nắng hạ sưởi ấm lòng em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

những ngày đầu tháng sáu, chỉ thấy nền trời xanh biếc không một gợn mây trắng. những hôm hè nắng đổ cháy đầu, chỉ thấy tiếng ve kêu rả rích hệt bản hòa ca lệch tấu nhức óc. những sáng mặt trời thả rơi hạt nắng, chỉ thấy tiết trời nóng nực đến phát điên của cái đầu hạ.

thời tiết oi nóng, bức bối là một chuyện, cái chính ở đây là cả tỉ thứ tiền khác cũng tăng theo nhiệt độ ngày hè đêm hạ. áp lực kinh tế đè nén trên đôi vai nhỏ bé của con người, dễ khiến họ sinh ra nhiều cảm xúc tiêu cực.

hè mà, chả ai muốn chạy lông nhông ngoài trời nắng chói chang cả. tôi cũng vậy, hôm nào cũng nằm lỳ trong phòng với điều hòa chạy gần như hai tư trên bảy ngay khi tan ca làm. mùa hè khó chịu thật đấy, và nó đã từng là khắc tinh của tôi.

giờ thì tôi không còn ghét những ngày hạ với lý do như trước nữa. bởi thời điểm này, là lúc tình lữ của tôi bận trăm công ngàn việc.

gọi là tình lữ nghe cho sang mồm vậy thôi, thực ra mối quan hệ giữa chúng tôi vẫn rất mập mờ. chúng tôi chưa từng có ý định công khai quan hệ, vì tôi biết cha mẹ kiểu gì cũng phản đối người, bác bỏ đoạn tình giữa hai đứa.

nhắc đến người, tôi lại thấy nhớ. người không hề đề cập gì đến công việc người làm, nhưng tôi hiểu rằng nó áp lực hơn so với làm nhân viên quèn như tôi. nhiều lúc tôi đã khuyên can người từ bỏ, nhưng người không chịu.

người thật kiên định với cái sự cố chấp đó. và cũng thật mạnh mẽ.

tôi nghe nói hoa tường vy nở rộ vào đầu tháng sáu, và thật trùng hợp thay là tôi cũng gặp người vào đầu hạ.

"em đang nghĩ gì đấy?"

người vòng tay ôm lấy cổ tôi từ phía sau, nhẹ nhàng mà cất tiếng hỏi. tôi cười hiền vuốt lên bộ tóc ngang cổ màu gừng của người, một cách đầy trìu mến.

"sao người lại tới nhà em vào giờ này?"

"em không thích ư?"

tôi phì cười, rướn thân hôn lên má người kêu cái chụt. đoạn, tôi thủ thỉ với người:

"đâu có, em thích gặp người lắm."

người đáp lại câu nói của tôi bằng một nụ hôn nhỏ ngọt ngào trên trán. người bảo:

"tôi xin nghỉ phép hôm nay, rồi liền qua chỗ em."

tôi khúc khích cười, khẽ vùi đầu vào hõm cổ người. hôm nay người có hương nước hoa tường vy dìu dịu quấn lấy chóp mũi tôi, thật thơm. người vỗ vài cái lên đầu tôi, hỏi rằng dạo gần đây tôi có mệt không, có làm việc quá sức không. và nhắc yêu tôi rằng không được thức khuya, vì nếu gương mặt tôi mà xuất hiện quầng thâm thì người sẽ buồn biết bao.

cả quá trình người nói, tôi đều im lặng, đôi lúc là ậm ừ cho qua. tôi vừa tận hưởng mùi hương trên cơ thể người, vừa nghe chất giọng mạnh mẽ đầy yêu thương của người rót mật vào tai. cái cách người quan tâm tôi, cái cách người thương mến nhìn tôi, tôi đều khắc ghi vào tâm trí. chỉ là, tôi không vừa lòng với người ở một chỗ.

"người không yêu em nữa ư?"

"sao có chuyện đó được? tôi thương em mà."

"vậy vì cớ gì mà người không quan tâm đến bản thân mình? người có biết rằng mỗi lần nhìn người bị thương hay làm việc quá sức, lòng em lại đau lắm không?"

tôi thấy mình đang khóc, giọt nước mắt nóng hổi cứ thế mà thấm vào chiếc áo phông của người, rơi đầy trên vùng cổ người. tôi rất muốn rời khỏi người để mà lau đi hạt lệ xấu xí mặn chát này, tôi muốn xin lỗi người vì đã phá hỏng bầu không khí lãng mạn giữa chúng tôi, phá hỏng tâm trạng của người.

nhưng tôi không thể làm được. cơ thể, cánh tay, cổ họng, chúng không nghe lời tôi, chúng không bị mong muốn của tôi chi phối. vậy là người sẽ vì câu nói này mà trở nên lạnh nhạt với tôi?

"ôi em ơi, tôi xin lỗi..."

không, người không có lỗi. là do tôi ích kỷ. nên người đừng xin lỗi tôi.

"không, người không làm gì sai cả. là do em nhất thời nóng giận."

"em à, tôi biết em luôn lo lắng cho tôi." - người luồn tay vào tóc tôi, để sợi tóc mai nhồn nhột xuyên qua kẽ tay người - "tôi biết mình luôn đâm đầu vào nguy hiểm, nhưng đó là vì tương lai của em, của chúng ta."

tâm trạng tôi lại thêm trùng xuống. gì chứ, tôi không cần người làm việc vất vả để lo liệu cho tôi, chỉ cần người ở bên thì tôi sẽ trở thành hạt nắng hạnh phúc nhất thế gian.

chợt, người áp hai tay lên má tôi, nhấc mặt tôi khỏi cổ người. và rồi, tôi thấy có nụ hôn nhỏ trượt trên khóe mắt đo đỏ của tôi, rồi xuống đến cánh bôi bị tôi cắn bật máu nãy giờ. một cái hôn nhẹ tựa lông hồng, nhanh như chuồn chuồn lướt, nhưng lại ngọt ngào hệt mật ong.

"em của tôi hôm nay có vẻ buồn quá nhỉ? hay tôi dẫn em đi mua sắm giải sầu nhé?"

người nở nụ cười thật tươi, tay kéo tôi đến trước tủ đồ và bắt đầu lựa quần áo cho tôi. rồi người liền chống hông bảo tôi nên dành thời gian tự làm đẹp, chăm sóc vẻ ngoài một chút, sau khi đã nhìn thấy đống áo quần nhạt nhẽo của tôi.

rốt cuộc vẫn là đi mua sắm quần áo với người. mà chủ yếu là cho tôi.

tôi ghét mùa hè, ghét nắng nóng, nhưng tôi không ghét được đi cùng người. dù sao, trông người háo hức như vậy, tôi vẫn không nỡ từ chối.

quả là tình yêu, dễ khiến tâm trí kẻ lụy tình bị một hình bóng khác chiếm trọn, dễ khiến nhiều thứ trong kẻ đó thay đổi vì tình lữ.

tôi từng không thích tình ái, nhưng phải trải qua mới biết nó ngọt ngào, nó đau đớn ra sao.

"em ơi, xong chưa vậy?"

"dạ vâng, người chờ chút, em ra ngay đây."

kugisaki nobara, người ấy là tình lữ của tôi. một nàng người yêu vừa đẹp vừa mạnh mẽ lại vừa cá tính, tựa bông hồng có gai độc. mà những cái gai ấy hẳn sẽ chẳng đâm vào tay tôi nếu tôi có lỡ hái đóa hoa ấy lên đâu ha?

thì bởi, người bảo rằng người thương tôi mà.

"xíu nữa sắm sửa xong rồi mình đi cafe nha em?"

"vâng, nếu người thích."

người cười thành tiếng, áp tay lên má trái tôi, trao tôi ánh nhìn đầy ấm áp.

"thật là, cái cô ngốc này."

tôi cong mắt, nhẹ nhàng đáp lại câu nói yêu của người:

"ít ra thì em cũng là cô ngốc của riêng người."

"ô, vậy thì cô ngốc sẽ mãi yêu hoa tường vy nhé?"

"tất nhiên rồi ạ."

một sáng đầu hạ trời thả rơi hạt nắng, có hai bóng hình người con gái đan tay vào nhau lướt từng nhịp trên con phố Tokyo đông đúc, hòa vào biển người rộng lớn.

—hoàn—

lỡ ooc chị nobara đẹp tried mất rồi, tự dưng nay ẩm ẩm ương ương thế nào mà char dev bị điên các bác ạ 🙊. chắc tại âm mưu của nhóm trix á 😌. tôi không tính đăng ngay khi vừa xong thế này đâu, nhưng hóng mấy người vào hỏny chị ta cùng tôi wa nên đành vậy.

có gì mai tôi viết về otp của tôi 👽✨. nếu mẹ không kêu tôi đi lao động như hôm nay.

và...ehhh, tôi sẽ đi in hình bias với otp dán khắp phòng cho coi>:). có gì chơi vứt dưới gối rồi cầu đêm nằm mơ thấy otp bún riêu cua, dù tôi biết nó chỉ là bè lá. sáng học sinh 8 bài 61 mà đầu tà răm cứ nghĩ otp...

tôi của vài phút sau: m giơ tay lên coi nách có bị thâm không mà sao m thâm độc dữ v 😺?

complete: 9/4/2022

update: 9/4/2022

#1443


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net