13. Thầy và trò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giáo sư Snape cau mày, ánh mắt sắc lẹm nhìn Alex đầy phán xét từ trên xuống dưới.  

Gã cực kì khó chịu khi bị cụ Dumbledore chỉ đích danh đi dạy riêng cho một đứa học trò thậm chí còn chưa phải là học sinh chính thức của Hogwarts. Mặc cho Snape đã quyết liệt từ chối, viện đủ mọi lí do từ việc gã ghét lũ học trò cho tới đây không phải chuyên môn của gã, thì ngài hiệu trưởng vẫn nhất quyết chỉ điểm Snape.

"Severus, tôi nghĩ anh cần học cách yêu thương trẻ nhỏ. Dạo này tôi nghe bọn học trò than vãn về việc anh vô cùng khó ở trong các tiết học." Trích lời cụ D giấu tên nào đó.

Biết rằng đó là một trong nhiều lí do sâu xa cụ Dumbledore cắt cử Snape đến nhà Lawrence, trên hết là vì tin tưởng, nhưng việc dùng một cái lí do vô cùng khập khiễng như thế này chẳng khác gì khều cho dây thần kinh giận dữ của Snape căng lên như dây đàn.

Ừ thì việc một Handmage xuất hiện lại sau vài trăm năm thì hiếm thật đấy, nhưng cũng chỉ đủ để Snape quan tâm ở mức độ đọc hai bài báo viết trên tờ Nhật Báo Tiên Tri là cùng. Dạo này cả Bộ pháp thuật cứ xôn xao hết cả lên, các mặt báo chính quy hay báo lá cải đều chạy hàng tít bự về sự tồn tại đặc biệt kia. Hàng ngũ giáo viên tại Hogwarts cũng bàn luận sôi nổi không kém khiến Snape không muốn biết cũng phải biết, không quan tâm cũng bị lôi vào cuộc cho bằng được. Cơ mà cũng chỉ tưởng đứa trẻ Handmage kia chỉ là một sự xáo trộn nho nhỏ trong đời, không ngờ gã lại chính là người được hưởng cái 'vinh dự' chỉ dạy cho nó.

Snape bây giờ nghĩ lại vẫn thấy bực, gã hết nhìn gương mặt đen sì của Chris đến vẻ mặt hớn hở của Alex, chậm rãi nói:

"...mi là Alexander Lawrence?"

"Vâng!" Alex đáp, ánh mắt long lanh nhìn gã. "Ngài có thể gọi con là Alex nếu muốn."

Cái cau mày của Snape lại sâu hơn, trán nhăn lại. Gã mấp máy môi, muốn hỏi thêm nhưng lại thôi.

Gã hết sức nghi ngờ độ chính xác trong câu trả lời của Alex. Theo như Snape được biết thì gã tới đây vì một cô nhóc phù thủy, nhưng trước mặt gã lại là hai thằng con trai, một lớn một nhỏ. Thằng lớn thì Snape biết vì đã gõ đầu nó suốt bốn năm trời. Cá chắc người gã cần tìm là thằng nhỏ hơn, nhưng hình như có gì đó sai sai về mặt giới tính thì phải. Không lẽ cụ Dunbledore già rồi đâm nhầm lẫn lung tung?

"Ái chà, để tôi giới thiệu lại hai đứa nhóc nhà tôi với thầy nhé. Chúng nó chắc hơi bất ngờ."

Ông Lawrence chẳng biết từ lúc nào đã vòng ra đằng sau cả hai đứa con của mình, nở một nụ cười công nghiệp mà ông thường dùng trong các buổi gặp đối tác. Ông chỉ vào từng đứa rồi giới thiệu:

"Đây là Christian, con trai lớn nhà chúng tôi, chắc thầy đã biết nó rồi." Ông xoay qua Alex, nắm lấy cả hai vai nó. "Còn đây là Alexander, con gái cưng của tôi!"

Ông lưu ý nhấn mạnh vào chữ 'con gái' nhằm khẳng định lại thắc mắc trong lòng vị giáo sư. Ông biết thừa vì sao Snape lại tỏ ra ngờ vực như vậy, đây cũng không phải lần đầu ông phải đứng ra đính chính lại giới tính sinh học của con gái.

 Snape không thể không hiểu ý. Biểu cảm trên mặt vị giáo viên thoáng cứng lại, chưa tính đến trường hợp một đứa con gái lại giống y xì một đứa con trai như thế. Xem ra là do gã nhầm chứ không phải do thầy Dumbledore lẩm cẩm...

 Snape ho vài tiếng, lấy lại vẻ nghiêm nghị và nhìn xuống Alex:

"Khụ...như tôi đã nói trước đó với phụ huynh trò, tôi đến đây để chỉ dạy cho trò cách điều khiển và sử dụng ma thuật trong trò một cách an toàn có ích. Mặc dù đây không phải chuyên môn của tôi và đây cũng là lần đầu tiên trong đời tôi làm chuyện này, nhưng rất mong trò ngoan ngoãn hợp tác."

" Dạ?" Alex ngay lập tức thoát khỏi trạng thái phê pha, chậm rãi tiêu hóa những gì giáo sư Snape vừa nói. 

"Ý tôi là từ hôm nay tôi sẽ dạy riêng cho trò, và trò không có quyền từ chối vì cha mẹ trò đã hoàn tất giao kèo với cụ Dumbledore trước đó." Snape trầm giọng, đôi mắt đen lạnh lẽo chiếu thẳng vào Alex. "Và tôi hy vọng trò hiểu ý tôi và tỏ ra hiểu chuyện một chút, tôi không mong Handmage cuối cùng là một con ngốc trong đầu toàn bã kẹo đâu"

"..."

Ý là thầy muốn tận tay chỉ bảo nó á hả? Theo nó biết thì thầy Snape là người chúa ghét phiền phức, hiển nhiên là thầy sẽ không bao giờ tự nguyện nhận cái nghiệm vụ này. Tất nhiên là Alex không ghét thầy, nó chỉ còn một bước nữa là thành simp rồi. Nhưng suy cho cùng người phù hợp với công việc này hơn hết thảy là cụ Dumbledore, không rõ vì sao thầy lại để người khác đi thay như thế này nhưng chắc hẳn là cụ có lí do riêng. Hoặc không là do hiện tại cụ đang bận túi bụi với đống gánh nặng công văn của cả Bộ pháp thuật và Hogwarts.

"Vâng, em sẽ." 

Nó không do dự gật đầu luôn, ai dám từ chối lời đề nghị 'chân thành' của nhà giáo nhân dân Severus Snape chứ. Hơn nữa chỉ là thực hành vài chiêu phép thuật thôi mà, có gì đáng sợ đâu.

"Tốt." Giáo sư Snape gật đầu, hài lòng vì câu trả lời đúng ý. "Ta không còn nhiều thời gian trước khi niên học mới bắt đầu, thứ hai tuần sau ta sẽ lại đến, mong trò chuẩn bị trước tinh thần vì ta không phải loại người sẽ nhẹ nhàng đâu."

Bỏ lại câu nói lạnh nhạt cuối cùng, Snape trực tiếp độn thổ rời đi.

......................




Alex vốn từ xưa đến giờ chưa bao giờ thích học, tính cả kiếp trước và kiếp này thì số lần Alex tỏ ra hứng thú với việc học hành còn chưa đếm đủ mười đầu ngón tay. Đầu nó với chữ nghĩa chẳng khác nào bao cao su và J97, không thuộc về nhau, vào rồi lại trôi ra như chưa từng tồn tại. 

Đấy là với những môn học lí thuyết, thái độ của nó đối với những môn học thực hành lại khác một trời một vực. 

Một trong nhiều lí do Alex háo hức nhập học tại Hogwarts cũng bởi hầu như ở đây nó sẽ được rời xa các bộ môn lí thuyết khô khan như toán, lý, hóa...và gia nhập những môn sặc mùi fantasty và thực hành nhiều như Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, Độc dược, Bùa chú, Biến hình, Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám...nghe thôi mà đã thấy hay rồi.

Kế đó là đội ngũ giáo viên hết sức tài năng và lão luyện của Hogwarts. Ai cũng có phương pháp dạy rất độc đáo và những tính cách rất ư...thú vị. Đặc biệt là vị giáo sư môn Độc dược- Severus Snape. Ông này tuy tính tình lạnh lùng khó gần nhưng lại đặc biệt chung tình và quan tâm đến học sinh, tuy nhiều lúc rất ra dáng phản diện và đì Harry Potter không thương tiếc, thì Alex vẫn coi thầy như idol mà đối xử.

Ngày giáo sư Snape đến. Alex áo sơ mi trắng quần âu đen ra dáng học sinh ngoan ngồi ở phòng khách chờ đợi, trái tim bé nhỏ của nó đập rộn ràng vì phấn khích. Có nằm mơ nó cũng chẳng dám nghĩ có ngày được giáo sư cho cái hẹn nên hồi hộp vô cùng, trực tiếp coi hôm nay là ngày quan trọng, nhất quyết không để giáo sư chờ nữa mà sẽ là người chờ.

Không làm Alex thất vọng, đúng 5 phút sau đó giáo sư Snape đã xuất hiện trước mặt nó sau một tiếng nổ nho nhỏ. Quả đúng là giáo sư, bình thường trông thầy đã khó ở rồi mà nay trông còn đặc biệt khó ở hơn nữa. Alex suýt nữa lăn ra ngất vì độ ngầu lòi của thầy khi thầy quắc mắt nhìn nó.

"A! Chào thầ-"

Chưa cả để Alex kịp mở miệng chào xong, hai chồng sách to đùng ngay lập tức rớt xuống đầu nó chỉ với một cái vẫy đũa đơn giản của Snape. 

"Đây là tất cả những kiến thức cơ bản mi cần biết về một Handmage." Thầy chỉ vào hai chồng sách cao ngất, cuốn nào cuốn nấy dày hơn 500 trang.

"Đọc và nhớ hết những thứ này trong ngày hôm nay, xong thì ta mới bắt đầu dạy dỗ được."

"Dạ?"

Alex tưởng như bản thân mình đã nghe nhầm. Đọc hết đống này á? Trong ngày hôm nay á? Đùa chứ Alex ăn ngủ với số sách này cả năm khéo khi còn không hết, đừng nói là một ngày mà còn phải nhớ cả nội dung nữa.

"Đọc, và ghi nhớ." Thầy Snape nhắc lại với giọng đanh hơn, cảm thấy thỏa mãn đôi chút khi thấy sự đau khổ thoáng qua trong mắt nó.

Alex thì làm gì có quyền từ chối (mà có cũng chả dám) đành ngậm ngùi mở cuốn sách đầu tiên ra. Tía ơi, chữ nó còn nhỏ hơn cả chân giữa của Chris.

-----------------------------------------------------------------

End chương 13.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net