đến khi một tia sáng màu xanh lục chiếu trên mặt đất . Mắt nhìn về phía bầu trời , một tiếng thở dốc rời khỏi miệng .

Hình ảnh lớn màu xanh lá cây của một đầu lâu với một con rắn đang thoát ra khỏi miệng xuất hiện trên bầu trời.

" Không thể nào... " Rose nói.

" Ta hy vọng như vậy . Nếu đó là sự thật , chúng ta không an toàn ở đây . " Sirius nói với cô . " Cảm ơn ông trời đã tìm thấy con , mặt trời nhỏ ! " ông thì thầm về phía cô , không nhận thấy người con trai phía sau cô . " Ít nhất thì con không sao . " ông mỉm cười với cô .

Sirius lấy cây đũa phép của mình ra để chữa lành vết thương ngay lập tức . Cô cảm thấy lanh lạnh , gần như thuyên giảm vì vết thương không đau nữa . Cô gật đầu nhanh với ông trước khi cố gắng đứng dậy , không gặp may vì cô cảm thấy hụt hẫng ngay lập tức . Cả cha cô và Cedric đều lao về phía Rose .

" Con/em có ổn không ? " Cả hai người đàn ông đều thắc mắc .

Sirius quay đầu về phía cậu bé cao lớn . Cậu vừa mở miệng nhưng đã đóng lại ngay lập tức .

" Cậu là quý tử nhà Diggory đúng không ? " ông hỏi Cedric một cách lịch sự.

Như có một sức mạnh vô hình đẩy anh về phía cha của Rose, anh đưa tay ra. "  Chào ngài, cháu là Cedric Diggory. " anh nói với ông. Họ bắt tay nhau.

" À, cảm ơn đã giúp đỡ con bé ." ông nói. " Tôi đã nghe cha cậu nói về cậu . Một câu chuyện tuyệt vời về cách cậu đã đánh bại Gryffindor , cụ thể hơn là con trai đỡ đầu của tôi - Harry Potter - trong một trận Quidditch , cũng như trở thành huynh trưởng và đội trưởng Quidditch Hufflepuff. Tôi chưa từng nghe ai nói nhiều về một người như vậy . Chắc hẳn ông ta rất tự hào về cậu. " Cuối cùng thì Sirius cũng kết thúc.

" À, vâng... " anh lẩm bẩm, mặt đỏ bừng.

Cô huých nhẹ khuỷu tay vào người Sirius.

" Oh, ta xin lỗi. Mặc dù vậy, có lẽ ông ta cũng nên biết nhiều người tài giỏi không kém. Ví dụ như con gái tôi, nó đứng đầu bốn năm liền ở Hogwarts , huynh trưởng nhà Slytherin, và không ai ở tuổi của con bé lại sáng tạo ra những thần chú hữu ích như thế . " Ông nói với Cedric.

" Sirius, đừng nói rối..." tôi càu nhàu. 

" Được rồi, ít nhất không ai ở tuổi này biết nhiều bùa chú như con , đúng không? " Ông nói với con gái mình, cô chỉ thở dài.

" Chàng trai , cậu muốn về lều của chúng tôi dùng một ít trà không ? " ông đột nhiên hỏi Cedric.

Anh liếc về phía Rose , trái tim anh đập mạnh một chút sau đó quay về phía cha cô.

" Ồ không, cảm ơn ngài . Cháu phải về , cha cháu chắc hẳn đang lo lắng. " anh nói.

" Cảm ơn sự giúp đỡ của cậu với con gái tôi. "

" Cháu rất vui vì làm được điều đó , thưa ngài. " Anh nói với ông. Nhanh chóng liếc về phía cô rồi rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net