Chapter 23: con nhạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Lưu ý chapter này sẽ thiên về sự việc mà nv9 chúng ta không chứng kiến, dạng theo góc nhìn khác)

(Nghĩa là hoàn cảnh trước khi xảy ra sự cố)

(Đáng ra mình nên viết tình tiết sau khi nv9 bị bắt ngay lập tức? Nhưng suy đi nghĩ lại phải dành hẳn 1 chapter để thuật lại cùng quá trình nhưng với gốc nhìn nhận thức khác)

(Chapter này là tổng hợp, những lần viết gian dỡ rồi bỏ quên xong lại viết thêm. Nếu có chi tiết nào khó hiểu các bạn có thể cmt để mình giải thích nhé^^)
______________________________

Đã được 1 tháng hơn Killua biến mất không tung tích!

Tôi đã phái người đi dò la những địa điểm Killua dừng chân đến...

Nhưng thằng bé cảnh giác cao nên...việc tìm kiếm gặp rất nhiều vấn đề.

Mẹ vui mừng khôn siết.

Bà ấy chắc rất vui khi con trai bản thân yêu quý lại tấn công gây ra thương tích.

Thật khó chịu khi phải chia một phần thời gian công việc để giải quyết chuyện của Killua...

Và cả của con ranh đó...

Con nhỏ phiền toái đó.

Tôi.

Vốn không muốn dành nhiều lời để bận tâm đến vấn đề linh tinh của mấy kẻ tầm thường gây ra?

Nếu muốn tôi thổi nhẹ nó một cái? Con ranh đó cũng chết ngay.

Chính nó là cội nguồn của việc rối ren này.

Cũng chính nó làm phần lớn các chuỗi sự việc liên tiếp bị rối tung lên không theo bất kỳ quy tắc nào nữa!

Việc sau khi tôi cùng Kalluto vứt đại nó xuống thác nước vẫn chưa chấm dứt cái mạng trời phú của nó.

Trong lúc tôi dự định sẽ tự tay giết nó thì Hisoka đã yêu cầu tôi giao cho hắn?

Hắn ta khá thích thú khi nghe tôi nói những chuyện nó đã gây ra...

Có vẻ sở thích quái gở lại nổi lên? Tôi miễn cưỡng ủy thác giao cho hắn tùy ý làm!

Miễn con ranh đó đừng xuất hiện nữa, thì sao cũng được!

Đừng xuất hiện cản trở quỹ đạo sống vốn có của tôi là được!

...

Một tuần sau đó, hắn gọi đến tôi...

"Illumi~❤"

"Ta vừa xử lý cô bé đáng yêu xong hết rồi!"

"Thật sự muốn bé yêu nhà cậu sống tiếp vì có vẻ rất đáng để quan sát?"

"Nhưng ta lỡ hứa với cậu rồi...thế nên phải làm thôi!"

"A~"

"Thật buồn làm sao..."

Giọng điệu nuối tiếc đó khiến tôi tin và cho qua, rằng hắn hoàn thành như lời nói.
.
.
.
Không lâu sau...

Có một gia tộc nọ liên lạc với mẹ tôi.

Họ cũng là người từng thuê tôi và mẹ để xử lý bang xã hội đen ở khu di tích bỏ hoang kia

Và nay họ lại đang ráo riết tìm cô con gái của mình.

Đặt điểm nhận dạng, là cô gái trẻ dáng người mảnh khảnh và mái tóc đen.

Chỉ cần tìm thấy cô con gái rượu của họ. Thì có thể tự mình ghi bất kỳ con số 0 nào cho ngân phiếu chi trả của họ.

Ban đầu cả tôi và mẹ đều hoài nghi đặt nghi vấn? Liệu có phải con nhỏ đó là cô con gái họ đang tìm kiếm?

Càng hợp lý hơn...khi nó lại xuất hiện ở khu di tích hoang vắng mà còn ăn mặc của giới thượng lưu.

Chỉ có thể là nó!

Con nhỏ "lồng kín" dở hơi bỏ nhà đi bụi, lo chuyện bao đồng!

Mẹ tôi đã từ chối nhưng thiết nghĩ? Tôi lại đồng ý...

Một mũi tên dính hai con nhạn. Tôi sẽ tự mình thực hiện

Tôi khá thích tiền? Miễn dùng nó để mua thêm vài dụng cụ để làm việc thì nghe cũng hay đấy.

Nhưng...?
Vấn đề bây giờ cần xác nhận tên Hisoka đã giết nó hay chưa?

Hay là hắn lại đùa giỡn với tôi mà vẫn để con nhỏ đó sống.

Vì nó là con gái yêu của gia tộc quyền thế...bắt nó thì có thể làm song song hai việc!

Nhận tiền thưởng từ phía bên yêu cầu và cũng...làm mồi nhử lôi kéo thằng bé Killua về nhà!

***
.
.
.
***

Tối thứ bảy tại quán bar cạnh biển.

Tôi đã hẹn Hisoka đến...

"Ôi lâu rồi chúng ta mới có việc hẹn hò thế này nhỉ Illumi~❤"

(Hisoka khúc khích nhâm nhi ly rượu vang, đảo mắt nhìn Illumi không rời...)

"Nhảm nhí."

"Haha~ quả nhiên vẫn cố gắng né câu thả thính của ta nhỉ?❤"

"Thế..."

"Hôm nay cậu gọi điện gấp rút là có chuyện gì à?"

"Lại muốn hợp tác làm ăn nữa sao~❤"

"Hay là hẹn nhau thách đấu...?"

"Hoặc là~"

(Illumi tay chống cằm to mắt trừng Hisoka)

"Sao thế? Căng thẳng quá đó--"

"Tôi muốn biết anh đã giết con nhỏ đó chưa?"

"Hả...?"

Sát khí bốc lên nghi ngút, Hisoka khóe miệng vẫn cười đang tỏ ra ngây thơ.

"Hừm..."

"Xem ra...?"

"Anh chưa xác định được phải không?" tôi bắt đầu tra hỏi

Hắn ta ngã người về sau rồi đáp

"Ờ"

"Ta theo lời cậu cũng gặp được bé con đó?"

"Hình như đang sống cùng lũ trẻ mồ côi?"

"Ta cũng khá thích em ấy~"

"Cơ thể cứ như chỉ cần thổi cái là bay đi mất. Nhưng ta chứng kiến sự tự tin và sức phòng thủ đó..."

"Ta phải thốt lên rằng em ấy rất hấp dẫn ❤"'

Hắn ta bắt đầu luyên thuyên về việc hắn thích con ranh đó.

Mà không đi vào vấn đề chính khiến tôi có chút mất kiên nhẫn.

"Thế tóm lại, anh thích gì tôi không quan tâm?"

"Tôi chỉ cần biết con nhỏ đó ra sao thôi"

"Chết rồi hay...anh đã tha cho nó sống?"

Hắn liếc nhìn tôi, rồi chỉ im lặng thay câu trả lời.

(Illumi nhăn mặt thở dài)

"Thế anh vứt nó ở đâu?"

"..."

"Băng nhện"

"Ta đã vứt xác em ấy cho một chân nhện!"

"..."

Băng đảng nhện?

Cha từng bảo.

Làm gì thì làm nhưng đừng dây dưa với lũ nhện... Chúng khó đối phó nếu trực tiếp đối đầu sẽ phản tác dụng.

Hắn suy nghĩ cái quái gì lại vứt nó cho một thành viên băng nhện chứ?

Nếu hắn vứt nó ở xó nào tôi còn hoan nghênh, đằng này lại...

"Thế? Anh có kiểm tra nó không?"

"Giết như thế nào mà anh nghĩ nó chết hẳn?"

"Ta ư?"

"Không lầm thì...ta bóp chiếc cổ bé xíu của em ấy!"

"Hừm...nghẹt thở mà chết...ư."

"Xem ra không phải là phong cách thủ tiêu của anh như mọi khi nhỉ...?"

"..."

"Nhưng ta cần biết lý do cậu lại hỏi về em ấy...? Illumi ạ~"

( Hisoka chìa tay vuốt nhẹ tóc Illumi, chơi đùa)

"..."

"Nếu đã thế không dài dòng chi nữa?"

Tôi cũng không ngừng ngại mà nó rõ vấn đề với hắn.

Chỉ sau vài chi tiết đã nắm rõ vấn đề rất nhanh.

"Xem ra cậu muốn ta quay lại gặp nhện để xác minh sự việc à~?

"Phải!"

"Hừm...ta đoán khá khó?"

"Hử?"

"Tại sao?"

"Vì ta tự ý vứt một cái xác vào vali trước cửa phòng một quý cô nhện nóng tính...nên cá chắc cô ấy gặp lại sẽ ăn tươi nuốt sống ta mất~ "

"..."

"Hừm..."

"Cứ theo dõi là được!"

"..."

"..."

(Illumi nghiêng đầu lẩm bẩm)

"Nếu như nó còn sống may ra đang được cô ta chăm sóc...?"

"Hử?"

Gương mặt không đổi ngạc nhiên to mắt nhìn tôi.

"Sao thế? Tôi nói không đúng à?"

"..."

"Cậu nghĩ cô gái nhện đó sẽ chăm sóc em ấy ư???"

"Hahahahah!!!!!!"

"Ta cười chết mất!!!!??"

(Hisoka cười rất to đến cả căn phòng bar chỉ vang vọng tiếng cười của hắn)

"Nhưng..."

"Cũng đáng thử!"

"Rất hay ho đấy..."

"..."

Cuộc trò chuyện kết thúc, nhiệm vụ còn lại tôi giao lại cho Hisoka vô điều kiện.

Hắn hứng thú mà không đòi hỏi bất kỳ quyền lợi nào?

Xem ra hắn có kế hoạch riêng...

Nhiệm vụ theo dõi bắt con chuột nhắt sẽ bắt đầu!

______________________________

*Tic tack~*

*Tic tack~~*

Hisoka tủm tỉm nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ đeo tay mới lấy được từ người khác.

Anh ta đang đứng trên nóc toa tàu lửa đang chạy không ngừng nghỉ kia.

"Hừm..."

"Sắp đến thành phố của mẹ thiên nhiên rồi ư~❤"

"Hah...ha..."

"Nóng lòng quá đi!!"

"Rất ngạc nhiên khi trưởng thiếu gia nhà Zoldyck lại hấp tấp đến vậy!"

"Machi sẽ không ngại vứt em ngay..."

"Còn nếu vẫn giữ em lại...quả là rất đáng để bận tâm ~"

"..."

Cứ thế Hisoka đã đặt chân đến thành phố của mẹ thiên nhiên vào giữa đêm hôm đó, nơi cây cối um tùm và chen chút cùng những ngôi nhà lơ lửng trên trên cây.

...

Anh ta vừa đi vừa ngân nga khúc nhạc tự sáng tác...

"Quý cô nhện Machi♫~♪~•"

"Và bé con đáng yêu~♪♫~~"

"Ta đến đây~♡~♫♪~~"

...

Chỉ vài tiếng sau, anh ta đã có mặt tại cổng sân vườn của khách sạn nơi Machi đang trú.

"Hửm?"

"Khóa cổng rồi ư?"

"Thế đành lẻn vào thôi~♫"

Trong nháy mắt anh ta phóng như tên bắn qua từng tán cây mọc sang xích nhau.

"Tòa nhà nào nhỉ?"

"Không lầm thì là tòa nhà có pho tượng chó sói canh gác ở cửa ra vào thì phải?"

Vị trí đẹp đấy!

Ta sẽ ngồi đây vậy!

Một chiếc ống nhòm nhỏ, anh ta lấy nó ra bắt đầu công việc của mình ở gốc khuất của cành cây to nọ.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Anh ta tiếp tục im lặng quan sát ngày qua ngày, một cách tỉ mỉ không bỏ qua từng chi tiết bất thường nào...kể cả vẻ mặt của "tri kỷ thân mến" của mình.

Nhưng.

Có vẻ anh ta không toại nguyện, khi Machi luôn biến mất mỗi khi bị bám đuôi và cũng như một khi vào khách sạn thì đến tận tối khuya mới lảng vảng gần cổng rồi đảo vô trong lại...

Thời tiết thì cứ đổ những hạt mưa nặng trĩu, khiến cho vấn đề ẩn nấp trở nên khó khăn và cản trở tầm nhìn rất nhiều.

Cứ thế liên tục khiến kẻ hấp tấp như Hisoka bị mất hứng thú...

Và cuối cùng anh ta đưa ra một quyết định...sau vài ngày mà chẳng có kết quả!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"A!"

"Ta nên gọi không nhỉ?"

"Cứ thế này ta sẽ bỏ đi vì nhàm chán và thất hứa với thiếu gia Zoldyck mất~"

"Nhưng..."

"Machi à..."

"Cô cảnh giác đến vậy sao?"

"Huh~ ta không tài nào không thể không nôn nóng muốn biết sự thật!"

"Đã hơn vài tuần như này! Ta không thích chút nào~"

"Và cả...nơi này thế quái nào lại mưa không ngừng vậy~?"

Dưới cơn mưa tầm tã vào sáng sớm, Hisoka ướt như chuột lột đã không biết bao nhiêu ngày.

Anh ta trú tại một bến xe nọ, có lẽ định rời đi? Hay chăng đang chuẩn bị cho một điều gì đó...?

Hisoka lấy điện thoại của mình và tay liên tục bấm số.

Gương mặt hiện lên vẻ ẩn ý vô cùng...

Phải! Anh ta gọi đến Machi!

Ở đầu dây bên cô cũng nhận được tín hiệu, liều nhấc máy.

**"Ta đang bận có chuyện gì nói sau"**

Chà? Giọng nói gắt gỏng như mọi khi nhỉ...?

Đầu dây ngoài tiếng cô ta còn có cả tiếng tivi luôn sao?

Hiếm thấy thật?

"Sao thế? Ta đến chào hỏi tri kỷ kháu khỉnh của mình mà không được ư?❤"

**"Nhiều lời!"**

**"Không gì ta sẽ cúp máy!"**

Hửm? Muốn cúp máy ư?

"Chờ đã, cô cúp máy lúc ta chuẩn bị nói lời quan trọng đó!!!"

"Mau đến chỗ ta...! Chỗ cô ở ta đây chán ngấy rồi!"

**"..."**

**"Ngươi định giở trò gì nữa đây?"**

**"Ra kẻ cứ lấp ló mấy tuần nay là ngươi à? Chuột cống!"**

Phản ứng có hơi chậm, giọng nói có chút khẩn trương nhỉ? Haha...

"Ấy ta đã định làm gì đâu?"

**"Thằng chó nhà ngươi có gan thì ra mặt đi??!!"**

"Ta nói đùa ý mà?"

(Hisoka dứt câu liền cúp máy trước)

Xem ra...có gì đó khuấy động cô ta nhỉ?

Phải chăng...

Cô ta đang sợ mình giành lại thứ cô ta đang có ư!

Hah...ha?

Không lẽ...em ấy còn sống?

Khi mình đã dường như đã bẻ gãy chiếc cổ bé xinh đó?

Mình còn tỉ mỉ chơi đùa mà viết cả tên em ấy bằng máu để lại cho lũ nhóc mồ côi đó cơ mà...?

Hah??

Machi cô cứu sống em ấy sao?

Hahah!!

Cô ta có điểm yếu rồi!

Cô ta đang lo lắng!!?

CÔ TA SẼ GỌI LẠI!!!!!!!

CÔ TA SỢ MẤT EM ẤY????!!!!

CÓ PHẢI MACHI MÌNH BIẾT KHÔNG THẾ??!!!
.
.
.
.
.
*reng reng!!!!!!!!!!*
.
.
.

.
.
Tiếng điện thoại anh ta réo lên liên miên...

Hisoka nhẹ nhàng ngồi xuống vắt chéo chân vui vẻ bắt máy.

*bíp*

**"Ngươi đang ở đâu?"**

**"Ta sẽ đến gặp ngươi"**

Thay đổi thái độ bình tĩnh rồi ư?

"Ta ư? Chắc là..."

Đòi gặp mình ư?

Chắc đang chuẩn bị đồ nghề để giết mình đây❤

A~~!!!

Machi~~~!!!!

Nếu không vì lời hứa Illumi thì chắc mình sẽ có cuộc thử sức với quý cô nhện rồi!

Cơ hội ngàn năm có một vậy mà...haiz...

Thật đáng tiếc... nhiệm vụ là phải làm cô ta lộ ra sự tồn tại của em ấy!

"Ta đang ở một bến xe xa nơi đô thị lọng gió của cô thì phải?~❤"

"Chán quá mau đến đi~anh chàng hấp dẫn như ta không chịu được sự tầm tã này đâu~"

**"Được rồi ở yên!"**

**"Ta sẽ đến!"**

**"Nếu ngươi giở trò bỉ ổi nào thì đừng trách ta không báo trước!"**

"Haha~ tất nhiên rồi!"

*bíp*

(Hisoka cười rồi chào tạm biệt Machi)

"Nếu như không làm gì thì chả còn gì thú vị cả! Machi ạ..."
.
.
.
.
.
Mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch của Hisoka

Machi cứ đã rời khỏi khách sạn và lên đường gặp anh ta như tin nhắn địa chỉ đã gửi.

Nếu nói là gần thì là nói dối khi Machi tốn cả mấy tiếng đồng hồ, mới đến được chỗ bến xe hẻo lánh này.

Nhưng cuối cùng chẳng thấy người đâu...

Mà chỉ thấy dính bẫy của tên đểu cáng Hisoka.

*reng reng...!*

Machi tức tối nhấc máy.

"Hah..."

"Định chơi trốn tìm à? Trẻ con thật đấy Hisoka!"

**"Ơ ta đã bảo ta cực thích trò đó cho cô nghe chưa nhỉ? Machi..."**

"Ta không có thời gian tham gia trò tiêu khiển của ngươi đâu Hisoka!! "

"Ngươi ở só nào...?! Mau ra mặt! Không thì đừng nhiều lời!"

"..."

**"Không xa đâu~ ta chỉ mới rời đi không lâu!"**

**"Có gan thì đến bắt ta nói ra điều cô đang lo sợ đi! Quý cô nhện ạ❤"**

Nói xong Hisoka cúp máy đầy ngang ngược.

Và rồi điều gì đến cũng đến linh cảm bất an ập đến, làm cho Machi sốt sắn chạy theo dấu tích mà cô cho là đúng.

Đến gần cuối ga tàu, đó là chuyến trở về khu đô thị nơi cô ở. Machi đã nhận ra kế hoạch đang được vẽ ra rõ ràng.

"Thằng khốn!!"

Kỹ năng quan sát cao của một tổ chức chuyên nghiệp được cô vận dụng ngay sau đó.

Nhanh chóng bóng dáng cao ráo vút qua, cùng trang phục kỳ quái đã hiện lên trong ngắm của cô.

Machi chen qua hàng người đang chen chút kia, để tóm lấy Hisoka bằng mọi giá!

Phải!

Phải bắt lấy kẻ đang đe dọa hạnh phúc của cô bằng mọi giá!!!
.
.
.
Cảnh náo loạn diễn ra ngay khu đông người thường chứng kiến.

Cô gái trẻ với mái tóc hồng đã vung nắm đấm tới tấp vào cậu thiếu niên ăn mặc kỳ lạ kia.

Machi đã mất kiểm soát mà dùng bạo lực để giải quyết Hisoka ngay tại chỗ.

"Thằng khốn!!!!"

"Ngươi chơi đã chưa hả!!!!"

"..."

"..."

"Ngươi..."

"Không phải Hisoka...?"

Nắm đấm dừng lại ở giữa khoảng không.

Lúc này Machi dần lấy lại nhận thức của vấn đề...thì đã quá muộn.

"Kim...kim? Một cây kim?" Machi lẳng lặng rút cây kim châm được cắm sau trên đỉnh đầu "Hisoka" kia.

Gương mặt méo mó dần ghép khớp khuôn mặt lại... Đó là một thanh niên có vết sẹo ngay cằm? Không phải gương mặt của Hisoka.

"Chết tiệt!!"

Vào giây phút đó.

Chuyến tàu đến khu đô thị đã khởi hành.

"MẸ KIẾP!!! HISOKAAAAA!!!"


Chính xác hơn.

Hisoka đã đánh lạc hướng Machi bằng một gã thanh niên có chiều cao và mái tóc cùng màu với chính mình. Đã lật lọng mà chơi một vó lên Machi.

Anh ta đã tẩu thoát thành công bằng cách bỉ ổi dùng người vô tội thế thân. Và để Machi lại với chính tác phẩm kịch tính của anh ta dựng nên, dưới sự bao vây của những người có mặt ở đó.
.
.
.
.
.
.
.

.
.
.
.
Ngay sau khi đặt chân nơi bắt đầu. Hisoka quan sát tình hình, rồi tiến vào khách sạn và giả vờ thuê phòng.

Cũng nhanh tay dùng lá bài tây phóng bể màn hình camera ẩn khiến gần như chúng dường như bị hư hỏng.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Thưa quý khách, hiện tại khách sạn bên chúng tôi dường như hết phòng ạ?"

Hisoka xuất hiện với vẻ thanh niên trẻ cùng với lớp áo sơ mi mỏng bị ướt đẫm kia đang dần lộ ra từng nét da thịt của anh.

Mái tóc phủ xuống lại càng làm cho người đàn ông này nhìn vào mà nóng cả mắt.

"..."

"Nếu..."

"Nếu... ngài muốn thuê thì hãy quay lại vào ngày mai nhé..."

Hửm?

Cô gái tiếp tân trả lời tôi một cách ngại ngùng, ra cô ta thích dáng vẻ khi ta ướt đẫm...?

Quả là phụ nữ...

Thế thì tiện quá nhỉ? Haha~

Thuận tiện để tra hỏi thông tin trước khi đâm đầu làm việc.

"A? Vậy ư...tiếc thật?" tôi đáp rồi diễn vẻ mặt thật vọng.

"Quý khách nếu muốn tôi sẽ gọi hỏi phòng hành chính xem có vị khách nào muốn đón một người cùng phòng không nhé??!!!!"

"Thế phiền quý cô có phiền tìm phòng đôi nào còn trống không? Tôi chỉ ngủ lại qua đêm thôi...~"

Ta không để ý số phòng của quý cô cọc cằn...

Nhưng nhớ không lầm cô ta từng bảo thích phòng rộng rãi nên thuê cả phòng đôi để ở...
Nếu thế nghĩa là cô ta ở một mình thì sẽ còn dư phòng đôi và ngược lại nếu không còn dư...

"Thưa ngài...số lượng phòng đôi cũng hết luôn rồi ạ!"

"..."

"Vâng? hiện không có phòng đôi còn trống cả..!"

"?"

"Sao ư?"

"À...thế sao?"

"Cảm ơn quý cô xinh đẹp đã tốn thời gian vì tôi nhé"

Phòng đôi...không còn...

Nghĩa là...

Thế đồng nghĩa cô ấy đang sống với một ai đó...

Và trường hợp sống với...

EM ẤY?

LÀ CÓ KHẢ NĂNG??!!!!!!

NGHĨA LÀ EM ẤY CÒN SỐNG SAO????!!!!!

ÔI!!!

CỨ NHƯ THẦN CHẾT LƯỚT QUA EM VẬY!! BÉ CON TORU À!!!❤❤

TA...TA SẼ ĐẾN GẶP EM!!!!!!

VÀ ĐÓN EM ĐI NHÉ!!!!!!!

***
.
.
.
.
.
***

Mang trong mình sự khoái lạc và mưu mô, anh ta đã lén đột nhập vào bằng cách đánh lạc hướng với việc giả vờ rời đi và làm rớt đồ dùng khiến cô gái tiếp tận chạy đến nhặt và trả

Nhưng không thấy người đâu...

Nhanh chóng Hisoka đã lẻn vào bên trong và phá hủy toàn bộ hệ thống giám sát. Và thuận theo thang máy đến tầng cao nhất và dừng lại.

"Tại sao em lại còn sống nhỉ?"

"Em có khả năng chết đi sống lại ư??"

"Hay do ta sơ ý để em còn thở ư?"

"Bé con..."

"Em làm ta cảm giác lạ quá..."

"Tim ta cứ đập thình thịch mãi...?"

"Phải chăng ta đã phải lòng e--"

Trong giây phút tự luyến bỗng điện thoại của Hisoka réo lên liên tục.

*bíp*

**"THẰNG ĐỂU KHỐN NẠN KIA!!!???"**

**"NGƯƠI ĐANG ĐÙA TA ĐÓ HẢ??!!!!"**

**"RA NGƯƠI CỐ TÌNH À?!!"**

**"MẸ NÓ THẰNG CHÓ!??"**

Machi đầu dây bên kia đã hiểu ra mình đã bị lừa, liền điên máu chửi xối xả Hisoka đểu cáng.

"A?"

"Ta đã nói câu rằng..."

"Nếu như không làm gì thì chả còn gì thú vị cả!"

"Xem ra cô nghe không kịp nhỉ?"

**"MẸ KIẾP!!? Thằng rảnh đời nhà ngươi lại muốn gì??!"**

**"Nói rõ ra đi!? Đừng làm tốn thời gian nhau nữa!!!!???"**

Giọng nói như muốn nhai tươi nuốt sống của Machi làm cho Hisoka lại càng thêm khẳng định!

"Bé con tôi gửi cô lúc đấy..."

"Cô đang sống với nó phải không?"

**"..."**

**"Ha? Con nhỏ mà ngươi tàn nhẫn tâm vứt trước cửa phòng ta đấy sao!"**

"Phải!"

**"Không biết!"**

**"Haha...! Ta chưa nói lý lẽ với ngươi đến việc đem tai họa đưa đấy??!"**

**"Khốn khiếp còn ở đó nhắc đến nữa ư??!!!"**

**"Đúng là thằng chó mặt dày!!!"**

**"Đem rắc rối và lại biến mất!"**

**"Có giỏi thì xuất hiệ--"**

*bíp...bíp...bíp...*

(Hisoka tắt máy thuận tay vứt cả chiếc điện thoại ra ngoài cửa sổ gần đó, mặc cho nó kêu inh ỏi)

Đã là nửa đêm...cô ta cũng chỉ vừa đi chưa lâu mà mưa càng ngày to hơn...

Ta sẽ có thêm thời gian kiểm tra kỹ thêm nhỉ?

"Phòng...A21..."

"A22...♪..."

"A23...♫~"

"A24...?"

"Và A25!"

...

Đứng trước cửa phòng, Hisoka dao động liền

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net