Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shina ' Pov
Hiện tại chúng tôi đứng trước cánh cửa của Chặng 2, cánh cửa dần dần mở ra. Bên trong là những cái bàn nấu nướng đc đặt san sát nhau, phía trên là một cô gái và một cậu con trai mập mạp. Đó chính là Menchi và Buhara, giám khảo chặng 2.
Menchi nói dõng dạc thử thách ở Chặng 2 là : Săn Heo
- Tôi là Menchi, đây là Buhara. Chúng tôi sẽ là giám khảo chặng 2
Thế là mọi người tản ra, tôi thầm chửi rủa cái thử thách này. TÔI LÀ ROBOT ÉO BIẾT ĂN, CŨNG ÉO BIẾT THỬ. TRỜI ĐẤT ƠI!!! Nhưng vì phải muốn cả đội thắng nên tôi đành bật chế độ Nấu ăn vậy. Gon trượt xuống đồi, cả đội trượt theo, tôi thì chậm rãi bước xuống. Chợt tôi dừng lại vì thấy một bầy heo... Và... Chúng đang gặm xương sao?!
- Heo kìa - Gon dừng trượt chỉ vào mấy con heo
- Khoang đã... Đừng nói đó là xương ng đấy nhé - Leorio đổ mồ hôi miệng mấp máy
Thế là chúng tôi bị đàn heo phát hiện, tụi nó dí sừng vào chúng tôi rồi tấn công. Cả bọn chạy hí hả như ma rượt ấy. Bỗng một con heo từ đâu dùng sừng đấm vào ngực tôi
- Chết rồi... Năng lượng của mik - Tôi bị đấm trúng ngay chỗ Động cơ
- BIK RỒI, ĐIỂM YẾU CỦA NÓ CHÍNH LÀ ĐỈNH ĐẦU - Gon chợt hét lên. Mọi người đều tấn công vào đỉnh đầu, tôi liền nhảy lên dùng chân đá vào chỗ đó. Mọi ng vác heo về, tôi nhìn quanh xem có ai thấy cảnh lúc nãy hay ko
Illumi? Hắn đứng đó từ nãy đến giờ sao? Hắn phát hiện ra rồi sao? Thôi kệ đi. Tôi vác heo về vs một tay đi tới đâu ai cũng nhìn.

Giờ là phần nướng heo, tất cả các thí sinh đều dân heo lên. Menchi luôn nói "KO" với tất cả còn Buhara thì ăn sạch
Gon, Kurapika và Leorio đều thất bại, tôi nhìn "sản phẩm" của mik rồi nảy ra một ý tưởng. Tôi lấy chai mù tạt xịt vào con heo và thêm ít gia vị để làm nó giống nước sốt. Tôi đưa lên, Menchi nhìn một lúc, vẻ ngạc nhiên
"món ăn này... Mùi hương rất tuyệt,
bày trí rất đẹp mắt. Điều quan trọng là... sự hoà trộn giữa gia vị cũng rất hoàn hảo. Cô bé này... "

Tôi nhìn Menchi, hình như cô ấy đang đánh giá món ăn của tôi, giơ chiếc đĩa lên và nếm thử. Mọi ng ngạc nhiên
Có ng đỗ rồi sao? Tôi đoán họ nghĩ vậy Menchi bỏ vào miệng ăn thử, sắc mặt rất hài lòng, thấy vậy tôi nở nụ cười
Đến phần tương cà... Menchi cay đến mức phun lửa. Tôi nở nụ cười tinh nghịch, thấy Hisoka và Illumi đang nhìn tôi nên đành nhịn vậy. Cuối cùng Buhara tạt nước vào Menchi và cô ấy đã ngất. Tôi ung dung về chỗ như chưa có chuyện gì xảy ra vậy, Killua hỏi tôi
- Đó là mù tạt, cậu ngụy trang nó thành nước sốt ?
- Yup - tôi trả lời cách thản nhiên
- Sao cậu lại làm vậy? Cậu sẽ thắng mà? - Gon hỏi
- Trò vui chỉ mới bắt đầu thôi - tôi cười tinh quái
  Bỗng từ trên cao xuất hiện một chiếc phi thuyền, rồi có một ông lão nhảy xuống. Ái chà chà! Lão Netero đây mờ - Ồ, Menchi... Hình như cô đã đánh rất toàn bộ thí sinh và bị... - lão nói ko nên lời
- Vâng - Menchi nhìn tôi - Tôi ko xứng đáng làm ban giám khảo
- Ko, cô hãy tiếp tục làm ban giám khảo... Và sao ko ra thử thách khác nhỉ?

Thế là Menchi tiếp tục làm ban giám khảo cho chúng tôi, thử thách mới sẽ là lấy Trứng nhện đại bàng ở núi Tách Đôi. Dễ mà chỉ cần chờ có gió và nhảy, Menchi làm mẫu. Gon, Killua và Tôi nhảy xuống sau đó tất cả mọi người nhảy theo, một số bám vào tơ thả tay và lấy trứng nhưng ko có gió, họ cứ thế mà rơi xuống... Và... Bạn bik đây.
- Nhảy xuống thôi - Leorio nhanh nhảu
- Ko - Killua lên tiếng
- tại sao? Còn chờ gì nữa - Leorio cãi lại
- Chưa có gió - tôi nhìn xuống
- Hả?! gió ? - Kurapika
- mọi ng nhìn thử xem - tôi ngoảnh mặt xuống dưới, tất cả mọi người nhìn theo. Những người lấy trứng họ rơi xuống nhưng ko bay lên như Menchi.
Tơ sắp đứt, nó ko thể giữ lâu đc số người khủng này, nhìu ng ko chịu đc và họ đã nhảy. Leorio dần mất kiên nhẫn . Gió
- NGAY BÂY H - Gon hét lên
Tất cả mọi người cùng nhảy, lấy trứng và cơn gió đưa tất cả lên. Lấy 1 trái có ít quá ko? Thôi, lấy hết luôn vậy.
  Mọi ng bắt đầu luộc trứng, những ng ko dám nhảy xuống thì tiếc nuối. Gon và Killua quay về phía tôi
- Shina cậu c... - tôi quay lại nhìn họ thì thấy họ đang nhìn tôi tỏ vẻ ngạc nhiên
- Sao vậy? - Tôi mặt tỉnh bơ nhìn họ, cùng lúc Kurapika và Leorio đi tới
Họ cũng ngạc nhiên
- Một trứng, hai trứng, ba trứng,...một bọc, hai bọc... Quá trời bọc - nghe Leorio nói tôi mới nhìn lại, tôi lấy hơi nhìu bọc nhỉ?
- À, 5 bọc này mấy cậu giúp tớ phát cho mấy ng rớt nhé! Tớ ko cần ăn đâu - Tôi nói và đưa cho họ
- À... Ừ
                     ------------------------
Chặng 3 sắp bắt đầu, chúng tôi lên phi thuyền của Netero nghỉ ngơi, Killua quay sang rủ chúng tôi đi khám phá chiếc phi thuyền
- các cậu đi đi, tớ thấy hơi mệt - Tôi nói rồi bước về phòng. Khóa cửa lại, phong ấn nó để đảm ko ai có thể vào phòng

Tức quá! Con heo đáng ghét, nó làm tôi bị hao tổn quá nhiều năng lượng cho phép. Tức quá! Đành khởi động lại vậy. Nằm xuống giường, nhấn nút ở ngực, xung quanh tôi bắt đầu tối lại

Gì vậy? Đây là đâu? Chói mắt quá. Ơ... Đây là vườn hoa hồng xanh của nii mà. Đảo mắt nhìn quanh, tôi thấy một cô bé khoảng chừng 3 tuổi, cô bé đó khá giống tôi. Ko,cô bé đó chính là tôi lúc nhỏ,còn cậu con trai đó là.......
Nii-san ?! Tôi nhớ anh tôi hơn tôi 8 tuổi thì phải, nghĩa là giờ anh 11 tuổi.
Anh nói gì vậy? Lại gần thử xem

- Shina, em đúng là ích kỷ. Ba mẹ chỉ thương mik em thôi - anh chỉ vào mặt tôi
- A... Anh ,em x... xin lỗi ...hức hức - tôi mếu máo khóc
- Á... Nè nè... Anh nói giỡn mà, đừng khóc
- Thật ạ? - tôi ngước mặt lên
- Ừ, vì ng anh yêu nhất chính là em và Shiro - anh tôi xoa đầu tôi
- em cũng yêu anh và nee-chan - tôi ôm chầm lấy anh

Tôi ngạc nhiên, đầu óc đau nhức. Bỗng hiện lên một khu rừng, A!!! Đây là khu rừng mà tôi thường luyện tập mà. Có cô bé đang tập bắn cung ở đó, ng lem luốt, dính đầy đất cát. Tôi đây mà! Một cô gái bước tới, Nee-chan?

- Nee-chan ! - tôi chạy lại gọi chị
- Em là ai? Em bẩn vậy? Thật khó thương mà - chị nhìn khinh tôi
- Ko bẩn đến mức khó thương hả nee? - tôi nhìn lại, tin là thật
- Ôi Shina!!! Nee giỡn thôi mà, sao em lại tưởng thật vậy? - chị nhéo má tôi - đi tắm rồi lại đây ăn trưa vs chị !
- Dạ - tôi nói một tiếng

Chói quá, tôi cố gắng nhìn rõ hơn
Ba?!

- Ba, con muốn trả thành người vĩ đại giống như ba vậy - tôi nhìn ng đàn ông bên cạnh
- Ừ, nhất định con sẽ làm đc - ba nói rồi ôm lấy tôi - con nhớ, nếu ai đi cùng con trên một con đường, đối tốt vs con, thì họ là đồng đội của con
- Đồng đội ạ?
- phải, đồng đội... Và con ko bao giờ đc bán đứng đồng đội... Con hứa chứ? - ba nói vs tôi
- vâng con hứa - Tôi cười thật tươi

Ba, con...
Mẹ?!

- Mẹ à, Zen nói vs con con là bạn cậu ấy - tôi nắm tay ng phụ nữ
- chắc cậu ấy rất vui vì có đc ng bạn như con - mẹ tôi cười hiền
- Bạn là gì vậy ạ? - tôi hỏi
- Bạn là ng luôn đối xử tốt với con, luôn ở bên con khi con buồn và luôn an ủi con. Khi con ở bên họ, con sẽ thấy ấm ở đây - mẹ quỳ xuống đặt tay lên ngực tôi
- ... Nhưng con là robot...
- Việc con là robot hay ko ko quan trọng, quan trọng là con có tâm hồn - mẹ cười
- Hai - Tôi nói rồi chạy lại ôm mẹ

Thời gian đó thật vui vẻ làm sao, tôi cười
Đột nhiên tất cả đều biến thành màu đen, có vài chỗ nhuộm màu đỏ của máu... Máu. Có một cô bé...là tôi lúc đó hình như tôi 8 tuổi... Gì vậy? Một chiếc lưỡi hái dính máu, tôi đang cầm thứ đó trên tay, đôi mắt màu đỏ máu vô hồn, mặt bị dính máu... Thật kinh dị... Khủng khiếp. Xác của một ng đàn ông... Ba?! Chết rồi... Ko... Đừng!Ba chết rồi... Con xin lỗi! Con ko cố ý...

Đau quá !
Nhức quá !
Đầu tôi...
Ko

- KO - Tôi tỉnh dậy, là phòng tôi... Mồ hôi đầm đìa trên trán, tôi thở dốc...
Lại là nó... Tôi vò đầu bứt tóc
Mặt tôi, tôi sờ nó. Ánh sáng của mặt trăng chiếu qua của sổ... Tôi run... Phải! Tôi sợ
--------------------End chap 3---------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net