Chap 1: Kinh Hỉ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: No.08 (Linh Bát)

Chap 1:

Sau bữa gia yến ngoài trời đêm qua, Percy tỉnh dậy thấy cả người nặng trĩu, nhất là phần trước ngực.

"..." xoa xoa nắn nắn thứ mềm mại, một phần da thịt trắng nõn lộ ra khỏi chiếc áo phông mỏng manh, khe ngực lộ rõ.

Da thịt trắng tuyết mềm mại giống như mỡ đông một dạng. Trên vai rũ xuống mái tóc dài màu đỏ rực xinh đẹp, mềm mại nhưng có chút rối.

Nhìn xuống thân dưới là cặp đùi trắng nõn, thon gọn lộ ra dưới lớp áo phông. Chân dài mảnh khảnh vội bước xuống khỏi chiếc giường mềm mại, bước chân luống cuống chúi về phía trước, Percy hướng thẳng đến chiếc gương duy nhất trong phòng mình mà đi.

Gạt bỏ hết toàn bộ giấy tờ trên bàn xuống nền đất lạnh lẽo, Percy ngửa cổ lên, sững sờ nhìn người trong gương.

Trong gương hiện ra vẫn là khuôn mặt quen thuộc đến phát ngán của hắn, nhưng có thứ gì khác lắm, không phải là mái tóc dài ngang eo hay hai cục thịt "dư thừa" ở trước ngực. Khuôn mặt hắn trở nên... nữ tính hơn? Bàn tay thanh mảnh, khớp xương rõ ràng sờ lên khuôn mặt mỹ lệ kia. Chạm trúng đôi môi mềm mại, hồng đào giống như thạch trái cây, tay Percy rung lên như vừa bị giật điện.

Hắn vò mái tóc dài trở nên rối nhùi thành một cục.

Percy thở dốc, liên tục lẩm bẩm,

"Không thể là vậy được! Không thể, không thể!!"

Tiếng la tuyệt vọng vang đến tận dưới nhà ăn, nơi mà nhóm ông Weasley đang xử lý bữa sáng trước khi lên đường đến cúp Quidditch.

Bà Weasley với thân hình mập mạp lại là người chạy lên trước tiên, theo sau là ông Weasley cùng 2 cậu con trai sinh đôi, cuối cùng là Harry nhóm.

Đạp cánh cửa ra, bọn họ chỉ thấy ngồi bệt trên sàn nhà lạnh lẽo là một cái bóng lưng xinh đẹp nữ nhân tóc dài, bà Weasley bối rối, thò hẳn đầu vào trong, nhìn qua nhìn lại gian phòng nhỏ chỉ có bốn bức tường này, hoàn toàn không thấy cậu con trai thứ 3 của mình đâu.

Fred nhân cơ hội phủ đầu,

"Ôi, thật không ngờ anh Percy lại cả gan dám dẫn một cái nữ nhân vào nhà qua đêm. Đến một tiếng thông báo đều không có."

Ngạc nhiên ở chỗ không có thanh âm Percy đáp lại lời nói đầy trêu ngươi khiến người khác muốn đấm vào mặt của Fred

Chỉ thấy nữ nhân kia đột ngột quay đầu lại, gương mặt vô cùng quen thuộc nhưng lại lạ lẫm đang đẫm nước mắt, chỉ nghe thấy cô gái kia giọng run run nói,

"Ba, má, là con Percy đây mà..."

Bà Weasley cũng giọng điệu run run tương tự, e dè dò xét.

"Thật là con, Percy?"

Percy cứng ngắc gật đầu, chỉ trong thoáng chốc, bà Weasley đã nhào tới, ôm chặt "cậu con trai" vào lòng mình.

Fred và George còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn, 2 đứa tặc lưỡi tấm tắc,

"Huyền huyễn ghê nhể?"

Còn 4 đứa còn lại cuối hàng thì mỗi đứa một vẻ mặt đều khác hẳn nhau, Ron vẻ mặt kinh sợ như dẫm phải sh*t, Harry thì là dại ra, không thể lại phản ứng.

Đến 2 cái nữ hài cũng là bộ mặt ửng đỏ, nổi lên 2 bên má một rạng mây hồng rực rỡ, không thể kháng cự trước vẻ đẹp kinh diễm này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net