Độc dược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ đợi nói thế
Người được gọi là huynh trưởng đã dẫn chúng tôi đến "nhà" trong suốt chuyến đi đã dặn dò chúng tôi đủ điều
-Mật khẩu là "Thuần Huyết" nhớ cho rõ
------------
-Ta muốn nhắc lũ rắn nhỏ các người một số điều ,cái người có thể lách luật hay như nào đó ta không quan tâm nhưng đừng để bị bắt ,giáo sư Snape là chủ nhiệm nhà ngài ấy rất tốt với chúng ta nếu để ngài ấy bắt buộc phải trừ điểm nhà thì hay chuẩn bị tinh thần trước sự phần nộ của Slytherin đi đám nhóc con,nam tước đẫm máu là con ma của nhà này và mật khẩu sẽ thay đổi đường xuyên cụ thể là 2 tuần 1 lần để đảm bảo không phải ngủ ở ngoài như đám ngốc sư tử  thì hãy giành ít thời gian rãnh rỗi mà các ngươi cho là quý báo của mình mà đọc bản thông báo
-Được rồi phân chia phòng,vì số nữ năm nay khá ít nên mỗi người một phòng

Vào phòng tôi bắt đầu tắm rửa và leo lên phòng ngủ ngay phải dưỡng sức và chuẩn bị tinh thần cho những cơn gió mạnh đang kéo tới

Với thói quen dậy sớm nên vào 5h tôi đã tỉnh,có chút mệt mỏi chắc tại vì hôm qua tôi đã tiêu hao quá nhiều năng lượng
Các tiếc học được bắt đầu vào 9h sáng ,vì đã dậy quá sớm nên tôi quyết định sẽ chuẩn bị bài trước cho các tiếc học hôm nay
Để mà nói bản thân tôi ít nhiều gì cũng đã biết kha khá kiến thức học nhưng đa số cũng chỉ là lý thuyết.Mẹ tôi bà ấy không cho tôi sử dụng phép tại nhà vì bà bảo nó sẽ gây phiền phức cho bà
Vì thế tôi chỉ lý thuyết không thực hành ngoại trừ độc dược chi ít nó không cần dùng đến đũa phép quá nhiều.Sau khi chuẩn bị xong đã 7h hơn tôi nghĩ bản thân cần phải đi sớm để tìm đường đến đại sảnh

Có tới một trăm bốn mươi hai cầu thang ở Hogwarts. Có cầu thang rộng, sạch bóng; có cầu thang hẹp, ọp ẹp; có cầu thang đến ngày thứ sáu thì dẫn đến một nơi khác hẳn những ngày thường; có cầu thang lại biến mất nửa chừng và người ta đi tới đó phải biết mà nhảy qua. Lại có những cánh của không chịu mở ra nếu không nếu không xin xỏ một cách lễ phép, hay không gõ đúng một điểm nào đó trên cửa. Và có những cánh cửa không hẳn là cửa, mà chỉ là những bức tường chắc chắn trông như cửa. Cũng rất khó mà nhớ nổi vị trí của các đồ vật, vì hình như chúng tự do di chuyển lung tung. Mấy người trong tranh treo tường thì cứ bỏ cái khung mà đi thăm viếng lẫn nhau, còn mấy bộ áo giáp chiến binh thì chắc là chúng nó sẽ đi lang thang trong lâu đài.
Mấy con ma cũng chẳng được tích sự gì cả

Nếu không phải bản thân nghĩ nên đi sớm thì chắc chắn tôi đã không thể ăn sáng và trễ học

Vào lúc nữa đêm mỗi thứ tư, chúng tôi phải nghiên cứu bầu trời bằng kính viễn vọng, học tên các vì sao, và quan sát chuyển động của các hành tinh. Mỗi tuần ba lần phải ra nhà kính phía sau lâu đài để học về các loại dược thảo với một phù thủy nhỏ choắt và chán ngắt gọi là giáo sư Sprout. Ở đó bọn tôi học cách chăm sóc các loại cây cỏ lạ và nấm mốc lạ, tìm hiểu xem mấy thứ đó dùng để làm gì.

Lớp học chán nhất là lớp lịch sử pháp thuật. Đây là lớp duy nhất do một con ma dạy. Giáo sư Binns đã già lắm rồi, có khi còn ngủ gục trước lò sưởi phòng giáo viên, sáng hôm sau thức dậy vội vã đến lớp, bỏ quên cả cái xác mình lại trong phòng. Giáo sư Binns cứ giảng và giảng, chúng tôi đứa thì ngủ người thì cứ cặm cụi ghi và ghi những cái tên và những ngày tháng, rồi lẫn lộn những Emeric quỉ sứ với Uric ghớm ghiếc.

Nhưng tôi cũng thật sự dành cho ông một lòng kính trọng.Đến chết vẫn một lòng dạy học

Thầy giáo dạy môn bùa mê, giáo sư Flitwick, là một phù thủy nhỏ xíu, phải đứng trên một đống sách mới nhìn qua được mặt bàn giáo viên. Vào buổi học đầu tiên của môn này, giáo sư bắt đầu bằng cách điểm danh. Khi gọi tới tên Harry Potter, ông rít lên kích động và té lăn đùng xuống.

Giáo sư McGonagall thì lúc nào cũng khác người. Sẽ hoàn toàn đúng khi nghĩ là không nên lôi thôi với bà. Nghiêm khắc và thông minh, bà thuyết giảng cho đám học trò liền một bài ngay vào cái phút đầu tiên của buổi học đầu tiên.

-Thuật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts. Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại. Ta báo trước rồi đó

Sau đó bà biến cái bàn giáo viên thành con heo, rồi biến nó trở lại thành cái bàn. Cả đám học sinh bên dưới bị kích động hết sức và chỉ muốn bắt tay vào làm ngay. Nhưng chúng cũng sớm nhận ra rằng, để biến từ đồ vật thành thú động vật hay bất cứ thứ gì tương tự thì còn lâu chúng mới làm được. Sau khi ghi chép rất những nhiều công thức rối rắm, chúng tôi được phát cho mấy que diêm để học cách biến diêm thành kim.Nhà Slytherin hầu hết đều là con nhà quý tộc và bọn họ đều đã được tiếp xúc với phép thuật từ nhỏ nên trong lần đầu tiên có kha khá người đã biến diêm thành một thứ khá giống kim.Cuối tiếc thì có Malfoy,tôi và một vài học sinh khác.Tôi và Malfoy là hai người đầu tiên thành công nên đã được giáo sư nở cho một nụ cười
Sao nhỉ lòng có chút vui

Lớp học mà ai cũng sốt ruột chờ đợi là lớp chống lại nghệ thuật hắc ám. Nhưng những bài giảng của giáo sư Quirrell hoá ra lại khá nực cười. Lớp học của ông nồng nặc mùi tỏi. Người ta đồn là ông xài tỏi để xua đuổi bọn ma cà rồng ông đã gặp ở Rumani mà bây giờ ông vẫn sợ có ngày chúng mò lại thăm. Giáo sư nói với chúng tôi là cái khăn vành quấn đầu của ông là quà tặng của một ông hoàng châu Phi để tạ ơn ông đã giúp hoàn thân thoát khỏi một con yêu tinh cái. Chúng tôi nghe mà hoàn toàn không tin. Vì một lẽ, khi Seamus sốt sắng hỏi ông đã chiến thắng con yêu tinh cái như thế nào thì ông đỏ mặt và nói lảng qua chuyện thời tiết. Mặc khác, nếu để ý thì sẽ thấy từ cái khăn vành đội trên đầu ông toả ra một mùi rất tức cười. Cặp sinh đôi tóc đỏ thì khăng khăng cho rằng cái khăn ấy nhồi đầy tỏi, giáo sư Quirrell đội là để tự bảo vệ mình mọi lúc mọi nơi.

Hôm nay có hai tiếc độc dược học chung với Gryffindor khá phiền phức rồi đây

Lớp độc dược được học dưới một cái hầm lạnh buốt, lạnh hơn những phòng chính trên lâu đài nhiều, làm bọn học trò chúng tôi rởn cả tóc gáy. Đã vậy lại còn thêm những đám côn trùng li ti bay lăng quăng trong các ống nghiệm thủy tinh, đầy bốn bức tường, nếu không phải đã quen với chúng tôi lập tức sẽ hét toáng lên

Giáo sư Snape cũng giống giáo sư Flitwick, bắt đầu buổi học bằng cuộc điểm danh. Và cũng như Flitwick, ông dừng lại ở cái tên Harry Potter

- À, phải rồi. Harry Potter. Một tên tuổi lừng lẫy mới của chúng ta

Giọng ông dịu dàng. Malfoy và hai thằng bạn, Crabbe và Goyle, che miệng cười khẩy. Thầy Snape điểm danh xong thì ngước nhìn cả lớp. Mắt ông đen nhồm làm người ta liên tưởng đến những đường hầm tối om

Giáo sư bắt đầu nói
- Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược.
Giọng ông không to, thật ra chỉ to hơn tiếng thì thầm một chút, nhưng bọn trẻ lắng nghe không sót một lời. Giáo sư Snape ngoại trừ việc ông chế tạo độc dược giỏi ra ổng còn có một biệt tài khác đó là không cần phải mất công mà vẫn giữ được lớp học im lặng như tờ

Liếc quanh lớp học ông bắt đầu nói

- Vì trong lĩnh vực này không cần phải vun vẫy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làng hương thoang thoảng; cũng chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy… Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết – nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy.

Thình lình Giáo sư Snape nạt
- Potter! Nếu ta thêm rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây, thì ta sẽ được gì?

Potter cậu ta đứng thộn ra đứa mắt nhìn cậu bạn của mình nhưng có vẻ cậu ta cũng chẵng khác cậu là bao nhiêu trong còn hơn

- Thưa thầy con không biết.
Môi của thầy Snape cong lên khinh bỉ:
- Chà, chà, có tiếng tăm đúng là vẫn chưa tới đâu!

Ông không đếm xỉa đến bàn tay giơ cao của Granger
- Một câu khác vậy, Potter! Nếu ta bảo mi tìm cho ta một be – zoar thì mi sẽ tìm ở đâu?
Granger duỗi dài cánh tay để giơ thật cao, thiếu đều nhổm dậy đễ giơ cao hơn
Và cậu ,Potter không có một chút xíu khái niệm nào về cái gọi là be – zoar. Tôi thấy cậu  nhìn sang bọn Malfoy, Crabbe và Goyle. Và chắn chắn cậu ấy phải tức lắm khi thất tụi Malfoy nín cười đến run cả người
- Thưa thầy con không biết.
- Potter, mi tưởng là mi có thể đi học mà không cần mở sách ra chuẩn bị trước sao?

Có lẽ giáo sư đòi hỏi cậu ta phải nhớ tất cả chi tiết trong cuốn một ngàn thảo dược và nấm mốc trong phép thuật.Ngài cũng làm khó người khác quá rồi thưa chủ nhiệm, chưa kể còn đối với một kẻ chỉ mới biết tới thế giới phép thuật này cách đây không lâu.Tôi thấy ông có vẻ có định kiến khá nhiều với Potter,điều gì khiến ông phải như vậy?

Giáo sư vẫn làm như không thấy cánh tay giơ cao run rẩy của Granger

- Potter, cây mũ thầy tu với cây bả chó sói khác nhau ở chỗ nào?
Tới nước này thì Granger đứng hẳn dậy, cánh tay giơ cao của cậu ấy thiếu điều muốn đụng cả trần hầm

- Con không biết. Con nghĩ chắc là Herimon biết, sao thầy không thử gọi bạn ấy?
Tôi nghĩ cậu ấy thật sai lầm khi nói như vậy với ông
Vài tiếng cười cười nổi lên. Seamus nháy mắt với Potter. Giáo sư Snape có vẻ bực mình. Ông nạt Granger
- Ngồi xuống!
Quay sang Potter, ông nói tiếp
- Potter, đây là chút kiến thức dành cho mi: lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dười tên: cơn đau của cái chết đang sống. Còn be – zoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử con dê, có thẻ giải hầu hết các chất độc. Mũ thầy tu và bả chó sói là một, còn có tên là cây phụ tử? Chúng bây còn đợi gì mà không ghi chép vào tập đi?

Thế là tiếng sột soạt của viết lông chim chạy trên giấy da đồng loạt trổi lên. Giọng thầy Snape vang lên trên cái nền sột soạt đó
- Nhà Gryffindor mất một điểm vì sự hỗn xược của mi đấy, Potter
Từ đó cho đến cuối buổi học về độc dược tình hình không khá lên chút nào cho nhà Gryffindor
Giáo sư chia chúng tôi thành các nhóm mỗi nhóm hai người

Tôi chung nhóm với Malfoy.Cậu ta làm rất tốt chúng tôi thay phiên nhau mà làm công việc của mình.Không ai cất lời hay nói chuyện với nhau câu nào.Tôi nghĩ cậu ta chắc sẽ khinh khỉnh mà chê bai tôi nhưng có vẻ là không phải
Giáo sư đi khắp phòng học đi qua nhóm nào ông cũng đều chê bai chỉ đến khi tới chỗ Malfoy ông mới mở lời khen ngợi mà kêu đám nhóc chung tôi học hỏi theo

Được khen thế cậu ta có vẻ rất vui.Khuôn mặt trắng nõn hiện lên một nụ cười đúng tuổi với cậu không còn là nụ cười nhếch mém khi đứng bên tụi Potter

Neville chẳng biết bằng cách nào mà đã nấu chảy cái vạc của Seamus thành một thứ méo mó không biết gọi tên là gì

Giáo sư bắt đầu quát tháo cậu ta và chửi sang luôn cả Potter.Tôi bắt đầu cảm thấy tội cho cậu ta rồi

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net