chap 11: Chuyển đi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những chuỗi ngày dài luyện tập và giao đấu với chị Kanae đã được bắt đầu kể từ khi tôi bị chị ấy lôi đi. Và sau khi mấy trụ cột khác nghe phong thanh thấy tôi đang đấu với chị Kanae liền lăm lăm mà tìm tôi kéo đi luyện tập chung.

Shinazugawa: " ... "

Himejima: " ... "

Xin lỗi, cơ mà tụi này chỉ tò mò quá thôi.

Thế là tôi cũng dần dà mà học thêm được mấy hơi thở mới sau khi được ba trụ cột chỉ dạy. Hơi thở của hoa thì tôi đã thành thục 2 thức đầu tiên, đang dần dần đến thức thứ 3, là do chị Kanae cứ thấy vui là liền lôi tôi đi luyện tập cùng, rồi dạy cho cách điều khiển hơi thở.

Kanae: 🤭

Hơi thở của gió thì được 4 thức, cái này là do anh Shinazugawa hễ rảnh một cái là lại đến cửa phòng tôi ở Điệp phủ mà xông thẳng vào xách cổ tôi dứt khoát lôi đi, cho dù rằng ngày lúc đó có là ban ngày hay ban đêm. Ảnh chỉ biết hành tôi là giỏi thôi, chứ đâu có biết thương hoa tiếc ngọc gì đâu.

Shinazugawa: " ... "

Làm sao? Anh chỉ muốn tốt cho nhóc thôi mà?!

Ý kiến ý cò gì?

Về hơi thở của đá thì Himejima dạy tôi bài bản lắm, nên anh ấy ưu tiên luyện tập cho thể trạng trước, là tắm dưới suối nước lạnh, kéo đá tảng, đẩy đá tảng, đeo đá chạy bộ trước, cho đến khi đạt đến trình độ nhất định thì anh Himejima mới bắt đầu dạy tôi. Thế nên là hơi thở của đá tôi mới học được thức đầu tiên.

Himejima: A Di Đà Phật. Sức khỏe là quan trọng nhất.

Còn chị Shinobu thì thi thoảng lại lôi tôi lên phòng thí nghiệm cùng để trao đổi linh tinh vài vấn đề, tôi cũng đáp lại nhiệt tình. Dăm ba mấy câu hoá học không làm khó được tôi đâu. Hồi xưa tôi là tôi giỏi nhất môn này đấy, toàn được full điểm không hà.

Shinobu: Hiếm lắm mới có được một người có thể trao đổi cùng. Nay tôi đã có thể điều chế thêm một số loại độc mới rồi ~

_________

Thoắt cái tôi đã tá túc ở đây được 3 tháng rồi, đúng là thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng vậy.

Bây giờ tôi đã hoàn toàn khoẻ mạnh, thậm chí còn có khi hơn cả cơ thể ở thế giới cũ chứ đâu đùa được.

Các hơi thở sử dụng được cũng phong phú hẳn lên, nên là tôi đã bắt đầu thử tự mình sáng tạo nên một hơi thở mới.

Nó được tôi đặt cho cái tên...

Bí mật đi đã ~

Hiện tại bây giờ thì tôi lại đang nằm lăn lóc ở điện chính của nhà chúa công và chơi với Kiriya. Thằng bé quý tôi lắm, và tôi cũng rất thích thằng bé nữa.

Thế nên là cứ mỗi lần tôi muốn trốn tập thì lại vác xác đến đây để ăn vạ chúa công, đồng thời thì mấy anh chị ấy có muốn lôi tôi về cũng không lôi được.

Mua ha ha ha ha.

Mẹ nó, đây gọi là dùng não đấy!

Mấy anh chị ấy tức lắm đấy, nhưng chẳng làm gì được tôi cả, thế nên mấy người ấy đã trút giận lên các thành viên khác của đội.

Mọi người: "..."

Moẹ!

Đây là quýt làm cam chịu sao?

_____________

Đang ngồi thơ thẩn mà bóc vỏ quả quýt đưa lên miệng một miếng, rồi đút cho Kiriya, tôi cũng bóc tới cho ngài Kagaya một quả khác.

Bất ngờ ngài chúa công hỏi tôi.

" Mai này, con có muốn đến chỗ cựu Thủy trụ để luyện thêm về hơi thở không? "

" Dạ? "

Tôi đang xoa xoa mái tóc đen của Kiriya liền ngẩng đầu lên nhìn ngài, ngạc nhiên đáp một tiếng.

" Sao ngài lại tự nhiên đưa đến cho con đề nghị này? "

Tôi không trả lời mà lại hỏi ngược lại ngài.

" Cũng không có gì, tại ta nghe nói rằng con đang dần thuần thục những hơi thở nên ta mới đưa ra đề nghị này thôi. Nếu con không muốn thì cũng không sao, ta cũng không ép buộc con đâu. "

Chúa công mỉm cười dịu dàng, đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc dài đang rối lên của tôi.

" Con đi. Kagaya-sama, con mong ngài hãy chấp thuận. "

Tôi không còn vẻ bỡn cợt như trước, rồi hơi nhướn ra khỏi bàn và thực hiện thế quỳ seiza, gập người cúi đầu trước ngài.

" Đừng cúi người như thế, Mai. Ta vốn là người đưa ra đề nghị cho con mà nên chắc chắn là ta sẽ đồng ý. Để ta viết bức thư gửi tới thông báo cho ông ấy một tiếng. "

" Amane, ta nhờ em một chút. "

Ngài chúa công xua tay cười một tiếng, rồi hơi xoay người gọi phu nhân đến.

" Vâng, giấy bút của chàng đây. "

Ngay lập tức phu nhân Amane xuất hiện khiến tôi giật mình một cái mà suýt nữa phun ngụm trà đang uống trong miệng ra ngoài. Mà lúc tôi nuốt ngược lại thì còn bị sặc nữa. Ho khụ khụ khiến cho Kiriya ngồi bên cạnh tôi phải vuốt vuốt, vỗ vỗ nhẹ vào lưng tôi để cho xuôi xuống.

" Pff! Ực... Khụ khụ khụ khụ! "

" Mai-nee, chị không sao chứ? Xuôi xuống nào, xuôi xuống nào. "

Ngài chúa công cùng phu nhân Amane ngồi gần đó chỉ mỉm cười nhẹ nhìn hai đứa.

A, tình cảm của hai đứa tốt ghê.

Có nên coi Mai là con dâu luôn không nhỉ?

Dù sao thì khoảng cách 7 tuổi vẫn chưa hẳn là lớn. Vẫn cưới được mà.

Tôi be like: 🙂

Không phải như thế là quá sớm để quyết định tương lai cho Kiriya sao hai người?

Không phải là Kiriya năm nay mới có 3 tuổi sao???

Ubuyashiki Kagaya và Ubuyashiki Amane tỏ vẻ: Không sao đâu con, chúng ta phải đặt trước nếu không sau này chắc gì đã còn chỗ :)

Sau chừng một khắc (15 phút) thì chúa công cũng đã viết xong bức thư để gửi tới thông báo cho ngài cựu Thủy trụ một tiếng.

" Nhờ mi nhé Kasu. "

" Quạ, quạ! Ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ gửi đến tận tay cho ngài Urokodaki. "

Ngài Ubuyashiki gật đầu nhẹ, rồi con quạ đó cũng bay đi.

" Mai này, chắc là con nên về chuẩn bị đồ đạc để chuyển lên đó đi. Nơi Urokodaki-san đang ở là một ngọn núi rất cao. "

" Con đã biết ạ, vậy còn xin phép được trở về để chuẩn bị. "

" Ừ, con về đi. "

" Em chào chị nhé Mai-nee. "

" Vâng ạ, con chào ngài, Kagaya-sama. Chào em nhé Kiriya. "

Sau khi cáo từ hai cha con Ubuyashiki, tôi trở lại Điệp phủ thông báo với hai chị em nhà Kochou rằng mình sẽ lên núi nơi nhà cựu Thủy trụ đang sống để luyện tập thêm hơi thở của nước.

Hai người lập tức gào lên, nhất quyết một mực không cho phép tôi rời đi. Chị Kanae còn sử dụng khổ nhục kế khóc lóc loạn lên để ngăn tôi lại, nhưng vẫn không thể làm lung lay lý trí của tôi được.

Bởi vì có thể là mùa xuân tới đây, cuộc tuyển chọn mới sẽ bắt đầu, tôi cần ngăn chặn một điều này lại.

Đó là, sự ra đi của Sabito và Makomo.









________________

Tại nhà Urokodaki.

" Quạ, quạ, Urokodaki-sama, ngài có thư của chúa công. Quạ, quạ. "

Con quạ Kasu đã bay đến nơi này, và đang đậu trên ngọn cây trước cửa nhà ông để kêu lên.

" Thư từ chúa công? "

Urokodaki-san hơi bất ngờ trước tin tức này, nhưng cũng nhanh chóng nhận lấy bức thư đang được đeo trên chân của Kasu.

[ Gửi Urokodaki Sankonji, cựu Thủy trụ.

Ta muốn nhờ ngài một việc nhỏ thôi. Đó là hãy huấn luyện cho một trụ cột nhỏ này. Cô bé rất ngoan, năm nay mới 10 tuổi thôi.

À, nói là trụ cột thì hơi quá, bởi vì cô bé vẫn chưa chính thức tham gia vào cuộc tuyển chọn, chắc có lẽ sẽ tham gia vào đợt sắp tới này, với cả cô bé ấy cũng không nhận bản thân mình là trụ cột mặc dù đã tự mình hạ được Hạ huyền tam.

Ta mong rằng ông hãy quan sát và để mắt đến cô bé, bởi vì sự tiến bộ của cô bé rất đặc biệt. Cô bé đã có thể sử dụng thuần thục hai thức đầu của hoa, bốn thức của gió và một thức của đá rồi.

Khi nghe tin từ phía các trụ cột ta ngạc nhiên lắm, nhưng nhìn các các con ta cười tươi tắn nói về cô bé một cách tự hào, ta liền biết chắc rằng tiềm năng của cô bé vẫn còn rất nhiều.

Tên của cô bé là Hokito Mai.

Chắc là ngày mai cô bé sẽ đến nơi thôi, mong ngài hãy tiếp đón cô bé nhé.

Ubuyashiki Kagaya. ]

Huấn luyện trụ cột?

Điều này ông chưa từng nghĩ đến trước đây.

Mới 10 tuổi mà đã hạ gục được Hạ huyền tam rồi sao? Đúng là rất có tiềm năng. Nếu nói không chừng thì chắc chắn sẽ là một thiên tài hiếm hoi trong những thiên tài đây.

" Urokodaki-sensei, ngài đang đọc gì thế? "

Sabito vừa luyện kiếm xong trở về liền thấy sư phụ mình cầm một bức thư đọc rất nghiêm túc.

" Có chuyện gì sao ạ? "

Makomo ló đầu ra từ trong bếp tò mò hỏi một câu.

" Sensei, thư đến từ ai đấy ạ? "

Giyuu theo sau Sabito có cũng nối gót hỏi.

" Ngày mai chúng ta sẽ đón một người đến từ Diệt quỷ đoàn. Em ấy nhỏ hơn các con, thế nên hãy giúp đỡ em ấy, biết không? "

Urokodaki xoa đầu Sabito và Giyuu nói.

" Em ấy nhỏ hơn ạ? Thế em ấy bao nhiêu tuổi ạ? Là con trai hay con gái? Đến đây làm gì ạ? "

Makomo tò mò lắm liền bỏ bếp mà đi ra nắm lấy áo Urokodaki giật giật mấy cái.

" Em ấy 10 tuổi, là con gái, đến đây để ta huấn luyện thêm. Hãy quan tâm em ấy nhé Makomo, hai đứa đều là con gái, dễ thân hơn so với Sabito và Giyuu. "

" Vâng ạ, con nhất định sẽ chiếu cố em ấy thật tốt. "

" Tụi con cũng thế. "

" Ừ, các con đều rất ngoan. "

" Nyaa—— chin! Nya chin! Nya chin! "

Tôi đột ngột bị hắt xì hơi mấy cái trong khi bản thân đang sửa soạn lại để chuẩn bị lên đường ngay trong đêm nay.

Bởi vì đi đêm lắm sẽ có ngày gặp ma.

Mà ma thì tôi cũng không sợ, chỉ sợ lại bất ngờ bắt gặp một con quỷ nào đó thôi...

Douma: " Hắt xì! "

Ai nha, không biết ai đang nhắc đến mình đây ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net