02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại gia trang Uchiha, vị tộc trưởng không ngừng đi qua đi lại, được vài bước lại nhìn ra ngoài trời mà thở dài một hơi.

Ngoài trời từng hạt tuyết bắt đầu rơi xuống, dưới thềm đất thảm tuyết trắng ngày một dày hơn.

Bổng nhiên một vị tộc nhân vội vàng chạy vào nhưng không quên cung kính hành lễ .

Vị tộc trưởng đi đến trước mặt của tộc nhân đó

" đã tìm được người chưa? "

" báo, phu nhân vẫn chưa tìm được nhưng đã tìm thấy đại tiểu thư trong tình trạng thương tích đầy mình đang trên đường về . Bên bả vai có một vết cắn lớn theo y nhẫn chuẩn đoán là vết cắn của loài hổ "

" con bé bây giờ đang ở đâu? "

" ở..... "

Bỗng nhiên bên ngoài chạy vào một hài tử 5 tuổi. Trên người đầy vết trầy xước, chảy máu rất nhiều, làn da đã tái nhợt đi do thời tiết xấu

" phụ thân mau cứu mẫu thân. Người chảy máu....rất nhiều "

Cô mặc kệ các vết thương, chạy tới kéo tay của tộc trưởng đi.

" Naori, vết thương... "

" không kịp ...hộc.... không kịp đâu ....hộc.... phải đi liền "

Ông nhìn cô, ánh mắt hiện lên chút đau xót rồi nhanh chóng tắt vụt đi

" được ta đi. "

Ông quay sang vị tộc nhân

" ngươi mau triệu tập một tốp nhỏ theo ta. Kêu cả y nhẫn nữa "

Tộc nhân tuân lệnh rồi nhanh chóng rời đi

" mau leo lên"

Cô nhanh chóng trèo lên lưng của vị tộc trưởng. Ông cõng cô phi thân ra đầu làng, ở đó đã đợi sẵn vài người.

" Naori, hướng nào? "

Cô chỉ tay về phía đầu nguồn sông naka. Phút chốc những thân ảnh ấy liền biến mất.

****

" dừng lại "

Giọng nói của một đứa con nít vang lên. Tiếp theo đó là một vài người nhảy xuống khỏi những cành cây. Người dẫn đầu cõng một đứa trẻ lặng nhìn xung quanh.

" sao vậy? "

Đứa trẻ nhanh chóng chỉ theo một hướng khác

" từ chỗ con hổ này chạy về hướng kia "

Vị tộc trưởng tỉ mỉ quan sát con hổ. Nó bị một cành cây nhỏ đâm vào con mắt trái, trên đầu chảy rất nhiều máu dường như đã khô.

" con hổ này là do con giết sao? "

Cô do dự trả lời , giọng nói càng dần về sau thì cô càng nói nhỏ

" Con... Nó bất ngờ tấn công con nên con lấy cây đâm vào mắt nó rồi nó chạy loạn lên húc đầu vào tảng đá kia ........ Con không muốn giết nó ... "

Vị tộc trưởng định nói gì đó nhưng lại bị y nhẫn cắt ngang

" tộc trưởng đại nhân, tuyết rơi ngày càng dày nếu không nhanh chỉ e là phu nhân..... "

" đi "

Không để y nhẫn nói hết tộc trưởng Tajima ra lệnh. Cả đoàn người lại bắt đầu di chuyển.

Cơn mưa tuyết dần dần đã biến thành bão tuyết. Trên lưng tộc trưởng, cô giường như cảm thấy con người trở nên thật nhỏ bé, thật yếu đuối trước thiên nhiên. Đôi tay vô thức nắm chặt lấy vai áo người kia.





****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net