Chương 22: Hậu quả của rượu (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc Inari tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau; với quả đầu đau như búa bổ và hơi thở còn phủ chút men say. Nó ngồi thẩn thờ trên giường với quả đầu như cái ổ quạ nhìn khắp phòng.



Đây đéo phải phòng nó!



Ôi thôi thế là dở rồi; hỏng hết bánh kẹo rồi alo!



Nháy mắt thanh tỉnh lại; Inari khiếp sợ vội vã kiểm tra thân thể và chuẩn bị gọi điện báo cảnh sát. Hôm qua nó đi tiệc; tỉnh dậy thì ở đây; vậy cái khoảng thời gian uống say đấy nó làm gì!?



Thôi; kiếp nà—— Khoan! Quần áo còn nguyên!



Chưa để Inari thở phào nhẹ nhõm thì cửa phòng bỗng dưng mở ra. Vị chú ngôn sư mà nó ngày nhớ đêm mong đứng đó; và một bên mặt đính miếng băng gạc to tướng.



_ " Inumaki? Cậu.. sao tôi lại ở đây? "_ Inari bất ngờ nhìn vị chú ngôn sư đứng yên như tượng. Âm thầm lượt qua một số tình huống khủng khiếp nhất.



Hy vọng là đêm qua uống say nó chưa làm gì Inumaki.



_ " Mặt của cậu.. làm sao vậy?"_



Một câu nói của Inari nháy mắt làm sắc mặt của Inumaki lạnh đi rất nhiều. Trong mắt tràn đầy lửa giận cùng sự oán trách. Hắn không chút gợn sóng mà nói.



[ Ra ngoài ]



_ " Hả? "_ Inari biểu tình hết sức vi diệu.



[ Đi ra ngoài! ] 



Rồi ứng theo hiệu lệnh của chú ngôn; Inari bị bức ép rời khỏi căn phòng mà không kịp giải thích hay hiểu chuyện gì.



Rầm!



Cánh cửa hung hăng khép lại. Này.. là giận dỗi vì đêm qua nó lỡ làm gì với Inumaki sao? Vậy là cả đêm qua nó ngủ ở trong phòng Inumaki ?



Chưa kịp vui vì ngủ phòng crush. Đại tiểu thư họ Cáo chợt nhận ra; nó bị người ta dỗi mất rồi.



Còn là cái dạng không nghe giải thích nữa; con trai bây giờ sao phiền phức thế?



_ " Oya? Bị đuổi ra ngoài rồi sao? "_ Tiếng nói phởn đời thiếu đánh của thiên chi kiều tử nhà Gojo- Gojo Satoru vang lên.



_ " Ông muốn gì?"_ Nhìn sắc mặt vui như mở hội của ông thầy đầu bạc trước mặt; Inari bỗng dưng cảm thấy hôm nay trời rất đẹp; rất phù hợp để đánh người.



_ " Nào~ Bị Toge-kun giận rồi có phải hông nà~"_ Câu hỏi; à không; phải là câu khẳng định mới đúng. Gojo Satoru cười gian manh khi biết thừa chuyện này sẽ diễn ra. Chỉ thiếu chút nhún nhảy vài cái để cười thẳng vào mặt đứa học trò trước mắt.



_ " Sao ông biết? "_



_ " Nhớ lại xem; hôm qua em đã làm gì cậu ta nào "_ Câu nói của Gojo Satoru đã mở màn cho một sự huỷ diệt bất tận mới; đồng thời khơi gợi lại ký ức đen tối hôm qua.



Mọi chuyện là vầy; nếu bạn nghĩ rằng hôm qua sau khi lên xe con chị họ Cáo sẽ ngoan ngoãn ngủ thì làm méo gì có chuyện như hôm nay đúng không?



Sau khi xuống xe; Inari một đường làm loạn; đi lung tung xiêu vẹo như mấy đứa chơi thuốc quá liều. Và khi Inumaki bất đắc dĩ đỡ lấy nó thì nó ào một cái.



Inari nôn một bãi bảy sắc cầu vòng nồng nàn mùi rượu lên người của chàng chú ngôn sư tội nghiệp.



Inumaki đã nghĩ rằng các giác quan của hắn đã chết lâm sàn và đại não thì bị đóng băng ngay khoảng khắc đáng đồng tiền đó.



Hắn muốn thốt lên rằng ôi mùi quá người lạ ơi!



Mà cái người vừa giết chết tâm hồn của Inumaki vẫn vui vẻ nhởn nhơ nhào tới cắn mạnh vào cái má trắng nõn nà của hắn một cái cực mạnh vì nghĩ rằng đấy là bánh bao. Nụ cười ngu xuẩn cùng cái mỏ vừa ói một bãi lên người cậu bạn hiện đang dán vào mặt của Inumaki và cắn vào đấy một cái đau điếng người.



Inari cười; một nụ cười nghiệp chướng.



_ " He he"_ He cái mẹ mày con ơi! Mày đấm chết con tim của crush mày rồi!!



Dằn lại cái dạ dày sắp nôn theo cô bạn; Inumaki nhắm mắt ổn định tinh thần. Tay nắm chặt con người vừa cắn một cái lên gương mặt quý giá của hắn. Và khi hắn mở mắt ra lần nữa để áp chế lại sự tức giận sắp vượt ngưỡng chịu đựng; hắn nói.



[ Ngủ đi ]



Và mọi chuyện kết thúc; chúng ta quay về hiện tại thôi.



Inari ôm tâm thế sợ hãi vì sự ngu dốt của bản thân đêm qua. Nó triệt để thất vọng. Thất vọng vì bản thân nát rượu đến mức tạo thành bóng ma tâm lý đối với Inumaki. Thất vọng vì nó thiếu kìm chế đến mức ' tấn công' cậu bạn đáng thương ấy.



Thôi thế là xong thật rồi....



Inumaki sẽ chẳng bao giờ muốn nói chuyện với con nghiệp chướng như nó nữa đâu. Mọi chuyện chấm dứt rồi.



Cuộc tình còn chưa đi về đâu đã chết yểu trước khi bắt đầu.



Nhìn dáng vẻ sầu não của cô học trò; Gojo Satoru quyết định rũ chút lòng từ bi sau khi hả hê trong lòng. Từ trên cao nhìn xuống cùng nụ cười điển trai; đằng sau cặp kính tròn đen ẩn hiện đôi lục nhãn quý hơn bất kì thứ gì.



_ " Nếu em nguyện ý mở miệng cầu xin ta. Có thể ta sẽ mở lòng từ bi chỉ em cách dỗ Toge-kun đó! "_



Đúng vậy; mau cầu xin Gojo Satoru đại tài này đi!!



Inari liếc mắt khinh thường nhìn Gojo Satoru_ " Cẩu độc thân như ông thì có diệu kế gì! "_



_ " ........ "_ Đau ở trong tim này!



_ " Nhưng ta sống lâu hơn em; ta đương nhiên biết nhiều thứ hơn em rồi! "_



_ " Nếu nói như ông thì giờ chắc phải có bạn gái rồi; đâu có ế như vậy "_



_ " Là ta không thích! Ta không muốn có thôi chứ ta hoàn mỹ như vậy; người theo đuổi ta xếp hàng từ đây đến Pháp đó! "_



_ " Không thích? À; ông muốn có bạn trai đúng không? "_ Nháy mắt hiểu ra vấn đề.



_ " ................ "_ Cảm giác như vừa tự đào hố chôn mình.



_ " Chẳng trách ông lại thích làm quân sư tình cảm; vì ông có bao giờ ' ra trận' đâu mà ....... "_



Gojo _ " ............ "_ (๑•̀д•́๑) Hiện tại hắn đem con ranh này giết luôn có được không?



Gojo Satoru cố dặn lòng mình ngàn vạn lần không được làm ra chuyện giết chết đồ đệ; trán nổi gân xanh gằn từng chữ với đứa học trò trời đánh trước mặt.



_ " Ta thiết nghĩ cuộc ' giao lưu ' này nên dừng ở đây thôi; về phòng rửa lại cái thân đi; rồi em cũng sẽ phải đến cầu xin ta "_



Nói xong còn ngạo kiều hứ một tiếng rồi mới bỏ đi làm nhiệm vụ.



Inari chẹp miệng làm mặt quỷ với Gojo Satoru. Sau lại não nề lết về lại phòng của nó. Trước không nói đến việc khẩu nghiệp với Gojo Satoru rất sướng mồm; hiện tại nó phải nghĩ cách làm lành với Inumaki. Trên tất cả; Inumaki càng quan trọng hơn khẩu nghiệp mà!



Và thế là sau khi từ chối lời mời không đáng tin cậy lắm của Gojo Satoru; Inari về phòng tắm rửa thơm tho để tẩy đi cái mùi còn dư lại của tiệc rượu đêm qua. Inari tự cảm thấy rằng cách làm của nó sẽ có cơ hội dỗ được Inumaki cao hơn là nghe theo kế sách của ông thầy dễ khiến người hoài nghi nhân sinh kia.



Nhưng thế giới này vốn dĩ vận hành theo cái cách luôn ghì ta xuống!



Mọi thứ diễn ra vượt xa tầm với của con chị họ Cáo.



Cốc cốc!



_ " Inumaki? "_ Inari đứng trước của phòng; vẻ mặt khẩn trương cực kì chờ đợi cánh cửa trước mặt sẽ mở ra. Đợi lúc sau vẫn không có tiếng trả lời; nó lại gõ cửa lần nữa.



_ " Cậu có trong đó không? Tôi có thể giải thích chuyện đêm qua; thật đó! "_



Đợi thêm một lúc trong phòng vẫn như cũ không có âm thanh đáp lại; Inari đứng ở bên ngoài thất vọng định bỏ về vì nghĩ rằng chú ngôn sư đã đi ra ngoài làm nhiệm vụ thì trong phòng truyền ra tiếng nói.



_ " Cá bào "_



Là cự tuyệt Inari giải thích.



Inari sửng sốt ở bên ngoài hồi lâu; lần này sao lại tức giận thành như vậy? Đến giải thích cũng không muốn nghe? Nam nhân bây giờ khi tức giận sẽ là bộ dáng này sao? Đêm qua nó không phải chỉ lỡ mồm nôn lên người hắn rồi cắn một cái thôi sao; đâu đến mức tuyệt giao.



Cắn môi; Inari quyết định đợi ngày mai Inumaki phần nào nguôi giận rồi nó sẽ lại mò đến. Nghĩ lại nếu như có người cắn rách mặt nó thì nó nhất định sẽ đem kẻ đó xé xác tại chỗ nên cũng không cảm thấy Inumaki tức giận thành như vậy là sai. Suy cho cùng cũng là do nó có hơi chút nát rượu tí xíu thôi.



Nhưng là bản thân đại tiểu thư họ Cáo vừa cố ý dậy sớm để đi tìm Inumaki thì lại nghe tin động trời.



_ " Cậu nói gì cơ?! "_ Inari thiếu chút nữa thét chói tai; vẻ mặt thập phần kinh ngạc lại tuyệt vọng nhìn quốc bảo của Hoa Hạ*



_ " Tớ nói Toge sáng sớm đã tiếp nhận nhiệm vụ rồi; cậu ấy đi một mình! "_ Panda nhìn dáng vẻ như năm nay mất mùa của Inari; tò mò hỏi_ " Làm sao vậy? Cậu không đi tiếp nhiệm vụ với Zaki sao? "



_ " Nhiệm vụ gì tầm này nữa! Chuyện tình tôi chỉ còn lại hư vô rồi đây này!! "_ Inari đau khổ chỉ thiếu chút quỳ rạp trên đất mà khóc lóc quỳ lạy ông Tơ bà Nguyệt se lại duyên cho nó.



Nếu có thằng con quý tử họ Cáo ở đây hẳn là cậu đã cầm ghế phang lủng sọ Inari để đem con chị ruột đến bệnh viện và thay não mới. Nhưng đáng tiếc; thằng bé không ở đây.



Panda dùng đôi mắt hạt đậu mang chút thương cảm nhìn cô bạn kêu khóc như ma đói tháng 7 âm lịch. Song lại cảm thấy có chút thiếu vắng; thiếu quả nghiệp chướng thét ra lửa mỗi khi cãi nhau chứ đâu.



_ " Nhắc mới nhớ; Zaki đâu? "_



_ " Thằng đấy á? Hôm trước nó say quá bị đưa về nhà xong bị Papa giữ lại vài hôm để xử lý chút công việc "_ Inari chán nản nằm ườn ra bàn; nói thật thì nó dù sao cũng là đại tiểu thư họ Cáo nên mấy việc như xử lý chuyện công ty nó cũng nên có phần. Bất quá hiện tại nó có thể tránh ở đây thì tội gì lết thân về đấy làm không công?



_ " Inumaki tiếp nhiệm vụ cấp mấy vậy gấu trúc? "_



_ " Cái này tớ không có hỏi đến; nhưng nếu muốn biết cậu có thể đi tìm thầy Gojo nha! "_



Đúng rồi! Chẳng phải còn ông thầy đầu bạc kia sao?



Nắm lấy đôi tay mập mạp toàn lông và thịt của Panda; Inari cảm động thiếu chút rơi lệ _ " Cảm ơn! Panda; cậu là thiên tài!! "_



_ " ??? "_



Nhưng không đợi Panda load kịp thì Inari đã chạy bang bang đi tìm Gojo Satoru. Chỉ để lại con gấu trúc thích làm mai thơ thẩn ngồi đó lẩm bẩm.



_ " Hoá ra đây chính là sức mạnh của tình yêu "_



Gojo Satoru còn đang tranh thủ chút thời gian quý báu không phải tiếp nhiệm vụ mà ngồi nhâm nhi chút bánh ngọt. Những lúc nghỉ ngơi không phải bận rộn này thật sự quý giá.



Thật- sự- quý- giá- !



Rầm!!



Cánh cửa phòng bị tàn nhẫn mở toang ra; con chị họ Cáo như một tia chớp lao tới trước mặt Gojo Satoru và tuông một tràn dài văn chương ảo lòi ra!



_ " Huhu; thầy ơi! Thầy nói tôi nghe Inumaki làm nhiệm vụ gì ; ở đâu; cấp mấy đi! Chuyện tình của tôi không thể cứ vậy mà tan thành mây khói được! "_



Gojo Satoru nhìn con yêu nghiệt vốn cao ngạo giờ không tiếc thứ gì nhào tới ôm lấy cặp chân dài như siêu mẫu sàn Runway của hắn. Nhanh tay ăn nốt miếng bánh còn trên nĩa; Gojo Satoru cười có chút tê cứng.



_ " Cái kia.. Inari-chan; em có thể bỏ tay em khỏi chân của ta được không? Ta không muốn Toge-kun hiểu lầm nha "_



_ " Không! Bây giờ ông nói cho tôi nghe Inumaki ở đâu thì tôi mới bỏ! "_ Inari sống chết ôm lấy cặp chân dài miên man ấy.



_ " .............. "_ À; ra là tới nhờ vã!



_ " Chẳng phải ai đó nói không cần quân sư này ra tay tương trợ sao? "_ Gojo Satoru có chút hả hê trong lòng; hắn biết thế nào ngày này cũng tới mà.



_ " Nhưng tôi chợt nhận ra mấy người ế thường tư vấn tình cảm rất hay! "_ Inari giả vờ chấm nước mắt_ " Cứu vớt đường tình duyên của đứa học trò này đi; tôi không muốn ế như ông đâu! "_



_ " Gọi thầy! "_ Gojo Satoru cười có chút nứt nẻ; con chị họ Cáo dù thất tình đến nơi vẫn khó ưa như vậy.



_ " Thầy!! Thầy Gojo; mong thầy khai ân!! "_



Liêm sỉ mày đâu rồi con ơi?



_ " Nếu thầy giúp tôi làm lành với Inumaki; tôi sẽ đem đoạn clip Zaki uống say hôm trước gửi cho thầy! "_



Rồi tình chị em máu mủ ruột thịt của mày để đâu rồi con ơi? Mày bán em ruột mày thế à?



Nhìn Gojo Satoru vẫn không thoả thuận; Inari uỷ khuất bấm bụng nói ra.



_ " Đồ ngọt ông mua trong một tuần này tôi thanh toán! "_



_ " Thành giao! "_ Không nói nhiều; Gojo Satoru lập tức cười tươi như hoa nở mà đồng ý. Đem chân cho Inari ôm thêm chút nữa cũng được.



Mà Inari vừa thấy Gojo Satoru đồng ý lập tức lộ rõ khinh thường. Biết ngay cáo già trước mặt này sẽ không công giúp nó mà! Đại tiểu thư họ Cáo hừ mũi đứng dậy; phủi váy lấy lại vẻ kiêu ngạo thường ngày chờ đợi Gojo Satoru tự đem thông tin nói ra.



Gojo Satoru nhìn Inari; quyết định không mở miệng trước.



So mặt dày thì Inari vẫn còn kém Gojo Satoru nhiều lắm!



Cuối cùng vẫn là đại tiểu thư họ Cáo bại trận trước; vẻ mặt cau có thúc giục.



_ " Nói nha! Ông còn định đợi đến khi nào? Đến khi Inumaki làm xong nhiệm vụ trở về sao? "_



_ " Tsk! Được rồi "_ Gojo Satoru cười cợt có chút vô lại vì chiến thắng một màn đọ mắt_ " Toge-kun hiện đang làm nhiệm vụ ở Saitama; cấp bậc nguyền hồn là tiền cấp một. Mà Toge-kun hiện tại là chú thuật sư cấp hai. Theo lý mà nói thì để an toàn; chi viện không phải là không được "_



_ " Vậy thì được rồi! Tôi lập tức đi Saitama; đem địa chỉ gửi cho tôi đi; mau lên!! "_ Inari nghe được thông tin đáng giá; lập tức móc điện thoại đem clip say rượu làm bậy của Zaki gửi qua cho Gojo Satoru.



_ " Chúc may mắn! "_ Gojo Satoru cười có chút mất dần nhân tính sau khi nhận được đoạn clip không dài nhưng đủ để chọc thằng quỷ con Zaki tức ói máu.



Inari tức tốc lên xe của người hỗ trợ để đến ' chi viện' cho Inumaki. Em trai à; tuy rằng lần này chị bán đứng em nhưng vì làm lành với crush. Chị chỉ có thể mang em ra làm vật tế.




________________________________________________________________

p/s: năm mới vui vẻ , mong những điều bạn không làm được ở 2021 sẽ được thực hiện ở 2022. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net