10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Harry, cậu xem ti vi đi, tớ bận rồi, không chơi với cậu được."

"Cậu mới mười tuổi! Bọn họ gọi cậu là sếp đấy?"

"Ừ, không gì là không thể." Glacie lơ đãng trả lời, bắt đầu tập trung vào tài liệu. Harry thấy cô bận cũng không hỏi nữa, leo lên sofa êm ái bật ti vi lên xem. Nó kinh ngạc phát hiện ti vi ở đây có rất nhiều kênh, bật một kênh thiếu nhi, nó thích thú xem hoạt hình.

Đến giờ họp, Cloudy đến nhắc Glacie, cô xoa đầu Harry, nó thuận tiện cọ cọ lên lòng bàn tay cô, sau đó ngước lên, cười ngốc nghếch: "Cậu phải đi họp sao, Glacie? Yên tâm, tớ sẽ ngoan ngoãn ở đây chờ cậu về."

Ừm, giống như nuôi thú cưng, rất đáng yêu.

Sau hôm đó, đãi ngộ của Harry ở nhà Dursley ngày càng tốt. Quần áo của nó được Glacie cho người mang tới, kèm một cái tủ. Đồ chơi hỏng của Dudley bị mang xuống kho hết, hằng ngày Dudley ăn gì uống gì thì Harry giống vậy, dì Petunia không còn sai khiến Harry làm việc nhà nhiều như trước, đôi khi chỉ là nhờ nó mấy việc vặt vãnh.

Dudley tức giận ra mặt, nhưng dượng Vernon không còn để mặc nó đấm Harry nữa, Dudley không tình nguyện thừa nhận thời thế của nó đã hết, luôn dùng ánh mắt gầm gừ nhìn Harry như chỉ chực sơ hở là nhảy lên cắn mấy ngụm cho bõ ghét.

Thực ra thì là do Glacie đã gặp riêng dì Petunia và dượng Vernon.

Sau một màn dài lễ tiết và giới thiệu về thân phận, Glacie đi thẳng vào vấn đề.

"Cô Petunia, cô ghen tị với tài năng và sắc đẹp của Lilly, nhưng Harry là Harry, cậu ấy không phải người mẹ vô tư vô tâm của mình. Harry rất ngoan, cũng rất nghe lời, cô đừng vì cảm xúc lúc trẻ mà đối xử với cậu ấy như vậy, chung quy cậu ấy chỉ là một đứa trẻ mồ côi khao khát tình thương thôi.

Còn chú Vernon, hợp đồng trong tay cháu, vì Harry, công ty máy khoan của chú sẽ được tập đoàn Tenes nâng đỡ. Hy vọng chú đối xử tốt với cậu ấy hơn."

Ừ, vậy đấy, có tiền có thể sai quỷ khiển ma, gia đình Dursley vốn là nhà danh giá, Dudley ở trường là con nhà người ta có thế lực, nay thấy Harry ăn mặc sang trọng, đám trẻ trước đây hùa theo Dudley mà ăn hiếp Harry hiện tại đối xử với cậu cũng tốt hơn nhiều, nhất là thấy Dudley không tình nguyện ra mặt nhưng cũng không làm khó dễ cậu, đám trẻ cũng biết điều mà ẩn ẩn có xu hướng nịnh nọt.

Harry đối với những điều này thì là bình thản chấp nhận. Lúc cậu túng quẫn mọi người xa lánh, lúc cậu phong quang thì muốn lại gần, cậu nhìn thấy cũng coi như là mở rộng tầm mắt đi.

Harry thích đi học, rồi được tài xế riêng của Glacie đón, đưa tới trụ sở Tenes, ở văn phòng giám đốc, Glacie làm việc, cậu đọc sách liên quan tới thế giới phù thủy hoặc xem những chương trình ti vi mình thích nhất chờ Glacie ăn trưa. Ăn xong cậu nằm trên sofa ngủ một giấc, đến khi thức dậy đã thấy Glacie ngồi bên cạnh vuốt tóc, lúc này nó cười ngây ngô thức dậy dùng trà chiều, rồi tài xế của Glacie lại đưa nó về số 4 đường Privet. Nó sẽ ăn tối rồi làm bài tập, kết thúc một ngày. Cuộc sống của nó tốt đẹp trước giờ chưa từng có.

Một ngày, nó hỏi Glacie: "Glacie, sao tớ không thấy ba mẹ cậu đâu?"

"Ba mẹ tớ đi du lịch vòng quanh thế giới." Không nói thì thôi, nhắc tới nó lại nghiến răng nghiến lợi, ba ba đáng ghét, dắt mẹ đi du lịch mất tiêu, để mình cô gánh vác cả một cái tập đoàn, còn cả công việc kinh doanh bên thế giới phù thủy nữa. May mà người cô và ba ba bồi dưỡng không phải là bù nhìn, với lại khi có việc ông vẫn độn thổ về giải quyết, cô mới không mệt chết. "Với cả, cậu nghĩ ba mẹ mình sẽ xuất hiện ở văn phòng của mình làm gì chứ?"

Harry-đơn bào-Potter hài lòng với câu trả lời này, quay lại quyển sách "Thần chú trêu ghẹo và trả đũa" của nó. Thầm nghĩ không có đũa phép thật là nhàm chán.

Bất quá, không gặp nhưng ba mẹ Glacie vẫn biết sự tồn tại của Harry, dù sao thì báo chí trong nước cũng làm ầm lên một hồi vụ Glacie nói Harry Potter là thiếu gia của tập đoàn Tenes, cánh phòng viên phỏng đoán đây là bạn trai nhỏ của Glacie, tuổi trẻ nông nổi mới phát biểu vậy, nhưng chủ tịch tập đoàn, ông Lexaudas Tenebris cũng ngầm thừa nhận Harry, khiến giới kinh doanh chao đảo một phen: không lẽ Harry Potter là con riêng của chủ tịch?

Bên ngoài sóng gió là bao đi nữa, bên trong Harry vẫn đi học, đi tới Tenes, đi về nhà, là một cậu bé mười tuổi bình thường, không thể không nói, Glacie bảo hộ cậu được nghiêm ngặt trước truyền thông.

Vì vậy, giáng sinh hai vị phụ huynh vẫn gửi quà cho Harry: mẹ Fengari tặng một hộp bánh ngọt tự làm, nghe đâu vừa học được từ đầu bếp Pháp nổi tiếng nào đó, chiếc bánh to tới nỗi Harry có thể chia được cho cả nhà Dursley, Dudley vẫn còn hậm hực, nhưng không thể không thừa nhận từ sau vụ chia bánh, quan hệ của hai đứa tốt lên nhiều.

Bố Lexaudas tặng nó một tấm Séc, Harry buồn rầu hỏi Glacie rằng có phải chú Lexaudas không ưa nó không, thì được câu trả lời là "Nếu nó không báo cho ông nó muốn gì, ông sẽ tặng nó tiền vào tất cả mọi dịp." Glacie đã quen với việc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net