Chap 5: Full Name

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: No. 08 (Linh Bát)

Chap 5:

Rạng sáng ngày 15/03/1992, cô nhi viện trực thuộc Giáo hội,

Hôm nay cô nhi viện của Thalia có đón tiếp 1 vị khách không mời mà tới, hắn ta lúc này đây đang ngồi trên chiếc ghế bành ấm áp, đối diện với viện trưởng của tu viện nhỏ này.

Thalia đứng trong một góc khuất nhìn 2 bọn họ trò chuyện với nhau, cô chứng kiến hết toàn bộ vẻ mặt từ ngạc nhiên, không tin cho đến sự chấp nhận miễn cưỡng trên gương mặt của người mẹ già đã cung cấp cho cô đầy đủ mọi thứ từ khi sinh ra tới nay.

Lại nhìn đến vị khách nhân kia, hắn ta trong tuổi tác có lẽ còn chưa đến tứ tuần* nhưng gương mặt lại tràn đầy sự nghiêm nghị cùng cứng rắn khiến hắn ta còn già hơn hẳn. Toàn thân lại toát ra loại cảm giác khiến người đối thoại cảm thấy khó chịu như dính vào đầm lầy một dạng.

*Hẳn mọi người đều đã biết nghĩa của tứ tuần là gì rồi nhg mình sẽ giải thích ở đây cho những bạn chưa biết nhé. Tứ tuần có nghĩa là 40 tuổi, mỗi một tuần ở đây bằng 10 tuổi.

Thalia trầm tư vào nhận xét của mình rồi bắt đầu suy nghĩ mông lung. Thế nhưng chỉ một lát sau đầu óc của cô đã trở nên thanh tỉnh, nhìn đến bầu không khí căng thẳng giữa 2 người kia và nét mặt trầm tư của mẹ viện trưởng.

Cô nắm chắc được thời khác rồi nhào đến và ôm ngang hông bà một cách thân thiết rồi bắt đầu giở trò làm nũng một cách mây trôi nước chảy, không hề có 1 điểm ngượng ngùng trước mặt người lạ, thậm chí còn có phần cố tình bơ đi hắn ta.

Sau khi 2 bà cháu hoàn toàn không coi ai ra gì mà cười đùa nói chuyện với nhau một lúc, cô mới làm ra vẻ như vừa phát hiện vị khách nọ.

Nhận ra ánh mắt của cô hướng đến người đàn ông lạ mặt kia, mẹ viện trưởng lộ ra vẻ mặt bối rối, có vẻ như bà không biết nên bắt đầu nói từ đầu, đắn đo một lúc, sau cùng bà cũng bắt đầu mở miệng giải thích,

"Thalia, chuyện nói ra cũng hơi dài và ngay từ đầu nó đã khiến cho ta rất hoang mang và bối rối. Nhưng xét trên những điều kỳ lạ luôn xảy ra xung quanh con từ khi con đến cô nhi viện này, ta đã chứng kiến tất cả những điều đó xảy ra, Thalia à...

Càng nghe ngài Snape đây giải thích, ta cũng từ từ nhận ra một cách chậm chạp. Rằng con là 1 sự tồn tại khác biệt, không giống bất kì một đứa trẻ nào ta đã từng nuôi lớn qua.

Ta cũng tin rằng Chúa đã ban phép màu cho những cá thể đặc biệt giống như con vậy, Thalia. Và ta cũng không có khả năng khiến cho tài năng bên trong con phát triển trong môi trường đầy những người bình thường, mà bản thân ta cũng như vậy.

Vì vậy, ta hy vọng con thông qua sự gửi gắm của ta dành cho học viện phép thuật Hogwarts, sẽ trưởng thành một cách vui vẻ và khỏe mạnh.

À, và tất nhiên con sẽ có thể về thăm tu viện nhỏ này của ta mỗi khi hè đến..."

Chưa kịp dứt lời, cục bông màu trắng kai đã nhảy bổ lên người bà, Thalia thì thầm bên tai người mẹ già với giọng chân thành nhất của cô,
"Cảm ơn mẹ vì đã thấu hiểu một cách chân thành. Dù rằng... con sẽ không và cũng như vĩnh viễn không tin vào Chúa."

"..."

Con bé này muốn lật trời rồi phải không a!!!

___ https://phongbaocac.ura.vn/ ___

Bước ra khỏi cửa tu nhi viện, nhìn đến người đàn ông vô cảm trước mặt này, Thalia cô vô cùng hào phóng đưa tay ra với người đàn ông trước mặt tự giới thiệu,

"Chà hẳn là chú biết về họ và tên của tôi còn rõ hơn bản thân tôi nữa. Nhưng xin được giới thiệu, tôi tên là Thalia. Và cả đời này tôi sẽ không vứt bỏ cái tên được đặt bởi người mẹ già này."

Ông chú kia cũng không hề tỏ ra lịch sự tí nào, hắn ta chỉ lạnh nhạt giới thiệu một câu ngắn ngủn,

"Severus Snape, giáo sư bộ môn Độc dược tại Hogwarts thưa cô Degurechaff."

"Ể? Vậy hóa ra họ tôi là Degurechaff à? Nghe khá thuận tai, vậy tôi có tên đệm không?"

"Thalia Von Degurechaff."

"Không có tên đệm nhưng lại có thêm một chứ Von tượng trưng cho quý tộc Đức trong tên á? Trước hết đừng nói, để tôi đoán xem nào, hừm, tôi là một quý tộc thuần huyết còn lại duy nhất huyết mạch, lưu lạc đến giới Muggle. Và, gia tộc tôi vì một lí do nào đó mà trước đó đã từng di cư sang Anh quốc nhưng vẫn bị giết đến người cuối cùng, à không, cũng có thể là chiến đấu tới người cuối cùng phải không?"

Lúc này Snape cũng đã mở to mắt vì ngạc nhiên, đứa trẻ này trong tư liệu rõ ràng là hoàn toàn lớn lên trong thế giớI Muggle, chưa từng tiếp xúc đến bất kì một ai trong thế giới phép thuật, làm thế nào nó lại có thể biết đến những thuật ngữ đó chứ!?

Tuy trong lòng vốn đã một mảnh hỗn loạn nhưng Snape vẫn giữ vẻ mặt than* bình tĩnh đáp,
"Quý cô Degurechaff đây có vẻ không để tâm đến lời người khác ra gì nhỉ? Tôi khuyên cô tốt nhất không nên tỏ ra lanh chanh, tự cho mình là đúng như vậy. Chi tổ khiến người khác nghĩ rằng cô là một kẻ không có não mà thôi."

*mặt than nghĩa là mặt không để lộ một tí cảm xúc nào mà chỉ để mặt đơ thôi nha mn.

Thalia gương mặt lúc này nhìn không ra hỉ nộ, cô chỉ mỉm cười tự nhiên mà đáp,

"Phun nọc độc đến thuận lợi như thế này thì hẳn chú là người nhà Slytherin phải không?

Không để lộ một chút thất thố gì trên mặt dù cho trong lòng đã không ngừng suy đoán thành một mớ bòng bong, liệu đây có phải là một thói quen từ thời chiến, hay, chỉ là ngài đây là một mật thám hai mang?"

...

(to be continued tại chap 6 ...)

___ https://phongbaocac.ura.vn/ ___

Tác giả có tin vui muốn thông báo!!!

Còn chừng 20 ngày nữa là sinh nhật mình rồi nên mình quyết định hôm 30/06 ấy sẽ ra bão chap trên tất cả các bộ truyện mình viết!!

Không biết có khả năng bão chap cho mỗi bộ 3 chap hay không. Nhưng mình sẽ cố gắng!!

Chỉ sợ không lượng sức mình được thôi, nhg đây có lẽ sẽ là đợt bão đầu tiên từ khi mik viết truyện đến giờ, nên mong mn ủng hộ nha!!!

Bye bye

-mao mao đáng yêu của mn đêy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net