Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thị trấn thú cưng, Kuragai.

Đối lập hoàn toàn với con phố chính ấm áp, có sự đổ nát của những con phố tối tăm, đây là địa ngục của những kẻ lưu vong và là nơi diễn ra lễ hội của những kẻ sống ngoài vòng pháp luật.

Ngay sau khi đầu bếp nhỏ rời đi, băng Heart rơi vào một cuộc chiến khốc liệt.

Ở đây, lý do xung đột có thể đơn giản chỉ là một cái nhìn khinh thường.

Thuyền trưởng Trafalgar tuy có vẻ lúc nào cũng mặt mỉa mai, rất thích khiêu khích người khác bằng ánh mắt hay vài cử chỉ. Nhưng lần này, là do đối phương tìm tới cửa trước.

Lúc đầu, hai nhóm hải tặc lớn gặp nhau trên một con đường hẹp, thuyền trưởng bên kia đã khiêu khích Law trước.

Hắn ta không chỉ độc tài mà còn hống hách khi mở miệng đầy mỉa mai.

"Trafalgar của băng Heart phải không? Tao đã nghe đến tên của mày từ lâu rồi. Nghe nói mày là một bác sĩ rất mạnh . Này, tao cho mày một cơ hội. Có muốn quy thật dưới trướng băng của bọn tao không? "

Từ lúc cái tên "Bác sĩ ngoại khoa tử thần" được công bố, đã lâu lắm rồi Law chưa thấy ai kiêu ngạo như vậy trước mặt mình.

---Những người lúc trước nói chuyện với anh bằng giọng điệu này cuối cùng thậm chí còn không thể thu thập được toàn bộ cơ thể.

Mặc dù băng hải tặc của đối phương rõ ràng đang chiếm thế thượng phong, nhưng Law lại không hề kém cạnh, anh hơi nheo mắt lại, nhìn đối thủ với ánh mắt ngày càng nguy hiểm.

Mặc dù chưa thể giống Aiki, người biết tất cả những tên cướp biển xuất hiện trên lệnh truy nã, nhưng cũng là người được Aiki đào tạo và dạy dỗ. Ít nhất đối với những người chọn cùng một con đường với anh và đồng thời nổi tiếng lên, Aiki đã giúp anh nêu những điểm nổi bật chính.

Aiki đã kết hợp hoàn toàn trực giác nhạy bén và khả năng phân tích chính xác của mình để cùng lúc xác định khả năng , tính cách của các đối thủ, và vì sợ nó không hoàn toàn phản ánh được năng lực nên cô đã tiết lộ tất cả những thông tin có được.

Dưới sự giảng dạy ưu tú một chọi một, tầm nhìn của Law tự nhiên không tệ.

Law tựa hồ đang có tâm tình lười biếng, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, trong miệng lời nói đầy ẩn ý: "Thuyền trưởng băng hải tặc Squid, Ink Gun Lorigo Brickley, cái đầu này có được treo thưởng . Nếu nhớ không làm thì chính xác là chỉ có 99 triệu Beri. "

Số tiền 99 triệu Beri chắc chắn không đủ ở Tân Thế Giới, nhưng số tiền này cũng không thể coi thường, Law dùng giọng điệu thờ ơ nhất và nói những lời khiêu khích nhất. Quả nhiên, trước khi để anh nói xong câu cuối cùng, một tiếng đạn phun ra với tốc độ cao đã có thể nghe thấy trong không trung.

Law hơi quay đầu lại dễ dàng né tránh. Đạn đen phía sau nổ tung, phun ra một quả cầu dung dịch nóng chảy màu đen, khu vực được bao phủ bởi dung dịch nóng chảy phát ra âm thanh ăn mòn.

"Thuyền trưởng Brickley có vẻ không hài lòng lắm với số tiền thưởng của mình nhỉ?" Law không ngừng nỗ lực đổ thêm dầu vào lửa.

Theo thông tin của Aiki, toàn bộ băng hải tặc Squid đều có sức mạnh chiến đấu cân bằng, nhưng họ thiếu một người có vai trò là cố vấn, nói một cách đơn giản, họ là tổ hợp gồm những kẻ ngu ngốc không có đầu óc chỉ có nắm đấm, những kẻ như vậy thường dễ bị kích động.... Một khi cơn giận được đẩy lên MAX, sẽ hoàn toàn không suy nghĩ được gì.

——"Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng." Đây là bài học thứ hai Aiki dạy hắn. Càng hiểu rõ đối thủ, cơ hội chiến thắng càng cao. Tương ứng, đối phương càng biết nhiều về mình thì mức độ nguy hiểm của mình lại càng tăng lên.

—— "Cho nên, Điều quan trọng là duy trì cảm giác bí ẩn!" Đầu bếp nhỏ tóm tắt như vậy.

Những lúc như vậy, anh lại luôn dễ dàng nghĩ đến cô. Nhắc mới nhớ, anh dường như đã quen với sự ồn ào của cô, lúc nào cũng cằn nhằn bên cạnh. Cô mới đi xa có một chút, anh chợt nhận ra dù không có cô ở bên ,nhưng những ảnh hưởng của cô đối với anh vẫn ở khắp mọi nơi.

Thói quen là một thứ khủng khiếp, Law nghĩ.

Lúc này, thuyền trưởng Trafalgar vẫn chưa biết tâm trạng khó tả giống như bụi và sương này là gì , nhưng nó đang lướt qua trái tim anh một cách vô hình, nó báo trước một cơn bão dữ dội mang tên tình yêu sắp ập đến. Suy cho cùng thì người đầu tiên phải lòng đầu bếp nhỏ là anh.

—— "Thuyền trưởng yên tâm, năng lực của anh đối với thế giới bên ngoài vẫn là một ẩn số. Chỉ cần tiếp tục duy trì thái độ xa cách, con át chủ bài này có thể sử dụng được lâu dài."

Vì lý do nào đó, càng cố không nghĩ tới, khuôn mặt tươi cười của cô đầu bếp nhỏ lại càng hiện lên trong đầu , tự động chạy loanh quanh, Law nhẹ nhàng lắc đầu, cố gắng gạt khuôn mặt tươi cười đó ra khỏi tâm trí, càng nghĩ càng thấy ngốc nghếch.

-----------------------------------------------

Thị trấn thú cưng, Phố chính.

Bất cứ nơi nào có thú có lông, ngay cả không khí cũng cảm thấy được chữa lành. Aiki không chọn rời đi ngay trong ngày mà ở lại trên đường chính tổng cộng ba ngày.

Trong ba ngày này, ngoài việc mua sắm những thứ cần thiết, cô đã trở về trạng thái thoải mái nhất, tận hưởng nắng, sóng và bãi biển cát hồng như một du khách bình thường.

Ngày thứ ba, Aiki hài lòng, trong khoảng thời gian này, Snow quá im lặng, luôn chờ đợi cô như một cái bóng, trước khi quyết định quay lại Kuragai, Aiki đã hỏi .

"Snow, anh hai ngày nay luôn cùng tôi làm việc của tôi, hẳn là anh cũng có việc muốn làm đúng không? Bây giờ đến lượt tôi cùng anh làm việc của anh!"

Kiếm sĩ áo đen lắc đầu.

"Này, đừng vội phủ nhận chứ. Đi mua sắm với con gái thực ra rất nhàm chán. Chỉ có cậu là có đủ kiên nhẫn, nếu là đội trưởng, nhất định một buổi sáng sẽ bỏ rơi tôi, vì vậy hãy để tôi đi cùng anh dù thế nào đi c nữa."

"Đúng. Snow muốn làm gì thì làm, ngay cả khi việc đó còn táo bạo hơn việc đi vào quán rượu..."

Đi quán rượu là việc táo bạo à? Tiểu kiếm sĩ bối rối trong vài giây, trong mắt đầu bếp nhỏ nói nếu không nhận được câu trả lời sẽ không bỏ cuộc, cậu bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.

Ánh mắt tình cờ lướt qua một dãy cửa hàng trên phố thương mại, một tiệm xăm cách đó vài bước lọt vào tầm mắt anh.

"Xăm hình á? Nhìn thú vị quá. Đi thôi~~~"

Khi nói đến hình xăm,không thể không cue đến một số hình xăm của Trafalgar Law.

"Hải tặc, hình như rất thích hình xăm ..." Khuôn mặt của tất cả các thuyền viên có hình xăm trong băng vụt qua tâm trí Aiki như một chiếc đèn lồng quay, cảnh cuối dừng lại ở hình dáng cởi trần của Law, ngực, vai và lưng đầy hình xăm, Aiki không khỏi thở dài: "Thuyền trưởng, anh ấy thực sự là một chiến binh!"

Dù rằng ... những hình xăm trên cơ thể anh ấy rất hoang dã lại mạnh mẽ, còn siêu gợi cảm!Mẹ nó—cô mỗi ngày đều ghen tị với vợ tương lai của thuyền trưởng, nếu một ngày nào đó cô có thể ngủ với Law, cô sẽ mỉm cười tỉnh dậy sau giấc mơ.

Chà, cô thừa nhận rằng mình đang rất ngứa đòn.

Mặc dù cậu sống nội tâm nhưng thực ra cậu ,cũng chính là Snow, kiếm sĩ nhỏ cũng lén lút trêu chọc CP "Thuyền trưởng X Đầu bếp nhỏ":........

Trong lòng cậu: "Aiki thật sự lúc nào cũng nghĩ đến thuyền trưởng! Tới đi! Tới đi! Tôi sẽ giúp cô đưa linh mục đến tàu Polar . Cô có thể kết hôn ngay tại đây!"

Thành thật mà nói, với tư cách là một fan CP, cậu thường lo lắng cho hai nhân vật chính phát triển quá chậm chạp.

Sự chủ động của Aiki đối với thuyền trưởng khiến mọi người trên tàu ảo tưởng rằng: đầu bếp nhỏ chắc hẳn có những suy nghĩ đặc biệt với thuyền trưởng, còn thuyền trưởng lạnh lùng lại thường làm ngơ trước những suy nghĩ của đầu bếp nhỏ, kết luận của những người đó hoàn toàn trái ngược với Snow, trong hai người này, nếu phải có một người chủ động tiến tới thì người đó chắc chắn phải là thuyền trưởng.

Trong mắt cậu, tình cảm của cô đầu bếp chỉ là tình cảm hời hợt, nhưng trong lòng thuyền trưởng, có một số cảm xúc rất khác lạ nhưng anh ấy vẫn chưa nhận ra. Thuyền trưởng, người luôn chín chắn về mặt tinh thần sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra và thừa nhận sự thật này. Người vẫn đang trong giai đoạn thiếu hiểu biết về tình yêu thực chất lại là cô đầu bếp nhỏ kia - dù cô ấy lúc nào cũng treo chữ "thích" trên môi.

Dù thế nào đi chăng nữa, cậu luôn cảm thấy hai người này vẫn còn một chặng đường dài phía trước.

Kiếm sĩ áo đen vô thức nhún vai, cậu chỉ vừa mới trưởng thành, tại sao lại giống như một người cha già quan tâm đến chuyện đời người khác vậy? Trong đó có một người rõ ràng lớn tuổi hơn , đồng thời cũng là Boss của cậu.

Sầu.

-----------------------------------------------

Trong tiệm xăm, Snow đang trao đổi mẫu hình xăm với thợ , đó là biểu tượng mặt cười hình trái tim màu đỏ, vốn dĩ Snow muốn xăm một hình xăm lớn lên ngực hoặc lưng, nhưng vì ánh mắt nóng bỏng của cô đầu bếp nhỏ đang đợi cậu cởi đồ, trước áp lực này, cuối cùng cậu đã thay đổi ý định và quyết định xăm một hình trên mỗi vai.

Cơ thể của kiếm sĩ rất căng thẳng, thợ xăm cũng nhận thấy điều đó, anh ta quay lại và lấy ra một album hình xăm cho Aiki "Em gái nhỏ, có muốn thử không? Mẫu nào cũng dễ thương, em có thể tham khảo xem."

Aiki cầm lấy, lật qua lật lại, tất cả đều là cacao** họa tiết động vật phiên bản Q không đầu*, quả thực rất phù hợp với gu thẩm mỹ của con gái.

(*tôi không hiểu,không hiểu)

Aiki có chút cảm động.

Chẳng mấy chốc, ông chủ bắt đầu săm cho Snow, Aiki chăm chú nhìn, trên trán Snow đổ một lớp mồ hôi lạnh mỏng, cậu ta vẫn im lặng, Aiki chỉ nhìn thôi đã cảm thấy rất đau đớn, cô hơi ngại khi xăm hình rồi.

"Nó có đau không?"

"Không đau."

Aiki: "Chắc chắn là anh đang nói dối..."Thừa nhận thì có sao đâu chứ, cơ thể rõ ràng không nói như vậy.

Cũng đúng thôi, Đây chắc hẳn lại là sự bướng bỉnh (khó nói) của những hải tặc mà, cô tự hỏi liệu các kiếm sĩ có phải vì có thể chất không phải con người hay không mà không sợ đau. Cô là một cô gái mỏng manh nếu đuối nên cô nên từ bỏ.

...lạ nhỉ!

Cô đã rất muốn xăm một hình giống Law từ lâu, cô thực sự không thể chịu nổi sự cám dỗ và muốn xăm hình để trở thành một cô gái ngầu lòi.

"Ông chủ, anh có thể xăm hình này cho tôi được không?"

"A cái này..." Thợ xăm nuốt nước bọt, giọng điệu rất không chắc chắn, "Em gái nhỏ, cô nghiêm túc đấy à?"

Aiki trịnh trọng gật đầu "Siêu cấp nghiêm túc!"

"Ừm... được rồi" thợ xăm cau mày, cụp lông mày xuống, sau đó gãi đầu cười nói: "Thật sự phiền não. Tôi làm nghề xăm hình đã hơn 20 năm, đây là lần đầu tiên tôi xăm theo phong cách này, em gái này , cô thực sự là một người thú vị. "

Aiki mỉm cười đáp lại.

"Vậy thì xin hãy đợi thêm một chút nữa. Nó sẽ hơi nhức một chút nhưng sẽ qua nhanh thôi."

Aiki: "Được rồi, tôi có thể chịu được!"

Snow: "..." Đương nhiên rồi! Aiki thực sự là một người tuyệt vời...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net