Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước Nam Ương cũng không phải đất nước nhỏ đơn giản như vậy. Có thể dính líu quan hệ với Tây quốc, càng quan trọng hơn lại muốn làm thông gia... Còn có linh lực mạnh mẽ tụ tập như vậy, ý đồ thổi tan yêu khí...

Nếu là linh lực, vậy thì người có linh lực mạnh nhất nước Nam Ương chính là Mộng Cơ: "Chẳng lẽ lại là người phụ nữ đó giở trò?"

Mắt vàng hơi híp lại. Trước mắt, người phụ nữ tên là Mộng Cơ đang lén lút đi vào hậu cung hoa viên. Nói cô ta lén lút bởi vì động tác của cô ta rất cẩn thận, không muốn bị người khác phát hiện.

Thật sao? Xác thực sẽ không bị bọn thị vệ phát hiện, nhưng phải tránh con mắt của Sesshomaru anh sẽ không dễ dàng như vậy. Đặc biệt là bây giờ, anh nhìn chằm chằm cô, nếu là bình thường, có thể tên Khuyển yêu mạnh mẽ này sẽ triệt để không nhìn cô. Lướt người đi, bóng trắng lặng lẽ tùy tùng ở sau lưng cô. Cô không hề hay biết.

"Mọi chuyện thế nào rồi?" Âm thanh rất quen thuộc của một người đàn ông.

"Cũng không tệ lắm, chỉ sai một chút. Ông đừng cứ như vậy mà tiến vào hoàng cung, bây giờ ông sẽ thành người khả nghi mất." Mộng Cơ thiếu kiên nhẫn nói, tận lực thúc giục hắn mau rời đi.

Sesshomaru thoáng nhìn mặt bên của người đàn ông kia, "Thọ Hòa?" Mắt vàng lần thứ hai nhíu lại.

Nhưng tên Thọ Hòa này có chút không giống. Lúc trước sợi tóc có chút trắng bạc, bây giờ càng hơi lộ ra màu đỏ, cả người cũng trẻ lại không ít. Nếu không phải do âm thanh kia, đến Sesshomaru cũng không dám khẳng định người trước mặt chính là Thọ Hòa, ông lão hơn năm mươi tuổi.

"Ta tới nhắc nhở ngươi. Naraku đã chiếm được ngọc tứ hồn hoàn chỉnh, hành động cần tăng nhanh." Âm thanh lại phát ra.

"Hừ! Ta biết rồi." Nhớ tới tên Naraku chết tiệt kia ra tay với Sesshomaru, trong lòng cô càng muốn đem hắn băm thành trăm mảnh. Cái tên bán yêu đáng chết này, sau khi hợp tác giữa bọn họ kết thúc sẽ là giờ chết của hắn.

"Còn linh lực bị hấp thụ, yêu lực của ngươi sẽ dần dần lộ ra, phải chú ý ẩn giấu."

"Cái này không cần ông nhắc." Cô gái đẹp như trong mộng ôn nhu như thế, nhưng thái độ dần dần đông cứng lại.

Thọ Hòa ý tứ sâu xa nhìn cô gái trước mặt một chút: "Cái nên tới thì sẽ tới. Ta... Đi trước..." Cô gái đẹp như trong mộng như vậy, yêu lực của cô thức tỉnh thì một đi không trở về. Mặc kệ vẫn tương đối thích cô ôn nhu, nhưng cái nên tới thì vẫn sẽ tới, cô gái chân thực kia mới là đồng bạn của mình- Người bảo vệ Hắc Ma tộc. Bọn họ còn có sứ mệnh, còn có nhiệm vụ, còn có di mệnh của quốc vương.

Mộng Cơ nhìn ngó bóng lưng đi xa của Thọ Hòa, tóc hắn có vẻ đỏ hơn. Vẫn là màu đỏ rực quen thuộc kia, làm cho người ta cảm thấy an tâm. Đột nhiên nhớ tới 800 năm trước, lúc bốn người họ cùng nhau bảo vệ vương quốc. Khóe miệng hơi kéo ra nụ cười. Lần này, cô sẽ không làm thế nữa. Sau khi khôi phục vương quốc, cô sẽ dứt khoát rời đi, đi tìm bóng trắng kia.

Cười rất thê lương, bởi vì nhớ tới trong mắt bóng trắng còn có cô gái khác, không cam lòng xoay người, hướng về một nơi khác rời đi.

 Cách đó không xa bóng trắng chăm chú cầm nắm đấm...

Một giây sau, chiều gió đột nhiên thay đổi.

Cô gái bất an xoay người, một cái tay gắt gao nắm lấy cổ của cô...

#

"Trái tim kiên định hơn..." Kagome tiếp tục ý nghĩ của mình, tùy ý nhấc bước chân đến Huyền Chỉ điện. "Có trái tim kiên định hơn, là có thể nhớ lại hết tất cả sao?" Không phải là người khác nói, bản thân cô đối với việc mình dễ quên khắc sâu ấn tượng. Nhiều lần đều cảm thấy quen thuộc như vậy, vô cùng sống động, ký ức lại bị phủ đầy bụi trong một góc khác. Không nhớ ra được, là vì mình có ý chí không đủ kiên định sao? "Vậy thì chỉ cần mình kiên quyết không rời..." Cô tập trung tinh thần, nỗ lực hồi tưởng. Một cơn đau đầu kéo tới, càng dùng sức hồi tưởng, cơn đau càng mạnh hơn. Cô không chịu được ngồi xổm xuống, ôm đầu cật lực nhẫn nại.

"Tiểu thư Kagome! Thì ra cô ở đây. Chúng tôi đang tìm cô khắp nơi đấy!" Miroku vội vã chạy tới, càng không chú ý Kagome đang đau đớn, "Inuyasha còn có tiểu thư Kikyo, còn có Sango đến rồi..."

Miroku muốn giục Kagome, tất cả mọi người vô cùng sốt ruột, lập tức ý thức được cô có chút không ổn, vẻ mặt thống khổ vặn vẹo, thân thể không tự chủ được khẽ run rẩy. "Tiểu thư Kagome, cô sao vậy..."

"Không có chuyện gì." Kagome miễn cưỡng đứng dậy, thân thể vì miễn cưỡng mà run rẩy kịch liệt hơn, "Tôi đang cố nhớ lại quá khứ..."

"Tiểu thư Kagome..."

"Không có chuyện gì. Mau dẫn đường đi"

#

"Nói! Có âm mưu gì?" Tay gia tăng lực.

Mộng Cơ bị bóp cổ đau lắc qua lắc lại: "Không có." Nhưng trong lòng lại nghĩ: "Anh ấy thấy được những gì? Nghe được những gì? Làm sao đây?" Bất an nhìn về phía trước mặt anh, vẻ mặt gì cũng không có, tựa như thường ngày. Trong lòng lại nghĩ: "Chỉ đối với Kagome mới có vẻ mặt..."

"Đừng để cho ta nói lại lần thứ hai!" Âm thanh so với vừa nãy càng lạnh hơn gấp đôi, cũng làm nguội trái tim cô gái.

"Tôi... Anh muốn tôi nói gì?" Chột dạ cúi đầu.

"Tại sao ngươi và Thọ Hòa lại có yêu khí? Chuyện này có liên quan gì tới việc hấp thụ linh lực của Kagome?"

"Vì... Vì... Kagome. Vì trị liệu chứng đau đầu của cô ấy, Quỷ Vực Hoặc điện hạ bảo tôi dạy cô ấy cách hấp thụ linh lực đối kháng yêu lực. Nhưng ngài ấy cũng không biết tôi và sư phụ Thọ Hòa thật ra là yêu quái. Vì đền đáp nước Nam Ương, cho tới nay, chúng tôi dùng lượng lớn linh lực trong nước để che giấu yêu lực. Nhưng linh lực bị Kagome hấp thụ, yêu lực của chúng tôi dần dần lộ ra." Đầu của cô nhanh chóng chuyển động.

"Còn Naraku đâu?"

"Naraku?... Hắn... Hắn... Cho tới nay hắn đều mong muốn chiếm được vùng đất này, hắn lấy được viên ngọc tứ hồn hoàn chỉnh nhất định sẽ tới đây, chúng tôi phải mau chóng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu."

"Thật sao?" Sesshomaru nửa tin nửa ngờ, nhưng tay từ lâu đã không khỏi nới lỏng.

Mộng Cơ suy yếu ngồi dưới đất, ánh mắt cầu xin liếc nhìn Sesshomaru: "Xin anh hãy tin tôi." Sau đó. lảo đảo đứng lên, xoay người vội vã rời đi.

"Cô gái này... Luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng?" Sesshomaru bình tĩnh nhìn bóng lưng cô vội vã rời đi, "Có thể tin được cô ta sao?" Mặc kệ thế nào, nước Nam Ương này nhất định có bí mật, đầu tiên là linh lực. Nơi có linh lực mạnh nhất, linh lực trung tâm... Giương mắt nhìn về phía cung điện nơi xa, "Chắc là ở nơi đó!"

Cung điện nơi xa, một tòa tháp lẳng lặng đứng thẳng, linh lực dày đặc bao quanh nó, làm cho một bên tháp mây mù lượn quanh.

Phá hủy tòa tháp này! Trong lòng Sesshomaru dấy lên ý nghĩ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sessxkago