Chương 16: Bùa yêu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Như các bạn đã biết; các bạn nhỏ năm nhất cao chuyên chú thuật sư đang tham gia một nhiệm vụ ở tận Hyogo mang tên bùa yêu. Do tính chất công việc và sự đẩy thuyền có sắp đặt. Ngay trên phố; giữa chốn đông người; có cặp đôi nọ. Người nữ ngồi thọc thọc vào chiếc bánh trước mặt; chậm rãi nói với người nam.



_ " Này Inumaki!"_



_ " Cá hồi?"_



_ " Cậu biết cậu khác với con cá ở chỗ nào không?"_



_ " Cá bào?"_



_ " Sai rồi! Con cá ở dưới nước; còn cậu thì ở trong tim tớ nè~"_ Thả tim ♡



Con gấu trúc núp ở một bên với quả tim đập bụp bụp như thiếu nữ : Oáiiii!! Ngọt quá!! Thả thính được đấy Inari (≧∇≦)





Giữa trưa; con chị họ Cáo chống cằm ngồi trong một quán ăn nhẹ. Một lúc sau nó lại ngẩn mặt lên; cười một nụ cười ngu si như con dở với vị chú ngôn sư đang ăn shushi trước mặt.



_ " Cậu có biết tôi khác CH4 ở chỗ nào không?"_



_ " ????"_



_ " CH4 là mêtan; còn tôi thì mê cậu!"_



_ " ... rong biển.."_ (//∇//)



Zaki ở bàn kế bên đang dùng cơm với Maki : Con này được bây!! Học hoá ổn áp phết!!



_ " Này!! Cậu không định gắp đồ ăn cho tôi à?"_ Maki trong vai cô gái lần đầu đi ăn với trai; nhăn nhó cầm đôi đũa gõ gõ vào cái bát.



Cậu ấm thản nhiên mỉm cười và hỏi lại_ " Mày què à?"_



Maki \'•̀益•́'/ Mẹ nó nhiệm vụ củ chuối!!





Đến chiều tối; hai bạn nhỏ đi song song trên phố. Không có cử chỉ thân mật; chỉ lẳng lặng mà đi ở bên nhau. Bóng dáng hai người đổ dài trên con đường đằng sau. Người nữ tinh ranh chạy đến trước mặt người nam; cười lên một nụ cười tươi rói.



_ " Này Inumaki; cậu biết không? Tình yêu tôi dành cho cậu bùng cháy giống như Natri lao vào trong nước vậy đó!"_



Vị chú ngôn sư ngẩn người; chưa bao giờ mọi thứ thể hiện rõ như vậy. Hắn cảm giác được tim hắn đập rất nhanh; đồng thời cũng khiến hắn cảm giác được mọi thứ không như thật.



_ " Cá ngừ cá ngừ"_ Về thôi.



Rồi cứ thế vị chú ngôn sư đeo khẩu trang đen thản nhiên đi lướt qua cô gái tóc anh đào dũng cảm ở trước mặt bao người mà tỏ tình. Có chút ảm đạm; có chút bi thương; nhưng nụ cười của thiếu nữ đối với vị chú ngôn sư chưa bao giờ biến mất.



Con Cáo xoay người; mặc kệ bản thân đang đứng trên đường cái mà gào lớn.



_ " Này!! Cậu có biết là cậu thu hút tôi như cách H2SO4 háo nước và hình bóng của cậu như NaCLO; tẩy xoá hết tất cả hình bóng của những chàng trai khác xung quanh tôi không?"_



Dứt lời; có rất nhiều người trên đường tò mò đưa mắt nhìn cô gái bạo gan kia. Đó là một cô gái rất xinh đẹp; lại không tiếc mặt mũi thả thính cậu trai nào đó trên phố. Cảnh tượng phải nói là độc nhất vô nhị.



Nhưng đáng tiếc; vai chính của vở kịch làm như không nghe thấy. Cứ đâm đầu bước đi chậm rãi về phía trước; chưa từng quay đầu; cũng chưa từng dừng lại.



Inari tròn mắt; có chút hốt hoảng nhìn bóng dáng kia mất dần trong dòng người. Cảm xúc khó tả dâng lên cuống họng; đôi chân có chút nặng trĩu nhưng vẫn cường ngạnh mà hướng về phía thiếu niên tóc bạc kia mà chạy. Chưa từng quan tâm đến cái nhìn của những người xung quanh.



Vẫn là một ngày nắng đẹp của ngày hè Nhật Bản; cái nóng khiến người ta day dứt nhưng không ngăn cản được con tim đang cháy hết mình vì tình yêu của cô gái khuyết tật liêm sỉ nào đó.



_ " Inumaki!! Cuộc đời tôi là một phương trình; nếu thiếu cậu thì chắc chắn sẽ vô nghiệm đó đồ ngốc!!"_



Nói xong còn đem cốc trà sữa mát lạnh mà bản thân xếp hàng cả mấy giờ liền vào tay chàng thiếu niên ấy. Cô gái khuyết tật liêm sỉ ấy nhìn vẻ rối rắm của vị chú ngôn sư; mỉm cười thúc giục.



_ " Không chấp nhận tôi cũng không sao! Nhưng mà trà sữa tôi đợi cả tiếng để mua thì nhất định phải uống nhé!"_



Inumaki đỏ hồng hai mang tai; cầm lấy trà sữa dứt khoát xoay người rời đi.



Có lẽ vị chú ngôn sư ấy chẳng bao giờ biết là khi hắn còn đang nằm trong phòng thì con chị họ Cáo đã đúng giờ chạy ra ngoài xếp hàng hơn hai tiếng giữa cái nắng nôi này chỉ để mua cốc trà sữa nổi tiếng cho hắn.



Nhưng hắn chẳng để tâm lắm; đây có lẽ cũng là kế hoạch. Vì hắn không biết Inari thật sự đã làm một điều vượt xa sự hiểu biết của Zaki về con chị của mình.



Để rồi vẫn trên tuyến đường đó; vẫn cô ngốc tóc màu anh đào đẹp đẽ đó. Vẫn là dáng vẻ không màng tất thảy chạy theo bóng dáng chẳng bao giờ vì cô ấy mà dừng lại.



Bà lão tóc đã bạc hơn phân nửa; đứng ở bên sạp hoa bên cạnh vỗ vào tay chồng mình.



_ " Tuổi trẻ tốt thật ông nhỉ?"_



Cũng là thằng em họ Cáo với cái tính tình mắc dịch làm lật thuyền Zaki x Maki; ngồi gác chân nhâm nhi cốc trà chanh; chậc miệng.



_ "Bị nhiều người nhìn vầy chắc tao nhục chết!!"_



Bà mối Panda ngồi cùng bàn với cậu ấm tiếp lời_ " Trà sữa đấy ở tận Shibuya đúng không?"_



_ " Đúng rồi đấy! Sáng sớm đã thấy cậu ta ra cửa để đi mua trà sữa rồi"_ Maki chỉnh lại gọng kính; nhâm nhi chút kem lạnh.



_ " ... CMM!! Tao là em nó mà chưa bao giờ tao nhận được đãi ngộ kiểu đấy!!"_ Lật bàn.




...




Sáng sớm; trên tuyến đường đông đúc người qua lại. Có cô gái nhỏ như phát rồ cầm theo cái loa đứng giữa đại lộ mà gào lên.



_ " Tôi vẫn rất thích cậu; như sin²a+ cos²a ; trước sau như 1!!"_



Người xung quanh kẻ thì trầm trồ kẻ thì chế giễu. Đủ loại sắc thái hướng về cô gái cầm loa tỏ tình giữa đại lộ. Có người còn thích thú lên tiếng hỏi cô gái bạo gan ấy.



_ " Cô gái!! Cô chuyên toán à?"_



Inari đứng giữa đại lộ; cười một nụ cười toả nắng rồi đáp lời.



_ " Vì người tôi thích rất xuất sắc; cho nên tôi cũng phải ép bản thân trở nên hoàn mỹ để xứng với cậu ấy!!"_



_ " Cho nên cậu ơi!! Đi xem phim với tớ đi; tớ mua được vé xem phim bom tấn hôm qua cậu nhìn mãi đó!!"_



Con gái thời nay ga lăng thế à?



Không! Dĩ nhiên là không rồi! Thiếu liêm sỉ thế thì chỉ có cô tiểu thư họ Cáo dám thôi.



Inumaki đứng ở vạch qua đường bị Inari túm lấy chạy vèo vèo đến rạp chiếu phim. Này.. dường như không có trong kịch bản?



...



Kết thúc bộ phim; con bé họ Cáo tia trúng máy gắp thú. Đôi mắt hai màu trong veo nhìn vào con thú bông ở bên trong nom rất thích ý.



Là một người dịu dàng ấm áp từ bé; không khó để Inumaki nhận ra con bé họ Cáo kia đang bối rối xem có nên chơi gắp thú không. Hắn nhanh nhẹn kéo lấy cổ tay nó đi về phía máy gắp; bỏ vài đồng xu vào. Ngón tay thon dài chỉ chỉ vào cửa kính.



_ " Cá hồi cá hồi!"_



_ " Hay là thôi đi; phải bỏ nhiều tiền vào lắm mới gắp trúng đó"_ Inari dù rất thích con thú bông bên trong nhưng vẫn không nỡ để Inumaki bỏ tiền ra gắp. Nhớ khi bé Inari đã đá móp một cái máy như vầy vì gấp mấy trăm yên mà vẫn không được.



Từ đó đại tiểu thư họ Cáo kết luận; máy gắp thú là lừa tiền!!



_ " Cá bào!!"_ Xoa xoa mái tóc màu hồng pastel ngọt nị của con bé họ Cáo; vị chú ngôn sư chăm chú nhìn vào đống thú bông ở bên trong_ " Rong biển?"_



_ " Tôi thích con khủng long màu xanh lá kia kìa! Nếu gắp không được cũng không sao; đừng lãng phí"_ Inari đứng ở kế bên chỉ chỉ vào con khủng long xanh nằm lăn lóc ở một góc.



Nhìn vị chú ngôn sư chăm chú gắp thú; Inari lại không nhịn được buộc miệng nói ra:



_ " Quãng đường tỉ lệ thuận với vận tốc; tôi có vận tốc rồi mà sao quãng đường đến tim cậu xa thế hả?"_



Inumaki bị tỏ tình bất ngờ; hoảng đến độ ấn nhầm làm tuột mất cơ hội gắp con khủng long xanh.



_ " ........... "_ Inari aka tội đồ.



_ " Hay là..... về thôi?"_ Cảm thấy hơi quê.



_ ".... cá bào.... "_ Inumaki hơi gãi gãi sau tai; lại nhét đồng xu vào máy gắp. Nếu đã nói sẽ gắp được cho Inari thì hắn nhất định sẽ gắp được. Chẳng qua vừa nãy hắn hơi mất tập chung chút thôi.



Một lúc sau; một con gấu trúc và hai con người ở nhà đặt đồ ăn thấy con bé họ Cáo vui vẻ ôm con khủng long xanh về nhà; theo sau là vị chú ngôn sư với tâm trạng rất tốt.



_ " Lúc chiều bám theo luôn có phải được xem kịch hay rồi không! Đều tại cậu cản tôi!!"_ Zaki giận dỗi chọc vào vòng eo ' con kiến ' của Panda.



_ " Đừng có cản trở người ta yêu đương chứ hai cái người này!"_ Maki đấm một cái vào sườn của cậu ấm.



Chiều nọ; con bé họ Cáo vác theo cái micro cùng cái loa trên tay; nó gầm lên vào cái micro.



_ " Nếu cậu là A Phủ; thì tôi sẽ vứt bỏ mọi thứ để cùng cậu chạy đến Hồng Ngài!!"_



_ " Chọn tôi đi!! Cuộc đời cậu sẽ giống như ngôn tình vậy đó!!"_



Nhưng dù cô gái ấy có gào lớn đến đâu; chàng trai ấy vẫn chưa một lần ngoảnh mặt lại.




...




Vào một ngày mưa tầm tã; cô gái tóc hồng ấy lần nữa bị vứt bỏ trong dòng người tấp nập. Cơn mưa mùa hạ rơi như thác lũ; xói mòn đi sự nóng bức nơi đô thị phồn hoa. Giữa dòng đời đầy ắp người; ánh mắt ta vừa hay lại chỉ chạm đến người. Có cô ngốc vứt luôn cái ô trong tay; liều mạng băng qua lũ người; mặc cho nước mưa làm ướt người cô. Cô gái ấy vẫn không biết lấy đâu ra dũng khí; dùng sức mà hét lớn ở trong mưa.



_ " Tôi muốn mối tình của tôi và cậu sẽ đẹp như tình yêu của Chí Phèo và Thị Nở. Dù không đẹp; cũng không giàu; nhưng chưa từng rời bỏ nhau!"_



_ " Cho nên xin cậu.... hãy ngoảnh mặt nhìn tôi dù chỉ một lần..... "_



Lời cuối giống như nức nở; cô gái bạo gan dùng mọi phương pháp đuổi theo chàng trai ấy suốt nửa tháng. Cuối cùng cũng vì sự bi thương của tình yêu không được đáp lại mà ngã quỵ xuống. Mặc cho nước mưa xói mòn; tựa như bầu trời cũng đang khóc thay cho kẻ si tình ấy.



Có người trào phúng nói cô gái ơi cô từ bỏ đi! Chàng trai ấy có bao giờ ngoảnh mặt nhìn cô đâu!



Nhưng cô gái ấy chẳng nghe; cô vẫn cháy hết mình vì tình yêu. Để rồi cô chợt nhận ra; từ đầu đến cuối đều là cô đơn phương theo đuổi; tình yêu của cô chưa bao giờ được đáp lại.



Lúc Inari cả người ướt sũng rung lên vì lạnh bước vào nhà thì vị chú ngôn sư đã về từ lúc lâu. Con gấu trúc ngồi trên sofa xem phim Hàn Quốc cùng cậu ấm nghe tiếng mở cửa; vẻ mặt hoảng hốt nhìn kẻ dùng băng hôm nay ướt như vừa té vào ống cống.



_ " Mày bị sao vậy con kia? Lúc sáng tao nhớ mày có đem ô ra ngoài mà ơ hay? Mày bẻ gãy cái ô rồi à?"_ Cậu ấm họ Cáo ngồi sững sờ trên sofa; nghĩ đến bàn tay nghiệp chướng của con chị ruột thì cái ô bị bẻ là hoàn toàn có khả năng.



Cái ' xác chết' ấy khựng lại; nhớ lại viễn cảnh bản thân quăng ô trên phố xong lết cái người không về. Inari tặc lưỡi.



_ " Tao vứt ngoài phố rồi!"_



Ơ gì đấy?



Mẹ mày hâm à con? Trời mưa như trút nước thế kia mà mày ra phố tán trai xong vứt luôn cả ô ở ngoài đấy!



Con gái bước vào tuổi dậy thì đều bị bệnh điên thế à?



Mất vài giây để cậu ấm bình tĩnh lại và rồi cậu chợt nhớ ra cái ô đấy là của cậu. Như một tia chớp; cậu phóng lên lầu theo con chị để vòi lại tiền .



Đạp phăng cửa phòng; cậu ấm họ Cáo gào ầm lên với con chị đang lột đôi giày mới mua ngập nước đủ để nuôi cá.



_ " Bố con điên!! Cái ô của tao cho mày mượn mà mày vứt ngoài đấy thế à?"_ Càu nhàu là thế nhưng Zaki vẫn nhặt lại đôi giày vừa mới bị vứt ở xó xỉnh để lại vào thùng rác.



Ôi em trai ơi nhà có tiền nhưng đồ đạc không phải xài như thế đâu thằng phá gia chi tử!!



Dù có cay vì khi không mất cái ô thì cũng đừng đem giày của chị mày vứt thế chứ? Đền bù thiệt hại gì mà làm người khác lỗ nặng vậy em trai?



Inari lầm bầm chửi rủa; lẳng lặng đem áo khoác bên ngoài cởi xuống tạp ở lưng ghế phòng hờ thằng em đáng đồng tiền bát gạo lại đem vứt hộ nó.



Zaki ở bên cạnh cũng không nói gì; chỉ thấy lúc Inari cởi áo khoác ngoài rơi xuống một mẫu giấy. Tò mò cậu nhặt mẫu giấy ấy lên; dòng chữ đã hơi nhoè mực nhưng vẫn đủ rõ để cậu ấm biết đây không phải thư tình.



_ " Ê! Kế hoạch thành công bước đầu rồi đấy! Bọn buôn bùa yêu liên hệ mày nè; 'diễn' gắt đấy"_ Nói rồi cậu ấm quơ quơ mẫu giấy trong tay. Nói diễn hơi miễn cưỡng; vì Inari chẳng giống diễn chút nào.



_ " Gọi cho ông thầy vô tâm ấy đi! Chuẩn bị set kèo đấm nhau một trận ra trò là vừa rồi đấy!"_




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net