Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước cửa nhà Totosai, Inuyasha và Sesshomaru mặt đối mặt đứng thẳng, hai người trên mặt tuy rằng mang tới vẻ mặt không đồng dạng, nhưng̀ tôi nhưng có thể cảm giác được lúc này bọn họ thân thượng lưu lộ ra đến tương đồng khí tức. Tôi quay đầu nhìn về phía Vô Ảnh ở bên cạnh, cậu ấy nhíu lông mày trên mặt thừa trọng. Tôi xoay mặt nhìn về phía Totosai ở một bên khác, trên mặt của hắn lại mang theo chờ mong và hưng phấn. Tôi dương nhướng lông mày, chỉ nghe Toutousai cười ha ha,

"Tiểu cô nương, không cần lo lắng. Bọn họ rốt cuộc là anh em. Liền tính không ưa đối phương cũng cải biến không xong sự thực này."

Ta "Nha" một tiếng, càng thêm không hiểu nhìn Totosai. Mặt hắn chậm rãi chuyển hướng nhìn tôi, hướng về phía tôi ám muội chớp mắt,

"Ý của tôi là bọn họ sẽ không vì con gái ở nhân giới tự giết lẫn nhau."

Trong nháy mắt, tôi cảm giác mình xạm mặt lại. Đối mặt với nét mặt già nua của Totosai, cảm giác mình bất kỳ lời giải thích nào của mình càng vô nghĩa. Tôi nghiêng mặt sang bên tiểu tâm dực nhìn đối lập bên trong Inuyasha và Sesshomaru, hi vọng bọn họ không cần để ý Totosai.

"Lão già, ngươi không cần nói chuyện. Người Inuyasha yêu chính là Kikyo cô nương. Chỉ là Kikyo cô nương không muốn lần thứ hai hiểu lầm Inuyasha mà thôi." Tiếng Vô Ảnh mạng theo phẫn nộ ở bên diện truyền đến. Nghe vậy tôi tò mò chuyển hướng nhìn Inuyasha, trên mặt của cậu ấy lộ ra một tia vẻ khốn quẫn. Kikyo trước khi rời đi vẫn là thật, như thế nào đột nhiên biến mất vậy?

Inuyasha giận dữ trừng Vô Ảnh một chút, rống to, "Vô Ảnh, ngươi câm miệng."

Theo quay đầu, rút ra Thiết Toái Nha chặn ở trước người, quay về Sesshomaru cười gằn, "Sesshomaru, ta không sẽ tha thứ cho ngươi."

"Câu nói này ta nên nói mới đúng không, Inu Yasha. Được rồi, hiện tại ta muốn nhìn ngươi có khả năng sử dụng Thiết Toái Nha thật không."

Theo một chữ cuối cùng hạ xuống, Sesshomaru đã nhảy đến giữa không trung, quang tiên quét đến trước Inuyasha. Inuyasha chấp lên Thiết Toái Nha che ở trước mặt mình. Giờ khắc này Thiết Toái Nha vẫn chỉ là một thanh kiếm rỉ sét. Sesshomaru nhíu nhíu mày, lập tức rút về con trỏ, ánh mắt chuyển qua trên người tôi và Toutousai. Bỗng nhiên, trên mặt Sesshomaru né qua vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ, một giây sau quang tiên hắn đã quấn ở đó của tôi.

Tôi cảm giác hai chân của mình không chạm đất, tôi muốn đưa tay bắt hết tiên, tay vẫn không có chạm được roi, nhưng đau đớn khiến tôi rút tay về. Thân thể của tôi càng sâu càng cao, Inuyasha và Sesshomaru dần dần nhỏ đi. Bỗng nhiên, quang tiên từ cái hông của tôi biến mất, tôi phát hiện mình đang rơi tự do. Tôi bất khả tư nghị nhìn chằm chằm Sesshomaru hoàn toàn quên mất tự cứu.

"Kagome!" Hai tiếng la đồng thời vang lên. Tôi bế khởi con mắt, mỉm cười cảm thụ được cảm giác rơi tự do. Đã dần vào mùa hạ, không khí giáp tạp mùi thơm bùn đất, như sau cơn mưa ngày hè mùi đặc hữu. Nếu như tôi rơi thẳng trên mặt đất, như vậy hết thảy đều sẽ chấm dứt rồi.

Bỗng nhiên tôi cảm giác mình rơi vào vừa ra, tôi mở mắt ra nhìn thấy mặt Inuyasha. Cậu ấy lo lắng nhìn tôi, mặt đầy lo lắng. Tôi tự giễu cười cợt. Bây giờ tôi bị dùng kiểu ôm dành cho công chúa ôm vào trong lòng. Nhưng người đàn ông này tâm tâm niệm niệm chính là một người phụ nữ khác, mà tôi đang chờ người đàn ông đang ở phía trên kia. Tôi sợ hãi trợn mắt lên về ý nghĩ lố bịch của mình. Người mà tôi chờ mong là Sesshomaru sao? Sau khi hắn ném tôi lên giữa không trung để tôi vào chỗ chết, tôi lại còn muốn hắn cứu tôi sao?

"Kagome, cô không sao chứ?" Inuyasha đem tôi thả xuống đất, quan tâm rõ ràng khiến tôi có chút thẹn thùng. Tôi lắc lắc đầu, giả tạo cười. Có trời mới biết giờ khắc này tôi không tài nào cười nổi.

Inuyasha lần thứ hai đứng ở trước mặt Sesshomaru, Thiết Toái Nha trong tay cậu ấy phát sinh tiếng "Ong ong" nặng nề, thanh kiếm rỉ sắt lập tức biến hình. Thân thành kiếm khổng lồ hiện ra hàn quang, chuôi đao của nó chỗ bao vây lấy da lông màu trắng. Thiết Toái Nha rốt cục thể hiện ra dáng vẻ chân chính của nó.

"Hừ hừ, cái này chính là dáng vẻ chân chính của Thiết Toái Nha sao?" Trong mắt Sesshomaru phát sinh cảm xúc phức tạp, trong hưng phấn tựa hồ còn mang theo đố kị, "Totosai, ngươi đã nói, Thiết Toái Nha là thanh kiếm dùng để bảo vệ con người."

"Vâng, không sai." Totosai nhìn chằm chằm Thiết Toái Nha, hưng phấn hướng về phía Inuyasha cười to, "Ta có thể xác nhận, cái này chính là thanh kiếm mà phụ thân các ngươi để lại. Thời điểm muốn bảo vệ một con người, nó sẽ phát hủy hết uy lực của mình."

"Bảo vệ con người? Thời điểm phụ thân muốn làm một thanh kiếm, là muốn dùng đến bảo vệ người phụ nữ kia à?" Sesshomaru chậm rãi chuyển hướng về phía Inuyasha, đáy mắt sát ý hiển lộ hết, "Cho nên, cô gái này chính là người mà ngươi muốn liều mạng để bảo vệ sao? Ha ha, Inuyasha, trái tim ngươi một phần cũng là con người."

"Câm miệng! Phóng ngựa đến đây đi, Sesshomaru. Ngày hôm nay ta liền muốn cho ngươi nếm thử mùi vị của Thiết Toái Nha."

Inuyasha nói đã nâng đao nhằm phía Sesshomaru, Sesshomaru ung dung nhảy lên, tránh thoát công kích, có thể biểu hiện trên mặt nhưng càng thêm nghiêm nghị. Inuyasha không có dấu hiệu dừng tay, giơ đao theo nhảy lên, trong miệng rêu rao lên,

"Sesshomaru ngươi đi chết đi!"

Tôi lo lắng nhìn Sesshomaru. Lúc trước tôi sẽ không chút nghĩ ngợi rút ra Thiết Toái Nha chính là hi vọng Sesshomaru không trải qua dằn vặt vì bị cụt tay. Càng thêm hi vọng hắn đừng vì Thiết Toái Nha mà làm thương tổn bản thân.

"Không cần quá lo lắng. Sesshomaru sẽ không sao, hoặc là nói Thiên Sinh Nha sẽ không để cho sinh mệnh của chủ nhân mình bị uy hiếp." Tiếng Totosai bình tĩnh vang lên ở bên tai tôi. Tôi quay đầu, chỉ thấy hắn vuốt cằm vô cùng thưởng thức nhìn hai người tranh đấu.

"Bây giờ Inu Yasha căn bản không thể nói là sử dụng Thiết Toái Nha thuần thục. Cho nên, hắn chắc chắn sẽ thua... Cái gì!"

Totosai trợn mắt lên kinh hô lên. Tôi theo ánh mắt của hắn nhìn lại, hai người tranh đấu bên trong Inuyasha dần dần đã nơi thượng phong. Uy lực Thiết Toái Nha quả nhiên kinh người! Sesshomaru ở ngọn cây hơi làm điều chỉnh, hắn đưa tay vuốt ve khóe miệng nổi lên vết máu, vẻ mặt trước nay chưa có đáng sợ.

"Không được, cô mau ngăn cản bọn họ! Không thể để Sesshomaru hiện ra nguyên hình!" Totosai chỉ vào hai người, rốt cục bắt đầu nôn nóng.

"Vô dụng! Bọn họ sớm muộn gì muốn phân cao thấp. Hiện tại là thích hợp." Vô Ảnh nhìn chằm chằm Sesshomaru, lạnh lùng cười. Tôi nhíu nhíu mày, nhìn về phía hai người bọn họ. Bên trong Anime Inuyasha chém đứt cánh tay Sesshomaru, tình cảnh này lại dị thường rõ ràng bày ra.

"Inuyasha, cậu dừng tay cho tôi!" Tôi dùng tẫn chính mình có khí lực nộ rống lên. Trong nháy mắt, tôi cảm giác yêu khí từ quen mặt bát phương vọt tới.

"Nữ nhân, ngươi vẫn đúng là sẽ gây phiền phức!" Sesshomaru quét tôi một chút, điều chỉnh tốt tư thế, ngẩng đầu lên xem hướng thiên không.

Nhưng Inuyasha cười càng thêm hưng phấn, "Được, như vậy rất tốt. Sesshomaru, sau khi khiến ta đối phó với bọn tiểu yêu quái, trở lại làm cho ngươi nếm thử mùi vị của nó."

"Ngọc tứ hồn quả nhiên ở trên thân thể cô sao? Tiểu cô nương!" Totosai nghiêng cổ nhìn tôi, Vô Ảnh nhìn chằm chằm trong ánh mắt của tôi lộ ra một tia tôi xem không hiểu tâm tình.

Tôi mờ mịt vẫn nhìn mọi người, căn bản làm không rõ xảy ra chuyện gì.
"Kagome, cô không phát hiện thân thể cô rất yếu, hoặc là tâm tình đặc biệt gợn sóng thời điểm, mùi ngọc tứ hồn càng thêm rõ ràng sao?" Vô Ảnh nhìn chằm chằm khuôn mặt của tôi, vẻ mặt thật là không rõ.

Tôi ngạch một tiếng, lập tức nhớ tới hôm nay là một ngày tháng đặc thù. Hơn nữa, tôi vừa xác thực quá kích động. Yêu khí khoảng cách tôi càng ngày càng gần, tôi có thể cảm giác được trong chuyện này có năng lực không giống nhau yêu quái. Tôi nhíu mày, nhưng bên tai lại vang lên tiếng Totosai,

"Nhanh, Inuyasha. Thiết Toái Nha có khả năng tiêu diệt hàng trăm con yêu quái đó."

"A! Thật sao?" Inuyasha đắc ý liếc Sesshomaru một chút, hướng về đám yêu quái phóng đi. Sesshomaru không nhúc nhích, mà mang theo vẻ mặt buồn cười nhìn Inu Yasha ngốc vung Thiết Toái Nha.

"Ngươi xác định cha của ta thật sự đem Thiết Toái Nha để cho Inuyasha sao? Nhìn dáng vẻ của hắn căn bản không thể phát sinh một phần mười sức mạnh của Thiết Toái Nha." Sesshomaru khịt mũi, hắn liếc tôi một chút, cười nhạt nói, "Những tên yêu quái kia không đủ tư cách, người phụ nữ này có khả năng tiêu diệt."

Tôi lần thứ hai kinh ngạc nhìn chằm chằm Sesshomaru, tựa hồ là lần đầu tiên nghe được đánh giá về năng lực của tôi từ hắn.

"Sesshomaru, ngươi và Inuyasha tuy rằng cùng cha khác mẹ, thế nhưng các ngươi đều có dòng máu của phụ thân các ngươi. Quan hệ huyết thống sẽ để cho các ngươi có sức mạnh to lớn..."

Toutousai nhìn chằm chằm Inu Yasha lung tung vung vẩy, người nói lại là Sesshomaru, chỉ là hắn còn chưa nói xong đã bị Sesshomaru cắt ngang. Hắn thả người nhảy một cái, cùng Inuyasha chiến đấu. Quang tiên thêm vào thiết trảo, không cần thiết chốc lát, toàn yêu quái đã biến mất.

Jaken oán trách nhìn chằm chằm Totosai, từ từ nói rằng, " Đại nhân Sesshomaru chán ghét nhất là nhà của mình đem ngài và bán yêu sống chung, hơn nữa, mục tiêu của ngài ấy chính là vượt qua khuyển đại tướng lão gia."

Tiếng hắn nói vừa hạ xuống, quang tiên của Sesshomaru lần thứ hai quấn lấy Thiết Toái Nha. Nhưng̀ trong nháy mắt, quang tiên lại tan nát, Sesshomaru không ngừng lui về phía sau, phía sau hắn chính là vách núi. Tôi nhìn Sesshomaru sắp tiếp cận vách núi, không biết nghĩ thế nào lại giận lực chạy về phía hắn. Nhưng lúc chạy đến đến nơi, cả người của hắn đã hướng phía dưới rơi xuống, tôi không nghĩ nhiều, thả người nhảy một cái, theo nhảy xuống.

Rất nhanh, tay của tôi chạm được Sesshomaru, hắn kinh ngạc nhìn tôi, tôi duỗi tay ôm chặt hắn.

"Tôi cũng vừa có cảm giác như vậy. Nghĩ đây có phải là báo ứng không, Sesshomaru." Tôi hướng về phía Sesshomaru cười ha ha, hắn không nói gì, chỉ là nhất quán trên mặt lạnh lùng, vẻ mặt cư nhiên vẫn phong phú.

"Tôi nghĩ, anh sẽ không chết Sesshomaru."

Tôi muốn là Rin, tuy rằng nội dung vở kịch tựa hồ có chút không giống, thế nhưng lần này ứng giờ đến phiên Rin ra trận thôi. Làm người, độ cao như vậy rơi xuống, tôi nên trực tiếp có thể trở về thế giới bên kia. Nhưng cứ như vậy trở về tôi rất không cam tâm. Sesshomaru tựa hồ vẫn không có từ trong kinh ngạc khôi phục như cũ, tôi khuynh quá thân thể, lấy sét đánh không kịp bưng tai tư thế hôn lên môi hắn. Môi hắn băng lãnh mềm mại sợ với tưởng tượng có chút không giống.
Một đoàn tử sắc quang mang dần dần ở chúng tôi chu vi hiện lên, thân thể chúng tôi lại không đang nhanh chóng hạ lạc. Lần này đến phiên tòa kinh ngạc, đoàn hào quang này phát sinh ra từ bên hông Sesshoumaru.

"Ngươi vừa làm gì với ta, nữ nhân?"

Tiếng Sesshomaru lạnh lùng vang ở bên tai tôi. Tôi ngẩng đầu nhìn về Sesshomaru, không biết đến thời điểm nào, tư thế hai người bọn tôi phát sinh ra biến hóa. Giờ khắc này thân thể của chúng tôi dựa vào nhau rất gần, rất gần... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sessxkago