Chương 86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aiki đã chứng kiến ​​​​nhiều người bị Law cắt thành từng khúc, không có ngoại lệ, họ sẽ cầu xin sự thương xót hoặc sợ hãi trước năng lực của Law. Nhưng cho đến nay, chưa ai có thể thể hiện được sự bình tĩnh phi thường như Vergo khi đối mặt với việc bản thân bị phân khúc .

"Khốn kiếp, như vậy ngay mai làm sao ta ăn sáng đây?" Câu hỏi rắc rối cũng khác "Cục diện này đúng là làm người ta bực mình, ngươi cũng cả gan lắm đó! Law."

Aiki chạm vào chóp mũi của mình. Law luôn có sở thích xấu, mà hắn(Vergo) lại là một trong những người mà anh ấy ghét nhất. Ai mới là người đáng trách?

"Giám làm xáo trộn mọi việc như vậy. Tuy nhiên sớm muộn gì thì ngươi cũng phải hối hận. Tốt nhất hãy nhớ cho kỹ, ngươi vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ của Joker và điều này sẽ khiên ngươi phải trả giá bằng mạng sống!" Vergo nói.

Nghe vậy, Aiki ngừng cử động, hơi cụp mắt xuống và vẻ mặt thay đổi không thể nhận ra.

Khi ngước lên lần nữa, trên khuôn mặt lại nở nụ cười.

Ôi, Law, người vốn định giáng một đòn vào đầu Vergo để khiến hắn ta im lặng hoàn toàn, nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt Aiki, hắn lặng lẽ đặt thu đao lại và nhìn Vergo với ánh mắt đầy khinh bỉ.

"Lũ Tân Binh chỉ mới có được một chút tiếng tăm ở Tân Thế Giới như người còn lâu mới trở thành kẻ thống trị, vẫn còn nhiều kẻ mạnh hơn ngoài kia, ngươi thấy ta nói có đúng không vậy, Smoker? Ưu điểm duy nhất của các ngươi là thừa năng lượng, trong khi đó thì....." Vergo tiếp tục.

Bước chân vốn muốn rời đi của Aiki đã đổi hướng, cô bước đến bên Vergo với nụ cười ấm áp.

Ghé vào tai Vergo và nhẹ nhàng chào hỏi "Này...Ngài Hải Tặc, không biết, với kinh nghiệm du hành trên những con đường đen trắng, ngài đã bao giờ nghe nói đến 'người du hành thời gian' chưa? " chưa nhỉ?" Cô cố tình nói một cách bí ẩn, mang theo cảm giác huyền bí mạnh mẽ "Ta đến từ một tương lai xa xôi, vượt qua vô số nút thời gian, du hành giữa tương lai và quá khứ..."

"...Thật nực cười." Trước khi để cô kịp nói xong, Vergo đã bình tĩnh nói. Những hạn chế của cơ thể khiến hắn thậm chí không thể quay đầu lại nhìn Aiki.

"A, a, a, a," Aiki bất lực lắc đầu, chặc lưỡi hai lần "Quý ngài đây coi nó chỉ là một trò đùa thôi sao?........Chà, vậy chỉ còn cách chứng minh để khiến ngươi tin vào điều đó thôi. "

"Vừa rồi hình như quý ngài đây nói rằng Law của ta không biết về quá khứ của Joker , điều này sẽ khiến anh ấy phải trả giá bằng mạng sống ư ?" Aiki tiếp tục hạ giọng "Để ta nghĩ xem.... quá khứ của Joker sao?... Ý ngài là những ngày còn là một Thiên Long Nhân ở Thánh Địa Mariejois ấy à? Hay là ký ức về việc bị cha mình bắt đi khỏi Thánh Địa và phải chịu sự trả thù cùng tra tấn ? Hay là quá khứ mà anh ta phát hiện ra rằng việc giết cha cũng không thể khôi phục lại thân phận Thiên Long Nhân của anh ta, hay với tư cách là 'Kẻ Phản Bội', anh ta rời bỏ Mariejois và thề sẽ phá vỡ quá khứ của thế giới này? ... Nói đến quá khứ của Thiên Dạ Xoa....hừm, nó cũng khá thú vị đấy!" Aiki thốt lên.

"Ngươi! Làm sao chuyện này có thể xảy ra!?" Vergo cuối cùng không thể duy trì được mặt nạ bình tĩnh của mình. Quai hàm nghiến chặt, khóe môi khẽ run lên, giọng điệu dần dần trở nên căng thẳng.

"Tò mò làm sao ta biết điều này sao? Ngài đây đâu có tin về sự tồn tại của 'Người du hành thời gian' đâu"nhỉ?" Aiki ở trong trạng thái rất thoải mái, từ góc nhìn của Law ở cách đó không xa, cô ấy dường như đang trò chuyện về một số vấn đề tầm thường "Ta cũng có thể nói với về Dressrosa hiện tại, cái gọi là 'Vùng đất của tình yêu, đam mê và đồ chơi' - đất nước đó được cai trị tốt bởi vị vua của họ, người được người dân vô cùng yêu mến, bề ngoài thì ca hát nhảy múa.......Mà này, cái người cán bộ tên 'Sugar' đó chỉ gia nhập sau khi Law rời đi mười năm trước người sở hữu trái ác quỷ 'Hobi Hobi', thứ sức mạnh của trái đó có lẽ là thứ mà ngay cả tôi cũng phải sợ hãi......"

"Không thể nào... ngươi không thể biết được!!!" Giọng Vergo run run rõ rệt.

Hắn ta hoảng sợ.

Aiki cuối cùng cũng nhìn thấy phản ứng mà cô muốn thấy trên khuôn mặt của Vergo. Rèn sắt khi còn nóng cô tiếp tục "Suỵt! Đó là bí mật. Ta không muốn Law của ta biết điều này quá sớm đâu."

"Quá khứ đã nói, hiện tại cũng đã nói. Vậy.....để ta nói cho ngài biết về tương lai. Ngài rất vinh dự đấy nhé. Rất ít người trên thế giới này có thể đi đến cái chết mà biết trước tương lai đấy." Aiki thì thầm vào tai Vergo. Nói xong, cô giơ tay về phía Law, cười rạng rỡ, lớn tiếng hét: "Anh Law ới, đợi một chút nhé, xong ngay đây."

Law gật đầu.

Smoker đã bình phục, đang nâng đôi bàn tay bị gãy của mình lên với trái tim trĩu nặng. Cả ngày hôm nay của hắn trải qua với toàn là sự bất lực.

Sau khi Aiki chào hỏi xong xuôi, vẻ mặt của cô ấy thay đổi xoành xoạch "Được rồi, chúng ta tiếp tục nha... Có một số việc, chưa phải lúc thích hợp để cho Law biết. Một là để bảo vệ anh ấy, hai là —— ta không muốn điều này thay đổi tương lai mà ta đã nhìn thấy. Tất nhiên, quý ngài đây cũng không có cơ hội nhìn thấy được tương lai này đâu, nên , xuất phát từ lòng từ bi lớn lao của mình, tôi sẽ bật mí cho ngài biết——Thiên Dạ Xoa, người mà các ngươi ủng hộ làm vua, đã sớm được định sẵn sẽ bị gia tộc mang trong mình chữ D đánh bại.....Doflamingo, người mà các ngươi đi theo, cuối cùng sẽ bị kéo xuống khỏi ngai vàng, quyền cai trị của hắn ta sẽ sụp đổ."

Giọng nói dịu dàng của cô gái giống như âm thanh của thiên nhiên, nhưng vào tai Vergo lại như lời thì thầm của ma quỷ. Niềm tin đã tồn tại hơn 20 năm đang dần sụp đổ, cho đến cuối cùng, chúng hoàn toàn sụp đổ.

"Không thể nào! Đây đều là do ngươi tưởng tượng. Doffy sẽ không bị đánh bại..." Trạng thái của Vergo hoàn toàn khác. Cả người hắn rõ ràng đang hỗn loạn. Hắn không muốn tin vào điều đó, nhưng những gì cô gái này đã nói trước đó và tương lai mà cô đã nói ra, ngoài ra còn có một số bí mật về quá khứ mà ngay cả những người đứng đầu gia tộc cũng không thể biết được. Nhiều chi tiết về tương lai mà cô mô tả hoàn toàn phù hợp với tính cách của Doffy "Không thể nào. Ta không tin...."

——Sức mạnh của niềm tin là vô hạn, Aiki hiểu sâu sắc điều này.

Ngươi sẽ không bao giờ có thể đánh bại hoàn toàn kẻ thù có đức tin mạnh mẽ trừ khi có thể đè bẹp đức tin của hắn.

Đây là điều mà Law hay Smoker dù có dùng vũ lực không thể làm được nên dù có bị Law xé xác ra từng mảnh nhưng Vergo vẫn có thể giữ được bình tĩnh: bởi vì trong lòng hắn có niềm tin và không hề sợ chết.

Nhưng Aiki đã làm được, và xét về mặt tâm linh, bây giờ, phòng thủ tâm lý của Vergo đã bị đánh bại hoàn toàn.

"Nếu không muốn tin thì quên đi" Aiki nói với giọng thản nhiên sau khi nói xong, quay người đi về phía Law "Căn phòng này sẽ sớm bị nổ tung thôi, cứ ốm lấy niềm tin của mình và ngủ yên mãi mãi đi, vĩnh biệt, hải tặc, Vergo."

Khi Aiki rời đi, cô không quên lấy đi sên truyền tin của Vergo. Cô chỉ muốn Vergo dần dần tận hưởng nỗi tuyệt vọng khi đối mặt với cái chết cùng với sự sụp đổ của đức tin.

——Sự sụp đổ của đức tin là một điều gì đó còn tuyệt vọng hơn cả cái chết thể xác.

Nếu Vergo không đi quá xa, cô đã không có ý định làm ra chuyện tàn ác như vậy. Cô chỉ có thể nói nhân ác sinh ra quả ác, tất cả đều là nghiệp báo.

Quay lại bên Law, nắm lấy cánh tay hắn đột nhiên cô trở nên dễ bị tổn thương trong giây lát. "Anh Law ới, đau quá à, toàn thân tôi đau quá à."

Law: "..."

Smoker: "..."

Đối mặt với cô gái có vẻ mong manh trước mặt, hai người đều có những biểu cảm khó diễn tả.

Law: "Vừa mới cùng hắn ta nói cái gì?"

Smoker cũng tò mò ghé tai sang bên này.

Aiki: "Chỉ nói mấy điều không hay về Thiên Dạ Xoa thôi."

Law liếc nhìn cô, trong mắt hắn chứa đựng những thông điệp như "Em nghĩ tôi có tin không?", "Em đùa tôi?!"

Aiki ngây thơ chớp mắt.

Law: "..."

Law cau mày nhìn những vết xước trên mặt cô rồi lặng lẽ thở dài. Hắn vẫn chưa đủ mạnh mẽ. Có một số điều Aiki quyết định không nói với hắn. Hắn đánh giá cao sự độc lập của cô ấy, nhưng quá nhạy cảm sẽ khiến hắn cảm thấy đau khổ.

-----------------------------------------------

Các vết nứt trên trần nhà ngày càng lớn và viện sẽ sớm sụp đổ.

Law tìm thấy một đoàn tàu dùng để vận chuyển Sad. Law và Smoker kéo nó bằng dây thừng ở phía trước, còn Aiki dùng khả năng tạo ra trường gió để đẩy nó từ phía sau. Đoàn tàu từ từ di chuyển dọc theo lối đi nối giữa khu R và khu D.

Bước tiếp theo là mọi người lên chuyến tàu này và ra khỏi viện nghiên cứu.

Cuối cùng cũng đến Tòa nhà R để gặp Luffy và những người khác.

"Nhà Mũ Rơm, mọi người ổn chứ?" Aiki chào họ.

Luffy vừa nhìn thấy liền mỉm cười chào hỏi: "Aiki, Torao, Anh khói, thì ra mấy người cùng nhau tới đây hả!"

Khi nhóm hải quân G5 có mặt nhìn thấy Smoker, họ thậm chí còn rơi nước mắt vì phấn khích: "Ồ, Ngài Smoker, ngài không sao cả! Thật tốt quá! Chúng tôi có rất nhiều điều muốn nói với ngài!"

"Im lặng hết đi! Ta biết rồi...." Smoker nhìn bọn họ lắc đầu.

"Ngài Smoker..." Tashigi lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt sắp rơi giữa một nhóm đàn ông đang phấn khích.

"Law" Aiki gọi gọi "Tôi nghĩ mọi việc xong hết rồi, có đứng không?"

"Room——" Vòng tròn ánh sáng xanh nhạt lan rộng, "Shambles—"

Sau hành động của Law, Smoker và Tashigi cuối cùng cũng trở lại được cơ thể của mình.

"A!" Tashigi lập tức hét lên, siết chặt quần áo bị Smoker mở toang ra. Giây tiếp theo, cô cảm thấy cơn đau dữ dội như muốn gãy từng khúc "Ngài Smoker, Ngài Smoker! Ngài đã làm gì với cơ thể của tôi vậy?"

"Xin lỗi, vết thương rất nghiêm trọng." Smoker sử dụng cơ thể một cách thoải mái, Smoker mở lòng bàn tay, cắn hai điếu xì gà và xin lỗi Tashigi, người đang có vẻ mặt buộc tội. Lần này, vết thương mà hắn gây ra trên cơ thể cô thực sự là lỗi của hắn "Trước rời khỏi hòn đảo này đã, sau đó cô muốn bù đắp như thế nào ta sẽ trả cho cô."

"Không cần." Tashigi cố chịu đựng, trong lòng biết rằng vết thương của Smoker chỉ là để bảo vệ cấp dưới của mình, cô sẽ sẵn sàng hy sinh bản thân vì sự an toàn của cấp dưới.

"Law" Aiki mỉm cười nhìn Law "Không quên gì nữa chứ?"

Law: "..." Hắn không thể giải thích tại sao. Nhìn khuôn mặt tươi cười của Aiki, trong tiềm thức hắn cảm thấy có chút bối rối, chậc , đầu bếp nhỏ đã noi gương tên thuyền trưởng nào đó của băng Mũ Rơm mất rồi.

Hắn lấy trái tim của Smoker ra khỏi túi, ném trả lại cho Smoker.

"Không phải trái tim của ta lẽ ra phải ở ..." Không phải trái tim của hắn đã được Law giao cho Caesar sao? Smoker cầm lấy trái tim nghi ngờ hỏi: "Vì sao?" hắn(Law) thực sự đã trả lại trái tim một cách vô điều kiện.

"Chà" Law nhìn Aiki "Ngươi nên cảm ơn cô ấy. Cái người thường nói 'Chỉ cần đối xử tốt với mọi người thì điều tốt đẹp sẽ xảy ra'. Ghi nhớ lòng tốt này đi, Hải quân, trước khi vung kiếm vào cô ấy lần sau..."

"Về phần trái tim" Law bình tĩnh nói "Là tên Caesar đó tự mình hiểu lầm thôi. Thời điểm đó ta chẳng qua là thấy tột nghiệp cho Monet nên trả nó cho Caesar ."

"Chà..." Aiki nhìn Law, đôi mắt cô lại sáng lên, "Law, yêu anh nhất !" Cô thực sự đã để hải quân ghi nhớ tình yêu này trong đầu họ.

"..." Law quay mặt đi, kéo vành mũ xuống, chóp tai hơi ửng đỏ.

Chẳng phải con nhóc này rất tự hào về trí tuệ cảm xúc và khả năng ăn nói cao của mình sao? Tại sao lần này lại nói ra những lời đó trong hoàn cảnh thế này!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net