Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào, quay lại rồi đây~

-------------------------------------------------

Sau khi nhìn thấy chủ tịch của học viện Kunugigaoka-Asano Gakuhou.

Koro-sensei đã bị dọa bởi sát khí và lời nói đầy mùi thuốc súng của ông ta.

Và bây giờ lớp 3-E đã bị loạn bởi hàng loạt phân thân của Koro-sensei.

Riêng cô thì vẫn ung dung như thường bởi vì đây chỉ là một khởi đầu dành cho lớp E, họ sẽ đành phải cố gắng hơn thôi.

Với lại, dù sao thì cô cũng bị dọa bởi sát khí của ông ta (T/g: Nếu như nhắc đến ông ta thì cứ nghĩ tới là ông thầy Asano Gakuhou), có lẽ ông ta biết cách như vậy.

Mà thôi, giờ nhìn đi nhìn lại cái đống phân thân của Koro-sensei thì thấy hơi bị... tội ổng.

Bị dọa đến rợn người luôn mà.

-------------------------------------------------

Sau giờ dạy học...

Koro-sensei 'tích cực' cầm mấy cái quạt giấy phẩy phẩy và thở hổn hển.

Vì phân thân quá nhiều và dạy học khá là tốn thời gian nên bây giờ Koro-sensei đang bị đuối.

Lớp E bất đắc dĩ nhìn thấy cảnh này, ai biểu ông đâu trời.

Maehara nói:

- ... Nói không sai mà, đuối như trái chuối.

Nakamura vừa cầm một con dao chống thầy vừa nói:

- Đâm phát chết luôn ấy.

Okajima hỏi Koro-sensei:

- Sao thầy phải cố gắng dạy bọn em như thế?

- ... Hề hề hề. - Koro-sensei nghe Okajima hỏi như vậy thì cười.

- Để các em được điểm cao chứ sao. Rồi sau đó... - Koro-sensei vừa nói vừa cười một mình nhìn gian cực kì.

Và 5 phút ảo tưởng của Koro-sensei bắt đầu diễn ra. Cô cũng nhắm mắt cho qua.

.

.

.

.

- ... Là vậy đó. Ý định ám sát sẽ tiêu tan luôn, quả là 1 công đôi chuyện mà. _ Koro-sensei nghĩ rồi nói và cười.

Mọi người trong lớp E quay sang nhìn nhau.

- ... Ôi dào, tớ nghĩ mình ám sát thầy thì hơn. - Kimura quay sang nói với Yada sau khi biết được Koro-sensei nghĩ gì.

- ... Phải, chẳng phải giết được thì sẽ được thưởng 10 tỉ sao? - Yada hưởng ứng theo lời của Kimura.

- Nhiều tiền như vậy thì không cần học tụi mình cũng đủ sống xa hoa đến chết rồi. - Lớp E đồng thanh nói.

- Cái giề!! - Koro-sensei hốt hoảng nói. - Các em nghĩ thế thiệt à?

- Tụi em là lớp E mà thầy. - Okajima nói trên khuôn mặt vẻ gượng.

- Chúng em... Chắc sẽ giỏi ám sát hơn là ngồi căng não. - Kimura nói.

Mấy người khác gật đầu hưởng ứng lời nói.

Koro-sensei sững người bởi lời nói của lớp E.

Và rồi ông cũng lấy lại tinh thần dùng xúc tua của mình vịnh vào bàn giáo viên nói:

- Ra thế. Hiểu rồi.

Một câu nói khá là bí ẩn đối với lớp E.

- Hiểu gì ạ? - Một học sinh hỏi.

- Các em... không đủ tư cách để ám sát tôi. - Koro-sensei vừa nói, trên mặt xuất hiện dấu X to.

- Tất cả tập trung ở sân trường. Gọi cả Karasuma-sensei, Irina-sensei và thêm Shirin-san theo. - Koro-sensei mở cửa bước ra khỏi phòng.

- Ổng bị gì vậy?

- Ai mà biết... Sao tự dưng lên cơn vậy ta?

Học sinh lớp E bây giờ đều thắc mắc.

Cô thầm thở dài. Cô biết truớc việc này nên lặng lẽ đi về và thay đổi lại.

Lớp E này khá chậm hiểu. Lúc mà coi phim nhìn thấy cảnh này dễ nổi điên.

-------------------------------------------------

Cả lớp 3-E đều đi ra sân sau khi kêu được Karasuma và Irina đi ra. Còn về cô thì tự nhiên họ thấy cô đã chuẩn bị đi ra nên chắc họ nghĩ là cô biết rồi.

Và khi tất cả đều đi ra sân thì thấy Koro-sensei đang đẩy mấy cái đồ ở trên sân qua một bên.

- Koro-sensei định làm gì vậy?

- Ổng đang dọn mấy cái khung thành với đồ đạc tùm lum.

Học sinh lớp E thì thầm với nhau.

Bỗng dưng Koro-sensei quay lại rồi lấy xúc tua của mình chỉ Irina nói:

- Irina-sensei, tôi muốn hỏi cô, với tư cách 1 sát thủ chuyên nghiệp.

- ... Sao tự dưng hỏi tôi? - Irina đứng chống hông hỏi Koro-sensei.

- Khi cô làm nhiệm vụ... Cô chỉ có 1 kế hoạch thôi đúng không? - Koro-sensei trực tiếp bỏ qua câu hỏi của Irina và hỏi ngay lập tức.

- ... Không. Đúng như thầy nói, ngoài kế hoạch đã chuẩn bị, tốt nhất là nên thêm 1 vài hướng nữa.

- Đó là những điều cơ bản trong việc ám sát... Phải vạch ra những trường hợp có thể xảy ra đề phòng những chuyện bất ngờ. - Irina tuôn ra 1 lèo mọi thứ những gì mà cô (Irina) biết.

- Dù sao, trường hợp của ông là ngoại lệ nên những kế hoạch của tôi đều đi tong hết, nhưng mà... Đợi đấy, lần sau tôi nhất định sẽ cho ông nếm mùi. - Irina nói, khuôn mặt tỏ vẻ không cam chịu.

- Mơ đê. - Koro-sensei phán 1 câu cực kì phũ phàng cho Irina rồi quay sang cô để cho Irina tức giận. - Tới em rồi đấy Shirin-san, em có chuẩn bị kế hoạch không?

- Để xem... Em thì đơn giản lắm!! - Cô nở một nụ cười rồi nói làm cho Koro-sensei khá là tò mò.

- Em lười nên em làm chẳng bao giờ có một kế hoạch nào ><, em luôn làm mọi thứ theo trực giác của mình. Chỉ khi nào mà có nhiệm vụ khó em mới chuẩn bị kế hoạch, nhưng hầu như toàn là kế hoạch sơ sài không à! - Cô nói một lèo làm cho lớp 3-E trố mắt, họ đều chung một ý nghĩa, cô có nhiệm vụ gì sao?

- Haha... - Koro-sensei nghe cô nói như vậy thì cười trừ, có vụ lười chuẩn bị kế hoạch nữa cơ à?

- Rồi, cuối cùng tới Karasuma-sensei. - Koro-sensei lại quay qua nói với Karasuma.

- Khi anh dạy cho học sinh sử dụng những con dao 'chết' ấy. Có phải đòn đầu tiên là đòn quyết định không? - Koro-sensei hỏi Karasuma.

- Đúng là đòn đầu tiên mang yếu tố quyết định, nhưng những đòn sau cũng quan trọng không kém. - Karasuma nói.

- Khi gặp được đối thủ mạnh nhiều khả năng hắn sẽ né được đòn đầu tiên. Lúc đó chính sự chuẩn xác trong đòn thứ 2, thứ 3 sẽ là yếu tố quyết định thắng bại. - Karasuma giải thích những gì mà mình biết.

- Mà thầy hỏi để làm gì vậy... - Maehara hỏi Koro-sensei sau khi thấy ổng hỏi 3 người kia những câu hỏi kì quặc.

- Các em nghe rồi đấy. Nếu những bước tiếp theo được đảm bảo, chắc chắn các em sẽ trở thành những tay ám sát kì cựu. - Koro-sensei từ từ quay người thành vòng tròn.

- Nhưng tất cả các em thì sao? Chính cái suy nghĩ "Mình sẽ ổn thôi, vì mình lo truyện ám sát rồi!" làm cho các em lơ là mục tiêu học tập. Thực ra chỉ là các tự biện hộ cho sự tự ti của bản thân mình thôi. - Koro-sensei vừa nói vừa quay nhanh hơn một xíu.

- Nếu thầy chạy trốn luôn thì sao? Nếu tay sát thủ khác giết thầy trước các em thì sao? - Koro-sensei càng ngày xoay càng nhanh hơn.

- Không còn việc ám sát thầy các em cũng chỉ sẽ ôm lại cái tự ti của lớp E. - Càng lại nhanh hơn nữa làm cho bụi bay khắp ngọn núi.

- Và đây là 1 số lời khuyên đến các em học sinh chủ quan của tôi ơi. - Koro-sensei cười một cách nham hiểm mặc dù chẳng ai thấy.

Và Koro-sensei tạo ra một cơn lốc ở ngay trên ngọn núi lớp E.

Những học sinh ở cơ sở chính nhìn thấy vậy thì tự hỏi đó là cái gì.

Còn chủ tịck học viện Asano Gakuhou thấy vậy thì khẽ hừ một tiếng rồi nói:

- Làm màu thật!

Riêng về phía cô thì cô vẫn đứng yên, ngắm nhìn cơn lốc mà Koro-sensei đang tạo ra bây giờ.

Cô chắc chắn rằng sau chuyện này cô nhất định phải cắt hết mấy cái xúc tua của ông đem đi làm bạch tuột nướng muối ớt mới được, làm cô tốn thời gian ghê.

Và rồi cơn lốc do Koro-sensei cũng ngừng lại. Hàng loạt đất, bụi và cỏ rơi về một góc của sân chơi lớp E.

Khói bụi bay vẫn chưa ngừng lại. Koro-sensei đứng sau đóng bụi đó, hai mắt sáng lên. Miệng ổng than vãn:

- Cỏ thì mọc um tùm, đất đá thì ngổ ngang. Ta phải dọn dẹp lại 1 chút.

Và rồi khói bụi cũng tan biến mất, hiện ra là một sân chơi trơn loáng. Ở giữa là Koro-sensei đang cười.

Lớp 3-E nhìn thứ trước mắt ngạc nhiên, từ một sân cỏ mà đã biến thành 1 sân chơi ư?

Nhưng mà chưa hết, mặt Koro-sensei mang một sự đáng sợ.

- Thầy là một sinh vật siêu đáng sợ có khả năng huỷ diệt Trái Đất. Việc san bằng chỗ này chỉ là 1 chuyện nhỏ.

Lớp E thoáng run trước sự đáng sợ này của Koro-sensei.

- Trừ khi các em có đủ tự tin vào bản thân và cho ta thấy điều ta muốn. Còn không, không có ai đủ tư cách để làm đối thủ của ta. Nên ta sẽ san bằng chỗ này và mọi người trước khi ta rời khỏi nơi này. - Koro-sensei nói.

- Vậy chúng em phải làm như thế nào? - Nagisa hiểu được ý của thầy liền hỏi.

- Ta đã suy nghĩ rồi. Ngày mai... - Miệng Koro-sensei nhếch lên thành một đường cong.

Lớp E dỏng tai lên nghe Koro-sensei nói.

- Tất cả các em hãy cố gắng lọt vào top 50 trong bài thi giữa kì ngày mai. - Koro-sensei nói, trên đầu hiện rõ số 50.

Lớp E mắt chữ O, mồm chữ A, mang vẻ hoảng hốt. Đùa bọn họ à? Top 50 lận đấy, đùa chả vui đâu.

Nhưng mà đó chính là chỉ thị của sensei bọn họ.

Làm bài thi với tư cách là một sát thủ và tư cách là một thành viên lớp E.

-------------------------------------------------

Haizzzzz~~ mệt quá~ mãi mới ra được chương mới, ta vui quá 😭😭

Mà thôi, vì ra hơi bị lâu nên ta bonus thêm phần này...

Nói chuyện với nhân vật nào~ (Phần 1)

Shi: Hello everybody, tui tên là Shi, cứ nghĩ tui là au chính đi. 😆😆 P/S: Tui là con trai ._.

Rin: Xin chào mọi người, ta tên là Rin, là em gái của cái tên trên kia *chỉ lên* và ta là au phụ 😁😁

Shi: Tui với Rin vì ra hơi bị lâu nên bonus thêm phần này nè :3

Rin: Phần này là trò chuyện với các nhân vật a~

Shi: Cho tui hỏi Katori (cô-Shirin Katori) nè? Tại sao bạn lại thích thí nghiệm và chế tạo vậy? (cơ mà tui với Rin cũng vậy)

Katori: Để xem, tại nó vui lắm a~ *cười toả nắng nhưng làm rợn người*

Shi: Oh, giống tụi tui thế, cứ thích đem xác người với lại đống hoá học ra làm thí nghiệm ghê, đúng là cực vui luôn. 😆😆

Rin: Thì nii với Rin cũng hay cầm não, tim với các bộ phận như nội tạng đi làm đó thôi. Mà Rin thích máu hơn cơ >.<

Katori: Mà đúng rồi, tại sao lại cho mọi người kêu tui bằng Shirin vậy? Đó không phải là tên hai người gộp lại sao?

Shi: Tui với Rin tự nhiên bị dở hơi ấy mà, không biết ra làm sao lại ghép tên hai đứa vào rồi đem ra làm tên của Katori nữa. Với lại tui định ghi là kêu Katori cho lành, đỡ phải kêu cùng lúc 2 đứa tụi tui.

Rin: Dù sao Katori-chan cũng đành phải quen đi, nii-chan bị như vậy lâu rồi 😤

Katori: Oh, vậy sao? Shi-kun bị dở hơi lâu rồi à?

Shi: Đm =-= tui bị dở hơi từ lâu là sao? Tui chỉ hơi điên 'một xíu' thôi! Cái đó chỉ là tự nhiên 😤😤

Rin, Katori: *đồng thanh* hơi điên 'một xíu' thôi á! Có mà một đống!! 😒😒

Shi: Haha... *cười trừ* dù sao chúng ta cùng gặp người này nào.

Bỗng nhiên có một cái bóng lướt qua rồi nở nụ cười.

???: Nurufufufu..

Rin: Điệu cười này sao thấy quen quen vậy ta? 😕😕 Hình như là của Koro-sensei hay sao í?

Shi: Đúng rồi, là ổng đấy!!

Rồi xuất hiện trước mặt ba người là bóng dáng 1 con bạch tuột cao hơn 2m.

Koro-sensei: Chào các em!! *vẫy xúc tua*

3 người: Tụi em chào thầy! *vừa nói vừa cười*

Koro-sensei: Shi-kun à? Thầy nhìn đi nhìn lại thấy em giống con gái thiệt đó *vừa nhìn Shi vừa cười*

Katori: Đúng rồi ha! *xoa cằm* giống thiệt.

Shi: Tại tui với Rin là anh em sinh đôi mà -.- bởi vậy tui mới giống con gái =-= vậy cũng nói.

Rin: Vậy bữa nào em có nên giả làm nii rồi đi tán gái lẫn trai không nhỉ? Dù sao nhìn nii cũng giống uke (thụ) mà 😤

Shi: *dơ ngón giữa* giờ muốn cái gì? 😑 Hử? Muốn chết không?

Katori: Không lẽ Rin-chan là... Hủ nữ sao? *hai mắt sáng như sao*

Rin: Yep! Không lẽ Katori cũng là hủ? *y hệt Katori*

Koro-sensei: ... Shi-kun, thầy đề nghị em với thầy trốn lẹ, kẻo lại bị... 😐😐*lặng lẽ dùng Mach 20 chạy đi*

Shi: *lặng lẽ đi luôn*

Rin: *nhìn Shi với Koro-sensei như vớt được vàng* chúng ta nên bắt hai người đó lại.

Katori: *cầm một lọ thuốc* tui mấy bữa trước mới chế được lọ xuân dược này nè, nhưng khổ nỗi là chưa có ai làm 'chuột bạch' cho cả... *mặt tỏ vẻ tiếc núi* Hay là... *bỗng nhiên mỉm cười xấu xa* *nhìn sang Rin rồi nhìn sang Shi và Koro-sensei đang lặng lẽ chạy*

Rin: Được đó!! *hiểu được ý Katori*

Và sau đó một cuộc rượt đổi diễn ra, Shi chạy như điên, Rin và Katori chạy theo sau. Koro-sensei cố gắng né hai người đó.

Thôi, ta xin khép màn bonus ngay tại đây ._. Thấy một sự nhảm and vé rỳ nhảm ở trong phần bonus ấy ._.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net