Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shizue đứng hình trước hành động bất ngờ của Muichirou, khi cậu rời khỏi môi cô thì Shizue mới định hình lại được.

Muichirou mỉm cười với Shizue, rồi cúi xuống hôn thêm lần nữa lúc này Shizue cũng chẳng biết gì khác ngoài đáp lại nụ hôn của cậu.

Cách đó không xa, lớp A đã gục ngã vì cảnh tượng lãng mạn trước mặt.

Tá hỏa là, hai chị em Kochou tay cầm máy ảnh. Không biết lôi đâu ra hai thanh kiếm.

Lớp A khi nhận ra thì họ đã tuốt kiếm khỏi vỏ từ khi nào. Khuôn mặt không thể nào tươi cười hơn.

Họ nhìn hai cô gái xinh đẹp cầm kiếm mà không thể ngừng đổ mồ hôi.

Chớp mắt họ đã biến mất.

Rồi đột nhiên hai thân hình to lớn hiện ra và bắt hai người họ lại.

"Sanemi-kun?"

"Giyuu-san?"

Hai chị em thốt ra khi bị bắt lại.

"Ara~ara..." Shinobu mỉm cười với khuôn mặt xinh đẹp đang nổi gân xanh gân đỏ. "Cảm phiền anh bỏ em ra Giyuu-san."

"Em có chuyện đại sự cần làm với Tokitou-kun."

"..." Giyuu không biết gì khác ngoài im lặng.

"Sanemi-kun?"

"Không."

"Sanemi-kun?"

"Không."

"Sanemi-kun?"

"Không."

Kanae cứ liên tục gọi và Sanemi cứ liên tục trả lời. Tay nắm chặt Nichirin, đến độ gân nổi hết lên luôn.

Kanae và Shinobu sát khí cứ tuôn trào đe doạ cả những người đi qua.

Hai người đàn ông này phải vững vàng tinh thần lắm mới giám ngăn hai con quái vật này lại.

Đột nhiên thêm một cái bóng đen lướt qua nữa, rồi lại thêm một cái bóng đen hốt hoảng ôm lại.

"Kanao! Bình tĩnh lại nào!" Tajirou hốt hoảng giữ Kanao đang cầm kiếm với sát khí lao tới.

"Shinobu-san! Kanae-san hai chị giúp em ngăn..." Tanjirou quay sang nhờ sự giúp đỡ nhưng...

Cậu liền đứng hình khi gặp cảnh tượng hãi người anh của mình còn đang ngăn lại hai người chị kia lại.

Cùng cảnh ngộ rồi tự thân vận động đi.

Ba cô gái cầm kiếm đòi tấn công người, cực khổ là ba chàng trai bên cạnh phải ra sức ngăn chặn thảm hoạ xảy ra.

Shizue ngại ngùng trước Muichirou, cảm nhận được gì đó nên quay ra đằng sau, nhưng cô không nhìn thấy gì cả, vẫn chỉ làm mấy cô bạn cùng lớp.

"Mình tưởng tượng sao ta?"

Mấy bạn gái lớp 1-A đứng nhìn cũng phải  cảm thán. "Gia đình của Tsuyuri-san đáng sợ quá."

Ngay khoảnh khắc Shizue quay lại nhìn, cả sáu người đột ngột biến mất, Shizue rời mắt khỏi đó là cả sáu người cùng hiện ra.

Muichirou và Shizue tay trong tay tiếp tục buổi hẹn hò đầu tiên đến chiều tối mới về.

"Em về rồi ạ..." Shizue mở cửa bước vào trong Điệp Phủ.

"Mừng em về nhà Shizue."

"Mừng chị về nhà Shizue-neesan."

Cô giật mình khi cả nhà ở trước cửa đón cô một cách vô cùng nồng nhiệt.

"Ah!" Shizue thốt lên nhớ ra một cái gì đó.

"Nee-san, Kanao, Aoi và mấy đứa nữa!" Shizue mò vào trong túi xách nhỏ đeo chéo của mình. "Em có quả cho mọi người nè!"

Shizue lấy ra tám cái hộp nhỏ.

"Đây là?" Shizue đưa cho mỗi người một hộp nhỏ.

"Mọi người mở ra đi!" Shizue mỉm cười nói.

Lần lượt từng người mở ra.

"Hôm nay em tìm thấy mấy cái vòng cổ này mong mọi người sẽ thích!" Shizue hai má hơi ửng hồng nói.

Là dây chuyền màu bạc có mặt hình bướm nhỏ màu tím.

"Ừm! Nee-san thích quà Shizue tặng lắm!" Chị Kanae vui vẻ thốt lên.

Chị Shinobu cũng mỉm cười dịu dàng nói. "Đẹp lắm đó Shizue, chị cũng rất thích!"

Aoi và ba đứa nhỏ nhảy nhót đeo cho nhau, có vẻ học cũng rất thích

Shizue cười cười ngượng ngùng. "Kanao?"

Thấy Kanao im lặng nhìn chằm chằm vào hộp đựng dây chuyền.

Đôi mắt con bé long lanh nhìn nó, cơ thể bất động từ nãy đến giờ.

"Em sẽ đặt nó vào két sắt an toàn." Đột nhiên Kanao lên tiếng.

"Eh?! Để làm gì?!" Shizue nghe xong ngơ ngác ra.

Đến cả chị Kanae và chị Shinobu còn bất động vì câu nói của Kanao kìa.

"Em sẽ bảo quản nó thật kĩ, đảm bảo cả thế giới này không thể chiêm ngưỡng hay chạm vào nó." Kanao với ánh mắt quyết tâm.

"Dừng lại nào!! Em ngồi xuống để chị đeo dây chuyền cho!" Shizue nhanh chóng kéo Kanao ngồi xuống nệm.

Kanao vẫn không từ bỏ ý định biến dây chuyền Shizue tặng thành bảo vật quốc gia.

"Nee-san đừng cản em, em sẽ biến nó thành chiếc dây chuyền đáng quý nhất thế giới này!"

Shizue chỉ biết cười gượng rồi nhẹ xoa đầu Kanao. "Nào, để chị giúp em đeo nó, chị mua nó vì muốn thấy Kanao đeo nó sẽ đẹp đến mức nào thôi. Em mà để nó vào két sắt thì làm sao đeo được đây?"

Shizue nhẹ nhàng giúp Kanao đeo dây chuyền lên cổ.

Shizue để Kanao trước gương mỉm cười nói. "Em thấy sao?"

Kanao nhìn bản thân trước gương cùng chị gái bên cạnh. "Đẹp lắm đúng không?"

"Vâng..." Kanao nhỏ giọng nói.

Đột nhiên Kanae và Shinobu xuất hiện, trên cổ hai người là dây chuyền mà cô đã tặng.

Thấy nó Shizue liền mỉm cười.

"Tách! Tách! Tách!!" Hàng loạt âm thanh từ máy chụp hình vang lên.

"Nee-san?" Shizue ngơ ngách bỏi.

Shizue không nhận được câu trả lời. Mà đáng nói Kanao đột nhiên xuất hiện bên cạnh họ và xúm lại một chỗ bàn tán xôn xao chuyện gì đó.

"Quả nhiên cậu vẫn chưa thể cướp đi thiên thần Shizue của chúng tôi đâu!"

"Ngài đừng mong cướp được Shizue-neesan của tôi, Ngài Hà Trụ."

Nghe thông báo về việc ở trung tâm mua sắm ngày hôm nay thì Shizue và mọi người cũng không ngạc nhiên. Bọn họ đã cảm nhận được hắn ở đó từ trước rồi.

Nhưng nếu giao tranh xảy ra, người dân xung quanh sẽ bị liên lụy nên tốt nhất là bỏ qua cho hắn.

Ngày hôm sau ở Yuuei.

"...và vậy nên, sau chuyện vừa rồi. Để cảnh giác với lũ tội phạm. Chúng ta sẽ không ở khu trại mà mình thường sử dụng hàng năm nữa." Aizawa-sensei xé tờ thông báo trên tay mình đi. "Điểm đến lần này sẽ không được tiết lộ cho đến ngày xuất phát."

"Nhưng mà em đã bảo với bố mẹ rồi!"

"Vậy nên họ mới phải làm vậy nhà trường không thể biết thông tin sẽ lộ qua đường nào được"

"Vậy là họ sẽ không hủy chuyến cắm trại sao?! Thế là tốt quá còn gì!"

Bakugou nhíu mày lên tiếng với Midoriya. "Thằng ngu lúc đó gãy xương cũng phải đập cho nó một trận."

Shizue nhíu mày nói. "Não cậu có vấn đề sao Bakugou-kun?"

"Hả?! Mày nói gì con nhãi! Muốn tao đập mày ra bã không hả?!" Bakugou quay sang gào lên.

Shizue mỉm cười, ngón tay làm ám hiệu. "Nếu có thể thì mời cậu."

"Mà muốn động vào một sợi tóc của Shizue-neesan thì trước đó cậu phải bước qua tôi trước đã Bakugou-kun." Kanao ngồi bên cạnh cũng mỉm cười thản nhiên nói.

Shizue trầm giọng nói tiếp. "Cậu sử dụng não mình chút đi Bakugou-kun, không phải bình thường cậu rất thông minh sao?"

"Giao chiến ở đó, cậu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra chứ?"

Kanao tiếp lời. "Người gặp nguy hiểm không chỉ riêng mình Midoriya-kun."

Shizue tiếp lời. "Mà sẽ còn gây nguy hiểm đến người dân."

"Cậu nên biết bản thân mình đang đứng ở đâu đi Bakugou-kun. Cậu vẫn chỉ là học sinh, kinh nghiệm chiến đấu không hề nhiều. Không những gây nguy hiểm cho bản thân và những người xung quanh. Cậu cũng sẽ ngáng chân những người sẽ đến cứu cậu vì bản tính hám chiến."

Bakugou nghiến răng nghe Shizue phân tích.

"Mà để tôi cho cậu một lời khuyên nho nhỏ Bakugou-kun." Shizue mỉm cười nói. "Nếu đã tham chiến, và người đồng hành cũng mình mạnh hơn mình. Thì hãy chiến đấu sao cho bản thân mình không làm gì vướng chân và làm tất cả để bản thân có lợi với trận chiến đó."

'Đúng vậy, nếu có chết thì bằng mọi giá phải khiến cái chết của mình có lợi với những người đồng đội còn sống.'

Shizue trầm ngâm thầm nói.

"Nee-san?" Kanao lo lắng lên tiếng.

Shizue giật mình quay sang nhìn Kanao, rồi mỉm cười dịu dàng. "Chị không sao."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net