cầu thủ trẻ tuổi nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường đi chúng tôi có trò chuyện với nhau đôi chút. Vị đàn anh đó giới thiệu bản thân

-Lúc nãy quên mất chưa giới thiệu , anh là Marcus Flint và hiện đang là đội trưởng đội Quidditch của nhà. Em có thể gọi anh là Marcus cũng được

-Vâng , em là Carina Black , anh cũng có thể gọi em là Carina.

Lúc này  tôi chợt nhớ đến lời lúc nãy thầy Snape nói nên đã hỏi Marcus với vẻ mặt hết sức tò mò.

-Mà em có thể hỏi là tại sao em được chọn vào đội Quidditch không. Em nghe nói rằng học sinh năm nhất không được tham gia thi đấu Quidditch

-Phải đúng là như thế, hay nói cách khác thì đó là nội quy của trường chính vì thế mà học sinh năm nhất không được có chổi riêng.

-Vậy tại sao em lại được.......

Marcus như hiểu được ngắt lời tôi và giải đáp thắt mắc ngay lập tức

-Khi anh đi trên hành lang thì bắt gặp thầy Snape đang đứng bên cạnh cửa sổ rồi đứng nhìn gì đó. Thấy anh đi tới thì thầy ấy quay qua và nói"Ta nghĩ rằng thứ mà trò đang tìm đã ở đây". Lời nói của thầy khiến anh nghi hoặc liền quay qua nhìn ra cửa sổ và thấy em. Em không biết đâu kĩ năng cưỡi chổi của em và cả cách mà em đánh trái Bludger vào vòng gôn thực sự rất tuyệt. Cứ như em sinh ra là dành cho Quidditch vậy. Anh lúc đó phải nói là rất ngạc nhiên và thầm nghĩ "Đây thật sự là học sinh năm nhất sao". Mạch suy nghĩ của anh bị đứt đoạn khi thầy ấy nói mang em tới văn phòng của thầy rồi rời đi . Sau đó thì anh lập tức chạy tới và đưa em đi.

Marcus kể lại mọi chuyện với vẻ mặt hớn hở , thông qua lời nói của anh thì tôi xem như là đã hiểu được gì đó. Nhưng lại có một câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi liền hỏi 

-Em không hiểu lắm , thầy Snape nói "thứ mà anh đang tìm "là ý gì ạ

-À về vấn đề đó à , vì truy thủ trước của đội hiện đã chuyển trường vì thế với tư cách là đội trưởng của đội anh phải mau chống tìm ra người thích hợp để thay thế và chuẩn bị cho trận Quidditch sắp tới. Và điều đó khiến anh đau đầu vì chẳng có ai thích hợp cả cho tới ngay hôm nay . Vì em mới là học sinh năm nhất theo quy định thì không thể tham gia trừ khi chủ nhiệm nhà đồng ý .

Tôi gật đầu như đã hiểu, chẳng mấy chốc đã đến phòng sinh hoạt chung của nhà Marcus hẹn tôi một  ngày để chỉ dẫn tôi về tất cả mọi thứ cần biết về Quidditch. Sau đó thì cả hai về phòng. Vừa mở cửa phòng cô nàng Miranda lập tức lao ra ôm tôi 

-Chuyện sao rồi, bồ không bị đuổi học chứ

- Mọi chuyện ngược lại với những gì bồ nghĩ đó

Miranda liền thay đổi sắc mặt tò mò hỏi

-Lời này là theo hướng tích cực phải không

-Mình không chắc đó là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa

Miranda hoang mang hỏi lại lần nữa

-Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra, bồ mau kể mình nghe đi

-Để lát mình sẽ kể sau, còn bây giờ thì mình muốn thay đồ . Hôm nay thật là một ngày mệt mỏi.

Nhìn dáng vẻ uể oải của tôi Miranda cũng chịu buôn tha

-Được rồi. Nhưng bồ hứa là phải kể cho mình nghe đấy

-Mình hứa, vậy vị tiểu  thư đây có thể tránh ra cho tôi vào trong được chưa nhỉ

Miranda chợt nhận ra bản thân đang đứng chắn trước cửa liền tránh sang một bên cúi người nói

-Đây mời tiểu thư vào  trong

Tôi bật cười nhìn hành động của Miranda, đi vào phòng lấy quần áo rồi đi tới phòng tắm.

---------------------------------------------------- 

Giờ ăn tối bắt đầu, tôi và Miranda đang trên đường đi tới đại sảnh. Cả một quãng đường cô nàng Miranda luôn làm ánh mắt lấp lánh như đang mong tôi sẽ kể cho bồ nghe về chuyện lúc chiều. Không thể chịu nổi ánh nhìn này của bồ ấy, nó khiến tôi có chút hơi nổi da gà nên đành chịu thua mà kể cho cậu ấy nghe.

-Được rồi Miranda đừng nhìn mình như thế nữa. Mình kể là được chứ gì

-Ngay từ đầu cậu như thế có phải tốt hơn không

Tôi chỉ biết lắc đầu ngao ngán cô bạn này, Miranda mất kiên nhẫn hối thúc tôi

-Được rồi Carina đừng lắc đầu nữa , mau kể cho mình nghe đi

-Rồi rồi. Chuyện cũng không có gì cả. Mình chỉ là được tuyển vào đội Quidditch của nhà với vị trí truy thủ thôi

Miranda vẻ mặt ngạc nhiên nhìn tôi chằm chằm rồi vô thức thốt to lên

-OMG! Bồ đùa sao . Vậy mà lại bảo không có gì . Đây phải nói là chuyện kinh thiên động địa đó. Chưa từng có học sinh năm nhất nào được tham gia thi đấu Quidditch đâu

-Suỵt ! Nói nhỏ thôi mọi người đang nhìn bồ đấy.

Miranda giật mình nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn mình chỉ biết cười gượng.Nhưng cũng nhanh chống quay lại cảm xúc lúc nãy

-Bồ không biết gì sao . Bồ sẽ là cầu thủ trẻ tuổi nhất từ hơn một thế kỷ nay đó. Không thể nào tin được . Carina - bạn của mình bồ thật tuyệt vời

Miranda vừa nói vừa nhảy cẩn lên mà ôm lấy tôi

-Ôi trời mau buông mình ra đi mọi người đang nhìn chúng ta đấy

-Mình mặc kệ

-Bồ.....

Chưa kịp nói thì một bàn tay đã đặt lên vai tôi

-Hai bồ đang nói gì mà trong có vẻ vui vậy, từ xa đã nghe thấy giọng của Miranda

-Hình như lúc nãy anh có nghe cái gì mà cầu thủ trẻ tuổi nhất. Là ai vậy

Đó là cặp song sinh nhà Weasley,gặp được họ Miranda hào hứng kể lại

-Nói cho hai bồ biết Carina được tuyển vào đội Quidditch của nhà Slytherin rồi đấy

-Không thể nào , bồ ấy mới chỉ năm nhất làm sao có thể......

Geogre mắt chữ A mồm chữ O nhìn Carina chằm chằm

- Đừng nhìn mình như thế đó là sự thật đó

-Thật không công bằng bồ mới năm nhất mà đã được tham gia hơn nữa còn trong đội chính.Bọn mình thì chỉ mới đăng ký tham gia thôi

Fred khóc ròng trong lòng, tôi vỗ vai bồ ấy

-Đừng lo hai bồ rất ưu tú rồi sẽ được tuyển thôi

Fred và Geoger hừng hực ý chí

-Chuyện đó là điều tất nhiên, bồ rất có mắt nhìn đấy

- Nếu bọn mình mà được tuyển thì trong trận thi đấu tới bọn mình sẽ không nhường đâu đấy

Tôi chỉ mới khen một câu thôi mà, hai người họ thật tự luyến .

-Mình cũng sẽ không nhường đâu

Miranda lúc này cũng lên tiếng

- Cuối cùng thì chúng ta cũng có những hành động giống theo lẽ tự nhiên rồi, điều này nên xảy ra sớm hơn .

Như hiểu được câu nói của Miranda, chúng tôi đều bật cười. Sau đó chúng tôi lại cùng nhau đến đại sảnh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net