Chương 1: Kí chủ là một cái không có liêm sỉ người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Fuduki kí chủ, đã đến giờ đi học rồi, dậy mau nào. Đối tượng công lược số 1 Kuroko Tetsuya đang đợi kí chủ ngoài cửa rồi kìa. Fuduki Cathérine kí chủ, dậy ngay đi, dậy ngay đi, dậy ngay đi!!!"

"Im mồm bảo mẫu hệ thống-kun, ngươi so với tên trứng luộc hệ thống-kun của Macaron đúng là lắm mồm hơn rất nhiều đấy. Cứ ngoan ngoan như cái tên đấy không phải tốt hơn sao?" Là người yêu sao khác nhau một trời một vực vậy?

Cathérine ngồi dậy, càu nhàu với bảo mẫu hệ thống, sau đó vò mái tóc của mình khiến cho nó xù lên, bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh bắt đầu sửa soạn để đi học.

Mười lăm phút sau, nó uể oải bước ra ngoài. Lắc bên này, nhào bên kia, lộn bên nọ, hệt như mấy ông say rượu đi đêm về khuya không chịu gọi xe rồi lúc nào cũng xảy ra tai nạn. Đấy, thấy không, vừa nói xong kìa, đã ngã xuống cầu thang rồi đó. Cổ chưa bị gãy là may lắm rồi.

Trên đường đến trường, Kuroko lo lắng nhìn Cathérine đang xoa cổ, hỏi:

- Cathérine, cậu không sao chứ? Có cần tớ rẽ vào tiệm thuốc mua thuốc cho không?

Nó xua xua tay, quay sang Kuroko:

- Không cần đâu Tetsu-chan, xoa xoa một chút là hết ấy mà. Sức giai như tớ thì ngã như thế này không làm sao đâu.

- Tối qua cậu lại thức khuya đúng không? Tớ đã nói rồi mà, thức đêm không tốt cho sức khỏe đâu, ngủ sớm mới tốt.

- Vậy ngày nào cậu cũng uống Vanilla Milkshake thay cơm thì tốt cho sức khỏe lắm ấy.

Kuroko: "..." Được rồi, tớ không nói nữa.

- Tetsu, Cathérine, đi đến trường hả? Đợi tớ với.

Một giọng nói vang lên từ phía sau, khiến cả hai quay đầu lại. Aomine cầm cặp chạy lại phía Kuroko, quàng tay lên vai cậu, rồi quay sang chào Cathérine. Nó cũng gật đầu tỏ ý chào lại, sau đó lại xuýt xoa cho cái cổ đáng thương của mình.

Thấy dáng vẻ nó như thế, Aomine phì cười, giở ra cái giọng trêu tức người khác nói:

- Cathérine lại bị ngã cầu thang hả? Một tuần sáu ngày đi học mà cậu ngã cầu thang 5 ngày, đến giờ cái cổ vẫn còn trên đầu cậu đúng là cả một kỳ tích đấy.

- Còn Ahoecchi-kun chỉ ngồi trong nhà xem Mai-chan mà cũng không trắng ra được, vẫn cháy đen thui như vậy cũng là cả một kì tích đấy. A, tớ biết rồi. Tâm hồn cậu đã hắc tới mức không thể tẩy trắng được nên đành nhường ra bên ngoài một ít để giữ lấy một góc trắng đúng không?

Kuroko: "Pft..."

Aomine: "..." Mình đúng là ngu lâu khó đào tạo mà. 

Chú biết vậy là tốt đấy Ahoecchi-kun :)

Sau khi bước chân vào cổng trường, như thường lệ, bọn nó sẽ đến câu lạc bộ bóng rổ để sinh hoạt trước, sau đó mới lên lớp. Vừa đẩy cửa phòng tập ra đã thấy Midorima đang tập ném bóng ba điểm vào rổ. Vừa mới sáng sớm ngày ra đã nhìn thấy trai đẹp ném rổ, thật bổ mắt quá đi
(*/ω\*)

Tuy nhiên...

Fuduki Cathérine thật sự không hiểu tại sao hắn lại có thể ném tất cả những quả bóng đó trúng rổ dù rằng có cách nửa sân đi chăng nữa. Chẳng lẽ những cái lucky item đó thật sự hữu nghiệm như vậy à? Hay là mình cũng xem Oha Asa để biết hôm nay thế nào đi.

- Chào buổi sáng, Midorima-kun. - Kuroko gật đầu, chào Midorima rồi vào phòng thay quần áo.

- Chào buổi sáng, Midorima. - Aomine đi theo sau, chào một tiếng rồi theo Kuroko đi vào.

- Chào buổi sáng, Tsunderima-kun.

"Bang"

Trái bóng vừa lên rổ của Midorima vì lời nói của Cathérine mà đập vào thành, hoa hoa lệ lệ rơi ra ngoài. Không gian tĩnh lại trong chốc lát. Kuroko và Aomine đi đằng trước liền cứng ngắc người lại, rồi run run bả vai nén cười chạy vụt đi.

Mặt của Midorima sầm lại, hằm hằm bước lại gần nó:

- Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, không được gọi tôi là Tsunderima. 

- Nhưng Tsunderima đáng yêu mà.

- Đáng... đáng yêu chỗ nào chứ? - Midorima đẩy gọng kính lên, quay đi che giấu gương mặt đỏ lựng của mình.

Thiết, đúng là Tsuderima. Đã nghiện lại còn ngại.

- Tsunderimachin, tớ lại đói rồi.

- Đã nói tôi không phải là Tsunderima.

Murasakibara từ phía băng ghế ngồi đi lại, ôm lấy Cathérine từ phía sau, tựa cằm mình lên đầu nó, bao nhiêu sức lực của cơ thể cũng đặt hết lên người trong lòng.

- Maibou-kun, cậu nặng quá rồi đó. Tớ không chịu được đâu. 

Cathérine miễn cưỡng chống đỡ cơ thể, giơ tay lên đẩy đẩy cằm của Murasakibara ra.

Murasakibara thấy vậy thì bĩu môi, vẫn không chịu rời đi, còn cố tính thả lòng cơ thể đặt toàn bộ sức nặng lên cơ thể nhỏ bé ở trong lòng mình.

Thấy bản thân mình đẩy mãi mà hắn vẫn không chịu buông ra, nó thở dài, ngồi phịch xuống sàn một cái, kéo theo đó là Murasakibara làm nệm đỡ, an vị ngồi yên tại chỗ. Cathérine biết nó mà làm thế này thì kiểu gì cũng có người kéo cái tên Maibou-kun này ra hộ nó.

- Midorima-cchi, mau buông Fuduki-cchi ra đi. Cậu không thấy cô ấy bị cậu đè sắp chết rồi à?

- Atsushi, đứng dậy chạy 10 vòng đi. Khởi động nhẹ nhàng trước khi đấu tập.

Quả nhiên. 

Ngay khi nghe đến hai giọng nói đó, Cathérine bật ngay dậy, vứt bỏ khuôn mặt đang chán đời của mình đi, bật dậy chân chó chạy tới chỗ của hai người vừa bước vào:

- Akashi-sama, cậu đã tới rồi. Akashi-sama, hôm nay cậu có khỏe không? Ôi chao, nhìn thế này là biết cậu vẫn khỏe rồi. Akashi-sama hôm nay vẫn đẹp trai như bình thường, ngày nào Akashi-sama cũng thật soái. Akashi-sama, trưa nay cậu muốn ăn cái gì nè, tớ đi mua cho cậu nhé. Kise-kun, người mẫu đại nhân của chúng ta vẫn rực rỡ sáng ngời nha. Kise-kun chiều nay đi chơi với tớ được không? Tớ mới khám phá ra được một tiệm bánh rất ngon đó. Chiều nay tớ muốn mời Kise-kun loại bánh mà tớ thích ăn nhất ở đấy. Cậu đồng ý nha, nha, nha~

[Kuroko Tetsuya: -5 điểm hảo cảm]

[Aomine Daiki: -5 điểm hảo cảm]

[Midorima Shintaro: -5 điểm hảo cảm]

[Murasakibara Atsushi: -5 điểm hảo cảm]

[Kise Ryouta: -5 điểm hảo cảm]

[Akashi Seijuro: +5 điểm hảo cảm] 

Hệ thống:

"Fuduki kí chủ, liêm sỉ của ngài lại rơi kìa. Liêm sỉ của ngài rơi là điểm hảo cảm cũng giảm theo luôn đó. Đề nghị kí chủ nhặt lại liêm sỉ của mình ngay và luôn."

"Chẳng phải Akashi-sama vẫn tăng điểm hảo cảm sao. Ta nói rồi mà hệ thống, liêm sỉ tầm này không quan trọng đâu. Quan trọng là..."

- Oa oa oa, trai đẹp kìa. Cậu bạn điển trai đằng kia ơi, nhìn qua đây đi, nhìn qua đây nè.

Nói rồi, Cathérine dùng tốc độ tia chớp chạy vụt đi.

[Akashi Seijuro: -10 điểm hảo cảm] 

Bản hệ thống thật sự rất bất lực với Fuduki Cathérine kí chủ rồi.

Oa oa, Trứng luộc hệ thống thân ái, kí chủ của ta là một cái không có liêm sỉ người. Mau mau cứu ta với, thân ái ơi~ QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net