2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Luffy-cứu chị----" 

"Hộc hộc——!"

Sofia tỉnh dậy từ mộng, lau mồ hôi nhễ nhại trên trán, khoác khăn len lên người rồibước xuống giường. Đẩycửa ra, bóng dáng người đàn ông cao lớn bị đêm tối bao trùm lấy lộ vẻ mệt mỏi xuất hiện.

" Cha " 

Sophia nheo mắt lại, thì thầm.

"Cha vẫn chưa ngủ sao?"

Monkey D Dragon nghiêng đầu nhìn cô con gái cưng đang lộ vẻ mặt tái nhợt. Trong một khoảnh khắc, ông không biết phải làm gì để đối mặt với cô. 

"Có phải là con đã gặp cơn ác mộng khủng khiếp?"

Sofia lắc đầu, chậm rãi giãi bày

"...... Đó không phải là một cơn ác mộng, nó chỉ là ......" 

Sofia hướng mắt về phía Dragon

"Con biết rằng chú Kuma ở đó để bảo bọn con, nhưng ......"

Khi nghĩ lại cảnhtượng đó, cô vẫn cảm thấy sợ hãi.Khi bọn họ ởquần đảo Sabody, vì ra tay đánh người thiên long nhân mà thu hút đô đốc của trụ sở hải quân. Ngay khi mọi người đều sắp bị bắt bởi đô đốc Kizaru, may thay chú Kuma đã vội vã thổi bay tất cả mọi người, bao gồm cả chính cô mà không nói một lời.

Họ bị tách ra ở Quần đảo Sabody, có lẽ chú Kuma đã tìm hiểu mà sắp xếp nơi phù hợp cho mỗi người. Còn Sofia, cô được đưa đến nơi ở của quân Cách mạng và chính là lãnh thổ của cha cô- Monkey D Dragon trú ẩn và biết được ý định của Kuma, dường như để che mắt chính phủ thế giới là đã tiêu diệt băng hải tặc Mũ Rơm hùng mạnh, nhưng thực tế đã bí mật để họ đi. 

Với thực lực hiện tại của băng, không có khả năng bọn họ vẫn có thể thành công trốn thoát trước Khỉ vàng Kizaru. Nếu đối đầu trực diện với hắn, bọn họ chỉ có kết cục duy nhất chính là nhà tù Impel Down.

Mặc dù cô biết sự lựa chọn của chú Kuma, nhưng khi sự kiện ngày hôm ấy như cuốn băng gác xét được lặp lại liên tiếp trong giấc mơ, Sophia vẫn sẽ sợ hãi mà đổ mồ hôi lạnh. 

Nếu Sofia là một côgái bình thường, cô đã tìm kiếm sự an ủi từ cha mẹ mình từ lâu rồi. Nhưng đối với Sofia, người chưa bao giờ nhìn thấy cha mình kể từ khi còn nhỏ, cô và Dragon cùng lắm chỉ là những người xa lạ có quan hệ huyết thống và biết danh tính của nhau. 

Có lẽ trong âm thầm, Dragon đã bảo vệ Sofia và Luffy, dù sao họ cũng là con của ông ấy, nhưng gặp mặt trực tiếp thì họ chưa bao giờ làm điều đó.

"...... Buồn ngủ sao?"

Cảm nhận được bầu không khí tĩnh lặng, Dragon phávỡ sự khó xử ấy, ông đưa tay ra ôm lấy cô.

"Ta tuy không phải là một người cha có trách nhiệm, nhưng...... Nếu con mệt mỏi, hãy ngủ trong vòng tay của cha. Không sao đâu, mọi thứ...... Tất cả rồi sẽ qua thôi...Mọi thứ rồi sẽ trở nên tốt đẹp thôi, Sofia!"

Sofia, người đang chôn mặt vòng tay ấm áp, rắn chắc ấy với đôi mắt đỏ hoe đẫm nước mắt như thể chực chờ muốn tuôn trào khỏi kẽ mắt. Nhưng may mắn thay, Sofia là người có tính khí tự chủ ,thế nên cô gắng gượng nuốt ngược dòng nước mắt sắp rơi ấy, nhưng cô vẫn nói bằng giọng hơi nghẹn: 

"Cha à...bản thân cha tạo ra quân đội cách mạng này ...... Phải chăng cả cuộc đời này cha chỉ muốn tạo ra thế giới theo ý mình muốn với mục tiêu là để lật đổ sự cai trị của chính phủ thế giới thôi sao? "

" Đó là lý do tại sao cha đành lòng bỏ rơi con và Luffy, đối đầu với ông nội Garp ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác?"

"Hừ." 

Dragon gật đầu, ánh sáng trong mắt tối dần lại, vẻ mặt mang vẻ buồn bã.

"Thế giới này ...... Nó đã thối nát rồi , cha chỉ muốn ......thế giới này hòa bình. Vậy nên ta phải giải quyết nơi bắt đầu" 

Sofia siết chặt nắm đấm, cô cố đẩy mạnh cánh tay của người đàn ông đang ôm mình ra với tất cả sức lực, một nụ cười kỳ lạ trên khuôn mặt nhợt nhạt của cô, buồn bã và tự hào.

"Cha ơi, cha có thể làmột người tuyệt vời, mọi người có thể sẽ biết ơn và ngưỡng mộ những điều cha đã làm cho họ nhưng......Cha chắc chắn không phải là một người cha tuyệt vời."

"Ta biết." 

Dragon không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, đôi mắt ông ngày càng đờ đẫn khi nhìn cô con gái nhỏ trước mặt.

Một lúc lâu, ông đột nhiên bước lên phía trước ôm chặt lấy Sofia.

" Cha luôn biết rằng bản thân không phải là một người cha đủ tư cách. Vì vậy, Sofia, nếu con trong tương lai có gia đình thì xin hãy...Làm ơn.... Đừng giống như cha."

" Tất nhiên là con sẽ không để điều ấy xảy ra." 

Sofia cười khúc khích, bởi kể cả khi cô nhìn lại quá khứ đầy tuổi thơ của mình thì nó đều là cay đắng, thiếu thốn tình thương yêu của hai đấng sinh thành dù ông nội Garp đã cố bù đắp những khoảng trống ấy nhưng nó vẫn là chấp niệm của cô khi chỉ muốn gặp cha mẹ.  

Sofia nhớ lại khoảng thời gian thuở bé ấy, khi nhìn gia đình của các bạn khác cùng đi chơi lễ hội, cùng nhau câu cá, cùng nhau ca hát, cùng nhau tổ chức sinh nhật đầy hạnh phúc...... Cô cũng chỉ dám lén tưởng tượng ra hình dáng cha mẹ cùng cô và Luffy trải qua những khoảng khắc ấy, nếu điều ấy là sự thực thì sẽ tuyệt vời đến thế nào. Tiếc thay, mơ mộng mãi chỉ là những thứ sẽ không bao giờ xảy ra ở hiện thực tàn khốc này.

"Con chắc chắn sẽ không rời bỏ gia đình của mình đâu!"

"Con đảm bảo với cha như thế!"

"Sofia à" 

Sau một lúc lâu, giọng nói trầm ấm của Dragon vang lên giữa bầu trời đêm đầy sao lấp lánh.

"Sofia, vậy......Trong thời gian khoảng thời gian ngắn ngủi này, mọi thứ đều ổn...... Hãy buông bỏ những định kiến đó và bù đắp cho mối quan hệ cha con mà chúng ta chưa từng nếm trải trước đây......Được không con? 

" Được "

Sophia im lặng một lúc lâu trước khi đồng ý với yêu cầu muốn bù đắp tình cảm cha con của Dragon.

Cho dù cô có phàn nàn bao nhiêu, nhưng trong lòng cô, đối phương cũng là người thân trong gia đình, chính là người mang trong huyết thống, con ruột của ông nội Garp và là cha của cô và Luffy, người cha chỉ nghe tên nhưng chưa bao giờ gặp.

Cho dù ông có bất tài làm cha đến đâu, đó cũng là cha cô người mà bản thân cô luôn mong muốn gặp thuở bé.

Hơn nữa, mặc dù Dragon chưa baogiờ gặp họ, nhưng anh luôn bí mật bảo vệ hai đứa bé ấy.Dù chưa từng gặp mặt nhưng trái tim họ vẫn như cũ, luôn yêu thương và che chở lẫn nhau. 

Khi Sofia tỉnh dậy, việc đầu tiên cô làm là duỗi cơ người, chợt nhìn xung quanh thì thấy rằng mình không ở trong phòng ngủ do Dragon sắp xếp đặc biệt, mà giờ cô đang ở căn phòng đươc xếp kế phòng ngủ riêng của chỉ huy cách mạng. Cô khẽ vuốt ve chiếc futon, mũi cô dường như tràn ngập mùi hương của cha, Sofia cười khúc khích mà lăn qua lăn lại ra khỏi giường.

Vừa định đi đến chỗ Dragon, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ngay khi cô đi ra ngoài. 

Đôi mắt của cô như mở to hết cỡ, nhìn bóng dáng trước mặt với vẻ hoài nghi. Trong một khoảnh khắc cô cảm thấy não mình bị trì trệ, không thể truyền đạt suy nghĩ của mình, cô nhìn rõ lại người contrai trước mặt với vẻ hoảng hốt, dường như không thể tin rằng đó là người anh trai đã được xác định là đã chết trên biển. 

"Sabo?!" 

Sophia không kìm nén được niềm vui trong lòng, không nhịn được gọi tên đối phương.

"Anh thực sự là Sabo đúng không?!"

"Sao anh lại ở đây?!" 

"Sao anh có thể gia nhập quân đội cách mạng được vậy?!"

Tuy nhiên, người con trai tóc vàng chỉ lẳng lặng liếc nhìn cô, mặc dù đồng tử của anhta co lại một lúc, nhưng sau một lúc anh đã lấy lại bình tĩnh.

"Cô là ai?" 

Anh nhìn ánh mắt của cô gái mà không có chút ấm áp nào, nếu nói anh ấy cảm thấy điều gì thì là thắc mắc.

"Tại sao cô biết tên tôi?"

Sofia sững sờ, dù sao cô cũng không thể tưởng tượng được tình huống gặp lại người anh trai kết nghĩa của cô là tại trụ sở của quân cách mạng và cô càng không ngờ rằng khi họ gặp lại nhau, đối phương đã mất trí nhớ, thậm chí còn hỏi cô là ai. 

"Sofia, có chuyện gì vậy?" 

Dragon đợi rất lâu và không thể chờ đợi để nhận nụ hôn buổi sáng của con gái mình, vì vậy ông chỉ có thể bước ra khỏi cửa, điều này đã phá vỡ bầu không khí kỳ lạ giữahai người, ông nheo mắt nhìn Sabo.

"Sabo, cậu đã trở lại."

"Vâng, ngài Dragon." 

Sabo cũng ngừng nhìn về phía Sofia, anh quay mặt nhìn người đàn ông.

"Nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc và nhóm của chúng tôi đã phát triển rất nhiều."

"Ừm, làm tốt lắm!" 

Dragon cúi đầu, nhìn phía Sofia đang bị sốc.

"Sofia, có chuyện gì sao?" 

"Sabo đã làm gì con không?"

"Này?!" 

Phớt lờ những lời phàn nàn giận dữ của Sabo, Sofia nhìn cha mình với ánh mắt hoàinghi, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt và dường như không thể nhận được bất kỳ thông tin nào từ Sabo.

Cô quay sang Dragon để tìm câu trả lời.

"Cha...... Sabo...... Làm sao cha có thể gặp anh Sabo chứ?! Tại sao anh Sabo lại ở đây?!"

"Anh?" 

Dragon cau mày.

" Cha nhớ là.....hmm???? "

Dragon chỉ muốn nói rằng ông nhớ là chỉ sinh ra Sofia và Luffy, ngoài ra không có anh em nào khác. Nhưng sau khi nghĩ lại, khi Sofia và Luffy còn nhỏ, cả hai đứa bé đã tôn thờ Ace được Garp nhận nuôi, mặc dù họ không phải là anhem ruột thịt, nhưng họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nhìn họ không khác nhiều so với anh em ruột của họ. 

Chỉ là Dragon vẫn không hiểu một chút, 

"Cha nhớ là anh trai của con là Portgas D Ace cơ mà , tại sao Sabo lại là anh trai...?"

"Sabo cũng là anh trai của bọn con!" 

Sophia ngắt lời câu hỏi mà không đợi Dragon nói hết.

"Chúng con đã từng uống rượu kết nghĩa cùng nhau, nhưng một ngày Sabo.....Lúc ấy bọn con nghĩ rằng anh Sabo đã chết dưới tay đám người Thiên Long nhân,.....Nhưng con không ngờ rằng..?!"

" Vậy là cha đã cứu anh Sabo sao?"

Lúc này, mắt Sophia sáng lên, đôi mắt vốn nhìn Dragon có chút vô cảm nay trở lên long lanh hơn, bây giờ mối quan hệ giữa hai cha con đã gần gũi hơn nhiều. 

Nhìn thấy sự thay đổi trong thái độ của cô con gái, Dragon giật giật khóe miệng, vì không muốn tiếp tục vấn đề này, anh lập tức nhìn Sabo đang có vẻ uể oải ở bên cạnh mà vẫy tay. 

"Sabo, hãy kể cho ta nghe về kinh nghiệm của cậu sau khi gia nhập đội quân cách mạng đi!"

"Hả?" 

Sabo nghiêng đầu, hoàn toàn không biết tại sao ngài Dragon lại hành động như vậy.

"Dùsao, thưa ngài, cô gái đó là ai vậy ạ?" 

"Con bé là Sofia, là con gái ta." 

Dragon xoa xoa mái tóc đen của cô,  nhưng vẫn có một cái nhìn chấm phá giữa lông mày của ông.

"Nhưng qua nghe những gì cô ấy nói, cậu và con bé là anh em?" 

Sabo lần này thật sự bối rối, trước kia hắn thật sự không biết gì về bản thân.

"Gì cơ...... Anh em sao?" 

Sabo tự lẩm bẩm.

" Thì ra mình có em gái sao? "

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~CÒN TIẾP~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

14:28 NGÀY 21/02/2024


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net