Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Tìm

Đêm khuya tối tăm mù mịt, không có lấy một tiếng động, nó khiến ta chợt lóe lên suy nghĩ rằng bóng tối này sẽ kéo dài đến vô tận, sẽ không còn thời gian tồn tại và cũng sẽ chẳng còn hi vọng gì nữa để thoát ra khỏi sự yên tĩnh đến đáng sợ này.

Bỗng! Một tiếng khóc yếu ớt cất lên. Tiếng khóc của sinh linh bé nhỏ mới chào đời ấy làm cho màn đêm đáng sợ từng chút một vỡ tan ra , lóe lên một tia hy vọng nhỏ bé rồi lớn dần...

Mưa rơi, tí tách tí tách. Mặt trời từ từ lấp ló mang những tia nắng chiếu lên từng góc gách. Cả con phố Grey Street vừa trải qua một đêm đáng sợ đang được gội rửa. Rửa sạch những thứ đáng sợ vào đêm hôm trước, mọi thứ bùng lên sức sống mãnh liệt. 

--------------------------------

- Con... con gái của chúng ta!

- Ừ! Con gái của chúng ta!

Một giọng nữ nức nở vang lên và giọng của một chàng trai đáp lại. Có thể dễ dàng thấy được tình yêu dịu dàng ngập tràn trong những âm thanh thì thào ấy, nhưng... sao những thanh âm ấy lại xen vào những tia đau thương đến thế?

Người mẹ nhẹ nhàng chạm vào bờ má của đứa con vừa chào đời. Làn da mới sinh cũng chỉ có thể nhăn nheo và không đẹp chút nào, nhưng có vẻ hai người ở trong căn phòng gỗ cũ kỹ ấy lại không nghĩ thế. 

- Thật xinh đẹp! - Người con gái vừa mới làm mẹ ấy nỉ non với chồng mình.

- Tất nhiên, đấy là đứa con bé bỏng của hai ta! Con bé sẽ luôn luôn xinh đẹp nhất, như em vậy... - Chồng cô dịu giọng đáp.

"Đứa con của chúng ta", cụm từ ngọt ngào này đã được lặp lại rất nhiều lần giữa hai người theo cách yêu thương nhất mà người ta có thể nghĩ tới.

- Anh yêu, em muốn cho con một cái tên tuyệt vời. Cái tên mà con có thể biết tình yêu cuối cùng chúng ta có thể dành cho con nhiều như thế nào. 

- Không, em của anh ơi, không phải tình yêu cuối cùng. Em à, là mãi mãi. Chúng ta sẽ cho con một cái tên giúp con biết ta sẽ mãi mãi yêu con. - Chàng trai lần đầu làm bố vụng về ôm đứa con gái của mình vào lòng, hôn lên cái trán non nớt của nó và nhìn bằng ánh mắt ấm áp mà bi thương tột cùng.

- Đúng rồi, là mãi mãi... - Giọt nước mắt lăn nhẹ trên khuôn mặt tái nhợt của cô ấy.

--------------------------------

- Olwen ******** ư? Hừ, nghe như vẻ bố mẹ nhóc cũng yêu thương nhóc đấy, thế mà dám bỏ mặc nhóc ở đây. Haha..., buồn thật. .... . Haissss! Được rồi, từ giờ ta sẽ nuôi nhóc! - Tiếng nói đầy hơi rượu và thật táo bạo của một thanh niên trẻ tuổi. Chỉ nhìn qua cũng có thể chắc chắn rằng cậu ta chỉ mới đi lạc vào căn nhà gỗ nhỏ này sau khi trải qua một cuộc liên hoan nhậu nhẹt tưng bừng.

Khi ấy, cậu ta không hề nghĩ tới rằng, câu nói vô tình vào lúc không tỉnh táo của người con trai đó đã mở ra một câu chuyện mới cho đứa trẻ đang say giấc nồng cùng nhiều con người khác kể cả chính cậu ta...

Hết mở đầu.

Tác giả: Khụ, khụ, chắc cũng hơn năm rồi mới cho bộ truyện này ra ánh sáng. Kì thực tui cũng ko nhớ nổi cốt truyện là gì cho lắm:>>. Nhưng! Sau khi đọc lại thì tui lại nghĩ: "Mình viết hay như lày mà ko viết típ thì phí nhể...:)))" . Nên tui quyết định viết lại :))), đùa thôi. Tui biết trình tui gà lắm nên có gì mong mọi ngừi chỉ bảo thêm ạ. Chúc mọi người có 1 trải nghiệm đọc truyện vui thiệt vui ạ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC