Chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói chung, khi có người mới tham gia, chắc chắn sẽ có một khoảng thời gian điều chỉnh.

Thành viên mới của băng Heart này có chút đặc biệt, những thứ trên hoàn toàn không phù hợp để nói về anh ta, ngoài những như thuyền trưởng và đầu bếp nhỏ tạm thời bỏ qua, hầu hết mọi người đều nhớ lại cảm giác sợ hãi khi lần đầu tiên lên tàu.

Khí chất của người mới này có chút mạnh mẽ.

Có vẻ như anh ta đang tranh giành đầu bếp nhỏ với đội trưởng.

Kể từ khi anh ta lên tàu, bầu không khí trên Polar Tang ngày nào cũng rất huyền ảo, mơ hồ giống như... đang ở trên cánh đồng Shura*.

(Cánh đồng Shura (修罗场): ý chỉ một mối quan hệ giữa những người phức tạp.)

Quên đi, đối với những thuyền viên thầm ngưỡng mộ CP của băng Heart, đáng sợ hơn cả việc CP mà họ ship BE là...

Vị thuyền trưởng lạnh lùng ít nói của họ rõ ràng không thể cạnh tranh được với người mới biết cách ăn nói trôi chảy kia. Nếu không tin, thì nhìn đi ,có thể thấy trong hai ngày qua, sau khi người mới lên tàu, anh ta luôn nói những điều tốt đẹp để trêu chọc chị Aiki ,không biết là cố ý hay vô ý, nhưng , rõ ràng là Aiki đã tránh mặt thuyền trưởng trong hai ngày qua.

Đầu bếp nhỏ vừa mới cùng Bepo hóng gió biến trên boong, vừa thấy thuyền trưởng chuẩn bị lên boong, cô ấy lập tức tìm cớ lẻn vào phòng bếp.

Xong thật rồi... Đội trưởng, xin hãy dũng cảm lên , đừng có để thua người mới!

Còn nữa, Aiki, thuyền trưởng cao rao, đẹp trai ,cơ bụng tám múi, miệng cứng nhưng lòng mềm, rất dễ bị hạ gục, làm ơn hãy cho anh ấy một cơ hội nữa!

——Bọn họ đang giữ cửa cabin đang mở , vẻ mặt lo lắng, họ ước có thể nhấn đầu hai họ lại với nhau sau đó trói lại bắt họ kết hôn.

Bepo là người thẳng thắn nhất, thấy Law vừa xuất hiện là Aiki liền bỏ chạy, cậu ấy đã hỏi Law để xác nhận: "Đội trưởng, anh và Aiki đang cãi nhau à?"

"Không có." Khóe miệng Law bất đắc dĩ vắt ra hai chữ trả lời cậu ta, ánh mắt rơi vào phòng bếp, mơ hồ nói: "Tôi đi tìm cô ấy ."

Nói xong, liền đi về phía nhà bếp, cũng lười để ý đến những thành viên khác đang rúc vào nhau nghe trong góc.

Bếp của tàu Polar Tang không khóa nên Law lặng lẽ vào bếp và khóa cửa lại.

Đầu bếp nhỏ đang đứng bất động, ngơ ngơ ngác ngác nhìn bồn rửa chén.

Tại sao Aiki đột nhiên tránh mặt ?

Tất cả bắt đầu với một lọ kem mắt vô hại.

-----------------------------------------------

Quay ngược thời gian về cái đêm đỏ mặt thót tim hai ngày trước——

Trong đêm tối tĩnh lặng và biển trông sâu hơn ban ngày, ban ngày nắng chói chang nhưng về đêm gió biển mát lạnh đến lạ, thổi thẳng vào vòng tay người gác đêm.

Đêm đó Aiki không ngủ được, cô vẫn đang trong tâm trạng phấn khởi từ việc "anh đẹp trai mà cô vừa mới gặp đã trở thành đồng đội của cô." Sự phấn khích kéo dài rất lâu, đến nỗi không thể ngủ được. Vì không ngủ được nên cô quyết định lên boong ngắm sao.

Khi đi ngang qua phòng y tế, qua khe cửa thấy đèn bên trong vẫn sáng, tò mò liếc nhìn vài cái, nhìn Law đang một mình chuẩn bị thuốc ở bên trong.

Có vẻ như cô đã phát hiện ra bí mật về quầng thâm của thuyền trưởng... Quả nhiên, vẫn là do thức khuya.

Im lặng quay người đi vào bếp, nhanh chóng nấu xong bát mỳ, nghĩ ngợi rồi lại chạy về phòng lấy đồ rồi mới vào phòng y tế.

Law hiếm khi khoác lên người chiếc áo khoác trắng, thấy có người đi vào, lười biếng ngước mắt lên nhìn cô.

Aiki đặt bát mỳ lên bàn mổ, tìm một chiếc ghế ngồi xuống, say sưa nhìn Law: "Thuyền trưởng, anh có đói không? Nói A đi ,tôi đút cho anh."

Law: "..." Nghe như có gì đó không đúng, nhưng lại không biết không đúng ở đâu. ——Nếu là người khác nói ra những lời này với hắn, hắn sẽ lập tức chia người đó làm đôi, đặt họ ở mũi và đuôi tàu để gió biển thổi cho suy ngẫm.

Đặt ống nghiệm trở lại giá đựng ống nghiệm, cởi găng tay trắng trên tay, thản nhiên vuốt tóc, một loạt động tác uyển chuyển khiến Aiki đang trộm nhìn thuyền trưởng phại thầm thốt lên: ' Sự cám dỗ trực tiếp đến từ vị trí của anh bác sĩ đẹp trai ,quá hời!'

Mọi suy nghĩ trong lòng cô đều viết ra trên mặt, La ngốc nghếch ngồi đối diện với cô, đặt tô mì trước mặt cô, hỏi: "Sao còn chưa đi ngủ?"

Aiki ôm mặt cười nói: "Tại vui quá nên không ngủ được. Thuyền trưởng, cảm ơn anh đã mời Lance lên tàu."

Sợi mì trên tay chợt không còn thơm ngon nữa.

Law bình tĩnh lại và hỏi cô với giọng bình tĩnh: "Hạnh phúc đến vậy ?"

"Ừmm, anh Lance rất đẹp trai, anh biết đấy, con gái không thể cưỡng lại những thứ đẹp đẽ." Kỳ thật trong lòng có một loại vui sướng khác, từ lần đầu gặp nhau trong ngục tối, cô không hề cảm thấy khó chịu chút hoặc xa lạ nào với Lance, sau khi hiểu rõ hơn một chút, cô lại càng cảm thấy quen thuộc và thân thiện hơn.

Aiki giải thích đây là di chứng của việc vô tình khơi dậy những ký ức liên quan đến "anh trai" của cô, sự đồng cảm của cô cho phép cô coi Lance như "anh trai" trong tiềm thức và gần gũi với anh hơn.

Chỉ là chuyện này quá phức tạp không thể giải thích, đây là bí mật lớn nhất của cô, cô không muốn người khác biết, ngay cả đối với thuyền trưởng Law cũng phải giữ bí mật.

Tâm trạng đã bình tĩnh lại của Law lại có dấu hiệu cáu kỉnh, tiếp tục ăn mì, sợ nếu còn hỏi nữa sẽ bị câu trả lời của Aiki chọc cho tức chết.

Aiki hoàn toàn không nhận ra cảm xúc lẫn lộn trong lòng thuyền trưởng của mình, cô nhìn anh chàng đẹp trai đang gục mặt ăn mì, Law ăn xong đặt bát đũa xuống, cô liền lấy đồ vừa về phòng lấy từ trong túi ra.

"Đây" cô đưa thứ đó cho Law.

"Đây là cái gì?" Law thản nhiên nhận lấy, liếc nhìn một cái, cau mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc"Sao lại đưa thứ này cho tôi?"

Đó là một tuýp kem dưỡng mắt còn chưa được mở ra, trên bao bì ghi rõ công dụng: kem dưỡng mắt phục hồi hiệu quả cao, có thể làm giảm quầng thâm trong ba tuần.

Law gần như bật cười vì tức giận với Aiki, không nói nên lời trả lại thứ trong tay mình vào lòng bàn tay Aiki "Tự giữ mà sài ."

Aiki: "..." Thuyền trưởng, nếu không biết nói chuyện thì nói ít thôi. Cô thông minh như này cũng không phân biệt được câu nói của anh là thuần túy cự tuyệt hay cố ý khiêu khích.

Nếu anh không phải là thuyền trưởng của tôi , tôi biểu diễn lật mặt cho anh xem.

Quên đi, cô đã quen rồi, Aiki thở dài, lấy kem mắt ra, bóp một chút lên đầu ngón tay, cố gắng thuyết phục Law "Thuyền trưởng, tôi đã thử loại kem này rồi á. Kem mắt này rất dễ sử dụng. Anh dùng thử xem saooo~" Cô vô thức cũng dùng giọng điệu làm nũng.

Law vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc không biểu lộ gì như kiểu 'Dù gió có thổi từ Đông sang Nam từ Tây sang Bắc, tôi vẫn bất động'

Aiki không bỏ cuộc mà đi vòng qua trước mặt "Thuyền trưởng đừng ngại mà , để tôi giúp anh nhaaa?"

"?"

"...Chờ một chút" Mặt nạ lạnh lùng của Law cuối cùng không thể kéo dài được nữa, thiếu nữa kiễng chân lên, đầu ngón tay mềm mại áp lên mặt anh, nhẹ nhàng, từng chút một ấn vào quầng thâm dưới mắt anh nhưng , dường như thứ cô ấy nhấn vào không phải quần thâm ,mà là trái tim anh .

Khi cô đến gần hơn, anh thậm chí còn có thể cảm nhận rõ ràng hương thơm thoang thoảng của hoa phong trên cơ thể cô.

Anh sững người không dám cử động, chậm rãi cảm nhận được động tác của thiếu nữ, đôi mắt xám đen phản chiếu khuôn mặt nghiêm túc của cô , một tia dịu dàng rơi xuống trong lòng anh, mặt hồ đen tối bị nhòa đi.

"Aiki..." Anh bình tĩnh nói, giọng hơi khàn.

"Hử?" Aiki nghiêng người nhìn, lúc này ngón chân có chút tê dại.

Khoảnh khắc tiếp theo, tất cả những cảm xúc mà Law ấp ủ bấy lâu đều bị phá bỏ, cơ thể thiếu nữ ngã vào người , đôi môi bóng loáng chạm vào gò má anh, có chút lạnh nhưng mềm mại vô tận.

Bầu không khí lập tức trở nên mơ hồ.

"Tôi, tôi, tôi..." cô lắp bắp, mặt đỏ bừng như cua luộc, khói bốc lên từ đầu cô, cô bắt đầu nói không mạch lạc " T-T-T-Tôi kkkkkkhông cố ý đâu, chỉ tại tôi trượt chân không đứng vững được thôi, cái này....... cái kia.....Ừm.... tôi không cố ý... quấy rối anh đâu...."

"..."

Cơ thể hai người áp sát nhau, không biết từ lúc nào cô đã vòng tay qua cổ anh, thủ phạm tuýp kem mắt thì lại lăn xuống đất, sự tiếp xúc thân thể gần gũi như vậy khiến anh khó thở.

Anh không có thời gian để xử lý cảm xúc của mình, bởi vì đầu bếp nhỏ trước mặt đã tự đưa cả hai vào trạng thái debuff, những vòng tròn xuất hiện trên đầu cô rối tung lên. Đầu nhỏ bình thường cứ tưởng phong cách táo bạo nhưng hóa ra chỉ là nói suông ,thật ra bên trong cô ấy rất ngây thơ đến nỗi một nụ hôn lên má cũng có thể khiến cô ấy hoảng loạn .

"Bình tĩnh, Aiki..." Anh hít một hơi thật sâu ôm lấy eo cô.

"Tôi, tôi, tôi sẽ bình tĩnh, bình tĩnh..." Thiếu nữ xấu hổ đỏ mặt, gào thét trong vong tay anh.

Không thể nào mà bình tĩnh nổi! Law đổ mồ hôi lạnh, nhất thời không biết nên khóc hay nên cười, bất đắc dĩ cúi xuống trực tiếp từ thắt lưng bế cô lên, đưa cô về phòng.

——Kiểu ôm công chúa mà Aiki mong đợi bấy lâu nay xuất hiện một cách bất ngờ.

Đêm nay cũng là một đêm hỗn loạn đối với Law.

Không thể phủ nhận Aiki là một thiếu nữ xinh đẹp, vẻ đẹp không hề phô trương, ở chung một thời gian dài, anh cảm thấy cô giống như những mảng hoa trên đảo Melissa, mềm mại mà cứng rắn, tinh tế và rực rỡ.

Mỹ nữ như hoa, hương hoa còn sót lại vô tình vương lại, khi định thần ,hương thơm đã lan khắp nơi.

——Aiki rất đặc biệt. Đó là điều duy nhất Law chắc chắn bây giờ, có lẽ anh nên cảm ơn Lance, chính sự hiện diện của anh ta đã khiến hắn nhận thấy sự đặc biệt này.

Anh vẫn còn mơ hồ không chắc chắn về việc chọn con đường làm hải tặc, đặt cuộc phiêu lưu ,ước mơ, hoài bão và khát vọng vào một vị trí quan trọng hơn cuộc sống, mặc dù tình yêu hay gia đình cũng là một phần của cuộc sống nhưng những điều này vẫn chưa từng nằm trong kế hoạch cuộc đời anh .

Lý trí nói với hắn rằng việc tấn công thuyền viên của mình sẽ khiến hắn trông giống như một con thú, nhưng ai có thể hoàn hảo kiểm soát cảm xúc của bản thân mình được?

Ngày hôm sau, khi biết Aiki bắt đầu tránh mặt hắn, trái tim hắn bắt đầu dao động, và đây là cảnh tượng trước mắt.

-----------------------------------------------

Bên trong nhà bếp của Polar Tang.

Aiki đang ngơ ngác nhìn chằm chằm vào chiếc bồn rửa trống rỗng.

Hai ngày qua, mỗi khi nghĩ đến đêm đó, cô đều cảm thấy xấu hổ khi đối mặt với Law.

Có lẽ cô nên chân thành xin lỗi thuyền trưởng?

Nhưng có thể nói gì đây? Mặc dù ngày thường cô luôn miệng nói thèm muốn Law nhưng dù sao đây cũng chỉ là thú vui bằng miệng, khoái cảm bằng miệng càng mạnh thì tát vào mặt càng đau, so với việc đối mặt trực tiếp, cô chỉ có thể hèn nhát thừa nhận mình là đứa nhát gan. . .

Trong lòng Law, anh ấy nghĩ gì về cô? Aiki tuyệt vọng tưởng tượng hình tượng nữ nhân biến thái, trước đây ngày thường cô chỉ biết nói thôi, nhưng bây giờ cô đã thực sự bắt tay vào hành động.

Chỉ nghĩ về điều đó thôi đã khiến Aiki...tuyệt vọng.

Cô không dám xuất hiện trước mặt Law nữa.

Xấu hổ qua đi!!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net