Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


___________________________

" Đồng thời cũng đếch phải thế giới của tao...."

Maishi gọi tắt là Mai, một phần trong một nhóm Xuyên Không Giả có tên là Komio. Bị tách ra với cả nhóm ở Nhiệm vụ số 2 tại Thế giới này.

[ Thông cảm hộ em đi Nhị Tiểu Thư.]

Hệ Thống Sannie, người duy nhất có thể kết nối Komio dù không ở cùng thế giới. Nhưng cho tới hiện tại, vẫn chưa tích tụ đủ năng lượng để liên lạc.

- Thế cái *beep* nào mà mi không làm được !?

Sống ở Phong Phủ đã lâu, Song Phong Trụ của Sát Quỷ Đoàn hiển nhiên bị ảnh hưởng không ít phần tích cách có sự thô tục và bạo lực cả thể chất lẫn tinh thần của vị Phong Trụ được mệnh danh (do bả đặt) là Durin trắng có sẹo =)

[ Trời ơi, em đã giải thích rồi mà. Mất một lúc lâu thời gian thì em mới có đủ năn lượng để kết nối, bình chứa năng lượng còn chưa đủ, vả lại ngài mới tới đây nên không kết nối được.]

Nếu có thể, Sannie mong mình có thể xé xác Shinazugawa lớn kia ra. Dám làm Nhị Tiểu Thư của nó hiền lành ngày nào thành như thế này,  nói thể chứ Tam Tiểu Thư có lẽ cũng giống nó phết chứ đùa. Còn Đại Tiểu Thư thì bỏ đi, ngài ấy là Sương Mù mà.

- Mắ, vậy không lẽ giờ ta là Batman ! Hay người tính cho ta làm vô gia cư !?

Ờm.... Sannie quên chỉ đường cho Nhị Tiểu Thư rồi, quên mất Nhị Tiểu Thư giỏi Toán Lý Hóa chứ không phải Văn Sử Địa như Tam Tiểu Thư.

- Alo ! Đ* m* nó off rồi, bà m* mày chứ !!

Chán nản bước đi trong rừng, không phải Mai chưa từng mù đường nhưng làm Trụ Cột lâu quá nên quen di chuyển trong rừng rồi.

Mái tóc đỏ tung bay theo gió, đôi mắt màu Huyết quét từng trận địa hình. Xác đinh ở đây có bao nhiêu sinh vật và hơi thở, Mai sớm đã quen với sự cảnh giác của bản thân mình.

- "Thế đell nào ở trong rừng lại có một căn nhà đell có cửa !!?"

Nhíu mày lại và dừng lên một cành cây, một căn nhà gỗ nhỏ có cái cửa bị lủng lỗ lớn và cả bức tường nữa.

- "Liều ăn nhiều, vô 'nói chuyện nhẹ nhàng tình cảm' tí vậy."

Nói là làm, Mai thử đi vô và thấy... một ông lão và một cậu nhóc, thêm một tên mập và một tên già đang khuỵu xuống.

- Hello mấy ông già ở giữa mùa đông cô đơn !

- Đây là mùa hè mà ? - Cậu nhóc đầu nấm hỏi lại.

- .....

- Tôi xin lỗi.

Đang yên đang lành thì bỗng có một quả cầu màu tím bay tới chỗ Mai, nhưng cô nàng Trụ Cột chỉ nhẹ nhàng một chém và đá. Quả cầu bị cắt làm đôi ~ và bay xa ~~

- Ngươi là ai ? "Quỷ à ? Khôn đúng, hắn ta nhìn quá ngu ngốc để làm quỷ."

- Th-Thành thật xin lỗi, tôi là Brad Coleman và là một Police Officer. "Thí mẹ....  lại chọc nhầm người rồi."

- Tại sao ngươi lại có thế sử dụng nó, cái thứ màu tím ? "Huyết Quỷ Thuật sao ?"

- Đó là phép thuật, ở đây ai cũng có thể dùng phép thuật, cấp độ tùy theo số vạch người đó sử dụng và trừ vài người không có vạch là không thể.

Ra là vậy, thảo nào Sannie không kể, thôi thì Mai cho nó là thử thách của Nhiệm vụ vậy.

[ Ting ! Chúc mừng bạn đã hoàn thành Nhiệm vụ phụ: Tìm hiểu về Thế Giới loại một ]

[ Ting ! Nhiệm vụ chi nhánh: Học tập tại trường phép thuật Easton ]

Tiếng Hệ Thống vang lên trong đầu Mai, nhưng Mai biết đó không phải Sannie mà là giọng nói cài đặt tự động thôi. Nếu Mai đoán, thì có lẽ Sannie đang ở chỗ Anny hay Me rồi.

- Hãy thỏa thuận nào, đầu nấm, tóc đỏ. Làm theo yêu cầu của ta... hai người và ông già kia sẽ an toàn.

- Thỏa thuận ? - Nhóc đầu nấm nghiêng đầu, rất chi là vô tri. Phải nói là khá giống Trụ Cột ở Hà Phủ ở khuôn mặt vô cảm và động tác đó, mà thôi bỏ đi.

- Bà mày còn có việc nữa, mệt ghê. -  Mai ngoáy tai, khuôn mắt bất cần đời tới chán nản.

- Hai người biết đấy, đây là một đất nước Cuồng tín...

- Tao không có biết. - Mai trả lời tỉnh như sáo, cả căn nhà im lặng như tờ. - À thoi, kể tiếp đi.

- Hằng năm chỉ duy nhất một học sinh xuất xắc nhất được chọn, họ được gọi là "tầm nhìn của thần".

- "Thần đâu ra mà không biết ? Tụi này chỉ tôn trong một Oyakata-sama thôi."

- Những gì cô cậu cần phải làm, là đăng kí vào trường phép thuật. - Mai hơi giật mình, hình như nó có trong Nhiệm vụ chi nhánh mà.

- Thử nghĩ xem nếu cô cậu được thần chọn, nói cách khác.... xã hội không còn cách nào là chấp nhận hai người. Tôi chỉ muốn tiền và danh dự, đó là lý do duy nhất tôi ủng hộ hai người.

- Ông muốn chúng tôi tin kẻ cố gắng giết mình sao !? Thêm nữa kế hoạch này thật quá điên rồ !? Đừng nghe hắn, Mash !!! - Ông già kia la lên, thì ra cậu bạn đầu nấm này tên là Mash.

- Ra là thế sao... - Mai hiểu rồi, lý do mà Nhiệm vụ yêu cầu. Thêm nhập và điều tra, từ đó suy ra Kẻ Phản Bội Khởi Nguyên và đồng thời học tập cùng với việc trở nên mạnh mẽ hơn, một mũi tên trúng hai con nhạn.


- Nói đủ chưa nhóc con ? - Mai nãy giờ im lặng để phân tích Nhiệm vụ mới lên tiếng, quả thực không có Anny hay Me thì hơi khó.

- Tôi bằng tuổi cậu đấy.

- Ta 16 tuổi rồi, không phải 15 như nhóc đâu.

- Ồ... xin lỗi.

- Gọi chị.

- Vâng...

- Vậy câu trả lời của của cô thì sao ? - Brad hướng về phía Mai, chỉ nhận lại cái liếc mắt khinh thường.

- Đồng ý, dù gì ta cần phải vào đó để lấy thông tin về "hắn".

- Được.

___________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net