Chap 33: Cuộc huấn luyện bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tanjiro và Zenitsu đang trên đường đến thác nước, khi cả 2 đến nơi thì thấy cả đám đang tập dưới thác nước khiến họ hốt hoảng. Himejima xuất hiện và giải thích sơ lược về việc huấn luyện.

- Phần quan trọng nhất của cơ thể là tứ chi. Tăng độ ổn định kèm với sức mạnh, cơ bắp sẽ giúp ra đòn mạnh, chính xác. Tính bền bỉ và phòng thủ cao hơn. Đầu tiên: đứng dưới thác để chịu áp lực. Sau đó thì vác đống gỗ này đi. Cuối cùng, đẩy cái cục này (đá) đi qua 1 thị trấn_Himejima

- Bài huấn luyện cực dễ dàng và gói gọn trong 3 giai đoạn. Bài huấn luyện "nghịch lửa" đã bỏ đi vì nguy hiểm_Himejima nói xong miệng khing ngừng nói từ "namu"

- Cơ mà, Zenitsu đã ngất rồi ạ_Tanjiro

Zenitsu từ lúc nào không hay đã ngất đi với cái biểu cảm méo ai nhịn nổi.

- Quăng cậu ta xuống sống_Himejima

T/g: Nói tỉnh bơ vậy!

----------------

- GYAAAAAAAAHHH! MÁT...À NHẦM LẠNH QUÁ ĐI NEZUKO-CHAN ƠI!!!!_Zenitsu

Zenitsu và Tanjiro đã cởi áo chạy vào thác, Zenitsu lạnh tới mức hét như chưa từng được hét. Zenitsu thất thánh Bất Tử Trụ Murata và những người khác đang thi nhau ôm tảng đá.

- Ôm...cái này đi...nó..ấm..lắm..đấy.._Murata

Zenitsu liền nhanh chí ôm chầm tảng đá.

- [Tảng đá này ấm quá...Như vòng tay của...crush..à không, crush lạnh lắm...à giống vòng tay của mẹ...]_Zenitsu cảm thấy tảng đá nó ấm khiến cậu khóc

- Waaaaaaaa!! Mẹ yêu ơii...!! Mẹ yêu!!_Zenitsu

Tanjiro đến thác nước thì cậu thấy Đấng Ỉn và bà Otaku đang tập rất chăm chỉ.

- [Inosuke và Saya đang rất cố gắng. Mà hôm nay lạ quá, sao Inosuke không gáy, còn Saya thì trông im lặng quá, mặt thì xanh xao...]_Tanjiro

Thấy lạ Tanjiro nhìn kỹ Saya và Inosuke thì cậu phát hiện ra cả 2 đã chết đứng vì lạnh. Cậu kéo cả 2 ra và hô hấp nhân tạo cho họ rồi di tập. Đến Tan cũng không chịu nổi vì lạnh mà ra ôm tảng đá.

-------------------

Cả đám nghỉ giải lao nướng con cá ăn.

- Anh ta tuyệt lắm. Cái ông suốt ngày namu xong có mấy viên bi ấy_Inosuke vừa nói vừa ăn

- Ý cậu là Nham Trụ? Đừng gọi ông ấy bằng mấy cái tên kì quái, ông ta sẽ xiên cậu ấy_Saya

- Ông ta làm ta phát ớn từ lần đầu tiên gặp. Không còn gì để bàn cải_Inosuke

- Cậu ăn cả xương à?_Saya

- Ông ấy là người mạnh nhất Sát Quỷ Đoàn_Inosuke

- Ah, tớ cũng nhận ra rồi. Chỉ có Himejima-san làn có mùi khác biệt thôi. Dấu ấn của anh ấy có chưa nhỉ?_Tanjiro

- Chả có gì ngạc nhiên nếu anh tacó_Inosuke

- Hiện tại thì Himejima-san chưa có dấu ấn. Quả thật ông ấy là người mạnh nhất và là người lớn tuổi nhất. Nếu ông ấy có ấn thì có khi sẽ dùng nó chiến đấu và sẽ không thể sóng sót_Saya

- Ế? Thật ư? Cậu lấy đâu ra định lý đó mà cho rằng ông ấy sẽ không sống chứ?_Murata

- Vì hiện Himejima-san đang ở tuổi 27, những người có ấn sẽ mượn sức mạnh của mặt trời, đồng nghĩa với việc họ sẽ phải đánh đổi tuổi thọ của họ. Nên những ai có ấn thì sẽ không thể sống quá 25 tuổi_Saya

- Vậy sao?_Tanjiro

- Ừm_Saya

- Mình còn không tin được, chắc gì lão ta đã đấy được qua 1 thị trấn. Bắt nạt mấy đứa cùi bắp sẽ làm lão thoải mái?_Zenitsu

- Không đâu, anh ấy còn đẩy 1 tảng còn kinh khủng hơn nhiều_Tanjỉo

- Thôi, cậu đừng có mồm điêu, cậu nghĩ tớ sẽ tin à_Zenitsu

- Không đâu mà. Vì cậu là người tốt nên mình luôn nói thật_Tanjiro

Từ phía đằng sau Tanjiro, Zenitsu thấy Himejima đang đẩy 1 tảng đá còn to hơn nhiều.

- A di đa phật, a di đà phạt_Himejima

- Đó, đáng tự hào thật_Tanjiro nhìn Himejima bằng con mắt ngưỡng mộ

- Himejima-san ngầu thật! Mình có thể làm được như anh ấy không?_Tanjiro

- CÒN LÂU NHÁÁÁÁÁ! BẰNG NIÊM TIN NHÁÁÁÁ!!! Cậu bị rồ rồi, cái vẻ mặt đáng tự hào đấy là sao? Lão ta điên mẹ nó rồi!! Lão ta còn to như gấu vậy!! Cậu có hiểu đấy là quá size của 1 con người bình thường không??_Zenitsu tức diên đánh vào đầu Tanjiro và bịt mồm cậu

- Ta no rồi! Ta sẽ đi đấy mấy viên đá bé nhỏ đó và mang và mang cái đống củi đó đi_Inosuke đột mặt nạ lên

- THẰNG THÂN MANG MÁU NGƯỜI NHƯNG ÓC LỢN KIA!! ĐỪNG CÓ TỎ THÁI ĐỘ TÍCH CỰC Ở ĐÂY!!!_Zenitsu

- Thôi nào_Tanjiro

- Nạp đầy năng lượng rồi! Inosuke, tranh thủ chúng ta so tài 1 trận nào!_Saya

- CON NHỎ KIA VỪA CHẾT ĐỨNG SAO GIỜ ĐẦY NHIỆT HUYẾT VẬY?!_Zenitsu

- Được thôi con gái của ta, so tài nào, đầu tiên là đi vác gỗ xong đấy tảng đá!_Inosuke

- Ok lun!_Saya

Cả 2 cứ thế bó đi.

- Ngốc không thệ tả_Zenitsu

- Họ thân nhau ghê_Murata

Tanjiro thì cứ nhìn theo hình bóng của Saya và Inosuke nói chuyện thân thiết và rời đi khiến cho cậu cảm thấy vô cùng lạ lẫm. Cậu xoa lồng ngực của mình.

- Sao tự nhiên tớ thấy khó chịu quá?_Tanjiro

- Khó chịu gì cơ?_Zenitsu

------------------

Huấn luyện ở thác: hoàn thành

Vác gỗ: hoàn thành

Và giờ chỉ còn mỗi là đẩy tảng đá.

Cuộc huấn luyện này tuy khắc nghiệt nhưng không bắt buộc. Nếu từ bỏ ghì bạn hãy đi xuống chân núi.

*Trong nhà*

Mọi người đang ăn cơm.

- Tớ nhận ra trong cuộc huấn luyện sao lại có ít Trụ Cột vậy?_Murata

- Tại sao?_Tanjiro

- Tớ cũng chẳng biết_Yoshioka

- Nó làm mọi người bỏ chạy hết rồi_Nagakura

- Ừm_Shimamoto

- Như anh bạn tóc vàng, bị đánh gục và chắc tổn thương sâu sắc lắm..._Noguchi

- Zenitsu thì lúc nào chả mà tổn thương_Saya

- Họ cứ làm như bọn mình có thể. Trụ Cột tuyệt thật_Murata

- Ừ_Tanjiro bận bịu nắm cơm nắm

- Mà cậu nấu cơm cũng giỏi và nướng cá_Murata

- Tớ là con trai của thợ đốt than mà. Việc nấu ăn là bình thường thôi_Tanjiro

- Ồhhh!_Mọi người

- Nhưng tớ vẫn thua xa Saya, Saya nấu ngon hơn!_Tanjiro

- Bình thường mà, tớ chỉ thừa hưởng từ mẹ mà thôi_Saya

- Saya nấu ăn cũng rất ngon, miso cậu làm nó rất vừa vị và thơm nữa_Nagakura

- Nếu thích thì tớ sẽ múc cho các cậu bắt nữa!_Saya

- Cho tớ nữa!_Shimamoto

- Tớ nữa!_Nagakura

- Tớ nữa!_Yoshioka

- Tớ nữa!_Noguchi

- Rồi rồi, từng người 1 thôi_Saya

- Saya vừa xinh vừa giỏi giang ha, đúng chuẩn vợ nhà người ta, đúng không Tanjiro?_Murata

- Tanjiro?_Murata

Tanjiro nhìn Saya đang múc bát miso cho 4 đồng chí kia.

- Sao vậy, tự nhiên im de?_Murata

- Tự nhiên thấy khó chịu quá_Tanjiro

-------------------

Tối hôm sau, saya đang ngồi dựa tảng đá, cô mệt mỏi vì phải đấy nó, nó quá nặng, khác so với những tảng đá cô đẩy. Cô định về nhà nghỉ ngơi thì cô thấy Tanjiro đang nói chuyện với 1 người.

Cậu ta có mái tóc rối bù dài đến hơn cổ, cặp chân mày mỏng và có những vết sẹo lớn che phủ hầu hết chiều ngang khuôn mặt, cậu cao khoảng 1m80. Trang phục của cậu đã thay đổi thành phiên bản màu xanh ô liu đậm của đồng phục Sát quỷ, trên đó cậu mặc bộ yukata màu tím cũ của mình.

- Genya, Tanjiro, 2 người đang ở đây à?_Saya tiến lại gần

- Ah, Saya!_Tanjiro

- [Phải rồi, từ khi Bài Thi Cuối Cùng, Genya chưa biết tên của Saya, phải giới thiệu cậu ấy mới được]_Tanjiro

- Gen–_Tanjiro

- Saya, cậu huấn luyện giờ này à?_Genyu

- [Ể?]_Tanjiro

- Ừ, tớ đang tập ở mức đẩy đá_Saya

- Tớ cũng thế nè_Genya

- [C-Cái?! Khoan?!]_Tanjiro

- Chờ chút! Hai biết nhau từ khi nào vậy? Lần Bài Thi Cuối Cùng các cậu chưa đụng mặt, và ở Trang viên Saya cũng đâu có gặp Genya phòng khi cậu thăm tớ?_Tanjiro

- À thì, cái đó....trước khi tham gia khoá rèn luyện này, tớ có gặp Saya_Genya

- Ban đầu Genya nhát gái lắm, đứng nói chuyện mà cậu ấy bỏ chạy luôn. Thế mà khi gặp Nezuko, cậu ta nói chuyện với em ấy rất bình thường_Saya

- Vì cảm thấy lúc đó Nezuko là quỷ mà, vả lại tớ đang trong quá trình tuổi dậy thì nên có hơi lúng túng khi gặp con gái_Genya

- Chính vì thế tớ đã giúp cậu và coi tớ như con trai để dễ dàng nói chuyện nhỉ?_Saya

- Ừ, mà nhờ có cậu tớ mới có cơ hội xin lỗi cô bé mà lần trước tớ túm tóc, thật may là cô ấy đã tha thứ cho tớ và không hề tức giận, cô ấy còn mỉm cười với tớ nữa_Genya

- Hể~, đừng nói là Genya thích cô bé đó nha?_Saya giở giọng trêu ghẹo

- L-L-L-L-Làm gì có chứ!!!_Genya nghe vậy mà đỏ mặt như quả cà chua

Cả 2 người bói chuyện mà bơ 1 đi nhân vật chính. Tanjiro nhìn 2 người nói chuyện thân mật mà cậu phồng mà làm mặt cau cò.

- À mà, vừa nãy 2 người nói chuyện gì vậy?_Saya

- À, bọn tớ đang bàn về cách đẩy đá_Genya

- Cách gì? Chỉ cho tớ mới!_Saya

- Các cậu không thử "lặp lại động tác" à_Genya

Trên đầu Tanjiro và Saya hiện dấu hỏi chấm to đùng.

- Vậy các cậu không làm dược à? Himejima-san dạy tệ lắm. Các cậu nên quan sát anh ấy nhiều hơn. Anh xác định trước bước di chuyển nhầm nâng cao sự tập trung. Đó là hô lên những từ cầu nguyện_Genya

- Himejima-san cũng làm thế à?_Tanjiro

- Đúng rồi, mấy từ namu ấy!_Genya

Ở góc nào đó, Himejima đang quan sát cả 3.

---------------

Nhờ có sự chỉ dậy của Genya, Tanjiro và Saya có thể biết cách thực hiện cách đẩy đá.

Sáng ngày hôm sau, Saya đẩy đá, tảng đá đã di chuyển khiến nhóm Kamaboko ngạc nhiên há hốc mồm.

- Saya đẩy dược rồi kìa!!!_Tanjiro

- Ghê thiệt!!_Inosuke

- CẬU CÓ CÒN LÀ ĐÀN BÀ KHÔNG ZẬY?? CON GÁI CON DỨA!!! QUÁT VẬT?!!!!_Zenitsu

- Tớ cũng phải đẩy thôi_Tanjiro

Tanjiro đẩy tảng đá, cậu tập trung sức mạnh, lặp đi lặp lại tập trung tại 1 thời điểm. Tanjiro đã đẩy được tảng đá.

- ÁÁÁÁÁ!!! TANJIRO LÀM ĐƯỢC RỒI!! NÓ PHÊ CỎ NHẬT ĐẤY, ĐỪNG CHƠI!!! QUÁI VẬT!!!_Zenitsu

- Chết tiệt, nó lại làm được_Inosuke

Inosuke cũng tham gia đẩy đá, cậu đẩy dược nhờ vao lặp đi lặp lại từ Tempura.

- [Con lợn đẩy dược rồi!! Mình sẽ bị bỏ lại mất!]_Zenitsu

Đột nhiên con chímẻ của Zenitsu, Chuntaro xuất hiện đưa cho cậu 1 lá thư.

- Huh? Lá thư??_Zenitsu

Saya đã đẩy đá qua thị trấn, cô mệt lừ vì đẩy ngồi xuống đất.

- [Mệt quá....mệt quá đi...]_Saya

- Hanyu....có khi....tớ toạch...tại đây....luôn_Saya

- "Gắng lên Saya, đừng chết mà!!"_Hanyu

- [Nước....nước.....]_Saya

Himejima xuất hiện, anh đổ nước vào mặt Saya.

- [Nước....Himejima-san...!]_Saya

- A di đà phật, a di đà phật, a di đà phật_Himejima

- [Ủa, sao cha nội này đọc kinh]_Saya

- EM CHẾT RỒI HẢ?!_Saya

- Không, nhóc còn sống_Himejima

- [Ôi may quá!]_Saya

Himejima đưa nước cho cô uống.

- Khoá đào tạo của Nham Trụ đến đây là kết thúc, chúc mừng_Himejima

- Vâng, cảm ơn anh nhiều. Em cảm thấy mình mạnh lên hơn rồi!_Saya

- Em là 1 đức trẻ đầy nhiệt huyết, em đã vượt qua dược mọi thử thách_Himejima

- Vâng, em sẽ cố gắng_Saya

- Himejima-san, xin anh đừng chết nha! Cho dù chiến đấu với Muzan đi chăng nữa, xin anh đừng chết nha, vì em không muốn bất kìa ai phải chết cả_Saya

- Mặc dù không hiểu em nói gì nhưng tôi hứa, tôi sẽ không chết_Himejima xoa đầu Saya

- Vâng!_Saya

---------------

Sáng hôm sau, nhóm Tanjiro đang ăn cơm tối do chính Tanjiro va Saya nấu.

- Himejima-san là 1 người khác tốt đấy  chứ. Mặc dù thực tế anh ta đã không chọn tôi làm người kế nhiệm vì tôi chẳng có ai tài năng gì. Anh ta phát hiện ra tôi có khả năng ăn quỷ, vì thế anh ta đã ngỏ ý nhận tôi làm đệ tử. Và thế là anh ta giới thiệu tôi với Kochou-san và nhờ cô ta kiểm tra tình trạng thân thể tôi_Genya

- Ồ, là lúc đó_Tanjiro

- Thế éo nào mà mỗi lúc cô ta nhìn thấy tôi, mặt cô ta trở nên nhăn nhó và bắt đầu chửi tôi không trượt phát nào. Nhìn cậu cũng bướng giống như tôi, chắc cậu cũng bị cô ta cho ăn chửi nhiều lắm nhỉ. Thật bất ngờ kia cậu chẳng càu nhàu về chuyện đó_Genya

- Chắc Shinobu-san đang lo lắng cho tình trạng của cậu thôi, Genya_Tanjiro

- Ờm, chắc là lo lắng đấy_Genya

- Tớ chắc chắn đó_Tanjiro

- Tớ nghĩ Shinobu-san không muốn cậu phải làm gì quá mạo hiểm nên mới mắng cậu, thự chất chị ấy rất tốt. Mà tớ từng nghe rằng trước đây Shinobu-san rất giống với anh cậu, Shinazugawa-san_Saya

- À, Saya, cậu nên rửa lại mắt đi_Genya

- Còn quá sớm để ngươi già đi đó_Inosuke

- Quá đáng thế!_Saya

- Kochou-san nhìn mặt lúc nào cũng mỉm cười hiền hậu thì làm sao mà như anh trai tớ dược_Genya

- Shinobu-san khi còn trẻ trước đây cơ, chị ấy hồi đó nóng tính lắm, tớ nghe từ Tomioka-san và Aoi đó_Saya

- Thật ư? Shinobu-san cũng từng như vậy á?_Tanjiro

- Bảo sao mỗi khi ta thấy bả tức giận mà trông bả đáng sợ ra_Inosuke

- Tớ sẽ định đến thăm Tomioka-san sau khi tớ ăn xong, cậu có muốn đến cùng không?_Tanjiro

- Tôi không di đâu hết, tôi còn chưa đẩy dược tảng đá nữa_Genya

- Ta gần đẩy được rồi đó!!_Inosuke

- Chà, tôi cũng chả sử dụng dược hơi thở_Genya

- Hahaha, ngươi còn chả sử dụng dược hơi thở. Quá cùi!!_Inosuke

Xong cả 2 choảng nhau.

- Nào nào, thế mà tớ dự định hỏi câu 1 vài thứ khi 2 chúng ta cùng đi chứ_Tanjiro vừa cầm bát cơm ăn rồi ngồi đè lên lưng Inosuke để ngăn cậu

- Hở, muốn hỏi gì?_Genya

- Về Phong Trụ, anh hai của cậu. Tớ muốn biết mọi thứ về anh ấy_Tanjiro

--------------------

- Dược rồi, giờ tho di thôi_Saya

- Saya!_Tanjiro

- Tanjiro!_Saya

- Giờ tớ sẽ đi gặp Tomioka-san, cậu có muốn đi cùng không?_Tanjiro

- Tớ muốn đi cùng cậu lắm, nhưng tớ cần phải đi gặp 1 người_Saya

- [Cậu đi gặp ai ư? Là trai hay gái vậy?]_Tanjiro tò mò

- Tớ có chuyện rất quan trọng cần bàn với cô ấy_Saya

- [Ra là đi gặp con gái! May quá! Ủa? Sao mình lại thấy may khi cậu ấy gặp con gái nhỉ?]_Tanjiro

- Mà thôi, tớ phải đi ngay đây, gặp cậu sau nha_Saya

- À ừm, gặp cậu sau_Tanjiro

- [Kì thật, sao mình lại càng muốn nghe giọng cậu ấy va hình hình bóng câu ấy nhiều hơn nữa vậy? Dạo này mình toàn bị sao sao ấy?]_Tanjiro

-----------------

- "Cậu đã hẹn Yuki ở đâu vậy?"_Hanyu

- Ở Điệp Phủ, vì kế hoạch của ta cần phải có sự giúp đỡ của cậu ấy_Saya

Trong thời gian qua, Saya thực hiện lên 1 kế hoạch cùng Hanyu, loại thuốc mà Shinobu đã uống để dụ tên Thương Nhị Douma Saya đã nhờ Shinobu dùng nó để tẩm vào thanh kiếm của tớ. Cộng thêm là Saya cũng nhờ Shinobu và Tamayo làm loại thuốc mà Hanyu đã từng bảo, Saya cũng đã nhờ sư phụ của cô Kyoko đến chỗ sư phụ của Zenitsu, Kuwajima Jigorō ngăn ông ấy mổ bụng tự sát.

Lá thư của Jigorō gửi cho Zenitsu đã nói về việc sư huynh của Zenitsu, Kaigaku đã hoá quỷ, trong bức thư ghi ông định mổ bụng tự sát nhưng bị Kyoko ngăn lại vừa dưa đến dinh thự của Chúa Công cùng những các Cực Trụ Cột khác. Lên sau khi đọc bức thư, Zenitsu rất bức xúc vì sư huynh của mình dã suýt làm cho người ông quan trọng của cậu phải chết.

- Kế hoạch của chúng ta đã di dược nửa đoạn. Nửa doạn còn lại chính là cứu mạng sống của mọi người_Saya

- "Đây sẽ là trận chiến cuối cùng"_Hanyu

- Ừ_Saya

- Bằng mọi giá kế hoạch này phải thành công_Saya

================================================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net