Chương 2: Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vasilissa đã trở lại Hogwarts. Nơi bắt đầu những tháng ngày hạnh phúc và cả những đau khổ của cuộc đời nàng."

.....

Ngày 31 tháng 10 năm 1981, chúa tể hắc ám Voldemort biến mất ngay khi hắn đang trong đỉnh cao của quyền lực. Cộng đồng phù thủy trên khắp Anh quốc cùng nhau ăn mừng sự biến mất của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Bên cạnh sự hân hoan và vui sướng trước sự biến mất của pháp sư hắc ám nhất mọi thời đại thì cũng có những nỗi lo lắng và cả sợ hãi. Những tên tay sai, những kẻ đệ tử dưới trướng Chúa tể hắc ám rơi vào tình trạng hoang mang và lo sợ khi thủ lĩnh của bọn chúng lại đột nhiên biến mất trong thời điểm quan trọng như vậy.

Ở phủ Malfoy, Lucius Malfoy ngồi suy nghĩ trong phòng làm việc. Chúa Tể Hắc Ám biến mất là một việc vô cùng bất lợi đối với gia đình và chính bản thân ông. Ngay sau khi Chúa tể hắc ám biến mất, Bộ pháp thuật đã có những hành động truy lùng và bắt giam những tên Tử Thần Thực Tử theo phe hắn. Lucius đã khai rằng bản thân ông đã bị điều khiển bởi lời nguyền độc đoán. Màn kịch đó đã giúp cho Lucius thoát khỏi án tù tại Azkaban.

Lucius nghĩ tới gia đình Potter và đứa con của họ, những người mà Chúa tể hắc ám đã truy lùng rất lâu và trong cái đêm định mệnh đó, Ngài đã tìm đến nhà họ để kết liễu kẻ được cho là kẻ thù của Chúa tể hắc ám. Hai vợ chồng nhà Potter đã chết dưới tay Chúa tể nhưng người mà Ngài nhắm đến vẫn còn toàn mạng sau Lời nguyền Chết Chóc và được vinh danh, ca ngợi bằng cái tên "Đứa bé vẫn sống", còn vị pháp sư hắc ám vĩ đại nhất mọi thời đại thì lại tan biến không rõ tung tích. Giờ phút này Lucius hiểu được rằng thời thế đã thay đổi, thế lực hắc ám sẽ sớm tan rã, ông đã hành động đúng đắn để bảo vệ bản thân và gia đình.

Chúa tể hắc ám Voldemort biến mất, quyền lực của hắn đã tiêu tan. Đứa trẻ nhà Potter vẫn sống sót sau lời nguyền chết chóc. Khắp nơi trên nước Anh, những vị pháp sư và phù thủy đều đang tiệc tùng linh đình và nâng ly chúc tụng: "Uống mừng Harry Potter! Đứa bé vẫn sống."

Nhiều năm trôi đi, cộng đồng pháp thuật trên khắp nước Anh đã trải qua những năm tháng yên bình mà không có sự đe dọa của những thế lực hắc ám. Gia đình Malfoy dù trước đó có tham gia vào vây cánh của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy nhưng nhờ gia thế và khả năng luồn lách mà đã thoát khỏi nhà tù Azkaban. Họ cũng vẫn giữ được vị thế cao trong giới phù thủy lúc này. Hai người con của Lucius và Narcissa Malfoy cũng đã trưởng thành.

Phủ Malfoy, ngoài sân vườn, một cậu nhóc đang ngồi vắt vẻo trên cành cây. Cậu đang cố vươn mình để hái những quả táo đầu mùa nằm xa nơi ngọn cây. Dưới gốc cây có một cô nhóc đang ngẩng đầu chăm chú nhìn anh trai đang vươn tay với lấy những đám quả phía xa. Chỉ còn một chút nữa thì cậu sẽ với tới được những quả táo chín mọng cho em gái mình. Nhưng chưa kịp để cậu hái được những quả táo đó thì một giọng nói vang lên.

" Draco! Lyra! Hai con đang làm gì vậy hả?"

Cậu nhóc giật mình ngẩng đầu lên, đó là mẹ cậu - phu nhân Narcissa. Cậu nhanh chóng tụt xuống khỏi cành cây và chạy tới đứng bên cạnh em gái mình.

Đó là Draco Malfoy - con trai cả của Lucius Malfoy. Cậu có mái tóc bạch kim giống cha cậu được chăm chút tỉ mỉ, đôi mắt xám xanh - đặc trưng của gia tộc Malfoy. Vóc dáng cao gầy, gương mặt sắc nhọn và làn da trắng đến nỗi có cảm giác nhợt nhạt. Draco như là một bản sao thu nhỏ của cha cậu vậy. Cô bé đứng bên cạnh Draco là em gái sinh đôi của cậu - Lyra Malfoy. Khác với anh trai, Lyra có mái tóc màu vàng óng như ánh nắng mặt trời. Đôi mắt xám xanh của gia tộc Malfoy và một gương mặt xinh xắn.

Bà Narcissa bước tới và đưa cho Draco một chiếc khăn tay để lau mồ hôi trên mặt cậu. Rồi bà nắm lấy tay cô gái nhỏ bước về phía dinh thự và Draco chạy theo sau.

Vừa đi Narcissa vừa nói:

" Các con sắp 11 tuổi rồi mà vẫn nghịch ngợm như mấy đứa nhóc."

" Thì tụi con vẫn là mấy đứa nhóc của mẹ mà." Lyra nói.

Narcissa bật cười nhìn cô con gái nhỏ của bà. Bà đưa tay còn lại nắm lấy tay Draco và dẫn hai đứa trẻ vào phòng ăn. Bên bàn ăn Lucius đang ngồi thưởng thức miếng bít tết thượng hạng. Hai đứa trẻ yên vị vào chỗ của mình và thưởng thức món xúc xích và sườn cừu trên đĩa. Lucius đặt chiếc dao bằng bạc xuống bàn và quay ra hỏi hai người con của ông.

" Ngày mai là đến sinh nhật thứ 11 của hai đứa rồi. Hai con muốn quà gì nào?"

" Con muốn một cây chổi bay." Draco nhanh nhảu nói.

Narcissa nhìn Draco rồi bật cười.

" Còn con, Lyra. Con muốn quà gì nào?" Lucius hỏi.

" Con cũng không biết nữa." Lyra nói và tỏ ra đang suy nghĩ rất lung.

" Được rồi, được rồi. Ba mẹ sẽ tạo cho hai đứa một bất ngờ." Narcissa nói.

Hai đứa trẻ nhà Malfoy cười to, bữa ăn của gia đình trôi đi trong không khí vô cùng thoải mái.

Sau bữa tối, Lyra và Draco bị mẹ thúc giục đi ngủ. Nằm trên giường, Lyra nhìn qua khung cửa sổ hướng ra đài phun nước ngoài vườn. Trên bầu trời ngập tràn ánh sao, gương mặt Lyra lúc này chìm trong bóng tối khiến vẻ mặt của cô có phần khó đoán.

Từ phía cửa phòng vang lên một âm thanh rất nhỏ nhưng trong không khí im lặng của ban đêm thì nó được khuếch đại lên rất nhiều lần. Cánh cửa phòng ngủ từ từ được mở để lộ khuôn mặt của Draco đang ló vào.

"Lyra. Em ngủ chưa vậy?" Draco hỏi.

" Em chưa. Sao vậy anh trai?" Lyra vừa nói vừa ngồi dậy.

Draco nhanh chóng bước vào phòng, cẩn thận khép cửa lại. Cậu ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bên cửa sổ và nói bằng một âm giọng nhỏ nhất có thể.

" Anh vừa nghe thấy ba mẹ đang bàn một việc gì đó."

'' Anh nghe lén sao, Draco?'' Lyra ngây thơ mà ''vạch trần" anh trai.

'' Ờ thì.... anh là vô tình nghe được. Lúc đó anh định xuống phòng bếp lấy chút bánh ngọt thì đi ngang qua phòng ba mẹ. Mà ba mẹ nói chuyện to lắm nên không thể trách anh được." Draco giải thích.

" Ồ vậy ư?!?" Lyra bình thản đáp lời.

" Em không muốn biết ba mẹ nói chuyện gì sao?" Draco hỏi.

" Dù em có muốn nghe hay không thì anh cũng sẽ kể cho em thôi."

" Được rồi. Ba mẹ muốn chúng ta theo học tại Học viện Durmstrang." Draco nói bằng âm giọng thấp nhất có thể.

" Durmstrang? Chẳng phải gia đình ta luôn theo học tại Hogwarts sao?" Lyra vô bất ngờ trước thông tin mà Draco mang đến.

Draco đưa tay lên vò mớ tóc bạch kim của mình, dáng vẻ sầu khổ.

" Đúng vậy, ba muốn chúng ta tới Durmstrang để học khi tròn 11 tuổi. Theo lời ba nói hiệu trưởng trường đó là người quen của ba. Và đặc biệt, tại Durmstrang không chấp nhận việc bọn máu bùn vào học."

Lyra cố phớt lờ câu nói miệt thị của Draco mà tập trung vào chủ đề chính:

" Vậy mẹ đồng ý chứ? Em tin là không."

Draco nhanh chóng thay thế gương mặt sầu khổ lúc nãy bằng vẻ tươi cười:

" Đúng vậy. Mẹ cực lực phản đối việc cho em và anh theo học tại Durmstrang. Mẹ nói nơi đó quá xa nhà và có thời tiết khắc nghiệt. Việc học tại Hogwarts sẽ thuận tiện hơn vì gần nhà, chúng ta có thể dễ dàng về thăm ba mẹ vào các dịp nghỉ lễ. Và sức khỏe của em thì không thể học tại một ngôi trường quá xa như vậy được."

'' Vậy ba có đồng ý không?" Lyra hỏi. Dù tỏ ra vô cùng bình tĩnh nhưng bàn tay đang nắm chặt đã tố cáo sự lo lắng trong lòng cô.

" Tất nhiên là phải đồng ý rồi. Đối với những việc này thì ba vẫn luôn nghe theo ý mẹ mà. Ba cũng hiểu được việc này cũng không tốt với sức khỏe của em." Draco hào hứng nói.

Nghe tới đó, Lyra cũng thở phào nhẹ nhõm nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

" Được rồi đó anh trai, mọi việc đều có mẹ chúng ta giải quyết. Em muốn đi ngủ, muộn lắm rồi đó.''

Nghe em gái có ý đuổi khéo, Draco liền chúc cô ngủ ngon rồi nhanh chân chạy về phòng mình.

Căn phòng yên tĩnh trở lại, Lyra đã yên vị trên giường. Cô đưa tay chạm vào vị trí trái tim của mình. Ở nơi này, suốt 10 năm qua, chưa một lần cô cảm nhận được nhịp tim của mình. Năm tháng trôi đi, trái tim của cô vẫn đang ngủ yên tại nơi đó. Lyra thật ngóng trông ngày được đến Hogwarts, vì tại nơi đó có một người rất quan trọng đang đợi cô...

Sáng hôm sau, Lyra thức dậy khá sớm. Lyra bước xuống phòng ăn và bất ngờ trước một núi quà sinh nhật được để trên bàn. Chỗ quà đó chiếm một nửa diện tích mặt bàn ăn. Draco còn dậy sớm hơn Lyra và đang phấn khích bóc đống quà của mình. Lyra vừa bước vào phòng thì đã nghe thấy tiếng anh trai mình vọng tới:

" Lyra! Mau tới đây nhìn quà sinh nhật của chúng ta nè." Vừa nói Draco vừa hào hứng ngắm nghía mô hình thiên hà được làm bằng những quả cầu thủy tinh tuyệt đẹp.

Lyra ngồi xuống bàn và kéo những món quà sinh nhật được bọc cẩn thận bằng giấy màu hồng. Năm nay cũng như năm ngoái, Lyra được tặng khá nhiều sách. Những Sự Thật Thú Vị Về Loài Rồng, Khám Phá Thế Giới Phù Thủy Châu Á, Sức Mạnh Tiềm Ẩn Của Dòng Máu Phù Thủy... Những cuốn sách này đều là họ hàng và người quen gửi tới. Vì ba cô vẫn luôn khoe rằng "...Lyra, con gái tôi là một đứa bé ham đọc sách..." Món quà tiếp theo chính là một chiếc thảm bay cỡ nhỏ thêu hoa thủy tiên. Đây chắc hẳn là quả của ba rồi. Và cuối cùng chính là quà của mẹ, một chiếc vòng cổ được chạm khắc công phu với hình một con rắn - biểu tượng đặc trưng của nhà Malfoy, ở giữa chiếc vòng được nạm một viên Ngọc Lục Bảo màu xanh. Lyra vô cùng yêu thích chiếc vòng này, trong thiệp sinh nhật có ghi chiếc vòng này giúp bảo vệ Lyra khỏi những bùa chú xấu xa. Lyra ngay lập tức đeo chiếc vòng vào cổ.

Cánh cửa phòng ăn mở ra, Narcissa và Lucius cùng nhau bước vào. Có việc gì đó khiến cho tâm trạng Narcissa vô cùng tốt. Và không để Lyra phải chờ lâu thì Lucius đã thông báo việc trường Hogwarts đã gửi tới thư nhập học cho vào ngày 1 tháng 9 tới đây. Lyra vô cùng vui mừng trước tin này. Vậy là cô sẽ tới học tại Học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts.

Hôm nay, Lyra và Draco được đưa tới một nơi gọi là Hẻm Xéo để mua sắm đồ đạc trong năm học. Cũng như mọi lần khi tới đây, lần này Lyra vẫn dùng bột floo để di chuyển. Và chỉ cần chưa đến 1 phút cả gia đình đều đã tới Hẻm Xéo.

" Mẹ sẽ tới tiệm Ollivanders để sắm cho 2 đứa đũa phép. Còn ba các con sẽ đi mua sách cho năm học mới. Còn 2 con hãy vào tiệm Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin để may đo đồng phục." Mẹ Narcissa phân công

Hai anh em nghe theo sự phân phó của mẹ nên đã đi vào cửa tiệm của phu nhân Malkin. Phu nhân Malkin là một mụ phù thủy có dáng người đẫy đà và lùn. Dáng vẻ đon đả và một nụ cười toe toét.

" Ồ vị thiếu gia, tiểu thư đến đây mua đồng phục Hogwarts phải không? Ở đây nhiều lắm, tha hồ mà chọn. Nào nào vào đây mặc thử nào."

Lyra và Draco được đưa vào phía trong cửa hàng để thử đồ. Lyra được dẫn vào phòng thay đồ cho nữ. Cô mặc thử bộ đồng phục của trường Hogwarts và nhìn vào trong gương. Trong gương là hình ảnh phản chiếu một gương mặt xinh đẹp, xinh đẹp một cách lạ thường. Năm đó, cũng có một cô bé ngây thơ nở nụ cười xinh đẹp tựa mặt trời. Một cô gái ngây thơ trao đi trái tim mình. Những hình ảnh quá khứ đó khiến Lyra không khỏi thổn thức, lồng ngực trống rỗng có chút nhói đau. Lyra cố gắng thoát khỏi những mộng ảo trong đầu. Cô đi ra khỏi phòng thay đồ và bất ngờ đụng phải một người. Đó là một cậu nhóc gầy gò, nhỏ thó. Mái tóc đen bù xù và đeo một cặp kính tròn.

" Xin lỗi tôi không cố ý." Cậu nhóc vội vàng xin lỗi.

'' Không có gì." Lyra phẩy tay nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào cậu ta.

Nghe vậy, cậu nhóc đó mở cửa và rời khỏi cửa hàng. Ngay cả khi cậu nhóc đó đã đi khuất Lyra vẫn chưa thu hồi ánh mắt. Đúng vậy, đó chính là Harry Potter - đứa bé sống sót. Người đã sống sót sau lời nguyền Chết Chóc và được cho là người đánh bại Chúa tể hắc ám. Đúng lúc đó Draco bước ra, thấy em gái đang nhìn chăm chăm về phía ngoài phố.

"Nè! Em đang nhìn gì vậy." Draco vỗ vai Lyra

Lyra giật mình thu hồi tầm mắt:

" Không có gì."

Lyra đoán Draco đã cũng đã giáp mặt Harry Potter nhưng có lẽ anh trai cô đã không nhận ra cậu ta là ai.

Tiếp sau đó, hai anh em đi xuống phố và gặp cha mẹ ở đó. Bà Narcissa đưa cho Lyra cây đũa phép của cô. Cây đũa phép được làm bằng gỗ cây trăn với lõi lông phượng hoàng, dài 8,25 inches. Lyra cầm lấy cây đũa phép, một luồng sức mạnh truyền vào đầu ngón tay. Lyra khẽ vung cây đũa và một luồng sáng bắn ra từ đầu đũa. Cây đũa phép này hoàn toàn phù hợp với cô. Không khác mấy so với cây đũa phép trước đây...

Những ngày cuối cùng của mùa hè, Lyra và Draco vô cùng háo hức và trông ngóng đến ngày nhập học. Draco thì ngày ngày huyên thuyên về những chiếc chổi bay hiệu này hiệu kia, kể lể về việc mình sẽ được chọn vào nhà Slytherin ra sao và được tuyển chọn vào đội Quidditch như thế nào. Những ngày hè trôi qua một cách yên bình và cuối cùng thì ngày mùng một tháng chín cũng tới.

Sáng hôm đó, Lyra được mẹ gọi dậy từ sớm và mặc lên mình bộ áo choàng phù thủy. Đám gia tinh đi đi lại lại chuẩn bị đồ đạc cho anh em nhà Malfoy. Gia đình họ sẽ đi tới sân ga Chín-ba-phần-tư bằng bột floo. Sau cảm giác quay cuồng quen thuộc từ việc di chuyển bằng bột floo. Lyra bước ra khỏi lò sưởi của nhà ga. Đập vào mắt cô là một biển người. Từ những bậc phụ huynh đưa tiễn con em tới những phù thủy sinh đang kéo những rương hành lý. Phía trên đầu bọn họ là đám khói trắng từ đầu máu xe lửa bảng lảng như những đám mây. Tiếng ồn ào hỗn tạp từ đám đông nói chuyện, tiếng kêu của bọn cú vọ và rương hòm va vào nhau lẻng xẻng. Trong một biển người ồn ào đó, Lyra phóng tầm mắt ra xa nhất có thể để tìm một bóng người nhưng với vóc người của một cô nhóc 11 tuổi thì Lyra đã thất bại.

Ông bà Malfoy bước tới bên hai người con và dặn dò.

" Hai đứa phải biết tự chăm soc bản thân và chú tâm vào việc học đó." Bà Narcissa dặn.

" Draco con nhất định phải học tập chăm chỉ. Ba rất quan tâm đến thành tích học tập cuối năm của con đấy." Lucius nghiêm khắc dặn dò con trai. " Và hãy chăm sóc em gái con."

" Vâng ạ. " Cả hai đồng thanh nói.

Cuối cùng bà Narcissa cúi xuống hôn lên trán Draco và Lyra nụ hôn tạm biệt. Hai đứa kéo cái rương lên một toa xe trống. Đúng lúc đó một tiếng còi tàu vang lên, tàu bắt đầu chuyển bánh, Lyra vươn người qua cửa sổ vẫy tay tạm biệt về phía ba mẹ cho đến khi khuất bóng. Qua cửa sổ toa tàu, những bóng người cũng dần biến mất mà thay vào đó là khung cảnh làng quê. Cánh cửa toa tàu lại bị mở ra, hai người bước vào là Crabbe và Goyle - hai người bạn chí cốt của anh trai Draco.

"Này Draco, biết gì chưa?" Crabbe nói.

" Biết gì?"

" Trên tàu đang đồn ầm lên rằng Harry Potter đang ở trên chuyến tàu này." Crabbe kể "Bọn chúng nói Harry Potter đang ở toa 7 đó."

" Vậy sao! Thằng nhóc nổi tiếng đó hả. Thằng nhóc được ca ngợi là "Đứa trẻ sống sót" đó sao." Draco nói với vẻ hào hứng." Đi. Đi thôi. Chúng ta phải đến xem Harry Potter là người như nào."

Nói rồi Draco rời đi cùng với hai người bạn lực lưỡng của mình. Trong toa tàu chỉ còn lại mình Lyra, cô đứng lên đi tới trước cửa toa xe lửa, nhìn quanh quất một cách cẩn trọng rồi cũng rời đi bỏ lại toa tàu trống không.

Lyra bước đi về phía cuối con tàu một cách không có mục đích. Cô không biết người đó đang ở đâu nhưng linh tính trong cô mách bảo Lyra tiếp tục tiến về phía trước. Và cuối cùng Lyra đứng trước toa tàu số 12. Bên trong toa tàu số 12 có bốn đứa nhóc đang cười đùa vui vẻ. Nhìn dáng vẻ thì chúng cũng là phù thủy năm nhất. Trong đám học sinh đó ánh mắt Lyra hướng về phía một cậu bé. Cậu bé với mái tóc đen được chải chuốt cẩn thận, gương mặt đẹp trai nổi bật trên đám bạn và một đôi mắt màu tím đặc biệt. Lyra cảm thấy cả cơ thể cô đang run rẩy, người đó đang ở rất gần cô nhưng Lyra không thể chạm đến.

Lyra xoay người rời đi, cô không thể chịu được nữa. Những cảm xúc đau đớn và nhớ nhung đang chiếm lấy tâm trí Lyra, nếu vẫn tiếp tục đứng đó cô không biết có thể ngăn cho bản thân không rơi nước mắt hay không.

Lyra nhanh chóng chạy về toa tàu của mình, cố gắng bình ổn lại những cảm xúc đang cuộn trào trong cô. Chưa đến lúc. Đúng vậy, chưa đến thời điểm thích hợp. Tốt hơn hết là cô vẫn nên đứng trong bóng tối để hoàn thành kế hoạch này. Sẽ không có ai bị tổn thương và người đó sẽ được an toàn.

Đúng lúc này cánh của toa tàu mở ra và Draco bước vào cùng Crabbe và Goyle - thằng nhóc đang ôm tay với vẻ mặt cau có khó chịu.

" Thằng Weasley tóc đỏ đáng ghét đó." Draco ngồi xuống bên cạnh Lyra và nói một cách tức tối.

" Chuyện gì vậy?" Lyra hỏi với một giọng điệu "hỏi cho có".

" Con chuột của một thằng nhà Weasley đã cắn Goyle."

" Vậy anh đã gặp Harry Potter chưa?"

Draco bật ra một tiếng cười khẩy.

" Một thằng nhóc gầy gò và chẳng ra dáng của một kẻ nổi tiếng cho lắm."

Chỉ một chốc lát sau đoàn tàu dường như chạy chậm lại. Trời đang tối dần và những đám mây đang ngả dần sang màu tím sẫm. Một giọng nói vang lên khắp đoàn tàu: "Chúng ta sắp đến Hogwarts trong vòng 5 phút nữa. Hành lý cứ để lại trên tàu, sẽ có người mang về sau."

Đoàn xe lửa chậm dần rồi dừng hẳn. Lyra nhập vào đám học sinh đang chen chúc đi xuống một sân ga tối om. Bầu trời đêm lạnh buốt khiến Lyra khẽ rùng mình. Phía xa một bóng đèn nhấp nháy lơ lửng trên đầu đám học sinh. Một giọng nói ồm ồm cất lên.

" Học sinh năm nhất! Học sinh năm nhất tập trung lại đây."

Gương mặt lồm xồm râu ria của lão Hagrid - người giữ khóa của trường Hogwarts hiện ra. Đám phù thủy năm nhất tập trung bên cạnh lão Hagrid và được dẫn lên những chiếc thuyền nhỏ đi về phía tòa lâu đài Hogwarts. Một lâu đài nguy nga và đồ sộ. Khi chiếc thuyền cập bờ và cánh cửa gỗ nặng nề của lâu đài mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mượt được búi gọn gàng, mặc áo dài xanh ngọc bích đứng sẵn ở cửa. Đó chính là giáo sư Mcgonagall.

Đám phù thủy năm nhất được giao lại cho vị giáo sư có gương mặt nghiêm nghị kia, bọn chúng được đưa tới một căn phòng rộng rãi và được nghe giáo sư giới thiệu về bốn nhà mà bọn chúng sẽ được phân loại. Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Nói rồi giáo sư Mcgonagall rời đi để lại một đám nhóc bàn tán rầm rì.

Một lúc sau giáo sư quay lại và dẫn bọn chúng vào Đại Sảnh Đường. Đại Sảnh Đường là một gian phòng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng nghìn ngọn nến lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài cho bốn nhà. Phía trên bậc thềm được đặt một cái ghế và một cái mũ phù thủy rách tả tơi. Đó chính là chiếc mũ phân loại.

Giáo sư Mcgonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay.

"Khi ta đọc tên ai thì người đó chỉ việc ngồi lên ghế và đội nón. Bắt đầu: Hannah Abbott!"

Một cô bé nhanh chóng chạy lên ngồi vào ghế và đội chiếc mũ phân loại. Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô to:

" Nhà Hufflepuff."

Những người ngồi ở dãy bàn bên phải vỗ tay dào dào. Cô bé chạy lại chỗ ngồi của nhà Hufflepuff.

Tiếp theo đó là những người khác. Và giáo sư Mcgonagall gọi tên: " Harry Potter"

Tiếng xì xầm nổi lên khắp đại sảnh đường. Cậu nhóc Potter bước lên phía trước. Cái nón im lặng một lúc và hét to: " Gryffindor" Nhà Gryffindor như nổ tung bởi tiếng vỗ tay và hoan hô.

" Diamant Lorden" Giáo sư Mcgonagall đọc một cái tên.

Lyra đứng thẳng người lại và nhìn chăm chú vào cậu bé đang bước lên bục. Đó chính là chàng trai mà Lyra đã nhìn thấy khi đứng trước toa tàu số 12. Cậu đội chiếc mũ lên và ngồi xuống ghế. Chiếc mũ im lặng mấy giây và hét lên: " Slytherin "

Lyra mỉm cười mãn nguyện.

Tiếp đến Draco cũng được phân vào nhà Slytherin và Lyra cũng không ngạc nhiên về điều đó lắm. Và cuối cùng là: "Lyra Malfoy"

Lyra bước lên bục và đội mũ. Có một âm thanh vang lên trong đầu cô.

" Ồ! Một trí óc tuyệt vời mang dòng máu của các vị vua. Ta đã từng gặp trường hợp này một lần. Đúng vậy, nếu đã mang dòng máu cao quý và một ý chí sắc bén thì... Slytherin."

Nhà slytherin, giống như lần phân loại năm đó.

Lyra nhanh chóng chạy về phía bàn nhà Slytherin trong tiếng vỗ tay hoan hô và tiếng hét vui sướng của anh trai cô. Lyra ngồi xuống bên cạnh Diamant Lorden. Lyra cố tỏ ra tự nhiên nhất có thể.

Sau lễ phân loại là bữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net