Chap 25.Alabasta (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Muốn bảo vệ gia đình của mình thì phải có gì?"

"Sao?"

"Sức mạnh...thứ cần có là sức mạnh,cô biết rõ mà Haru.Vậy nên đừng thắc mắc về việc bà lão kia chết dưới tay tôi.Tôi chỉ muốn có sức mạnh để bảo vệ gia đình mình."

"Mà...đánh đổi một bà lão tầm thường kia nhưng lại đặc biệt đến kì lạ để một người cha tốt như Râu Trắng được sống,một gia đình đầy ấp tình thương dù không phải ruột thịt kia không chia cắt thì có gì là không đáng?"

"..."

Tốt à,một gia đình à?

Tôi cũng có nó,từng thôi.

"Nếu cô vẫn ấp ủ ý nguyện giết tôi thì nên từ bỏ đi,tuy rằng sức mạnh hôm nay rất ấn tượng nhưng vẫn còn xa lắm."

"Tốt hơn hết là đừng động đến gia đình tôi.Tạm biệt."

___________

[ Tại sao lúc đó...cô không phản bác lại? ]

Tại sao à?

Ta thấy hổ thẹn vì trước đó bản thân chẳng được mạnh mẽ để bảo vệ thứ mang tên gia đình ấy.

Ta tự cảm thấy xấu hổ khi vừa có chút sức mạnh đã hùng hổ đòi đánh bại cô ta,nhưng cuối cùng lại chẳng điều khiển hay kiểm soát nổi nó.

Ta cảm thấy có lỗi với bà ấy...rất nhiều và dường như nếu còn nói ra câu tiếp theo thì bản thân sẽ bật khóc mất,mà bày dáng vẻ đó trước kẻ địch thì có gì hay ho?

"Tư tưởng về mái ấm gia đình của cô ta và sự bảo vệ ấy vốn đã rất lệch lạc.Ta cũng chẳng muốn tốn hơi sức đôi co với cô ta làm gì."

[ Nhưng cô đời nào chịu bị sỉ nhục như thế,nhất là... ]

"Thôi đừng nhắc nữa,dù gì bị đẩy vào thế phải chiến đấu thì rất khó thắng,nhất là bây giờ."

[ Tùy cô thôi,cơ mà nhân tiện mau ra xin chữ ký mau lên. ]

"Không bao giờ,thà rằng bọn ta trao đổi chữ ký chứ không bao giờ có chuyện ta chủ động tiếp cận một thằng nhóc vì ba cái chữ ký nhảm nhí đấy."

[ Chậc,chảnh quá đấy. ]

Thật tốt khi hệ thống bằng một cách thần kì nào đấy ban nãy có thể biến thành một con chuột bạch nhỏ nhắn.Có lẽ là do vụ rồng rắn kia hay cũng có thể là điểm tương tác của cả hai đã tăng lên lúc nào không hay,ai biết được.Nếu không phải nó có ích thì Haru đã tay không bóp nó chết ngạt rồi,nhờn nó quen đi.

Haru im lặng,cúi mặt thở dài một cái rồi nhìn lên đám người đang nhốn nháo vì tên Hoả Quyền nào đó.

Ồn ào đến đáng sợ.

Haru thấy loáng thoáng được cậu ta trao tấm thẻ sinh mệnh của mình cho nhóc Mũ Rơm.Thế mà thằng nhóc đó lại nghĩ nó đơn giản chỉ là một mảnh giấy.

Haru cũng muốn có ai đó tin tưởng mình mà yêu cầu giữ Vivre card như vậy.

Nhưng mà với những việc Haru đang làm thì chắc không được rồi.

"Vậy nhờ mọi người chăm sóc nó giùm tôi nhé,à cả Haru nữa."

Đừng có nhắc đến tôi chứ...?

Haru không thể hiểu nổi,dù có nhanh chóng rời đi nhưng tên đó vẫn không quên phô trương sức mạnh của mình cho cả bọn chứng kiến.Làm vậy để được chú ý thêm đấy à.Thật phiền phức.

Nhưng mà Haru cũng ngầm hiểu được từ khi ngỏ lời đi ké thuyền của đám này...mới thực sự phiền.

Sau khi nghe bọn họ bàn bạc về việc ngăn chặn cuộc bạo loạn gì đó,Haru cảm thấy có chút quen thuộc với cái tên của công ty.Công ty Baroque à,nghe ở đâu rồi nhỉ?

"Tiểu thư Haru cô có muốn-"

Đến rồi đây,sự phiền phức mà cái băng này đem đến khiến Haru muốn bùng nổ.Trầm tính lạc vào đây đúng là muốn nhức óc.

"Không gì cả."

Haru thẳng thừng từ chối khiến Sanji ỉu xìu vì thất vọng.

"Cô mang theo kiếm...vậy cô là kiếm sĩ à?"

Lạy chúa,không lẽ để đem bán cho cậu chắc?

Tại sao ai cũng hỏi một câu mà trong khi đó lại biết rõ câu trả lời của nó thế?

"Không,mang cho ngầu đấy."

"Thôi nào,Zoro và Sanji,2 cậu đang làm phiền cô ấy đấy."

Cô gái tóc cam...không uổng công tôi hối lộ thêm chút phí lộ trình cho cô.Đến Water 7 với cái băng thích lo chuyện bao đồng này chắc còn lâu lắm.Thôi thì đành chịu vậy,cứ vậy mà đi cùng thôi.

Hệ thống cũng bất lực trước việc Gumi lấy mất thuyền giống Haru.Còn bồi thêm câu:

[ Chịu thôi,bên phía chúng tôi chỉ cung cấp duy nhất một chiếc cho xuyên không giả thôi. ]

Mất trắng hết,cả đồ ăn thức ăn,mất hết.

'Để xem nào...phí lộ trình rồi đóng thuyền,rồi vài bộ đồ,thêm cả cần mua lại lương thực dự trữ cho sau này nữa.Tất cả cũng tốn kha khá đó,chưa kể bông băng thuốc đỏ cho chuyến đi lần này nữa.'

Quả này hệ thống có mà tức điên lên mất.Haru đương nhiên là người sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ đó.

Nghĩ đến mà bực thật đấy.

Gumi,là một con khốn phiền phức.

Trên đời này...ai cũng khốn nạn và phiền phức như vậy à?

À không chỉ trừ con tuần lộc này,ờm...tên gì nhỉ?

[ Chopper. ]

Thật cảm ơn vì đã nhắc nhưng chuyện giữa 2 ta vẫn không xê dịch kết quả gì đâu nhé.

"Chị có sao không?Chị bị thương nặng quá."

Người gây ra là phù thủy phiên bản fake đấy,sao không nặng cho được.

"Không sao đâu~Nhờ có nhóc nên mới không sao đó."

Haru mỉm cười,lấy tay ấn nhẹ vào mũi Chopper.Haru tự hỏi,vị bác sĩ nào cũng tận tâm với nghề của mình như vậy à?

Cơ mà tuần lộc cũng biết ngại nữa cơ à,đáng yêu nhỉ?

Không biết sau khi chia tay cả bọn tại Water 7 có nên lén bắt cóc thuyền viên của người ta không đây?

Phân vân quá.

[ Không nên đâu. ]

"Sao đây?"

[ Một người chiến đấu vì mục đích của bản thân như cô thì không biết chừng,cô sẽ bỏ rơi nhóc đó mất. ]

"Tất nhiên là ta biết,chỉ đùa thôi."

Tất nhiên là biết rõ rồi,nhóc tuần lộc ấy hay bất kì ai sẽ gặp nguy hiểm,rất nhiều nguy hiểm.

[ Hy vọng là thế vì việc theo cô như đánh cược cả tính mạng vào một người ấy,nguy hiểm chết đi được. ]

Vậy mà vẫn có người dù đã được nâng cấp vẫn theo ta cơ mà..?

Là trung thành hay lợi dụng?

Nếu là lợi dụng thì cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau bình thường mà thôi.

Còn nếu đó là trung thành...nghe cũng vui đấy chứ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net